Chương 141: KIN - MỘC CHI (1)
VyVy1905
06/09/2024
Cô đã từng có một gia đình hạnh phúc với ba và mẹ. Thế nhưng điều đó lại mất đi khi cô được mười tuổi. Mẹ cô phát hiện bệnh ung thư giai đoạn cuối, tính từ lúc biết bệnh cho đền khi bà mất đi chỉ vỏn vẹn ba tháng. Khi mẹ mất, cô và ba rất đau buồn, dù vậy, ba vẫn làm việc chăm chỉ để nuôi nấng cô. Cho đến lúc ông gặp được một người phụ nữ mà đối với ông là sự lấp đầy hạnh phúc khi mẹ cô rời xa hai năm. Ông cưới bà ấy, thời điểm đó cô tròn mười hai tuổi.
Cuộc sống của cô có sự chuyển biến khi xuất hiện thêm một người mẹ kế. Cô gọi bà ấy là dì vì đối với cô chỉ có một người mẹ. Bà ấy có một người con trai riêng đã lớn, ba cô đối với mẹ con họ là rất yêu thương. Khi cả hai mẹ con họ chuyển về sống, cô cảm nhận rằng ngôi nhà mà cô đang ở đã chẳng còn thuộc về cô nữa, kể cả người cô gọi là ba kia. Ông ấy đã không còn đối với cô là tình cha con nữa rồi, ông đã xem cô như một người dưng trong nhà, mọi sự quan tâm đều dành cho hai mẹ con kia.
Mộc Chi cô cứ như vậy mà lớn lên cho đến khi cô được mười lăm tuổi và tự mình bươn chải kiếm tiền. Thời điểm này, ba cô bị tai nạn và không may ông đã qua đời trên đường đến bệnh viện. Dì Hòa - người mẹ kế của cô đã đứng ra lo hậu sự cho ông, cũng từ khoảnh khắc đó, cuộc đời của Mộc Chi cô cũng thay đổi. Tiền cô đi học cấp ba là do cô tự mình đi làm mà đóng, may mắn bản thân học tập tốt nên được thêm học bổng. Nhưng mà cô vẫn phải bỏ tiền ra để có thể yên ổn sống trong chính căn nhà của mình. Bởi dì Hòa và con trai bà ấy là Sơn đã chiếm lấy toàn bộ những thứ vốn dĩ thuộc về cô, mà số gia sản ba cô để lại cũng đều cho hai mẹ con họ. Khi biết được điều này, Mộc Chi cô cảm thấy tình cảm gia đình khi ba mẹ còn tồn tại cứ như hư ảo, sốc hơn nữa là cuốn nhật kí mà mẹ cô để lại...Ba cô vốn thích con trai, ông yêu thương cô vì nghĩ rằng cô lớn một chút mẹ sẽ sinh tiếp để có được một cậu con trai như ông mong muốn. Không may bà lại qua đời, ông gặp được mẹ con dì Hòa, Sơn lại rất khéo nịnh ông, từ đó ông cũng chấp nhận anh ta như con trai ruột của mình.
Cô trải qua thời gian ba năm cấp ba dài đằng đẳng, cố gắng đi làm và đậu vào ngôi trường đại học mình mong muốn. Chỉ có cách đó, cô mới thoát khỏi hai mẹ con dì Hòa. Sống với họ, cô như con ở và chiếc máy ngân hàng tùy cho họ muốn bòn rút bao nhiêu thì rút. Cô nhịn vì cô biết thời điểm ấy cô yếu thế, và vì trong nhà còn ảnh thờ của ba và mẹ cô. Cho đến khi học đại học, cô đã đưa di ảnh của mẹ vào chùa nhờ các sư săn sóc, cúng giỗ. Còn ba, cô sẽ để ông ấy ở lại cho mẹ con dì Hòa lo, cô cũng chỉ nghĩ được như thế là tốt và vì mẹ con dì Hòa không chăm lo được cho mẹ cô việc thờ cúng, nên tách ra thì hơn. Gia đình vẫn là gia đình, dù không sống chung nữa nhưng đến giỗ của ba, cô vẫn gửi tiền để người mẹ kế kia lo việc, chính bản thân vào ngày giỗ của ba mình, Mộc Chi cũng chỉ thắp một nén nhang rồi đi.
Vẫn còn nhiều điều khác khiến cho Mộc Chi không thể sống cùng hai mẹ con dì Hòa và Sơn. Cô như bị ám ảnh mỗi khi về căn nhà đó...
