Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn
Chương 263: Thượng Quan Mặc sa sút
Mãn Thụ Đào Hoa
23/08/2013
Tô Tiểu Tiểu vốn nghĩ Thục phi chết cùng lắm cũng chỉ
là do bị người khác hãm hại.
Nhưng là vô luận có nghĩ như thế nào, nàng thủy chung cũng không nghĩ ra.
Này cái cọc hãm hại sẽ rơi xuống trên đầu nàng.
Trời còn chưa sáng, Tô Tiểu Tiểu đã nghe được một trận tiếng bước chân nặng nề đi đến.
Tô Tiểu Tiểu đêm qua ban đầu là gặp ác mộng, rồi sau đó lại bị chuyện Thục phi tự sát dọa cho giật mình, nằm ngủ cũng không sâu.
Vì thế, khi đại môn tẩm cung trong Càn Thanh điện nhẹ nhàng được đẩy ra, Tô Tiểu Tiểu liền tỉnh lại.
Nàng lập tức từ trên giường bật dậy.
Rồi sau đó nàng nhìn thấy đôi mắt đen của Thượng Quan Mặc.
Thượng Quan Mặc sắc mặt có chút tái nhợt, trên mặt thậm chí có chút râu ria mới mọc.
Tô Tiểu Tiểu chưa bao giờ thấy qua Thượng Quan Mặc sa sút như thế.
Nàng ngẩn ra, sau đó hỏi: “Thục phi… Nàng…”
Nhắc tới Thục phi, Tô Tiểu Tiểu thế nhưng không biết nên hỏi hắn như thế nào.
Nàng thở dài, ngậm miệng lại.
Thượng Quan Mặc than nhẹ một tiếng.
Hắn ngồi xuống bên người Tô Tiểu Tiểu, rồi sau đó cả người cùng đầu đều tựa vào trên vai Tô Tiểu Tiểu.
Hắn nói: “Cứu không được. Thục phi đi rồi.”
Tô Tiểu Tiểu không có kinh nghiệm an ủi người.
Thượng Quan Mặc như thế, nàng thật sự không biết phải nói gì cho tốt.
Nàng chỉ nói: “Bệ hạ nén bi thương.”
Thượng Quan Mặc yên lặng một hồi lâu, hắn mới lên tiếng: “Thái y nói, Thục phi không phải thắt cổ tự tử, mà là bị người ta sát hại. Trên cổ Thục phi có một vết cắt thật sau. Là Thục phi sau khi bị người giết hại, người nọ mới treo Thục phi lên dây thừng, giả vờ như tự sát.”
Tô Tiểu Tiểu sớm đoán được.
Thục phi là không thể nào sẽ không có lý do mà tự sát.
Nếu muốn tự sát, cũng liền chỉ có một khả năng, là bị người sát hại.
Thượng Quan Mặc than một tiếng.
“Thục phi là một cô gái tốt, chỉ tiếc khi nàng còn sống, trẫm không có hảo hảo sủng ái nàng.”
Tô Tiểu Tiểu mím mím môi.
Nàng có thể nói cái gì đây?
Nếu như là ở thời hiện đại, đây chính là cùng với trượng phu nói chuyện một nữ nhân khác, hơn nữa còn đối với thê tử của chính mình nói, chính mình chưa từng hảo hảo quý trọng nàng.
Tô Tiểu Tiểu thực may mắn.
Thực sự thực may mắn.
May mắn chính mình không phải thật sự là thê tử của Thượng Quan Mặc.
A, không.
Phải nói, may mắn chính mình cho tới bây giờ cũng chưa từng xem hắn là trượng phu của mình.
Nhưng là vô luận có nghĩ như thế nào, nàng thủy chung cũng không nghĩ ra.
Này cái cọc hãm hại sẽ rơi xuống trên đầu nàng.
Trời còn chưa sáng, Tô Tiểu Tiểu đã nghe được một trận tiếng bước chân nặng nề đi đến.
Tô Tiểu Tiểu đêm qua ban đầu là gặp ác mộng, rồi sau đó lại bị chuyện Thục phi tự sát dọa cho giật mình, nằm ngủ cũng không sâu.
Vì thế, khi đại môn tẩm cung trong Càn Thanh điện nhẹ nhàng được đẩy ra, Tô Tiểu Tiểu liền tỉnh lại.
Nàng lập tức từ trên giường bật dậy.
Rồi sau đó nàng nhìn thấy đôi mắt đen của Thượng Quan Mặc.
Thượng Quan Mặc sắc mặt có chút tái nhợt, trên mặt thậm chí có chút râu ria mới mọc.
Tô Tiểu Tiểu chưa bao giờ thấy qua Thượng Quan Mặc sa sút như thế.
Nàng ngẩn ra, sau đó hỏi: “Thục phi… Nàng…”
Nhắc tới Thục phi, Tô Tiểu Tiểu thế nhưng không biết nên hỏi hắn như thế nào.
Nàng thở dài, ngậm miệng lại.
Thượng Quan Mặc than nhẹ một tiếng.
Hắn ngồi xuống bên người Tô Tiểu Tiểu, rồi sau đó cả người cùng đầu đều tựa vào trên vai Tô Tiểu Tiểu.
Hắn nói: “Cứu không được. Thục phi đi rồi.”
Tô Tiểu Tiểu không có kinh nghiệm an ủi người.
Thượng Quan Mặc như thế, nàng thật sự không biết phải nói gì cho tốt.
Nàng chỉ nói: “Bệ hạ nén bi thương.”
Thượng Quan Mặc yên lặng một hồi lâu, hắn mới lên tiếng: “Thái y nói, Thục phi không phải thắt cổ tự tử, mà là bị người ta sát hại. Trên cổ Thục phi có một vết cắt thật sau. Là Thục phi sau khi bị người giết hại, người nọ mới treo Thục phi lên dây thừng, giả vờ như tự sát.”
Tô Tiểu Tiểu sớm đoán được.
Thục phi là không thể nào sẽ không có lý do mà tự sát.
Nếu muốn tự sát, cũng liền chỉ có một khả năng, là bị người sát hại.
Thượng Quan Mặc than một tiếng.
“Thục phi là một cô gái tốt, chỉ tiếc khi nàng còn sống, trẫm không có hảo hảo sủng ái nàng.”
Tô Tiểu Tiểu mím mím môi.
Nàng có thể nói cái gì đây?
Nếu như là ở thời hiện đại, đây chính là cùng với trượng phu nói chuyện một nữ nhân khác, hơn nữa còn đối với thê tử của chính mình nói, chính mình chưa từng hảo hảo quý trọng nàng.
Tô Tiểu Tiểu thực may mắn.
Thực sự thực may mắn.
May mắn chính mình không phải thật sự là thê tử của Thượng Quan Mặc.
A, không.
Phải nói, may mắn chính mình cho tới bây giờ cũng chưa từng xem hắn là trượng phu của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.