Chương 681: Mướn. (3)
Đả Nhãn
23/06/2013
Sau khi làm xong chuyện này, Trang Duệ trả phòng lại cho khách sạn, sau đó dẫn theo Tần Huyên Băng, Bành Phi và Bạch sư, ngồi xe đi vào sân bay Paris, ngày hôm qua hắn đã liên hệ với với sân bay, buổi tối nay sẽ bay đi Luân Đôn, ngồi trên máy bay tư nhân của mình bay đi Luân Đôn cũng mất gần một giờ, hắn thông tri cho sân bay lịch cất cánh, tiếp nhiên liệu cho máy bay, lần đi tới Paris này, xem như chấm dứt, nhưng ảnh hưởng do Trang Duệ tạo ra, trong mấy ngày sắp tới, sẽ truyền ra khắp thế giới.
Khoảng cách của Luân Đôn và Paris cách nhau mấy trăm km, máy bay bay gần một tiếng đồng hồ, liền đáp xuống sân bay Luân Đôn.
Tuy khoảng cách thì gần, nhưng sau khi xuống phi cơ, Trang Duệ rõ ràng cảm giác được, nhiệt độ ở đây thấp hơn Paris vài lần, hơn nữa không khí cũng không tốt như Paris.
Trước khi đi Luân Đôn, Tần Huyên Băng thông chi cho nhân viên công tác của Châu báu Tần thị ở Luân Đôn tới đón, bởi vì mấy năm trước Tần Huyên Băng đã ở Luân Đôn, trợ giúp hoàng gia Anh xếp đặt thiết kế châu báu, cho nên Châu báu Tần thị ở nước Anh cũng được ưu đãi một chút, có thể trực tiếp đem xe chạy vào trong phi trường.
Không ngoài dự tính, Bạch Sư xuất hiện, đã làm cho người lái xe của Tần gia đến tiếp đón sợ tới mức tay chân phát run, cuối cùng thì Tần Huyên Băng đã lái xe đi khách sạn.
Kiến trúc ở Luân Đôn rất cổ, còn cổ hơn cả Paris, ô tô chạy qua các con đường ẩm ướt cũ kỹ, trong đầu của Trang Duệ cũng hiện ra miêu tả trong sách về cái thành phố này.
Luân Đôn là thủ đô nước Anh, đây là một thành phố to lớn, là một trong bốn thành phố lớn nhất thế giới, có thể đặt song song với New York của Mỹ, Paris của Pháp, Tokyo của Nhật.
Từ năm 1801 đến đầu thế kỷ hai mươi, với tư cách là thủ đô của đế quốc Anh thống trị thế giới. Luân Đôn trở thành trung tâm chính trị, kinh tế, văn hóa, khoa học kỹ thuật và các loại phát minh trong các lĩnh vực khác, là đô thị phồn hoa nhất thế giới.
Hơn nữa Luân Đôn cũng là một đại đô thị hiện đại, cư dân của nó từ các nơi trên thế giới đổ về, có đa chủng tộc, tôn giáo và văn hóa, có hơn ba trăm ngôn ngữ được dùng trong thành phố, đồng thời, Luân Đôn cũng là thắng cảnh du lịch nổi tiếng thế giới, có rất nhiều địa điểm danh lam thắng cảnh và nhà bảo tàng.
Nhưng sau chiến tranh thế giới thứ hai, lực ảnh hưởng của nước Anh, đã không lớn bằng thời đại của nữ hoàng Victoria còn tại từ năm 1837 đến 1901, khi đó nước Anh là cường quốc mạnh nhất thế giới, không có quốc gia nào có tư cách sánh bằng, nội tình rất thâm hậu.
Ở đây có sông Thames, có tháp đồng hồ Big Ben, có cung điện Westminster là di sản văn hóa thế giới, có thánh đường St. Paul, không một thành thị nào có lịch sử văn hóa dày như thành phố này.
Trang Duệ rất có ấn tượng với Luân Đôn nước Anh, bởi vì nó có giải bóng đá ngoại hạng Anh, mấy năm gần đây, bóng đá nước Anh phát triển rất nhanh, đã vượt qua giải thi đấu bóng đá của Italia, từ từ trở thành giải đấu bóng đá lớn nhất Châu Âu.
Trang Duệ và bảy thành viên đội bay tiến vào khách sạn, tất cả đều được Châu báu Tần Thị an bày tốt, đây là một khách sạn năm sao nổi tiếng, cũng là hội trường triển lãm châu báu của Châu báu Tần Thị.
Hôm nay Trang Duệ rất kích thích, cộng thêm vừa rồi ngồi phi cơ, cho nên tinh thần có chút mệt nhọc, sau khi tiến vào khách sạn, Trang Duệ muốn đi ngủ, nhưng vừa ngủ không được bao lâu, thì điện thoại vang lên.
- Ai thế?
Tần Huyên Băng ở bên cạnh hỏi.
- Là Tứ ca, em ngủ trước đi, anh đi ra ngoài nghe điện thoại.
Trang Duệ từ trên giường đi xuống, đi vào phòng khách, bắt đầu nói chuyện.
- Hắc, Ngũ nhi, không tệ a, eo của ngươi quá cứng rồi, quay đầu lại, đại bá nghe điện thoại một chút. À, chuyện nhà bảo tàng của ngươi vấn đề không lớn.
Âu Dương Quân lại nói rất nhanh, Trang Duệ còn không nghe ra chuyện gì, bên kia đã cắt điện thoại, nhìn đồng hồ trên tường, Trang Duệ lập tức hận muốn ngứa răng, không ngờ nửa đêm canh ba, còn giày vò ta làm gì a.
- Kháo, là ai?
Trang Duệ đang chuẩn bị trở về phòng, điện thoại lại vang lên, Trang Duệ tức giận muốn tắt máy, nhưng vừa nhìn dãy số, không khỏi sững sờ một chút, bởi vì số hiển thị trên màn hình, chưa từng gọi đến.
- Alo? Là ai thế?
Nửa đêm canh ba bị quấy rầy, đương nhiên khẩu khí của Trang Duệ không tốt.
- Tiểu tử, ta là cậu cả.
Từ trong điện thoại truyền ra âm thanh, làm cho Trang Duệ tỉnh táo lại, bởi vì trong trí nhớ của hắn, hình như cậu cả chưa từng gọi điện cho mình nha.
- Cậu cả, có chuyện gì mà cậu gọi cho cháu? Muộn như vậy sao không nghỉ ngơi đi?
Trong ấn tượng của Trang Duệ, trừ ngày ba mươi tết, thì hắn chưa từng nói chuyện với cậu cả, mà lần đó đến nay đã mấy tháng rồi, hắn chỉ nhìn thấy hình ảnh của cậu cả qua TV mà thôi, không biết tại sao đêm hôm khuya khoắt thế này lại gọi cho mình làm gì?
- Muộn? Hiện tại mới tám giờ a.
Âm thanh trong điện thoại nói tới đây lại ngừng, ngay sau đó liền cười:
- Cậu quên, Bắc Kinh và Luân Đôn chênh lệch múi giờ, quấy rầy cháu nghỉ ngơi rồi.
- Không có việc gì, không có việc gì, cậu cả, có thể nhận điện thoại của cậu, đúng là rất khó, đây là vinh hạnh của cháu a.
Trang Duệ cũng trả lời, Bắc Kinh và Luân Đôn chênh lệch nhau bảy tám tiếng đồng hồ, hiện tại Bắc Kinh chỉ là buổi tối mà thôi.
- Tiểu tử ngươi, ha ha, những vật kia cậu đã xem rồi, không tệ, có một số việc nên kiên trì, thôi, không quấy rầy cháu nghỉ ngơi, ở nước ngoài chú ý an toàn.
Âu Dương Chấn Sơn cũng không nói thêm chuyện gì trong điện thoại, cũng chỉ nói vài câu không đầu không đuôi như Âu Dương Quân, liền cúp điện thoại, làm cho Trang Duệ cầm điện thoại, không còn chút buồn ngủ nào.
- Chuyện này... Là như thế nào?
Trong lòng Trang Duệ có chút không hiểu, rốt cuộc cậu cả biết gì? Dùng thân phận của hắn lại tự mình gọi điện đến nói chuyện với mình.
- Chẳng lẽ là...
Đột nhiên Trang Duệ nghĩ tới, Âu Dương Chấn Sơn đã biết cái gì đó, chẳng lẽ là video mà mình đưa cho Vĩ ca?
Trang vừa nghĩ tới, buồn ngủ tiêu tán toàn bộ, vội vàng đem Laptop của Tần Huyên Băng mở ra, kết nối với mạng wifi của khách sạn, sau đó vào trang web kiểm tra.
- Video đấu giá hội...
- Một nhà đấu giá lớn cấp quốc tế cúi đầu xin lỗi người mua Trung Quốc.
