Chương 695: Làm tốt! (2)
Đả Nhãn
03/07/2013
Âu Dương Quân khoát khoát tay, nói ra:
- Ít nói nhảm, chuyện tiểu tử ngươi làm phiền ta còn ít sao? Anh nói cho chú biết, trong khoảng thời gian này tâm tình của chị dâu chú không tốt, anh đang phiền muốn chết đây, chú đi giúp anh đi.
- Tứ ca, tâm tình của chị dâu không tốt thì anh tự đi mà an ủi, liên quan gì tới em chứ?
Âu Dương Quân nghe Trang Duệ lắc đầu từ chối, Tứ ca cũng là người trưởng thành, nói chuyện lại không đáng tin cậy chút nào, tâm tình chị dâu không tốt, tại sao lại bảo giúp? Chuyện này chính là sai lầm nha.
- Phi... Không liên quan tới chú sao, ách, thời điểm anh gọi điện cho gái điếm bị phát hiện, chú đứng ra hòa giải là được, bằng không thì cho vợ chú cùng đi, giúp anh một chút là được.
Âu Dương Quân cũng biết trong lời nói của mình có sơ hở, vội vàng uốn nắn lại một chút, lần này Trang Duệ nghe rõ ràng, chắc chắn là vị Tứ ca này nghẹn lâu quá, muốn đi ra ngoài ăn vụng, tìm gái để giải sầu đâu mà.
Trang Duệ nghĩ đến thủ tục thành lập nhà bảo tàng mấy ngày sau phải phê duyệt, không thề không nhờ Âu Dương Quân, nói:
- Không có vấn đề, Tứ ca, đệ sẽ bảo Huyên Băng ở cạnh chị dâu hai ngày a.
Âu Dương Quân nghe lời này của Trang Duệ, thoả mãn gật gật đầu, nói:
- Ân, như vậy cũng tốt, đi khuân đồ thôi, anh mang bảy tám người tới, làm nhanh để còn về nhà, mấy ngày nay dì nhỏ nhắc tới chú nhiều lắm.
- Được rồi, buổi tối anh em chúng ta cùng uống một chút.
Trang Duệ đáp ứng một tiếng, sau đó tiến vào cabin.
- Lão bản, ngài cứ nghỉ ngơi đi, tôi dẫn người tới chuyển là được.
Tiếng của Hách Long ở sau lưng Trang Duệ như tiếng sấm nổ, Trang Duệ quay đầu lại liếc mắt nhìn, nói ra:
- Hách ca, những thứ này quý lắm, một món có giá hơn mười vạn Euro đấy, cầm phải cẩn thận nha.
Sau khi nghe được lời này của Trang Duệ, không chỉ Hách Long bị dọa sợ, ngay cả những người trong công ty bất động sản mà Âu Dương Quân mang tới cũng sửng sốt, tay chân lập tức nhẹ hơn vài phần.
Bảy tám người xếp thành một hàng, người này lần lượt truyền vật phẩm cho người kia, từ trong đi ra ngoài, sau đó đặt lên xe, lúc trước có Trang Duệ cảnh cáo, cho nên mọi người rất cẩn thận, ngược lại không có sơ suất gì.
Sau khi bận rộn suốt hai ba giờ, mới đem toàn bộ đồ sứ trong phi cơ chuyển ra, sau khi mang về nhà cấp bốn, Trang Duệ sẽ đặt chúng trong mấy gian phòng ở phía sau nhà.
Trang Duệ và Âu Dương Quân cũng không thể uống với nhau, bởi vì lúc chín giờ bạn thân của mình đã bị đại minh tinh gọi hơn mười cú điện thoại gọi về nhà.
- Mẹ, mẹ còn chưa ngủ sao?
Sau khi đám nhân viên công ty bất động sản đi rồi, Trang Duệ đi vào trong nhà, phát hiện căn phòng vẫn còn sáng, sau khi đẩy của đi vào, Trang mẫu đang ngồi đọc sách trên sa ***.
- Mẹ đang đợi con, ngươi đứa nhỏ này, đi ra ngoài lâu như vậy, cũng không gọi điện thoại về, hiện tại tốt rồi, ngay cả con dâu cũng dẫn đi.
Âu Dương Uyển nhìn sắc mặt con của mình tiều tụy, quyết tâm trách cứ vài câu.
- Mẹ, lần này con đi ra ngoài có thu hoạch rất lớn, mẹ chờ con xây dựng nhà bảo tàng xong, sẽ dẫn mẹ đi thăm nó đầu tiên.
Trang Duệ cười nói và ngồi cạnh Trang mẫu, nịnh nọt dùng tay đấm bóp vai cho Âu Dương Uyển, nghe mẹ khiển trách mấy câu, trong lòng Trang Duệ cảm thấy thân thiết.
