Hoàng Kim Đồng

Chương 426: Ngáng chân

Đả Nhãn

03/06/2013

Bạch Phong sở dĩ không nói cũng không phải vì tham chút tiền kia, nhưng người đến tuổi như hắn thì làm việc cần phải ổn thỏa, nếu không thì thiếu tiền chẳng lẽ mình sẽ bù vào?

- Bạch lão nhị, đã xong chưa? Chúng ta đã uống đủ rồi, tiết mục của cậu đâu?

Âu Dương Quân vừa rồi không mở miệng nói, lúc đầu còn nghe say sưa, sdau này càng cảm thấy không thú vị. Chính mình chỉ gắp thịt uống rượu, đợi Tiểu Phương nói lời cảm ơn và rời đi thì mới nhìn Bạch Phong, hôm nay hắn đến đây cũng không phải xem trò này.

- Mới cưới vợ vài ngày mà đã thế này rồi sao?

Bạch Phong và Âu Dương Quân năm xưa cùng là bạn, những năm gần đây tới lui cũng nhiều, lên tiếng cũng không cố kỵ, khi thấy Âu Dương Quân trừng mắt thì hắn mới cười và vỗ tay hai cái.

Phòng khách vốn chút u tối, chỉ có phía bàn cơm là sáng rực lên, khi Bạch Phong vỗ tay hai tiếng thì cả phòng khách chợt sáng trưng. Trang Duệ thật sự còn chưa thích ứng, hắn nheo mắt nhìn, mới phát hiện trên lan can tầng hai còn có ba người.

- Anh Bạch, đây là...Là có chuyện gì?

Trang Duệ chợt ngây người, hắn có thể thấy ba cô gái mặc áo ngủ cổ điển Tây Âu đều đang đi xuống lầu, bọn họ đùi trắng thẳng tắp, khi di động thì da thịt như ẩn như hiện.

- Chào tiên sinh.

Khi Trang Duệ thật sự mơ hồ thì những cô gái đi xuống lầu, có hai người ngồi xuống bên cạnh Âu Dương Quân, mà một người khác thì vén áo ngủ ngồi bên cạnh Trang Duệ.

- Người nước ngoài?

Vừa rồi vì vấn đề tầm mắt nên Trang Duệ chỉ nhìn từ dưới lên, vì nơi đó sức hấp dẫn rất lớn, còn chưa nhìn lên mặt. Mãi đến khi cô gái ngồi xuống bên cạnh thì hắn mới phát hiện ra dung mạo của bọn họ có chút khác biệt, không phải vì quá trẻ hay quá già, mà bọn họ là người nước ngoài.

Cô gái ôm Trang Duệ có mái tóc vàng xỏa trên vai, cặp mắt như ngọc bích, có chút căng thẳng, hoàn toàn quên mất bộ ngực trắng nõn lộ ra một nửa khi vén áo ngủ lên.

- Anh Bạch...Anh đây là?

Trang Duệ chỉ cảm thấy máu mình như sôi lên, đầu óc choáng váng, bên dưới không khỏi có phản ứng. Lần đầu tiên hắn cảm thấy khó chịu như vậy.

Nhưng Trang Duệ không phải là kẻ mới bắt đầu trải qua tình huống này, hắn cố nén lửa dục, ánh mắt chuyển lên người Bạch Phong

Bây giờ Trang Duệ xem như hiểu rõ, vì sao Âu Dương Quân tỏ ra kỳ quái như thế, xem ra đã sớm biết có thứ gì xảy ra rồi.

- Anh Quân, hình như vị tiểu đệ này của chúng ta chưa quen thì phải?

Bạch Phong nghe được lời của Trang Duệ thì nở nụ cười, trong vòng quan hệ của hắn ở thủ đô thì sắp xếp những hoạt động như vậy là cực kỳ bình thường, vì thế hán vừa cười vừa nói:

- Những người phụ nữ này là những vũ công, tôi giúp bọn họ có công việc và thủ tục ở lại đây, cũng phụ trách cuộc sống vài năm cho bọn họ, tất nhiên bọn họ cũng phải cho ra chút cống hiến...

Bạch Phong nói rất đơn giản nhưng những cô gái kia cũng làm hắn tổn hao khá nhiều công sức.

Bạch Phong vì ba cô gái này mà bỏ ra vài trăm ngàn, vài năm sau sợ rằng còn hao tổn nhiều hơn nữa.

- Chào tiên sinh.

Cô gái ôm bên cạnh Trang Duệ chợt lên tiếng, chỉ nói vài chữ mà lông mày hàm xuân, điều này làm cho dục hỏa của Trang Duệ vừa được áp chế lại bùng nổ.

Nếu nói gái nước ngoài là xinh đẹp nhất thì phải kể đến Đông Âu, tất nhiên sẽ không tính những phụ nữ sau khi kết hôn và phát tướng, lai tiến vào hàng ngũ trung niên.

Nếu so sánh với một Trang Duệ co quắp khó chịu thì Âu Dương Quân lại không có gì biến đổi, hắn uống từng ngụm rượu cô gái bên trái đưa đến, sau đó ăn miếng thịt cô gái bên phải gắp cho, thật sự là bận rộn vui vẻ.

Trường hợp thế này thật sự là Âu Dương Quân từng trải quá nhiều, đừng nói là song phi hai người, thậm chí là đại hội mười mấy người cũng từng được chứng kiến, chỉ là những năm gần đây đã có tuổi, cũng thật sự ăn không tiêu.

- Uống rượu, uống rượu thôi, đừng nghĩ đến chuyện khác.



Trang Duệ liên tục nhắc nhở chính mình như vậy, vì từ nhỏ hắn đã được giáo dục nghiêm khắc, đồng thời dạo này tiếp xúc nhiều với đồ cổ nên tư tưởng cũng bị ảnh hưởng bởi truyền thống. Sau khi phát sinh quan hệ với Tần Huyên Băng thì hắn còn liên tục làm bất hòa với cảnh sát Miêu, vài lần từ chối lời mời của nàng, vì hắn sợ mình không đủ định lực, sẽ làm ra chuyện hoang đường.

Bạch Phong thấy vẻ mặt Trang Duệ có chút căng thẳng thì mở miệng nói:

- Ha ha, cậu Trang, đàn ông ở bên ngoài có dịp thì phải chơi, chỉ cần trong nhà không có vấn đề, ra ngoài buông lỏng một chút cũng không là vấn đề...

Hôm nay Bạch Phong sắp xếp tiết mục này cũng chủ yếu là vì Âu Dương Quân, gần đây hắn có một công ty nghiệp vụ lớn cần đưa ra thị trường, đó là một công ty sản xuất điện tử nổi tiếng, sẽ đưa ra thị trường chứng khoán ở Quảng Đông vào tháng hai năm sau, cũng chính là nhân mười năm ngày sáng lập. Vì thế hắn đã chuẩn bị sẵn, gần đây liên tục mời khách.

Nhưng chuyện liên quan đến truyền thông lại có hơi khó, sau nửa năm thì mới sắp xếp được chương trình trên CCTV, tuy đã ra mặt mời ông chủ bên kia nhưng thật sự là không có biện pháp đẩy mạnh tiến độ. Nửa năm mới sắp xếp thì cũng không tính là từ chối, nhưng người ta có nhiều chuyên mục, dù sao thì cũng phải có thứ tự trước sau chứ?

Chỉ là vị giám đốc công ty kia sau khi có được câu trả lời thuyết phục thì thấy mất mặt mũi, hắn là bạn bè của bạch phong, biết rõ Bạch Phong giỏi giang ở phương diện này, vì thế mà tìm đến công ty truyền bá của Bạch Phong, bỏ ra mười triệu để đặt vấn đề. Hắn nói rõ chỉ cần công ty mình làm lễ mừng mười năm ngày thành lập và có phóng viên đến làm công tác ghi hình phát sóng, mười triệu đó sẽ là của Bạch Phong.

