Chương 3
Tizi Beautiful
03/09/2023
Cha băng bó cho ông nội xong đưa lên xe cứu hộ đưa về Triệu gia , xe đi đến Triệu gia cũng tầm chín mười giờ , xe thắng lại trước cửa cụ cố và bà nội người đang cột tóc cho tôi người thì bón cơm còn chị cả cứ tìm chuyện kể tôi nghe , tôi lun cười làm cho cụ cố và nội cũng cười theo.
Cụ cố và bà nội nghe tiếng xe thắng gấp trước cổng liền chạy ra cụ cố thì ẩm tôi bên hông còn bà nội dắt tay chị cả , mẹ ở nhà sau cũng nghe tiếng xe chạy lên có cầm một chậu than vì mẹ nghe người xưa nói nếu gặp chuyện gì đó xui xẻo khi vào nhà bước qua chậu than sẽ xua tan đi điều xui xẻo , ngoài xe A Bao và chú tài xế xe cứu hộ người bên trái kẻ bên phải , bà nội mở cổng ra thấy ông nội bà vui lắm vui đến phát khóc luôn ai cũng nhìn vào chân ông nội mà nghẹn ngào khóc , cụ cố nhìn vào chậu than khuất tay ý bảo mẹ cất chậu than đi , cụ cố kéo nội gần chỗ mình xoa xoa bên vai nội nói nhỏ vào tay nội "Cười lên con mà khóc là ta cũng khóc theo đấy" bà nội nhìn cụ cố nhìn mắt cụ cố như sắp khóc đến nơi rồi , bà nội lau vội nước mắt đưa chị cả cho mẹ phụ A Bao và chú tài xế đưa ông nội vào nhà . Đưa ông nội vào nhà xong chú tài xế cũng xin phép về trước mọi người trong nhà có rủ chú nán lại một tí để uống lý trà cảm ơn của gia đình nhưng chứ từ chối vì việc ở đội cứu hộ còn quá nhiều .
Ông nội khi bước vào nhà sau trận sống chết tối qua nhìn khắp nhà cứ đếm các thành viên trong nhà xong quay lại giơ ngón tay lên đếm , quay sang hỏi A Bao
" Bánh Bao mập hình như nhà chúng ta dư người phải không , hay do ta nhìn nhằm trên tay mẹ ta ẩm đứa bé con ai vậy , không lẻ là con rơi của Tiểu Vinh " cả nhà ai cũng nhìn ông nội " Cái tính đùa cợt của con tới già vẫn không bỏ được , con bé này là đêm hôm qua được A Bao nhặt trước cổng , không phải con rơi của A Vinh "
ông nội nhìn tôi chắm chú " Con bé tên gì , mấy tuổi thế mẹ ? " cụ cố nhìn tôi nựng đôi má bánh bao của tôi " Con bé 6 tuổi tên thì con bé không nhớ , hay chúng ta bàn thử xem nên đặt tên cho con bé là gì đi " bà nội gật đầu nhìn chị cả " con có cái tên này cũng rất hay mẹ và lão gia nghe coi xem có thuận tai không " cụ cố và ông nội nhìn bà nội " con nói đi cho mọi người người nghe sẽ góp ý " , " đúng đấy bà mau nói đi , bà nói xong rồi để tôi còn nói ý kiến của mình nữa " bà nội nhìn ông nội rồi khẽ cười " mẹ nhìn xem con bé rất ngoan ngoãn , an tỉnh không quấy khóc được mẹ bế lên cười rất nhìu lại nhỏ nhắn con thấy cái tên Kỳ hợp với con bé lấy họ và chữ lót của Tịnh Thi ghép lại là Tịnh Kì " ông nội cười lớn biểu đạt rất tán thành " tên rất hay Tịnh Kỳ an tỉnh và ngoan ngoãn rất hợp với con bé , mẹ và vợ Tiểu Vinh nghe xem có hay không " mẹ đang bóp cơm cho chị cả dừng lại " Tịnh Kỳ nghệ rất hay thưa cha Bà nội thấy thế nào ạ" , " Nội thấy hay đấy thống nhất tên Tịnh Kỳ đi " , " mẹ à con đói rồi nhà mình có chuẩn bị cho người anh hùng vùng biển như con một mân cơm để chào đón con trở về không ạ " cụ cố nhếch môi cười " A Bao .." A Bao như hiểu ý cụ cố " Dạ con sẽ dọn cơm lên liền ạ " , " Dọn dư một cái chén con lên ăn với cả nhà luôn " A Bao cười tủm tỉm " Dạ thái thái".