- Nhà bảo tàng? Cái gì nhà bảo tàng?
Âu Dương Uyển nghi hoặc hỏi lại, dù nàng biết Trang Duệ có thu hoạch không ít đồ cổ, nhưng khoảng cách để mở nhà bảo tàng, còn chênh lệch rất xa a.
Nhìn thấy mẹ chuyển lực chú ý, Trang Duệ vội vàng nói khoác thêm mắm thêm muối, thiếu chút nữa hắn đã nổ nhà bảo tàng của hắn tuyệt đối có thể so sánh với nhà bảo tàng trong cố cung a.
- Làm cài gì không quan trọng, đi ra ngoài phải chú ý an toàn của mình, mau sớm đi nghỉ ngơi đi.
Tuy Âu Dương Uyển chưa bao giờ hỏi chuyện của Trang Duệ, nhưng lại thấy con mình đi ra nước ngoài lăn lộn, trong nội tâm không lo lắng đó là giả, chờ tới bây giờ, mới hỏi Trang Duệ một câu.
Ngày hôm sau Trang Duệ điện thoại cho Tần Huyên Băng, trực tiếp lái xe đưa nàng tới căn nhà của Âu Dương Quân, bạn bè của Từ Tình không nhiều lắm, hiện tại đang mang thai, đúng là cần nữ nhân trò chuyện.
Cái gì? Trông cậy vào Âu Dương Quân? Còn không làm cho đứa trẻ trong bụng sớm treo, thì phải đốt nhan cầu nguyện đi.
- Cái gì? Làm tốt? Tứ ca, ngài không lừa gạt đệ chứ?
Trang Duệ bị lời nói của Âu Dương Quân làm giật mình, lúc này mới được vài ngày, thế mà việc phê duyệt nhà bảo tàng đã xong, có quan hệ thì hiệu suất làm việc cao như vậy sao? Chẳng lẽ lại Âu Dương Quân nói động tới cậu, cho đi cửa sau?
- Ồn ào cái gì thế? Nhỏ giọng một chút, anh còn trông cậy vào việc này để ở bên ngoài vài ngày đấy.
Âu Dương Quân vội vàng che miệng Trang Duệ lại, quay đầu lại lớn tiếng nói:
- Anh và Ngũ nhi làm việc, hai người các ngươi trò chuyện a, buổi tối không về nhà dì nhỏ ăn cơm cũng được.
Trang Duệ rất khinh bỉ liếc nhìn Âu Dương Quân, không biết sau này đứa trẻ được xin ra, có nhận hắn là cha hay không nữa.
- Tứ ca, nói nhanh một chút, rốt cuộc là có chuyện gì? Thủ tục đâu rồi, giấy phép mở bảo tàng đâu? Cầm cho đệ xem một chút.
Vừa vừa đi ra khỏi nhà, Trang Duệ liền không thể chờ được mà vươn tay hướng về Âu Dương Quân.
Có giấy phép mở nhà bảo tàng, thì có thể bàn bạc chuyện trao đổi với bảo tàng mỹ thuật Murs, Hoàng Phủ Vân đối với việc Trang Duệ bỏ lại ở Paris, có oán niệm rất sâu a.
- Đừng hỏi anh, anh cũng không biết là chuyện gì xảy ra, lão đầu tử nói cho chú biết, sau khi trở về phải đi gặp, những thứ này ở chỗ của lão đầu tử.
- Cậu nhỏ muốn gặp chú?
Trang Duệ sững sờ một chút, trong ấn tượng của hắn, tuy mấy cậu rất thích mình, nhưng là trừ ngày lễ ngày tết, thì chưa từng gặp mình, ngẫu nhiên có nhìn thấy, cũng chỉ có Âu Dương Chấn Vũ là có đi đến nhà thăm Âu Dương Uyển.
- Ân, lão đầu tử nhắn lại, bảo chú về đến nhà thì đi thăm, việc này hình như có liên quan tới cậu cả, anh cũng không rõ ràng, đi thôi, anh không biết có chuyện gì đâu.
Âu Dương Quân cũng tò mò với chuyện này, tuy anh em của mình không ít, nhưng cho tới bây giờ lão đầu tử còn chưa gặp riêng một ai? Ngay cả lúc Âu Dương Lỗi thăng chức lên trung tướng, cũng chưa từng nghe nói cha hắn triệu kiến lần nào.
- Hiện tại thì không có, anh gọi điện thoại hỏi cậu nhỏ xem chừng nào có thể gặp mặt.
Nghe nói thủ tục mở bảo tàng đã làm tốt, Âu Dương Chấn VŨ không tìm hắn, Trang Duệ cũng vì cái giấy phép này mà đi gặp cậu nhỏ, hơn nữa lại nghe lời này của Âu Dương Quân, Trang Duệ cũng nhìn ra được một chút mánh khóe, hẳn là hành vi ở nước ngoài của mình.
