Chương 158: Có chuyện tìm cảnh sát. (1)
Đả Nhãn
06/03/2013
- Cảnh sát Miêu, ngài cũng đừng ăn nhiều như vậy nữa, hôm nay tôi đến tìm là muốn phản ứng tình huống với cảnh sát nhân dân.
Trang Duệ nhìn Miêu Phỉ Phỉ đang ngồi ăn uống như điên mà không khỏi bất đắc dĩ, hắn không ngờ tiểu nha đầu này ăn uống nhiều như vậy mà dáng người vẫn tốt thế kia.
Hai tháng qua Miêu Phỉ Phỉ coi Trang Duệ là thùng cơm, thỉnh thoảng đến cùng dùng cơm. Nhưng Miêu Phỉ Phỉ cũng là một người sảng khoái, vài ba hôm sẽ mời Trang Duệ ăn một bưa cơm ngon, hai người bọn họ thật sự giống như huynh đệ, điều này làm cho Dương Vĩ mỗi lần thấy hai người bọn họ đi với nhau đều nghĩ chắc chắn có gian tình.
Tống Tinh Quân từ khi được Trang Duệ giúp đỡ bán Kê Hang Bôi thì trên tay có tiền, bệnh tình của bố cũng được khống chế, bây giờ dần chuyển biến tốt đẹp. Điều này làm cho nàng cực kỳ cảm kích Trang Duệ, những lúc không có chuyện gì thường mua vài món ngon đến giúp Trang Duệ làm cơm, hai bên thường xuyên qua lại. Nàng và Miêu Phỉ Phỉ cũng kết giao bạn bè, hai người thi thoảng đến nhà Trang Duệ, nhưng hôm nay Tống Tinh Quân không có mặt, vì Trang Duệ chỉ muốn mời Miêu Phỉ Phỉ.
- Anh không dựa theo con đường bình thường để báo cảnh sát, đến tìm tôi làm gì, tôi chỉ là một cảnh sát giao thông mà thôi.
Miêu Phỉ Phỉ sau khi ăn uống no say thì thõa mãn lau miệng, khẽ vỗ bụng nhỏ, dùng ánh mắt trêu tức nhìn Trang Duệ rồi nói.
- Được, ngài nói không giúp đấy nhé? Không giúp thì tôi sẽ gọi cho 110, nói trong nhà có một vị ác khách đến ăn uống phủ phê.
- Tiểu Trang Tử, cũng không tệ à nha, cũng biết uy hiếp người đấy chứ.
Miêu Phỉ Phỉ vung vẫy nắm đấm nhưng không đánh lên người Trang Duệ, nguyên nhân chính là lần trước nàng đùa giỡn với Trang Duệ và bị Tiểu Bạch Sư kia xé rách sườn xám, cũng làm cho Trang Duệ một lần được nhìn no mắt.
- Anh nhìn cái gì vậy? Cẩn thận tôi móc mắt anh ra.
Bây giờ đã vào tháng sau, khí hậu ấm dần lên, lúc này Miêu Phỉ Phỉ chỉ mặc một chiếc áo bó sát và cực ngắn, bên dưới mặc quần jean, vì vậy mà nàng vừa duỗi người thì bụng thon không chút mỡ thừa chợt lộ ra, điều này không khỏi làm cho Trang Duệ ngồi đối diện được thấy sạch sẽ.
- Khụ, khụ, cũng không phải là chưa nhìn qua lần nào.
- Anh nói gì? Lặp lại lần nữa xem.
- À, không có gì, tôi chỉ nói hôm nay ngài khẩu vị tốt, cả bàn thức ăn bi ngài tiêu diệt sạch.
Trang Duệ khi còn bé thì mẹ thường phải đi dạy thêm dạy kèm dạy bù, vì vậy mà hắn và chị đều học được tay nghề nấu ăn rất tốt. Ngày Dương Vĩ lấy được giấy phép lái xe trong tay Miêu Phỉ Phỉ, Trang Duệ tự mình xuống bếp làm vài món thức ăn. Sau lần được nếm những món ăn của hắn, Miêu Phỉ Phỉ thật sự thích thú, vì vậy mà tiếp tục muốn được ăn thêm vài lần.