- Người Hoa không thể nhục, nhà bán đấu giá quốc tế cúi đầu nói lời xin lỗi...
Mở những website tin tức trong nước lên, khắp nơi đều có tin tức này, Trang Duệ nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, hắn không ngờ hiệu suất của Vĩ ca lại cao như thế, lúc này mới mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi, đã làm chuyện này tốt như vậy.
Khoảng cách của Luân Đôn và Paris cách nhau mấy trăm km, máy bay bay gần một tiếng đồng hồ, liền đáp xuống sân bay Luân Đôn.
Tuy khoảng cách thì gần, nhưng sau khi xuống phi cơ, Trang Duệ rõ ràng cảm giác được, nhiệt độ ở đây thấp hơn Paris vài lần, hơn nữa không khí cũng không tốt như Paris.
Trước khi đi Luân Đôn, Tần Huyên Băng thông chi cho nhân viên công tác của Châu báu Tần thị ở Luân Đôn tới đón, bởi vì mấy năm trước Tần Huyên Băng đã ở Luân Đôn, trợ giúp hoàng gia Anh xếp đặt thiết kế châu báu, cho nên Châu báu Tần thị ở nước Anh cũng được ưu đãi một chút, có thể trực tiếp đem xe chạy vào trong phi trường.
Không ngoài dự tính, Bạch Sư xuất hiện, đã làm cho người lái xe của Tần gia đến tiếp đón sợ tới mức tay chân phát run, cuối cùng thì Tần Huyên Băng đã lái xe đi khách sạn.
Kiến trúc ở Luân Đôn rất cổ, còn cổ hơn cả Paris, ô tô chạy qua các con đường ẩm ướt cũ kỹ, trong đầu của Trang Duệ cũng hiện ra miêu tả trong sách về cái thành phố này.
Luân Đôn là thủ đô nước Anh, đây là một thành phố to lớn, là một trong bốn thành phố lớn nhất thế giới, có thể đặt song song với New York của Mỹ, Paris của Pháp, Tokyo của Nhật.
Từ năm 1801 đến đầu thế kỷ hai mươi, với tư cách là thủ đô của đế quốc Anh thống trị thế giới. Luân Đôn trở thành trung tâm chính trị, kinh tế, văn hóa, khoa học kỹ thuật và các loại phát minh trong các lĩnh vực khác, là đô thị phồn hoa nhất thế giới.
Hơn nữa Luân Đôn cũng là một đại đô thị hiện đại, cư dân của nó từ các nơi trên thế giới đổ về, có đa chủng tộc, tôn giáo và văn hóa, có hơn ba trăm ngôn ngữ được dùng trong thành phố, đồng thời, Luân Đôn cũng là thắng cảnh du lịch nổi tiếng thế giới, có rất nhiều địa điểm danh lam thắng cảnh và nhà bảo tàng.
Nhưng sau chiến tranh thế giới thứ hai, lực ảnh hưởng của nước Anh, đã không lớn bằng thời đại của nữ hoàng Victoria còn tại từ năm 1837 đến 1901, khi đó nước Anh là cường quốc mạnh nhất thế giới, không có quốc gia nào có tư cách sánh bằng, nội tình rất thâm hậu.
Ở đây có sông Thames, có tháp đồng hồ Big Ben, có cung điện Westminster là di sản văn hóa thế giới, có thánh đường St. Paul, không một thành thị nào có lịch sử văn hóa dày như thành phố này.
Trang Duệ rất có ấn tượng với Luân Đôn nước Anh, bởi vì nó có giải bóng đá ngoại hạng Anh, mấy năm gần đây, bóng đá nước Anh phát triển rất nhanh, đã vượt qua giải thi đấu bóng đá của Italia, từ từ trở thành giải đấu bóng đá lớn nhất Châu Âu.
Trang Duệ và bảy thành viên đội bay tiến vào khách sạn, tất cả đều được Châu báu Tần Thị an bày tốt, đây là một khách sạn năm sao nổi tiếng, cũng là hội trường triển lãm châu báu của Châu báu Tần Thị.
Hôm nay Trang Duệ rất kích thích, cộng thêm vừa rồi ngồi phi cơ, cho nên tinh thần có chút mệt nhọc, sau khi tiến vào khách sạn, Trang Duệ muốn đi ngủ, nhưng vừa ngủ không được bao lâu, thì điện thoại vang lên.
- Ai thế?