Tất nhiên mười triệu kia còn kể cả tiền xây dựng sân bãi, mời ngôi sao nào xuất hiện, còn có những phí tổn này nọ, tóm lại là giao nghiệp vụ cho công ty của Bạch Phong.

Bạch Phong đã tính toán cho hoạt động lần này, sau khi tổ chức trừ đi tất cả chi tiêu thì cũng kiếm được bốn năm triệu lợi nhuận, rõ ràng là một con số xa xỉ. Vì thế hắn mới tìm đến Âu Dương Quân, muốn thông qua quan hệ của Âu Dương Quân để điều một tổ phóng viên đến hiện trường làm phóng sự.

Nếu so sánh với tiền tài cả chục triệu thì chi tiêu vào vài cô gái này không là vấn đề gì cả, tất nhiên Bạch Phong cũng không trông cậy vào vài trò mèo này có thể đánh đuổi được Âu Dương Quân, đến lúc đó thì phí tổn tất nhiên cũng phải giao ra cho Âu Dương công tử.

- Trang Duệ, sao vậy? Đi chơi thì vui vẻ lên một chút, ăn uống no đủ thì lên lầu nghỉ ngơi, cậu còn trẻ, còn mạnh mẽ, có cần tôi phân thêm cho một người nữa không?

Âu Dương Quân thật sự muốn dụ dỗ Trang Duệ, như vậy sau này sẽ có người đánh yểm trợ cho mình, Từ tiểu thư dù rất tốt nhưng tục ngữ nói hoa nhà không bằng hoa dại, muốn để cho một lãng tử như Âu Dương Quân phải bị trói buộc thì một ngôi sao như Từ Tinh là chưa đủ.

- Tứ ca, điều này không thích hợp...

Trang Duệ thật sự cũng chịu sự dày vò, hắn không phải là Liễu Hạ Huệ, phần dưới vẫn hoạt động tốt, dù hắn cố gắng bình tĩnh nhưng em út bên dưới vẫn vùng lên đòi quyền "tự chủ".

Đặc biệt là cô gái ngồi bên cạnh Trang Duệ quá hấp dẫn, áo rộng ngực, da thịt trắng như tuyết, cặp núi lớn và cứng chắc, Trang Duệ nhìn mà không kìm lòng được phải trở nên chăm chú.

Lúc này Trang Duệ mới có thể hiểu câu nói "đẹp có thể ăn được", vì hắn vốn đói bụng nhưng rõ ràng là bàn tiệc đầy thức căn cũng không thể nào giải tỏa được.

- Có gì không phù hợp, tiểu tử cậu đúng là...

- Tứ ca, lát nữa em nói sau, em đi nghe điện thoại cái đã...

Điện thoại trong túi Trang Duệ chợt vang lên, hắn lấy ra, là Tần Huyên Băng gọi đến. Vì vậy đầu óc hắn nhanh chóng thanh tỉnh, hắn đẩy cô gái ở bên cạnh ra, sau đó bước nhanh ra đại sảnh.

Từ trong phòng ấm áp đi ra ngoài gió tuyết lạnh lẽo làm cho Trang Duệ rùng mình, bao nhiêu lửa dục trong lòng chợt dập tắt hoàn toàn.

- Trang Duệ, sao còn chưa online, em đã chờ anh nửa giờ rồi đấy.

Tần Huyên Băng lúc nay ở nước Anh có chút u oán, nàng vốn muốn cùng Trang Duệ trải qua một mùa giáng sinh hạnh phúc, đáng tiếc là phải chế tạo châu báu cho hoàng thất đón năm mới, còn có lễ mừng cho nữ hoàng, đây là ngày người phương Tây rất coi trọng, vì thế nàng cần làm cho tốt.

- Khụ khụ, khụ khụ...

Trang Duệ hít vào một luồng hơi lạnh, vì thế mà chợt ho khan, một lúc lâu sau mới nói:

- Huyên Băng, ngày mai là đại thọ của ông ngoại, hôm nay rất bận, chỉ sợ là không có thời gian...

- À, vậy anh chú ý giữ gìn sức khỏe, đừng quá vất vả...

Tần Huyên Băng ngược lại cũng không nghĩ nhiều, từ tháng trước thì nàng đã biết đến chuyện mừng thọ của ông ngoại Trang Duệ, nàng không thể tham gia nên trong lòng có chút tiếc nuối, lập tức nói một câu với Trang Duệ rồi cúp máy.

- Hừ, không thể tiếp tục ở lại chỗ này.

Trang Duệ cúi ngườ dùng hai tay nâng một nắm tuyết lên rồi xoa xoa, cảm giác lạnh lẽo thấu xương làm hắn hạ quyết tâm, sau đó hắn quay đầu đi vào trong nhà.



- Tứ ca, chị dâu gọi điện thoại đến, nói là không khỏe, anh xem...

Trang Duệ đi vào phòng dùng ánh mắt như cười như không nhìn Âu Dương Quân.

- Cái gì? Khụ khụ...

Âu Dương Quân bị lời nói của Trang Duệ làm cho phun rượu ra ngoài, sau đó hắn căng thẳng nói:

- Thật hay giả, tiểu tử cậu đừng gạt anh đây...

Tuy Âu Dương Quân là lãng tử nhưng rất quan tâm đến Từ Tinh, bây giờ còn lo lắng đến sinh mệnh trong người nàng, tất nhiên đối với một người đã hơn bốn mươi như hắn thì chuyện con cái rất quan trọng.

- Anh gọi điện thoại cho chị dâu thì không phải sẽ biết sao? Việc này em còn gạt anh sao? Lát nữa về anh sẽ biết...

Trang Duệ nghiêm trang trả lời, trng tay cũng không nhàn rỗi, bắt đầu bỏ thịt vào trong nồi lẩu, bắt đầu ăn uống say sưa. Vừa rồi chỉ lo nhìn gái mà quên mất cảm giác đói bụng, đúng là...

- Thôi, đừng ăn nữa, đi, chúng ta đi, nắm chặt thời gian quay về...

Âu Dương Quân không gọi điện thoại mà vẻ mặt trở nên lo lắng, hắn đứng lên mặc áo khoác phủ sau ghế. Sau khi ăn mặc tử tế thì hắn dùng ánh mắt lưu luyến nhìn hai cô gái, sau đó nói với Bạch Phong:

- Bạch lão nhị, hôm nào khác lại đến, chuyện của cậu tôi nhớ rồi, đợi đến khi qua lễ mừng thọ của ông cụ thì sẽ làm cho cậu...

- Được, anh cứ về, Tiểu Trang không có việc gì cũng về sao?

Bạch Phong dùng ánh mắt cổ quái nhìn Trang Duệ, vừa rồi hắn ở gần Trang Duệ, hắn quét mắt nhìn và thấy tên của người trong điện thoại hình như có một chữ Tần.

- Thôi khỏi, Tứ ca uống nhiều rượu, tôi xem như lái xe...

Trang Duệ cũng thuận miệng lấy cớ, Bạch Phong tuy nhìn rõ nhưng không thể nói gì hơn, hắn đứng lên đưa hai anh em đi ra ngoài. Hắn cũng không phải là người dắt mối, việc này chẳng qua là tìm vui mà thôi, người khác không ăn thì hắn cũng không miễn cưỡng.