Cụ cố và bà nội nghe tiếng xe thắng gấp trước cổng liền chạy ra cụ cố thì ẩm tôi bên hông còn bà nội dắt tay chị cả , mẹ ở nhà sau cũng nghe tiếng xe chạy lên có cầm một chậu than vì mẹ nghe người xưa nói nếu gặp chuyện gì đó xui xẻo khi vào nhà bước qua chậu than sẽ xua tan đi điều xui xẻo , ngoài xe A Bao và chú tài xế xe cứu hộ người bên trái kẻ bên phải , bà nội mở cổng ra thấy ông nội bà vui lắm vui đến phát khóc luôn ai cũng nhìn vào chân ông nội mà nghẹn ngào khóc , cụ cố nhìn vào chậu than khuất tay ý bảo mẹ cất chậu than đi , cụ cố kéo nội gần chỗ mình xoa xoa bên vai nội nói nhỏ vào tay nội "Cười lên con mà khóc là ta cũng khóc theo đấy" bà nội nhìn cụ cố nhìn mắt cụ cố như sắp khóc đến nơi rồi , bà nội lau vội nước mắt đưa chị cả cho mẹ phụ A Bao và chú tài xế đưa ông nội vào nhà . Đưa ông nội vào nhà xong chú tài xế cũng xin phép về trước mọi người trong nhà có rủ chú nán lại một tí để uống lý trà cảm ơn của gia đình nhưng chứ từ chối vì việc ở đội cứu hộ còn quá nhiều .
Ông nội khi bước vào nhà sau trận sống chết tối qua nhìn khắp nhà cứ đếm các thành viên trong nhà xong quay lại giơ ngón tay lên đếm , quay sang hỏi A Bao
" Bánh Bao mập hình như nhà chúng ta dư người phải không , hay do ta nhìn nhằm trên tay mẹ ta ẩm đứa bé con ai vậy , không lẻ là con rơi của Tiểu Vinh " cả nhà ai cũng nhìn ông nội " Cái tính đùa cợt của con tới già vẫn không bỏ được , con bé này là đêm hôm qua được A Bao nhặt trước cổng , không phải con rơi của A Vinh "
ông nội nhìn tôi chắm chú " Con bé tên gì , mấy tuổi thế mẹ ? " cụ cố nhìn tôi nựng đôi má bánh bao của tôi " Con bé 6 tuổi tên thì con bé không nhớ , hay chúng ta bàn thử xem nên đặt tên cho con bé là gì đi " bà nội gật đầu nhìn chị cả " con có cái tên này cũng rất hay mẹ và lão gia nghe coi xem có thuận tai không " cụ cố và ông nội nhìn bà nội " con nói đi cho mọi người người nghe sẽ góp ý " , " đúng đấy bà mau nói đi , bà nói xong rồi để tôi còn nói ý kiến của mình nữa " bà nội nhìn ông nội rồi khẽ cười " mẹ nhìn xem con bé rất ngoan ngoãn , an tỉnh không quấy khóc được mẹ bế lên cười rất nhìu lại nhỏ nhắn con thấy cái tên Kỳ hợp với con bé lấy họ và chữ lót của Tịnh Thi ghép lại là Tịnh Kì " ông nội cười lớn biểu đạt rất tán thành " tên rất hay Tịnh Kỳ an tỉnh và ngoan ngoãn rất hợp với con bé , mẹ và vợ Tiểu Vinh nghe xem có hay không " mẹ đang bóp cơm cho chị cả dừng lại " Tịnh Kỳ nghệ rất hay thưa cha Bà nội thấy thế nào ạ" , " Nội thấy hay đấy thống nhất tên Tịnh Kỳ đi " , " mẹ à con đói rồi nhà mình có chuẩn bị cho người anh hùng vùng biển như con một mân cơm để chào đón con trở về không ạ " cụ cố nhếch môi cười " A Bao .." A Bao như hiểu ý cụ cố " Dạ con sẽ dọn cơm lên liền ạ " , " Dọn dư một cái chén con lên ăn với cả nhà luôn " A Bao cười tủm tỉm " Dạ thái thái".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.