Chương 585: Làm giả
Đả Nhãn
03/06/2013
- Thật sự là chó điên...
Khi thấy Nghiêm Khải và hai tên vệ sĩ bỏ đi thì Trang Duệ mới khẽ thở ra, có tên khốn kia đi theo sau thì hắn hoàn toàn khó thể nào tĩnh tâm mua vật liệu đá kê huyết thạch cho được, tất cả chỉ là nghĩ cách đấu với đối phương mà thôi.
- Nghiêm gia xem ra đời này kém cỏi, con ruột không bằng con rể...
Chú Đức lắc đầu, lão biết về dượng của Nghiêm Khải, biết vài đứa con trai của Nghiêm gia đều không có tương lai, bây giờ cơ bản đều do một mình Lam Hải Bối chèo chống, chỉ là hai bên không có giao tình, chỉ quen biết sơ sài mà thôi.
- Chú Đức cũng đừng đề cập đến hắn, chúng ta tranh thủ thời gian chọn vài khối đá mới tốt...
Trang Duệ cười lắc đầu, tuy bối cảnh của mình còn sâu sắc hơn cả Nghiêm Khải nhưng đến bây giờ còn chưa chủ động nói ông ngoại của mình là Âu Dương Cương, vì thế mà thật sự xem thường những kẻ luôn mở miệng ra là khoác lác về gia thế nhà mình.
Khi đang nói thì nhóm Trang Duệ đi đến giữ chợ, chợ kê huyết thạch thế này thường được quy hoạch rất rối, chỉ cần nhìn thấy có bãi đất và có sợi dây thừng quấn quanh thì sẽ là quầy hàng.
Những nông dân khi rảnh rỗi thì lên núi nhặt được vài khối đá, lúc này bọn họ bày quầy ở những vị trí tốt ngoài cửa ra vào, còn những ông chủ mỏ đá thật sự thì chỉ có thể bày hàng ở phía sau, tất nhiên đây cũng là vì cường long không áp địa đầu xà.
So sánh với những nông dân chủ yếu xem xét vào vận may thì đám ông chủ mỏ đá thường có nhiều loại đá tốt, ít nhất cũng là được đào lên từ dưới đất, thế cho nên có rất nhiều khối đá có đường vân máu, hoặc có màu sắc thể hiện ra ngoài lớp da.
Những vị khách hàng thật sự có kinh nghiệm sẽ tập trung ở những chỗ thế này, những tiếng đặt giá liên tục vang lên bên tai.
- Thầy Trang, thầy Mã...
Khi Trang Duệ đứng trước một quầy hàng chuẩn bị xem xét vật liệu đá thì bên tai vang lên âm thanh chào hỏi, quay mặt thì thấy đó là giám đốc Vương, là Vương Tiểu Dật.
- Giám đốc Vương, anh đang xem vật liệu đá sao? Năm nay hàng hóa thế nào?
Chú Đức cười bắt chuyện với Vương Tiểu Dật, lại thuận miệng hỏi han.
- Vật liệu đá tốt càng ngày càng ít, ôi, đến sang năm sợ rằng chỉ còn những món hàng kém cỏi, năm này không bằng năm sau...
Vương Tiểu Dật lắc đầu, hắn là người có hai mỏ đá trên núi, chỉ là phần khai thác ra còn chưa đủ cho công ty của mình tiêu hóa, hàng năm còn phải chạy xuống chợ mua hàng mới thỏa mãn nhu cầu trong nước.
- Ủa, thầy Trang, hôm nay cậu không thượng hàng sao?
Vương Tiểu Dật thấy ngoài Dương Vĩ xách hai khối đá trong sọt thì những người còn lại đều đi tay không, thế là không khỏi dùng giọng kỳ quái hỏi một câu, thượng hàng chính là câu nói trong nghề đồ cổ, ý nghĩa là ra tay mua sắm.
- Giám đốc Vương quá khách khí rồi, cứ gọi tôi Tiểu Trang là được, vừa rồi gặp một tên càn quấy đi theo gây rối, lúc này mới có thời gian đi xem vật liệu đá...
Trang Duệ cười khổ giải thích một câu, những năm nay người không tìm chuyện mà chuyện tự tìm đến người, luôn có những kẻ tự cho rằng mình là tốt đẹp, chỉ hận không thể cả địa cầu phải quay quanh người mình.
- Ha ha, vậy chúng ta cùng đi xem, vật liệu đá của quầy hàng này là của một ông chủ mỏ khoáng lớn nhất khu Ngọc Nham Sơn chúng tôi...