Trang Duệ lái xe ra khỏi trang viên của Bạch Phong, hắn thấy Âu Dương Quân lấy điện thoại ra thỉa vẻ vô tình hỏi:

- Tứ ca, anh ở lại nơi đó thì không sợ Bạch Phong ngáng chân sao?

- Ngáng chân? Chỉ dựa vào hắn sao? Hừ, dù có mười lá gan cũng không dám...

Âu Dương Quân hừ lạnh một tiếng, thật ra Âu Dương Quân cũng hiểu, Bạch Phong cũng không phải là không dám, mà như vậy cũng căn bản không có ý nghĩa. Chính hắn là con cháu của Âu Dương gia nhưng không được lão gia tử chào đón, cũng không phải người làm quan, dù có ghi hình chơi bời gái gú cũng không làm gì được hắn.

Âu Dương Quân nếu bị tung phim ảnh như vậy, căn bản sẽ không có nhiều ảnh hưởng, nhiều nhất chỉ là có thêm chút danh tiếng hào hoa công tử mà thôi. Đồng thời tin tức nhạy cảm sẽ được quản chế, dù có phim ảnh như vậy thì cơ hội được truyền ra vẫn là rất thấp.

Điều này có thể ảnh hưởng đến danh dự của Âu Dương gia không? Như vậy càng nói lời vô nghĩa, nói chính trị là thứ chơi xấu đáng tởm nên gia tộc Âu Dương cũng có không ít đối thủ, nhưng đối với một chính trị gia trưởng thành thì sẽ biết dùng thủ đoạn bỉ ổi này sẽ chẳng có hiệu quả với đối phương, đả kích đối thủ của mình băng cách thức như vậy sẽ làm cho người ta cười nhạo, coi thường và đề phòng.

Sự kiện một vị lãnh đạo bị kỷ luật vào những năm chín mươi cũng vì mình sắp rơi đài, mọi người cùng nhau đẩy cho tường đổ, vì thế mới liên lụy đến chuyện hoang đường của đứa con, nếu không thì vị lãnh đạo này khi còn đang tại vị với lực lượng mạnh mẽ lại không nghe thấy gì?

- Này, anh đã thấy không đúng rồi, Tiểu Ngũ, cuộc điện thoại vừa rồi không phải là vợ anh gọi đến phải không?

Âu Dương Quân trả lời Trang Duệ rồi nhanh chóng có phản ứng, vợ gọi điện thoại thì trước tiên phải gọi cho mình, không có lý gì sẽ gọi điện thoại cho Trang Duệ. Hơn nữa nếu Trang Duệ thấy Từ Tinh gọi điện thoại đến thì sẽ nói với mình trước.

- Tứ ca, anh và anh Bạch có quan hệ thế nào thì em không rõ ràng lắm, nhưng em cảm thấy những chuyện này có thể thoát thì thoát, nếu để lại cho người ta cầm chuôi dao, dù không ảnh hưởng đến các bác và chị dâu nhưng cũng phát sinh nhiều phiền toái, mà chị dâu bây giờ lại đang có mang...

Trang Duệ thấy Âu Dương Quân đoán ra được vấn đề thì lên tiếng thừa nhận, rõ ràng là hắn đang mở lời khuyên một "thanh niên" dần trượt chân, không thấy Lưu Thiên Vương(Lưu Đức Hoa) ở Hongkong đã hơn bốn mươi mà vẫn còn được gọi là thập đại thanh niên kiệt xuất à?

- Đàn ông mà, ngẫu nhiên ra ngoài thả lỏng một chút cũng không có gì, tiểu tử cậu thích thì cứ đi một mình, còn nói dối kéo cả anh theo, sau này đừng hòng để Tứ ca đưa cậu ra ngoài chơi...

Dựa theo tư duy của Âu Dương Quân thì mình bên ngoài không có vợ hai vợ ba thì đã quá yên phận rồi, vì thế lúc này thật sự mở lời oán trách Trang Duệ can thiệp vào chuyện tốt của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Kim Đồng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook