Hoàng Kim Đồng

Chương 704: Phiền toái (3)

Đả Nhãn

26/08/2013

- Hầu tử, Đại Hùng, ngươi dẫn bọn họ đi ăn cơm trước đi, sau đó tìm một nơi nào đó ca hát, ngàn vạn lần đừng gây chuyện.

Trang Duệ thấy lão Triệu không đi, hắn cũng không muốn đi, mặc cho ai ở cùng một chỗ với lão bản, tóm lại đều có chút cảm giác câu thúc, lập tức xuất ra tám ngàn, ném cho Đại Hùng.

- Tiểu Trang, ăn cơm chưa?

Người nói là Trương mụ, lần này đi xem đồ cổ, giày vò đến trưa, Trang Duệ cũng có chút đói, lúc quay trở về nhà, nhìn thấy Trương mụ đang thu thập bàn, bọn người Tần Huyên Băng không có ở đây, chắc là ăn no trở về phòng.

- Trương mụ, vẫn chưa ăn, đúng là có chút đói bụng.

Trương mụ lắc đầu, nói ra:

- Đã ăn xong cả rồi, chỉ còn đồ thừa, để ta đi nấu thêm.

Trong nhà Trang Duệ, Âu Dương Uyển đưa ra quy củ, thức ăn mọi người ăn chung, đồ ăn còn lại, đều lưu cho Bạch sư.

Đương nhiên, những đồ ăn thừa này chỉ là đồ ăn thêm của Bạch sư, về phần bữa ăn chính của nó, chính là thịt dê bò tươi sốt, trong một tháng, đều phải tốn vài ngàn mua cho nó ăn.

- Đừng, Trương mụ, khi còn bé con không ít lần ăn cơm thừa, con cũng là tử người nghèo mà ra, cho nên không ngại chuyện này đâu.

Trang Duệ mời Trương mụ và Lý tẩu tới, chính là muốn các vị này trò chuyện cho có bạn với mẹ hắn, vừa nhàn hạ vừa trò chuyện, mà hắn cũng không có thói quen sai sử người già, lập tức đi vào phòng bếp, nhìn thấy còn thừa một chén canh cá, đem hâm nóng nó lại, sau đó xới một chén cơm, bắt đầu ăn.

- Đứa nhỏ này, đến giờ ăn cơm, bản thân lại đi ra ngoài, không ngờ còn ăn cơm thừa nữa.

Âu Dương Uyển nghe thấy trong bếp có tiếng động, sau khi đi vào thì nhìn thấy Trang Duệ đang ăn như hổ đói không khỏi răn dạy con một câu.

- Hắc, mẹ, trước kia con không ít lần ăn cơm thừa, lần này có sao đâu.



Trang Duệ cũng không để ý, thời điểm đến trường, hắn và Lưu Giang tan học về nhà, còn không phải toàn lục cơm nguội ăn còn gì?

Tục ngữ nói không sạch sẽ, ăn không có bệnh, người hiện đại cả ngày dưỡng sinh, ăn quả táo còn muốn gọt da, cho nên trên người thường xuyên có bệnh.

- Đứa nhỏ này, lúc đó là do không có điều kiện, cũng là mẹ xin lỗi các tỷ đệ các ngươi a.

Sau khi nghe lời này của Trang Duệ, Âu Dương Uyển cũng lâm vào trầm tư, nàng suy nghĩ mình sống vài chục năm, đã làm được những gì cho con, trong lúc nhất thời, trong nhà chỉ còn tiếng Trang Duệ ăn cơm, còn có âm thanh uống canh cá nữa.

- Mẹ, thời gian hiện tại của chúng ta rất tốt mà, nếu mẹ cảm thấy tịch mịch thì đi đến ở với ông ngoại vài ngày, nếu không thì con đem Niếp Niếp trở về.

Trang Duệ thấy mẹ nhớ lại chuyện xưa, vội vàng chuyển hướng chủ đề, trong thời gian này, hắn đang suy nghĩ có nên tìm bạn già cho mẹ hay không.

Cho dù con cái hiếu thuận, cũng không thể thỏa mãn như cầu tình cảm của người già, lại nói hiện giờ Âu Dương Uyển đã hơn năm mươi tuổi, hiện giờ sống rất là tốt, chỉ sợ sống thêm hai ba chục năm nữa là không thành vấn đề, Trang Duệ không muốn mẹ cứ chịu tịch mịch như vậy.

Nhưng việc này Trang Duệ chỉ suy nghĩ trong lòng, không dám nói ra, trước kia hắn làm việc ở Trung Hải, trong nhà có chút thúc thúc a di, cũng đã nói chuyện này, muốn giới thiệu bạn già cho Âu Dương Uyển, nhưng đều bị cự tuyệt.

Trang Mẫn đã từng đề cập qua, cũng bị Âu Dương Uyển giáo huấn một lần, Trang Duệ nghĩ đến, đợi sau này tìm cơ hội hãy nói, nếu việc này do Trương mụ và Lý tẩu nói, có lẽ hiệu quả còn tốt một chút.

- Ân, lần sau anh rể của ngươi tới Bắc Kinh, bảo hắn dẫn Niếp Niếp đến thăm, cũng hơn mười tháng không gặp rồi.

Nói đến cháu ngoại, Âu Dương Uyển rất nhớ, tháng trước Trang Mẫn mang Niếp Niếp trở về, Âu Dương Uyển cảm thấy không quen, nha đầu kia đã được nàng trông nom từ nhỏ mà.

- Việc này đơn giản, tháng sau anh rể sẽ tới, để con nói cho chị tới cùng, đều ở lại Bắc Kinh một thời gian.

Trang Duệ gật đầu đáp ứng, Triệu Quốc Đống mở một nhà máy sửa xe, lại mời vài vị sư phụ có tay nghề không tệ, mà hai đồ đệ của hắn đã có thể một mình chưởng quản mọi việc.



Hiện tại Triệu Quốc Đống đã nhàn hạ hơn so với trước kia, rất ít khi cầm công cụ chui vào gầm xe, mỗi ngày đều đặt không ít thời gian vào công xưởng gia công phỉ thúy của Trang Duệ.

- Không nói chị của ngươi nữa, tiểu Duệ, không phải mẹ đã nói với ngươi, cũng đã đính hôn rồi, lúc nào mới đi làm hôn thú đây, ngươi phải làm cho nhanh mới được, Huyên Băng là đứa nhỏ không tệ, lại ở một mình ở Bắc Kinh, đừng làm cho người ta ủy khuất. Lại nói, bây giờ ngươi không còn nhỏ, sớm sinh một đứa con cho sớm mới tốt, thừa dịp hiện giờ tay chân của mẹ còn lưu loát, có thể giúp ngươi giữ cháu.

Đột nhiên Âu Dương Uyển nói đến chuyện của Trang Duệ, tiếp xúc một thời gian, đối với người sắp thành con dâu này, Âu Dương Uyển rất hài lòng, xuất thân danh giá mà không kiêu căng.

Giống như ông bà ngoại của Trang Duệ, đó chính là mông tròn eo mảnh, nhất định sẽ sinh ra một tiểu tử mập mạp.

Trang Duệ ôm bả vai của mẹ, cười nói ra:

- Mẹ, yên tâm đi, trong thời gian sắp tới con còn bận chuyện mở bảo tàng, đợi sau khi bảo tàng khai trương, thì lúc đó con cũng sắp ra trường, sau khi học xong, nhất định sẽ kết hôn, sang năm sẽ sinh một cháu trai mập mạp cho mẹ bồng.

Việc này Trang Duệ đã từng cân nhắc qua, sau khi làm xong hết công việc hiện giờ, hắn sẽ đi đăng ký kết hôn với Tần Huyên Băng, sau đó đi Hải Nam chụp ảnh cô dâu, đây là chuyện cả đời người chỉ có một lần, không thể ủy khuất chính mình, cũng không thể ủy khuất Tần Huyên Băng.

Âu Dương Uyển vuốt ve đầu con của mình, cười nói ra:

- Ngươi đã lớn tướng như vậy rồi, đến bây giờ không biết xấu hổ mà làm nũng, việc này là ngươi tự nói? Hay đã hỏi chủ ý của Huyên Băng chưa, ta thấy đứa nhỏ này rất có chủ kiến, nói không chừng không muốn sanh con sớm như vậy đâu.

Sau khi ăn cơm no, Âu Dương Uyển đi ra nhà trước tìm mấy người Trương mụ đi công việc khiêu vũ, Trang Duệ trở lại nhà sau, nhìn thấy Tần Huyên Băng đang ngồi trước bàn sách lên mạng, không khỏi kỳ quái hỏi:

- Huyên Băng, sao hôm nay không ở cùng với chị dâu? Không phải hôm nay em ngủ cùng chị dâu sao?

- Chị dâu ngủ, em trở về.

- Trang Duệ, anh là người làm chủ trong nhà chúng ta, nhưng em muốn ba năm sau mới có con, anh nói nên làm sao bây giờ?

Lời này của Tần Huyên Băng dọa Trang Duệ kêu lên một tiếng, chắc là vừa rồi nói chuyện tình cảm với mẹ, đều bị con dâu nghe được rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Kim Đồng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook