Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn
Chương 150: Tiền nhân trồng cây hậu nhân hóng mát
Mãn Thụ Đào Hoa
23/08/2013
Một khi đã như vậy, Tô Tiểu Tiểu nàng cũng là không
khách khí nữa.
Bởi vì cái gọi là cổ nhân trồng cây hậu nhân hóng mát.
Tinh thần này đáng được phát huy.
Tô Tiểu Tiểu đem đám cỏ che chuồng chó đặt lại chỗ cũ, như vậy nhìn lại, giống như là một cái thành cung mọc đầy cỏ dại.
Nếu nàng không phải cố ý tới tìm cái chuồng chó, hơn nữa còn hết sức lưu ý, thì cho dù nàng đi qua nơi này vô số lần, khẳng định cũng khó mà phát hiện nơi này có cái hoa hoa lệ lệ chuồng chó.
Bất kể như thế nào, hiện giờ Tô Tiểu Tiểu là tâm hoa nộ phóng.
Phương pháp xuất cung tìm được rồi, trong cung cũng an bài được bảy tám phần.
Hiện tại chính là mọi chuyện đã chuẩn bị xong.
Tô Tiểu Tiểu hai mắt tỏa sáng, đối với ngày mai cùng A Bạch ước hội là tràn ngập chờ mong.
*********** chúng ta cùng đi ước hội đường ranh giới ****************
Hôm sau, ngày mùa thu yên ả.
Mới sáng sớm Tô Tiểu Tiểu đã đứng lên.
Chờ sau khi phi tần nhất nhất thỉnh an xong, nàng cũng chuẩn bị đi tìm thái hậu thỉnh an.
Đáng lẽ , mỗi ngày phi tử đều phải hướng thái hậu cùng hoàng hậu vấn an.
Nhưng là, không biết tại sao, thái hậu lại nói với Tô Tiểu Tiểu.
“Sau này nếu không có chuyện gì, ngươi cũng không cần phải đến vấn an ta.”
Tô Tiểu Tiểu thực giật mình.
Cơ hội mỗi ngày có thể châm chọc nàng, thái hậu thế nhưng lại để cho nó chạy mất?
Rất kì quái!
Vì thế Tô Tiểu Tiểu hỏi: “Vì cái gì?”
Thái hậu rất là đứng đắn nói: “Hoàng hậu cai quản lục cung, thập phần vất vả. Vấn an gì đó, chỉ cần có tâm ý là được rồi.”
Lời nói này vừa ra giống như nàng thật sự thập phần yêu thương cô con dâu này vậy.
Kỳ thật nguyên nhân chân chính là cái gì đây?
Từ sau khi Tô Tiểu Tiểu bạo phát, cùng thái hậu nháo loạn một trận, thiếu chút nữa xông vào đánh nhau, hoàng đế tới khuyên giải thái hậu.
Nói hoàng hậu có làm cái gì linh tinh không phải, hy vọng thái hậu thông cảm nhiều hơn, không cần luôn nói những lời làm cho hoàng hậu khó xử.
Lời này vừa ra, thái hậu là chấn kinh.
Cái gì?
Hoàng đế thế nhưng lại gì giúp đỡ Hoàng hậu mà nói nàng?
Thái hậu nội tâm chấn kinh rồi, nhưng ngoài mặt vẫn là tỉnh bơ.
Dù sao nàng cũng đã từng qua thời tuổi trẻ, lúc tiên đế còn tại vị, thái hậu chính là xung phong giết địch ở chiến trường hậu cung, bằng không nàng làm sao có thể sẽ leo đến vị trí thái hậu này đâu?
Thái hậu biết được tâm ý hoàng đế.
Cũng thập phần săn sóc đáp ứng rồi.
Bởi vì cái gọi là cổ nhân trồng cây hậu nhân hóng mát.
Tinh thần này đáng được phát huy.
Tô Tiểu Tiểu đem đám cỏ che chuồng chó đặt lại chỗ cũ, như vậy nhìn lại, giống như là một cái thành cung mọc đầy cỏ dại.
Nếu nàng không phải cố ý tới tìm cái chuồng chó, hơn nữa còn hết sức lưu ý, thì cho dù nàng đi qua nơi này vô số lần, khẳng định cũng khó mà phát hiện nơi này có cái hoa hoa lệ lệ chuồng chó.
Bất kể như thế nào, hiện giờ Tô Tiểu Tiểu là tâm hoa nộ phóng.
Phương pháp xuất cung tìm được rồi, trong cung cũng an bài được bảy tám phần.
Hiện tại chính là mọi chuyện đã chuẩn bị xong.
Tô Tiểu Tiểu hai mắt tỏa sáng, đối với ngày mai cùng A Bạch ước hội là tràn ngập chờ mong.
*********** chúng ta cùng đi ước hội đường ranh giới ****************
Hôm sau, ngày mùa thu yên ả.
Mới sáng sớm Tô Tiểu Tiểu đã đứng lên.
Chờ sau khi phi tần nhất nhất thỉnh an xong, nàng cũng chuẩn bị đi tìm thái hậu thỉnh an.
Đáng lẽ , mỗi ngày phi tử đều phải hướng thái hậu cùng hoàng hậu vấn an.
Nhưng là, không biết tại sao, thái hậu lại nói với Tô Tiểu Tiểu.
“Sau này nếu không có chuyện gì, ngươi cũng không cần phải đến vấn an ta.”
Tô Tiểu Tiểu thực giật mình.
Cơ hội mỗi ngày có thể châm chọc nàng, thái hậu thế nhưng lại để cho nó chạy mất?
Rất kì quái!
Vì thế Tô Tiểu Tiểu hỏi: “Vì cái gì?”
Thái hậu rất là đứng đắn nói: “Hoàng hậu cai quản lục cung, thập phần vất vả. Vấn an gì đó, chỉ cần có tâm ý là được rồi.”
Lời nói này vừa ra giống như nàng thật sự thập phần yêu thương cô con dâu này vậy.
Kỳ thật nguyên nhân chân chính là cái gì đây?
Từ sau khi Tô Tiểu Tiểu bạo phát, cùng thái hậu nháo loạn một trận, thiếu chút nữa xông vào đánh nhau, hoàng đế tới khuyên giải thái hậu.
Nói hoàng hậu có làm cái gì linh tinh không phải, hy vọng thái hậu thông cảm nhiều hơn, không cần luôn nói những lời làm cho hoàng hậu khó xử.
Lời này vừa ra, thái hậu là chấn kinh.
Cái gì?
Hoàng đế thế nhưng lại gì giúp đỡ Hoàng hậu mà nói nàng?
Thái hậu nội tâm chấn kinh rồi, nhưng ngoài mặt vẫn là tỉnh bơ.
Dù sao nàng cũng đã từng qua thời tuổi trẻ, lúc tiên đế còn tại vị, thái hậu chính là xung phong giết địch ở chiến trường hậu cung, bằng không nàng làm sao có thể sẽ leo đến vị trí thái hậu này đâu?
Thái hậu biết được tâm ý hoàng đế.
Cũng thập phần săn sóc đáp ứng rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.