- Được rồi, ngài xem đi, sau đó cho tôi chút đề nghị chuyên nghiệp, cả ngày chỉ biết khoe khoang là cảnh sát hình sự, đừng nói bây giờ nhìn qua lại không biết gì đấy nhé?
Trang Duệ đưa cho Miêu Phỉ Phỉ một phần tư liệu, chính mình thì đi thu dọn bát đũa. Trang Duệ từng chiêu đãi bốn người trong nhà mình, ngoài Miêu Phỉ Phỉ và Dương Vĩ là hai kẻ ăn nhiều thì cũng chỉ có chú Đức, khi chiêu đãi ba người này thì hắn tất nhiên phải đảm nhận nhiệm vụ rửa chén.
- Trang Duệ, người phụ nữ tên là Lý Hà này chẳng phải các anh đã có tư liệu kỹ càng rồi sao? Cô ta đã nhiều lần tiếp xúc với mục tiêu, như vậy sao không trực tiếp dùng vài thủ đoạn bắt lại, việc này anh cần phải tìm người của phòng cảnh sát hình sự mới được.
Miêu Phỉ Phỉ nhìn tư liệu mà Trang Duệ đưa cho, sau đó không khỏi nhíu mày, người phụ nữ Lý Hà này cùng người hiềm nghi tiếp xúc nhiều lần, chắc chắn đây là vụ án trong ngoài cùng câu kết để lừa gạt chiếm đoạt tiền. Nếu vụ án như vậy giao cho phòng cảnh sát điều tra, chỉ sợ vài ba ngày đã có kết quả ngay lập tức.
- Hì, cảnh sát Miêu, vấn đề này nếu có thể báo cảnh sát thì tôi còn tìm ngài làm gì cho mệt? Tôi chỉ muốn ngày tư nhân ra mặt giúp tôi khống chế người phụ nữ kia, hoặc tìm ra chứng cứ trong miệng nàng. À, điều này cũng thật sự làm khó ngài, nhưng đã đến lúc ngài nên cho thấy năng lực của mìn rồi chứ?
Trang Duệ vừa vuốt mông ngựa vừa bưng rổ hoa quả đi ra, cầu người làm việc dù sao cũng phải đi qua đường bao tử cái đã.
Thật ra ban đầu Trang Duệ cũng có khuynh hướng báo cảnh sát, việc này nên giao cho nhân sĩ chuyên nghiệp đến xử lý, nhưng chú Đức suy xét một phen và quyết định nên xử lý nội bộ, vì chuyện này mà truyền ra ngoài sẽ có ảnh hưởng rất lớn, không chỉ làm Điển Đương Hành mất tín nhiệm, cũng làm khó cả các tổ chức đấu giá. Vì vậy mà Trang Duệ và chú Đức sẽ trơ thành công địch của cả hệ thống Điển Đương Hành.
Chú Đức và Trang Duệ thương lượng với nhau, sau đó quyết định bắt tay vào với người phụ nữ tên là Lý Hà kia, sau khi có được căn cứ chính xác về chuyện Vương Nhất Định cấu kết với bên ngoài để lừa gạt chiếm đoạt tiền, như vậy sẽ không sợ Vương Nhất Định không thừa nhận, chắn chắn đối phương sẽ cho ra lựa chọn sáng suốt giữa việc trả lại tiền và ngồi tù. Đồng thời với mối quan hệ của chú Đức trong ngành đồ cổ, sợ rằng sau này Vương Nhất Định cũng chỉ có thể ra nước ngoài hoạt động mà thôi, vì dù là ngành gì cũng cực kỳ căm ghét những kẻ như thế này.
- Vấn đề này cũng không khó, nhưn này Tiểu Trang Tử, tôi giúp anh, anh cảm tạ tôi thế nào đây?
Miêu Phỉ Phỉ chỉ cần nhìn và tư liệu là biến hai đối tượng kia không phải là kẻ lão luyện, đã lộ ra sơ hở khắp nơi, nàng chỉ cần động tay vào người phụ nữ kia thì chắc chắn sẽ có đột phát.
- Cô đã ăn của tôi hơn hai tháng, cũng đến lúc giúp đỡ tôi một chút chứ? Vì sau này muốn giúp tôi cũng không có cơ hội nữa rồi, tôi làm xong chuyện này sẽ chủ động từ chức với công ty.
Trang Duệ dùng giọng trầm thấp nói, đây là công tác mà hắn làm khá lâu, tuy hắn đã hạ quyết tâm nhưng trong lòng vẫn không nỡ, đặc biệt có người bạn vong niên là chú Đức, càng làm cho hắn có được lợi ích không nhỏ.
- Cái gì? Anh muốn từ chức sao? Chuyện này không liên quan gì đến anh, anh làm sao lại muốn từ chức? Tôi giúp anh xử lý cho tốt không được sao?
Miêu Phỉ Phỉ có phản ứng vượt quá mức dự đoán của Trang Duệ, thật sự quá mãnh liệt, ngược lại giống như nàng phạm vào sai lầm và muốn nhận lỗi với mình vậy.
- Tôi đã sớm có ý muốn từ chức, vấn đề lần này chỉ là cái cớ mà thôi. Mẹ của tôi đã lớn tuổi, sau này toi nên bỏ nhiều thời gian đến Bành Thành, tất nhiên tôi cũng có nhà ở Trung Hải, sau này sẽ thường xuyên đến đây.
Trang Duệ nói lời này không chỉ giải thích cho Miêu Phỉ Phỉ mà còn an ủi chính mình, dựa theo những gì hắn suy nghĩ trước kia, dù thế nào hắn cũng phải công tác ở Điển Đương Hành một hai nam, sau đó mới đi ra. Nhưng không ngờ hắn mới công tác được hai tháng thì đã phải rời đi, sớm biết vậy thì hắn cũng không mua căn nhà này.
Trang Duệ nhìn Miêu Phỉ Phỉ đang ngồi ăn uống như điên mà không khỏi bất đắc dĩ, hắn không ngờ tiểu nha đầu này ăn uống nhiều như vậy mà dáng người vẫn tốt thế kia.
Hai tháng qua Miêu Phỉ Phỉ coi Trang Duệ là thùng cơm, thỉnh thoảng đến cùng dùng cơm. Nhưng Miêu Phỉ Phỉ cũng là một người sảng khoái, vài ba hôm sẽ mời Trang Duệ ăn một bưa cơm ngon, hai người bọn họ thật sự giống như huynh đệ, điều này làm cho Dương Vĩ mỗi lần thấy hai người bọn họ đi với nhau đều nghĩ chắc chắn có gian tình.
Tống Tinh Quân từ khi được Trang Duệ giúp đỡ bán Kê Hang Bôi thì trên tay có tiền, bệnh tình của bố cũng được khống chế, bây giờ dần chuyển biến tốt đẹp. Điều này làm cho nàng cực kỳ cảm kích Trang Duệ, những lúc không có chuyện gì thường mua vài món ngon đến giúp Trang Duệ làm cơm, hai bên thường xuyên qua lại. Nàng và Miêu Phỉ Phỉ cũng kết giao bạn bè, hai người thi thoảng đến nhà Trang Duệ, nhưng hôm nay Tống Tinh Quân không có mặt, vì Trang Duệ chỉ muốn mời Miêu Phỉ Phỉ.
- Anh không dựa theo con đường bình thường để báo cảnh sát, đến tìm tôi làm gì, tôi chỉ là một cảnh sát giao thông mà thôi.
Miêu Phỉ Phỉ sau khi ăn uống no say thì thõa mãn lau miệng, khẽ vỗ bụng nhỏ, dùng ánh mắt trêu tức nhìn Trang Duệ rồi nói.
- Được, ngài nói không giúp đấy nhé? Không giúp thì tôi sẽ gọi cho 110, nói trong nhà có một vị ác khách đến ăn uống phủ phê.
- Tiểu Trang Tử, cũng không tệ à nha, cũng biết uy hiếp người đấy chứ.
Miêu Phỉ Phỉ vung vẫy nắm đấm nhưng không đánh lên người Trang Duệ, nguyên nhân chính là lần trước nàng đùa giỡn với Trang Duệ và bị Tiểu Bạch Sư kia xé rách sườn xám, cũng làm cho Trang Duệ một lần được nhìn no mắt.
- Anh nhìn cái gì vậy? Cẩn thận tôi móc mắt anh ra.
Bây giờ đã vào tháng sau, khí hậu ấm dần lên, lúc này Miêu Phỉ Phỉ chỉ mặc một chiếc áo bó sát và cực ngắn, bên dưới mặc quần jean, vì vậy mà nàng vừa duỗi người thì bụng thon không chút mỡ thừa chợt lộ ra, điều này không khỏi làm cho Trang Duệ ngồi đối diện được thấy sạch sẽ.
- Khụ, khụ, cũng không phải là chưa nhìn qua lần nào.
- Anh nói gì? Lặp lại lần nữa xem.
- À, không có gì, tôi chỉ nói hôm nay ngài khẩu vị tốt, cả bàn thức ăn bi ngài tiêu diệt sạch.
Trang Duệ khi còn bé thì mẹ thường phải đi dạy thêm dạy kèm dạy bù, vì vậy mà hắn và chị đều học được tay nghề nấu ăn rất tốt. Ngày Dương Vĩ lấy được giấy phép lái xe trong tay Miêu Phỉ Phỉ, Trang Duệ tự mình xuống bếp làm vài món thức ăn. Sau lần được nếm những món ăn của hắn, Miêu Phỉ Phỉ thật sự thích thú, vì vậy mà tiếp tục muốn được ăn thêm vài lần.
- Được rồi, ngài xem đi, sau đó cho tôi chút đề nghị chuyên nghiệp, cả ngày chỉ biết khoe khoang là cảnh sát hình sự, đừng nói bây giờ nhìn qua lại không biết gì đấy nhé?
Trang Duệ đưa cho Miêu Phỉ Phỉ một phần tư liệu, chính mình thì đi thu dọn bát đũa. Trang Duệ từng chiêu đãi bốn người trong nhà mình, ngoài Miêu Phỉ Phỉ và Dương Vĩ là hai kẻ ăn nhiều thì cũng chỉ có chú Đức, khi chiêu đãi ba người này thì hắn tất nhiên phải đảm nhận nhiệm vụ rửa chén.
- Trang Duệ, người phụ nữ tên là Lý Hà này chẳng phải các anh đã có tư liệu kỹ càng rồi sao? Cô ta đã nhiều lần tiếp xúc với mục tiêu, như vậy sao không trực tiếp dùng vài thủ đoạn bắt lại, việc này anh cần phải tìm người của phòng cảnh sát hình sự mới được.
Miêu Phỉ Phỉ nhìn tư liệu mà Trang Duệ đưa cho, sau đó không khỏi nhíu mày, người phụ nữ Lý Hà này cùng người hiềm nghi tiếp xúc nhiều lần, chắc chắn đây là vụ án trong ngoài cùng câu kết để lừa gạt chiếm đoạt tiền. Nếu vụ án như vậy giao cho phòng cảnh sát điều tra, chỉ sợ vài ba ngày đã có kết quả ngay lập tức.
- Hì, cảnh sát Miêu, vấn đề này nếu có thể báo cảnh sát thì tôi còn tìm ngài làm gì cho mệt? Tôi chỉ muốn ngày tư nhân ra mặt giúp tôi khống chế người phụ nữ kia, hoặc tìm ra chứng cứ trong miệng nàng. À, điều này cũng thật sự làm khó ngài, nhưng đã đến lúc ngài nên cho thấy năng lực của mìn rồi chứ?
Trang Duệ vừa vuốt mông ngựa vừa bưng rổ hoa quả đi ra, cầu người làm việc dù sao cũng phải đi qua đường bao tử cái đã.
Thật ra ban đầu Trang Duệ cũng có khuynh hướng báo cảnh sát, việc này nên giao cho nhân sĩ chuyên nghiệp đến xử lý, nhưng chú Đức suy xét một phen và quyết định nên xử lý nội bộ, vì chuyện này mà truyền ra ngoài sẽ có ảnh hưởng rất lớn, không chỉ làm Điển Đương Hành mất tín nhiệm, cũng làm khó cả các tổ chức đấu giá. Vì vậy mà Trang Duệ và chú Đức sẽ trơ thành công địch của cả hệ thống Điển Đương Hành.
Chú Đức và Trang Duệ thương lượng với nhau, sau đó quyết định bắt tay vào với người phụ nữ tên là Lý Hà kia, sau khi có được căn cứ chính xác về chuyện Vương Nhất Định cấu kết với bên ngoài để lừa gạt chiếm đoạt tiền, như vậy sẽ không sợ Vương Nhất Định không thừa nhận, chắn chắn đối phương sẽ cho ra lựa chọn sáng suốt giữa việc trả lại tiền và ngồi tù. Đồng thời với mối quan hệ của chú Đức trong ngành đồ cổ, sợ rằng sau này Vương Nhất Định cũng chỉ có thể ra nước ngoài hoạt động mà thôi, vì dù là ngành gì cũng cực kỳ căm ghét những kẻ như thế này.
- Vấn đề này cũng không khó, nhưn này Tiểu Trang Tử, tôi giúp anh, anh cảm tạ tôi thế nào đây?
Miêu Phỉ Phỉ chỉ cần nhìn và tư liệu là biến hai đối tượng kia không phải là kẻ lão luyện, đã lộ ra sơ hở khắp nơi, nàng chỉ cần động tay vào người phụ nữ kia thì chắc chắn sẽ có đột phát.
- Cô đã ăn của tôi hơn hai tháng, cũng đến lúc giúp đỡ tôi một chút chứ? Vì sau này muốn giúp tôi cũng không có cơ hội nữa rồi, tôi làm xong chuyện này sẽ chủ động từ chức với công ty.
Trang Duệ dùng giọng trầm thấp nói, đây là công tác mà hắn làm khá lâu, tuy hắn đã hạ quyết tâm nhưng trong lòng vẫn không nỡ, đặc biệt có người bạn vong niên là chú Đức, càng làm cho hắn có được lợi ích không nhỏ.
- Cái gì? Anh muốn từ chức sao? Chuyện này không liên quan gì đến anh, anh làm sao lại muốn từ chức? Tôi giúp anh xử lý cho tốt không được sao?
Miêu Phỉ Phỉ có phản ứng vượt quá mức dự đoán của Trang Duệ, thật sự quá mãnh liệt, ngược lại giống như nàng phạm vào sai lầm và muốn nhận lỗi với mình vậy.
- Tôi đã sớm có ý muốn từ chức, vấn đề lần này chỉ là cái cớ mà thôi. Mẹ của tôi đã lớn tuổi, sau này toi nên bỏ nhiều thời gian đến Bành Thành, tất nhiên tôi cũng có nhà ở Trung Hải, sau này sẽ thường xuyên đến đây.
Trang Duệ nói lời này không chỉ giải thích cho Miêu Phỉ Phỉ mà còn an ủi chính mình, dựa theo những gì hắn suy nghĩ trước kia, dù thế nào hắn cũng phải công tác ở Điển Đương Hành một hai nam, sau đó mới đi ra. Nhưng không ngờ hắn mới công tác được hai tháng thì đã phải rời đi, sớm biết vậy thì hắn cũng không mua căn nhà này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.