- Ít nói nhảm, chuyện tiểu tử ngươi làm phiền ta còn ít sao? Anh nói cho chú biết, trong khoảng thời gian này tâm tình của chị dâu chú không tốt, anh đang phiền muốn chết đây, chú đi giúp anh đi.
- Tứ ca, tâm tình của chị dâu không tốt thì anh tự đi mà an ủi, liên quan gì tới em chứ?
Âu Dương Quân nghe Trang Duệ lắc đầu từ chối, Tứ ca cũng là người trưởng thành, nói chuyện lại không đáng tin cậy chút nào, tâm tình chị dâu không tốt, tại sao lại bảo giúp? Chuyện này chính là sai lầm nha.
- Phi... Không liên quan tới chú sao, ách, thời điểm anh gọi điện cho gái điếm bị phát hiện, chú đứng ra hòa giải là được, bằng không thì cho vợ chú cùng đi, giúp anh một chút là được.
Âu Dương Quân cũng biết trong lời nói của mình có sơ hở, vội vàng uốn nắn lại một chút, lần này Trang Duệ nghe rõ ràng, chắc chắn là vị Tứ ca này nghẹn lâu quá, muốn đi ra ngoài ăn vụng, tìm gái để giải sầu đâu mà.
Trang Duệ nghĩ đến thủ tục thành lập nhà bảo tàng mấy ngày sau phải phê duyệt, không thề không nhờ Âu Dương Quân, nói:
- Không có vấn đề, Tứ ca, đệ sẽ bảo Huyên Băng ở cạnh chị dâu hai ngày a.
Âu Dương Quân nghe lời này của Trang Duệ, thoả mãn gật gật đầu, nói:
- Ân, như vậy cũng tốt, đi khuân đồ thôi, anh mang bảy tám người tới, làm nhanh để còn về nhà, mấy ngày nay dì nhỏ nhắc tới chú nhiều lắm.
- Được rồi, buổi tối anh em chúng ta cùng uống một chút.
Trang Duệ đáp ứng một tiếng, sau đó tiến vào cabin.
- Lão bản, ngài cứ nghỉ ngơi đi, tôi dẫn người tới chuyển là được.
Tiếng của Hách Long ở sau lưng Trang Duệ như tiếng sấm nổ, Trang Duệ quay đầu lại liếc mắt nhìn, nói ra:
- Hách ca, những thứ này quý lắm, một món có giá hơn mười vạn Euro đấy, cầm phải cẩn thận nha.
Sau khi nghe được lời này của Trang Duệ, không chỉ Hách Long bị dọa sợ, ngay cả những người trong công ty bất động sản mà Âu Dương Quân mang tới cũng sửng sốt, tay chân lập tức nhẹ hơn vài phần.
Bảy tám người xếp thành một hàng, người này lần lượt truyền vật phẩm cho người kia, từ trong đi ra ngoài, sau đó đặt lên xe, lúc trước có Trang Duệ cảnh cáo, cho nên mọi người rất cẩn thận, ngược lại không có sơ suất gì.
Sau khi bận rộn suốt hai ba giờ, mới đem toàn bộ đồ sứ trong phi cơ chuyển ra, sau khi mang về nhà cấp bốn, Trang Duệ sẽ đặt chúng trong mấy gian phòng ở phía sau nhà.
Trang Duệ và Âu Dương Quân cũng không thể uống với nhau, bởi vì lúc chín giờ bạn thân của mình đã bị đại minh tinh gọi hơn mười cú điện thoại gọi về nhà.
- Mẹ, mẹ còn chưa ngủ sao?
Sau khi đám nhân viên công ty bất động sản đi rồi, Trang Duệ đi vào trong nhà, phát hiện căn phòng vẫn còn sáng, sau khi đẩy của đi vào, Trang mẫu đang ngồi đọc sách trên sa ***.
- Mẹ đang đợi con, ngươi đứa nhỏ này, đi ra ngoài lâu như vậy, cũng không gọi điện thoại về, hiện tại tốt rồi, ngay cả con dâu cũng dẫn đi.
Âu Dương Uyển nhìn sắc mặt con của mình tiều tụy, quyết tâm trách cứ vài câu.
- Mẹ, lần này con đi ra ngoài có thu hoạch rất lớn, mẹ chờ con xây dựng nhà bảo tàng xong, sẽ dẫn mẹ đi thăm nó đầu tiên.
Trang Duệ cười nói và ngồi cạnh Trang mẫu, nịnh nọt dùng tay đấm bóp vai cho Âu Dương Uyển, nghe mẹ khiển trách mấy câu, trong lòng Trang Duệ cảm thấy thân thiết.
- Nhà bảo tàng? Cái gì nhà bảo tàng?
Âu Dương Uyển nghi hoặc hỏi lại, dù nàng biết Trang Duệ có thu hoạch không ít đồ cổ, nhưng khoảng cách để mở nhà bảo tàng, còn chênh lệch rất xa a.
Nhìn thấy mẹ chuyển lực chú ý, Trang Duệ vội vàng nói khoác thêm mắm thêm muối, thiếu chút nữa hắn đã nổ nhà bảo tàng của hắn tuyệt đối có thể so sánh với nhà bảo tàng trong cố cung a.
- Làm cài gì không quan trọng, đi ra ngoài phải chú ý an toàn của mình, mau sớm đi nghỉ ngơi đi.
Tuy Âu Dương Uyển chưa bao giờ hỏi chuyện của Trang Duệ, nhưng lại thấy con mình đi ra nước ngoài lăn lộn, trong nội tâm không lo lắng đó là giả, chờ tới bây giờ, mới hỏi Trang Duệ một câu.
Ngày hôm sau Trang Duệ điện thoại cho Tần Huyên Băng, trực tiếp lái xe đưa nàng tới căn nhà của Âu Dương Quân, bạn bè của Từ Tình không nhiều lắm, hiện tại đang mang thai, đúng là cần nữ nhân trò chuyện.
Cái gì? Trông cậy vào Âu Dương Quân? Còn không làm cho đứa trẻ trong bụng sớm treo, thì phải đốt nhan cầu nguyện đi.
- Cái gì? Làm tốt? Tứ ca, ngài không lừa gạt đệ chứ?
Trang Duệ bị lời nói của Âu Dương Quân làm giật mình, lúc này mới được vài ngày, thế mà việc phê duyệt nhà bảo tàng đã xong, có quan hệ thì hiệu suất làm việc cao như vậy sao? Chẳng lẽ lại Âu Dương Quân nói động tới cậu, cho đi cửa sau?
- Ồn ào cái gì thế? Nhỏ giọng một chút, anh còn trông cậy vào việc này để ở bên ngoài vài ngày đấy.
Âu Dương Quân vội vàng che miệng Trang Duệ lại, quay đầu lại lớn tiếng nói:
- Anh và Ngũ nhi làm việc, hai người các ngươi trò chuyện a, buổi tối không về nhà dì nhỏ ăn cơm cũng được.
Trang Duệ rất khinh bỉ liếc nhìn Âu Dương Quân, không biết sau này đứa trẻ được xin ra, có nhận hắn là cha hay không nữa.
- Tứ ca, nói nhanh một chút, rốt cuộc là có chuyện gì? Thủ tục đâu rồi, giấy phép mở bảo tàng đâu? Cầm cho đệ xem một chút.
Vừa vừa đi ra khỏi nhà, Trang Duệ liền không thể chờ được mà vươn tay hướng về Âu Dương Quân.
Có giấy phép mở nhà bảo tàng, thì có thể bàn bạc chuyện trao đổi với bảo tàng mỹ thuật Murs, Hoàng Phủ Vân đối với việc Trang Duệ bỏ lại ở Paris, có oán niệm rất sâu a.
- Đừng hỏi anh, anh cũng không biết là chuyện gì xảy ra, lão đầu tử nói cho chú biết, sau khi trở về phải đi gặp, những thứ này ở chỗ của lão đầu tử.
- Cậu nhỏ muốn gặp chú?
Trang Duệ sững sờ một chút, trong ấn tượng của hắn, tuy mấy cậu rất thích mình, nhưng là trừ ngày lễ ngày tết, thì chưa từng gặp mình, ngẫu nhiên có nhìn thấy, cũng chỉ có Âu Dương Chấn Vũ là có đi đến nhà thăm Âu Dương Uyển.
- Ân, lão đầu tử nhắn lại, bảo chú về đến nhà thì đi thăm, việc này hình như có liên quan tới cậu cả, anh cũng không rõ ràng, đi thôi, anh không biết có chuyện gì đâu.
Âu Dương Quân cũng tò mò với chuyện này, tuy anh em của mình không ít, nhưng cho tới bây giờ lão đầu tử còn chưa gặp riêng một ai? Ngay cả lúc Âu Dương Lỗi thăng chức lên trung tướng, cũng chưa từng nghe nói cha hắn triệu kiến lần nào.
- Hiện tại thì không có, anh gọi điện thoại hỏi cậu nhỏ xem chừng nào có thể gặp mặt.
Nghe nói thủ tục mở bảo tàng đã làm tốt, Âu Dương Chấn VŨ không tìm hắn, Trang Duệ cũng vì cái giấy phép này mà đi gặp cậu nhỏ, hơn nữa lại nghe lời này của Âu Dương Quân, Trang Duệ cũng nhìn ra được một chút mánh khóe, hẳn là hành vi ở nước ngoài của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.