Mộc Chi đang cùng nhóm bạn của mình bàn bạc cho buổi báo cáo sắp đến ở lớp học. Cô học ngành thiết kế thời trang và đã là sinh viên đầu năm hai rồi. Chỉ khi đi học và được bên cạnh những người bạn trong trường, trong fan club của idol mà cô hâm mộ thì Mộc Chi mới bộc lộ những cảm xúc vui vẻ, nhiệt huyết đúng như số tuối của mình.
Khi đã xong, các bạn của cô ra về, cô thì lại đi xe buýt đến chỗ làm thêm, cũng may vừa kịp chuyến và còn đến hơn nửa tiếng mới đến giờ làm. Cô làm thêm ở một nhà sách, tiền lương được trả có thể nói là vừa đủ để cô chi tiêu tiền trọ, tiền sinh hoạt, chi tiêu cho việc học và tiết kiệm, một phần lương cao là do cô tăng ca và đi làm ngày lễ. Cô buộc phải như vậy, bởi chỉ có một mình cô mới lo được cho chính mình.
Tuyến xe buýt Mộc Chi đi là ngay trạm ở nhà sách cô làm việc, thế nên rất thuận tiện. Cô xuống xe và vội vàng chào bác bảo vệ sau đó chạy nhanh vào trong thay đồ để thay ca cho người trước. Vị trí của cô làm là đứng quầy thu ngân, nếu ngày nào đó có ai bận không thể đi làm, cô sẽ nhận luôn và đứng vị trí của họ. Hầu như mọi vị trí làm việc trong nhà sách cô đã trải nghiệm cả rồi, may mắn, bà chủ ở đây rất tốt với những nhân viên còn là sinh viên giống như cô, lê tết hay dịp kỷ niệm luôn được thưởng. Mộc Chi cũng cảm thấy mình thật may vì tìm được nơi làm việc tốt, phù hợp với bản thân, gần trường học, tuyến xe buýt di chuyển thuận lợi và cùng đường về trọ của cô ở.
Miệt mài làm việc cho đến khi bà chủ đến để canh cho nhân viên tranh thủ về xe buýt, Mộc Chi cuối cùng cũng được trở về tổ ấm của mình. Trọ của cô là cho người lao động, cô không thuê trọ hiện đại quá vì phí cao và phải ở ghép. Bản thân cô phức tạp và muốn có không gian riêng, đôi khi đi làm về trễ sẽ ảnh hưởng bạn cùng phòng nên cô ở một mình sẽ tốt hơn. Vì vậy phòng trọ này chỉ có cô ở mà không ở kí túc xá của trường hay ở ghép với bất kì ai.
Phòng nhỏ nhưng với Mộc Chi chỉ cần như thế. Cô học thiết kế thời trang và cũng yêu cái đẹp, một phần từ thần tượng của cô cũng là người yêu cái đẹp nên phòng được thiết kế trông rất ấm cúng và có đầy đủ đồ dùng, nhìn không ra là căn trọ trong xóm lao động đâu. Tất cả mọi thứ đều là tiền cô tích góp được từ lâu để mua. Bác chủ trọ cũng rất hỗ trợ việc tu sửa bởi cô ở căn phòng có giá trung bình nhưng bị hư hại nhiều nên bác ấy đã cho người sửa sang lại.
Mộc Chi tắm rửa thay một bộ quần áo thoải mái, cô nấu một tô mì để ăn và sau đó là tranh thủ giải quyết những bài tập dang dở sắp đến hạn nộp. Sau khi xong, cô thấy đồng hồ vẫn còn sớm nên nằm trò chuyện trên điện thoại với fan club của thần tượng mình. Nhóm trò chuyện sôi nổi vô cùng mấy ngày nay vì thần tượng của cô chuẩn bị lên xe hoa.
Mộc Chi xem lại lịch học, cô mừng rỡ vì ngày mai là ngày thần tượng của cô cùng chồng sắp cưới đi chụp ảnh cưới, cô lại được nghỉ. Vậy có thể kéo các bạn trong fan club đi đến ủng hộ rồi. Dù sao cũng chỉ muốn chia sẻ niềm vui với thần tượng thôi rồi về. Thần tượng của cô chính là siêu mẫu Huỳnh Đan, một siêu mẫu nổi tiếng và có uy trong giới siêu - người mẫu và cả thời trang. Chính chị ấy đã truyền động lực để cho cô cố gắng từng ngày, vượt qua chướng ngại của bản thân, thỏa mình với đam mê và đủ mạnh mẽ đối diện với hai mẹ con dì Hòa mỗi khi gặp họ.
Sau khi bàn xong kế hoạch, Mộc Chi tắt điện thoại và đi ngủ. Trong lòng cô hồi hộp những rất hạnh phúc vì đã rất lâu cô mới gặp lại được thần tượng của mình. Bởi có khoảng thời gian chị ấy mất tích làm cô và các bạn trong fan club vô cùng lo lắng. Hết đêm nay, cô có thể gặp được chị ấy rồi.
* Hello hello, ở chương 1 này mình như giới thiệu về nữ chính cho mọi người hiểu nhé. Sang chương sau sẽ bắt đầu vào truyện nha. Mong mọi người sẽ ủng hộ CP KIN - Mộc Chi nhé
Cuộc sống của cô có sự chuyển biến khi xuất hiện thêm một người mẹ kế. Cô gọi bà ấy là dì vì đối với cô chỉ có một người mẹ. Bà ấy có một người con trai riêng đã lớn, ba cô đối với mẹ con họ là rất yêu thương. Khi cả hai mẹ con họ chuyển về sống, cô cảm nhận rằng ngôi nhà mà cô đang ở đã chẳng còn thuộc về cô nữa, kể cả người cô gọi là ba kia. Ông ấy đã không còn đối với cô là tình cha con nữa rồi, ông đã xem cô như một người dưng trong nhà, mọi sự quan tâm đều dành cho hai mẹ con kia.
Mộc Chi cô cứ như vậy mà lớn lên cho đến khi cô được mười lăm tuổi và tự mình bươn chải kiếm tiền. Thời điểm này, ba cô bị tai nạn và không may ông đã qua đời trên đường đến bệnh viện. Dì Hòa - người mẹ kế của cô đã đứng ra lo hậu sự cho ông, cũng từ khoảnh khắc đó, cuộc đời của Mộc Chi cô cũng thay đổi. Tiền cô đi học cấp ba là do cô tự mình đi làm mà đóng, may mắn bản thân học tập tốt nên được thêm học bổng. Nhưng mà cô vẫn phải bỏ tiền ra để có thể yên ổn sống trong chính căn nhà của mình. Bởi dì Hòa và con trai bà ấy là Sơn đã chiếm lấy toàn bộ những thứ vốn dĩ thuộc về cô, mà số gia sản ba cô để lại cũng đều cho hai mẹ con họ. Khi biết được điều này, Mộc Chi cô cảm thấy tình cảm gia đình khi ba mẹ còn tồn tại cứ như hư ảo, sốc hơn nữa là cuốn nhật kí mà mẹ cô để lại...Ba cô vốn thích con trai, ông yêu thương cô vì nghĩ rằng cô lớn một chút mẹ sẽ sinh tiếp để có được một cậu con trai như ông mong muốn. Không may bà lại qua đời, ông gặp được mẹ con dì Hòa, Sơn lại rất khéo nịnh ông, từ đó ông cũng chấp nhận anh ta như con trai ruột của mình.
Cô trải qua thời gian ba năm cấp ba dài đằng đẳng, cố gắng đi làm và đậu vào ngôi trường đại học mình mong muốn. Chỉ có cách đó, cô mới thoát khỏi hai mẹ con dì Hòa. Sống với họ, cô như con ở và chiếc máy ngân hàng tùy cho họ muốn bòn rút bao nhiêu thì rút. Cô nhịn vì cô biết thời điểm ấy cô yếu thế, và vì trong nhà còn ảnh thờ của ba và mẹ cô. Cho đến khi học đại học, cô đã đưa di ảnh của mẹ vào chùa nhờ các sư săn sóc, cúng giỗ. Còn ba, cô sẽ để ông ấy ở lại cho mẹ con dì Hòa lo, cô cũng chỉ nghĩ được như thế là tốt và vì mẹ con dì Hòa không chăm lo được cho mẹ cô việc thờ cúng, nên tách ra thì hơn. Gia đình vẫn là gia đình, dù không sống chung nữa nhưng đến giỗ của ba, cô vẫn gửi tiền để người mẹ kế kia lo việc, chính bản thân vào ngày giỗ của ba mình, Mộc Chi cũng chỉ thắp một nén nhang rồi đi.
Vẫn còn nhiều điều khác khiến cho Mộc Chi không thể sống cùng hai mẹ con dì Hòa và Sơn. Cô như bị ám ảnh mỗi khi về căn nhà đó...
Mộc Chi đang cùng nhóm bạn của mình bàn bạc cho buổi báo cáo sắp đến ở lớp học. Cô học ngành thiết kế thời trang và đã là sinh viên đầu năm hai rồi. Chỉ khi đi học và được bên cạnh những người bạn trong trường, trong fan club của idol mà cô hâm mộ thì Mộc Chi mới bộc lộ những cảm xúc vui vẻ, nhiệt huyết đúng như số tuối của mình.