Tần Huyên Băng ở bên cạnh hỏi.
- Là Tứ ca, em ngủ trước đi, anh đi ra ngoài nghe điện thoại.
Trang Duệ từ trên giường đi xuống, đi vào phòng khách, bắt đầu nói chuyện.
- Hắc, Ngũ nhi, không tệ a, eo của ngươi quá cứng rồi, quay đầu lại, đại bá nghe điện thoại một chút. À, chuyện nhà bảo tàng của ngươi vấn đề không lớn.
Âu Dương Quân lại nói rất nhanh, Trang Duệ còn không nghe ra chuyện gì, bên kia đã cắt điện thoại, nhìn đồng hồ trên tường, Trang Duệ lập tức hận muốn ngứa răng, không ngờ nửa đêm canh ba, còn giày vò ta làm gì a.
- Kháo, là ai?
Trang Duệ đang chuẩn bị trở về phòng, điện thoại lại vang lên, Trang Duệ tức giận muốn tắt máy, nhưng vừa nhìn dãy số, không khỏi sững sờ một chút, bởi vì số hiển thị trên màn hình, chưa từng gọi đến.
- Alo? Là ai thế?
Nửa đêm canh ba bị quấy rầy, đương nhiên khẩu khí của Trang Duệ không tốt.
- Tiểu tử, ta là cậu cả.
Từ trong điện thoại truyền ra âm thanh, làm cho Trang Duệ tỉnh táo lại, bởi vì trong trí nhớ của hắn, hình như cậu cả chưa từng gọi điện cho mình nha.
- Cậu cả, có chuyện gì mà cậu gọi cho cháu? Muộn như vậy sao không nghỉ ngơi đi?
Trong ấn tượng của Trang Duệ, trừ ngày ba mươi tết, thì hắn chưa từng nói chuyện với cậu cả, mà lần đó đến nay đã mấy tháng rồi, hắn chỉ nhìn thấy hình ảnh của cậu cả qua TV mà thôi, không biết tại sao đêm hôm khuya khoắt thế này lại gọi cho mình làm gì?
- Muộn? Hiện tại mới tám giờ a.
Âm thanh trong điện thoại nói tới đây lại ngừng, ngay sau đó liền cười:
- Cậu quên, Bắc Kinh và Luân Đôn chênh lệch múi giờ, quấy rầy cháu nghỉ ngơi rồi.
- Không có việc gì, không có việc gì, cậu cả, có thể nhận điện thoại của cậu, đúng là rất khó, đây là vinh hạnh của cháu a.
Trang Duệ cũng trả lời, Bắc Kinh và Luân Đôn chênh lệch nhau bảy tám tiếng đồng hồ, hiện tại Bắc Kinh chỉ là buổi tối mà thôi.
- Tiểu tử ngươi, ha ha, những vật kia cậu đã xem rồi, không tệ, có một số việc nên kiên trì, thôi, không quấy rầy cháu nghỉ ngơi, ở nước ngoài chú ý an toàn.
Âu Dương Chấn Sơn cũng không nói thêm chuyện gì trong điện thoại, cũng chỉ nói vài câu không đầu không đuôi như Âu Dương Quân, liền cúp điện thoại, làm cho Trang Duệ cầm điện thoại, không còn chút buồn ngủ nào.
- Chuyện này... Là như thế nào?
Trong lòng Trang Duệ có chút không hiểu, rốt cuộc cậu cả biết gì? Dùng thân phận của hắn lại tự mình gọi điện đến nói chuyện với mình.
- Chẳng lẽ là...
Đột nhiên Trang Duệ nghĩ tới, Âu Dương Chấn Sơn đã biết cái gì đó, chẳng lẽ là video mà mình đưa cho Vĩ ca?
Trang vừa nghĩ tới, buồn ngủ tiêu tán toàn bộ, vội vàng đem Laptop của Tần Huyên Băng mở ra, kết nối với mạng wifi của khách sạn, sau đó vào trang web kiểm tra.
- Video đấu giá hội...
- Một nhà đấu giá lớn cấp quốc tế cúi đầu xin lỗi người mua Trung Quốc.
- Người Hoa không thể nhục, nhà bán đấu giá quốc tế cúi đầu nói lời xin lỗi...
Mở những website tin tức trong nước lên, khắp nơi đều có tin tức này, Trang Duệ nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, hắn không ngờ hiệu suất của Vĩ ca lại cao như thế, lúc này mới mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi, đã làm chuyện này tốt như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.