Vương Tiểu Dật cười cười cùng chào hỏi với nhóm Dương Vĩ, sau đó hắn đi vào trong quầy tiếp tục xem xét vật liệu đá.
Những kẻ khai thác đá trong Ngọc Nham Sơn được chia ra làm hai loại, một loại như Vương Tiểu Dật, chính là khai thác ra chủ yếu dùng cho chính mình, một loại khác chính là trực tiếp khai thác để bán, quầy hàng lúc này của một ông chủ như vậy.
Quầy hành này có diện tích không nhỏ, hơn một trăm mét vuông, có những khối đá vài trăm kilogam đến những khối đá nhỏ như nắm tay, tất cả được sắp đặt dựa vào độ lớn.
Có hai ba chục thương nhân ngọc thạch đến từ khắp nơi trong cả nước đang lựa chọn vật liệu đá ở chỗ này, Trang Duệ vừa mới đến đã có nhiều người lên tiếng chào hỏi, nhìn qua thì thật sự thấy quen mắt, hình như là gặp ở hội chợ Bình Châu.
Kê huyết thạch tuy thường được dùng làm ấn tín nhưng cũng thường được dùng làm vật trang trí, cũng có thể làm hàng mỹ nghệ cao cấp, rất nhiều cửa hàng ngọc thạch có bán vật trang trí kê huyết thạch, vì vậy mà lúc này có rất nhiều ông chủ công ty châu báu trong nước đến nơi này.
- Huyên Băng, em và Dương Vĩ với mọi người ở ngoài nói chuyện một lúc, không cần theo anh, lát nữa anh sẽ quay ra...
Trang Duệ nhìn đồng hồ, đã là hơn bốn giờ, hắn đã bị tên khốn Nghiêm Khải kia làm mất đi vài giờ, nếu không phải là chợ kê huyết thạch sẽ mở trong vài ngày, sợ rằng hắn cũng có tâm tư muốn xử lý Nghiêm Khải.
- Không có gì, em theo giúp anh...
Tần Huyên Băng cười nhạt, nàng rất thích được nhìn thấy vẻ tự tin của chồng mình khi quan sát các vật liệu đá.
Sau khi nghe được lời của Tần Huyên Băng thì Trang Duệ cũng không nói nhiều, hắn bắt đầu đi vào xem xét những khối vật liệu đá ở bên trong.
Chợ kê huyết thạch này cũng không là chính quy, vì vậy nếu đặt một khối đá nhỏ ở bên ngoài biết đâu sẽ bị thôn dân nào đó mượn gió bẻ măng, chuyện như vậy không phải chưa từng phát sinh, vì vậy mà những ông chủ quầy hàng đều bày những vật liệu đá nhỏ ở chung quanh mình.
Phải biết rằng kê huyết thạch cũng giống như phỉ thúy đó chính là không thể dùng thể tích để phán đoán giá cả, ví dụ như khối vật liệu đá có chứa kê huyết thạch đại hồng bào mà Trang Duệ thu được với giá hời vào ngày hôm qua, tuy chỉ nhỏ như cái bật lửa nhưng giá trị lại trên vài triệu.
- Thầy Trang, anh xem khối đá này như thế nào?
Trang Duệ vừa mới đi đến bên cạnh một khối vật liệu đá có thể tích khá lớn thì giám đốc Vương đã mở miệng hỏi.
Đây là một khối vật liệu đá hình chữ nhật, dài một mét, rộng năm mươi centimet, trên mặt đá có nhiều chỗ lồi lõm không đồng đều, Trang Duệ đánh giá khối đá này phải nặng vài trăm cân.
Ở một vị tri trên khối đá có một phần đỏ rực to như lòng bàn tay lộ ra bên ngoài, hơn nữa cách đó mười centimet còn có nhiều tơ máu, làm cho người ta vừa nhìn qua sẽ tin tưởng rằng bên trong khối đá sẽ có không ít kê huyết thạch.
- Ha ha, nhìn kỹ hẵng nói, giám đốc Vương thấy khối đá này thế nào?
Trang Duệ cũng không sử dụng linh khí, hắn cẩn thận xem xét những phần màu sắc phân bố trên mặt đá, lại xem hướng thẩm thấu của tơ máu, từ biểu hiện có thể thấy đây là một khối đá rất tốt, có thể đổ thạch.
Vương Tiểu Dật nghe được lời của Trang Duệ thì nhìn khắp bốn phía, khi không thấy ai chú ý mớ khẽ nói:
- Biểu hiện thật sự quá tốt, tôi cảm thấy giống như có vẻ giả, thầy Trang, thầy xem thế nào...
- Cái gì, để tôi xem...
Trang Duệ bị lời nói của Vương Tiểu Dật làm cho hoảng sợ, hắn có biết về việc làm giả kê huyết thạch nhưng trước nay chưa từng được thấy.
Trang Duệ tiếp nhận đèn pin và kính lúp của Vương Tiểu Dật, sau đó ngồi xuống xem xét.
Người ngoài thấy động tác của Trang Duệ lúc này rất quy củ, rõ ràng đang dùng đèn pin và kính lúp để xem xét hướng đi của vân máu, thế nhưng lại không biết hắn vừa ngồi xuống đã phóng linh khí vào trong vật liệu đá.
- Không phải làm giả sao?
Trang Duệ dùng linh khí nhìn vào từ vị trí có một khối kê huyết thạch to như lòng bàn tay lộ ra ngoài, ánh mắt vưa tiếp xúc vào khối kê huyết thạch thì cảm nhận được một luồng linh khí nhàn nhạt, không khác gì linh khí ẩn giấu trong ngọc thạch, nó cho thấy khối kê huyết thạch kia là thật.
Nhưng nếu tiếp tục xem xét thì khối kê huyết thạch kia rót vào cực mỏng, chỉ là một centimet mà thôi, phía dưới đều là đá thường. Nói cách khác thì khối đá này nặng vài trăm ký nhưng phần kê huyết thạch chỉ có như những gì được thấy bên ngoài mà thôi.
Hơn nữa phần kê huyết thạch như lòng bàn tay cũng không phải thuần khiết, cùng lắm chỉ có thể cho rằng đó là loại thường, dù làm thành con dấu hay vật trang sức cũng chỉ có giá bảy chục ngàn mà thôi.
- Không đúng, thứ này...Thật sự là làm giả...
Trang Duệ càng xem càng kỳ quái, những tuyến kê huyết thạch nhỏ lại không có linh khí, hơn nữa còn có những tồn tại giống như là dầu. Hắn cẩn thận xem xét, trăm phần trăm có thể xác định khối vật liệu đá này được người ta động tay động chân vào.
Khi thấy Nghiêm Khải và hai tên vệ sĩ bỏ đi thì Trang Duệ mới khẽ thở ra, có tên khốn kia đi theo sau thì hắn hoàn toàn khó thể nào tĩnh tâm mua vật liệu đá kê huyết thạch cho được, tất cả chỉ là nghĩ cách đấu với đối phương mà thôi.
- Nghiêm gia xem ra đời này kém cỏi, con ruột không bằng con rể...
Chú Đức lắc đầu, lão biết về dượng của Nghiêm Khải, biết vài đứa con trai của Nghiêm gia đều không có tương lai, bây giờ cơ bản đều do một mình Lam Hải Bối chèo chống, chỉ là hai bên không có giao tình, chỉ quen biết sơ sài mà thôi.
- Chú Đức cũng đừng đề cập đến hắn, chúng ta tranh thủ thời gian chọn vài khối đá mới tốt...
Trang Duệ cười lắc đầu, tuy bối cảnh của mình còn sâu sắc hơn cả Nghiêm Khải nhưng đến bây giờ còn chưa chủ động nói ông ngoại của mình là Âu Dương Cương, vì thế mà thật sự xem thường những kẻ luôn mở miệng ra là khoác lác về gia thế nhà mình.
Khi đang nói thì nhóm Trang Duệ đi đến giữ chợ, chợ kê huyết thạch thế này thường được quy hoạch rất rối, chỉ cần nhìn thấy có bãi đất và có sợi dây thừng quấn quanh thì sẽ là quầy hàng.
Những nông dân khi rảnh rỗi thì lên núi nhặt được vài khối đá, lúc này bọn họ bày quầy ở những vị trí tốt ngoài cửa ra vào, còn những ông chủ mỏ đá thật sự thì chỉ có thể bày hàng ở phía sau, tất nhiên đây cũng là vì cường long không áp địa đầu xà.
So sánh với những nông dân chủ yếu xem xét vào vận may thì đám ông chủ mỏ đá thường có nhiều loại đá tốt, ít nhất cũng là được đào lên từ dưới đất, thế cho nên có rất nhiều khối đá có đường vân máu, hoặc có màu sắc thể hiện ra ngoài lớp da.
Những vị khách hàng thật sự có kinh nghiệm sẽ tập trung ở những chỗ thế này, những tiếng đặt giá liên tục vang lên bên tai.
- Thầy Trang, thầy Mã...
Khi Trang Duệ đứng trước một quầy hàng chuẩn bị xem xét vật liệu đá thì bên tai vang lên âm thanh chào hỏi, quay mặt thì thấy đó là giám đốc Vương, là Vương Tiểu Dật.
- Giám đốc Vương, anh đang xem vật liệu đá sao? Năm nay hàng hóa thế nào?
Chú Đức cười bắt chuyện với Vương Tiểu Dật, lại thuận miệng hỏi han.
- Vật liệu đá tốt càng ngày càng ít, ôi, đến sang năm sợ rằng chỉ còn những món hàng kém cỏi, năm này không bằng năm sau...
Vương Tiểu Dật lắc đầu, hắn là người có hai mỏ đá trên núi, chỉ là phần khai thác ra còn chưa đủ cho công ty của mình tiêu hóa, hàng năm còn phải chạy xuống chợ mua hàng mới thỏa mãn nhu cầu trong nước.
- Ủa, thầy Trang, hôm nay cậu không thượng hàng sao?
Vương Tiểu Dật thấy ngoài Dương Vĩ xách hai khối đá trong sọt thì những người còn lại đều đi tay không, thế là không khỏi dùng giọng kỳ quái hỏi một câu, thượng hàng chính là câu nói trong nghề đồ cổ, ý nghĩa là ra tay mua sắm.
- Giám đốc Vương quá khách khí rồi, cứ gọi tôi Tiểu Trang là được, vừa rồi gặp một tên càn quấy đi theo gây rối, lúc này mới có thời gian đi xem vật liệu đá...
Trang Duệ cười khổ giải thích một câu, những năm nay người không tìm chuyện mà chuyện tự tìm đến người, luôn có những kẻ tự cho rằng mình là tốt đẹp, chỉ hận không thể cả địa cầu phải quay quanh người mình.
- Ha ha, vậy chúng ta cùng đi xem, vật liệu đá của quầy hàng này là của một ông chủ mỏ khoáng lớn nhất khu Ngọc Nham Sơn chúng tôi...
Vương Tiểu Dật cười cười cùng chào hỏi với nhóm Dương Vĩ, sau đó hắn đi vào trong quầy tiếp tục xem xét vật liệu đá.
Những kẻ khai thác đá trong Ngọc Nham Sơn được chia ra làm hai loại, một loại như Vương Tiểu Dật, chính là khai thác ra chủ yếu dùng cho chính mình, một loại khác chính là trực tiếp khai thác để bán, quầy hàng lúc này của một ông chủ như vậy.
Quầy hành này có diện tích không nhỏ, hơn một trăm mét vuông, có những khối đá vài trăm kilogam đến những khối đá nhỏ như nắm tay, tất cả được sắp đặt dựa vào độ lớn.
Có hai ba chục thương nhân ngọc thạch đến từ khắp nơi trong cả nước đang lựa chọn vật liệu đá ở chỗ này, Trang Duệ vừa mới đến đã có nhiều người lên tiếng chào hỏi, nhìn qua thì thật sự thấy quen mắt, hình như là gặp ở hội chợ Bình Châu.
Kê huyết thạch tuy thường được dùng làm ấn tín nhưng cũng thường được dùng làm vật trang trí, cũng có thể làm hàng mỹ nghệ cao cấp, rất nhiều cửa hàng ngọc thạch có bán vật trang trí kê huyết thạch, vì vậy mà lúc này có rất nhiều ông chủ công ty châu báu trong nước đến nơi này.
- Huyên Băng, em và Dương Vĩ với mọi người ở ngoài nói chuyện một lúc, không cần theo anh, lát nữa anh sẽ quay ra...
Trang Duệ nhìn đồng hồ, đã là hơn bốn giờ, hắn đã bị tên khốn Nghiêm Khải kia làm mất đi vài giờ, nếu không phải là chợ kê huyết thạch sẽ mở trong vài ngày, sợ rằng hắn cũng có tâm tư muốn xử lý Nghiêm Khải.
- Không có gì, em theo giúp anh...
Tần Huyên Băng cười nhạt, nàng rất thích được nhìn thấy vẻ tự tin của chồng mình khi quan sát các vật liệu đá.