Khi đã xong, các bạn của cô ra về, cô thì lại đi xe buýt đến chỗ làm thêm, cũng may vừa kịp chuyến và còn đến hơn nửa tiếng mới đến giờ làm. Cô làm thêm ở một nhà sách, tiền lương được trả có thể nói là vừa đủ để cô chi tiêu tiền trọ, tiền sinh hoạt, chi tiêu cho việc học và tiết kiệm, một phần lương cao là do cô tăng ca và đi làm ngày lễ. Cô buộc phải như vậy, bởi chỉ có một mình cô mới lo được cho chính mình.
Tuyến xe buýt Mộc Chi đi là ngay trạm ở nhà sách cô làm việc, thế nên rất thuận tiện. Cô xuống xe và vội vàng chào bác bảo vệ sau đó chạy nhanh vào trong thay đồ để thay ca cho người trước. Vị trí của cô làm là đứng quầy thu ngân, nếu ngày nào đó có ai bận không thể đi làm, cô sẽ nhận luôn và đứng vị trí của họ. Hầu như mọi vị trí làm việc trong nhà sách cô đã trải nghiệm cả rồi, may mắn, bà chủ ở đây rất tốt với những nhân viên còn là sinh viên giống như cô, lê tết hay dịp kỷ niệm luôn được thưởng. Mộc Chi cũng cảm thấy mình thật may vì tìm được nơi làm việc tốt, phù hợp với bản thân, gần trường học, tuyến xe buýt di chuyển thuận lợi và cùng đường về trọ của cô ở.
Miệt mài làm việc cho đến khi bà chủ đến để canh cho nhân viên tranh thủ về xe buýt, Mộc Chi cuối cùng cũng được trở về tổ ấm của mình. Trọ của cô là cho người lao động, cô không thuê trọ hiện đại quá vì phí cao và phải ở ghép. Bản thân cô phức tạp và muốn có không gian riêng, đôi khi đi làm về trễ sẽ ảnh hưởng bạn cùng phòng nên cô ở một mình sẽ tốt hơn. Vì vậy phòng trọ này chỉ có cô ở mà không ở kí túc xá của trường hay ở ghép với bất kì ai.
Phòng nhỏ nhưng với Mộc Chi chỉ cần như thế. Cô học thiết kế thời trang và cũng yêu cái đẹp, một phần từ thần tượng của cô cũng là người yêu cái đẹp nên phòng được thiết kế trông rất ấm cúng và có đầy đủ đồ dùng, nhìn không ra là căn trọ trong xóm lao động đâu. Tất cả mọi thứ đều là tiền cô tích góp được từ lâu để mua. Bác chủ trọ cũng rất hỗ trợ việc tu sửa bởi cô ở căn phòng có giá trung bình nhưng bị hư hại nhiều nên bác ấy đã cho người sửa sang lại.
Mộc Chi tắm rửa thay một bộ quần áo thoải mái, cô nấu một tô mì để ăn và sau đó là tranh thủ giải quyết những bài tập dang dở sắp đến hạn nộp. Sau khi xong, cô thấy đồng hồ vẫn còn sớm nên nằm trò chuyện trên điện thoại với fan club của thần tượng mình. Nhóm trò chuyện sôi nổi vô cùng mấy ngày nay vì thần tượng của cô chuẩn bị lên xe hoa.
Mộc Chi xem lại lịch học, cô mừng rỡ vì ngày mai là ngày thần tượng của cô cùng chồng sắp cưới đi chụp ảnh cưới, cô lại được nghỉ. Vậy có thể kéo các bạn trong fan club đi đến ủng hộ rồi. Dù sao cũng chỉ muốn chia sẻ niềm vui với thần tượng thôi rồi về. Thần tượng của cô chính là siêu mẫu Huỳnh Đan, một siêu mẫu nổi tiếng và có uy trong giới siêu - người mẫu và cả thời trang. Chính chị ấy đã truyền động lực để cho cô cố gắng từng ngày, vượt qua chướng ngại của bản thân, thỏa mình với đam mê và đủ mạnh mẽ đối diện với hai mẹ con dì Hòa mỗi khi gặp họ.
Sau khi bàn xong kế hoạch, Mộc Chi tắt điện thoại và đi ngủ. Trong lòng cô hồi hộp những rất hạnh phúc vì đã rất lâu cô mới gặp lại được thần tượng của mình. Bởi có khoảng thời gian chị ấy mất tích làm cô và các bạn trong fan club vô cùng lo lắng. Hết đêm nay, cô có thể gặp được chị ấy rồi.
* Hello hello, ở chương 1 này mình như giới thiệu về nữ chính cho mọi người hiểu nhé. Sang chương sau sẽ bắt đầu vào truyện nha. Mong mọi người sẽ ủng hộ CP KIN - Mộc Chi nhé
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.