Sau khi nghe được lời của Tần Huyên Băng thì Trang Duệ cũng không nói nhiều, hắn bắt đầu đi vào xem xét những khối vật liệu đá ở bên trong.
Chợ kê huyết thạch này cũng không là chính quy, vì vậy nếu đặt một khối đá nhỏ ở bên ngoài biết đâu sẽ bị thôn dân nào đó mượn gió bẻ măng, chuyện như vậy không phải chưa từng phát sinh, vì vậy mà những ông chủ quầy hàng đều bày những vật liệu đá nhỏ ở chung quanh mình.
Phải biết rằng kê huyết thạch cũng giống như phỉ thúy đó chính là không thể dùng thể tích để phán đoán giá cả, ví dụ như khối vật liệu đá có chứa kê huyết thạch đại hồng bào mà Trang Duệ thu được với giá hời vào ngày hôm qua, tuy chỉ nhỏ như cái bật lửa nhưng giá trị lại trên vài triệu.
- Thầy Trang, anh xem khối đá này như thế nào?
Trang Duệ vừa mới đi đến bên cạnh một khối vật liệu đá có thể tích khá lớn thì giám đốc Vương đã mở miệng hỏi.
Đây là một khối vật liệu đá hình chữ nhật, dài một mét, rộng năm mươi centimet, trên mặt đá có nhiều chỗ lồi lõm không đồng đều, Trang Duệ đánh giá khối đá này phải nặng vài trăm cân.
Ở một vị tri trên khối đá có một phần đỏ rực to như lòng bàn tay lộ ra bên ngoài, hơn nữa cách đó mười centimet còn có nhiều tơ máu, làm cho người ta vừa nhìn qua sẽ tin tưởng rằng bên trong khối đá sẽ có không ít kê huyết thạch.
- Ha ha, nhìn kỹ hẵng nói, giám đốc Vương thấy khối đá này thế nào?
Trang Duệ cũng không sử dụng linh khí, hắn cẩn thận xem xét những phần màu sắc phân bố trên mặt đá, lại xem hướng thẩm thấu của tơ máu, từ biểu hiện có thể thấy đây là một khối đá rất tốt, có thể đổ thạch.
Vương Tiểu Dật nghe được lời của Trang Duệ thì nhìn khắp bốn phía, khi không thấy ai chú ý mớ khẽ nói:
- Biểu hiện thật sự quá tốt, tôi cảm thấy giống như có vẻ giả, thầy Trang, thầy xem thế nào...
- Cái gì, để tôi xem...
Trang Duệ bị lời nói của Vương Tiểu Dật làm cho hoảng sợ, hắn có biết về việc làm giả kê huyết thạch nhưng trước nay chưa từng được thấy.
Trang Duệ tiếp nhận đèn pin và kính lúp của Vương Tiểu Dật, sau đó ngồi xuống xem xét.
Người ngoài thấy động tác của Trang Duệ lúc này rất quy củ, rõ ràng đang dùng đèn pin và kính lúp để xem xét hướng đi của vân máu, thế nhưng lại không biết hắn vừa ngồi xuống đã phóng linh khí vào trong vật liệu đá.
- Không phải làm giả sao?
Trang Duệ dùng linh khí nhìn vào từ vị trí có một khối kê huyết thạch to như lòng bàn tay lộ ra ngoài, ánh mắt vưa tiếp xúc vào khối kê huyết thạch thì cảm nhận được một luồng linh khí nhàn nhạt, không khác gì linh khí ẩn giấu trong ngọc thạch, nó cho thấy khối kê huyết thạch kia là thật.
Nhưng nếu tiếp tục xem xét thì khối kê huyết thạch kia rót vào cực mỏng, chỉ là một centimet mà thôi, phía dưới đều là đá thường. Nói cách khác thì khối đá này nặng vài trăm ký nhưng phần kê huyết thạch chỉ có như những gì được thấy bên ngoài mà thôi.
Hơn nữa phần kê huyết thạch như lòng bàn tay cũng không phải thuần khiết, cùng lắm chỉ có thể cho rằng đó là loại thường, dù làm thành con dấu hay vật trang sức cũng chỉ có giá bảy chục ngàn mà thôi.
- Không đúng, thứ này...Thật sự là làm giả...
Trang Duệ càng xem càng kỳ quái, những tuyến kê huyết thạch nhỏ lại không có linh khí, hơn nữa còn có những tồn tại giống như là dầu. Hắn cẩn thận xem xét, trăm phần trăm có thể xác định khối vật liệu đá này được người ta động tay động chân vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.