Chương 522: Phong ba CCTV(2)
Đả Nhãn
03/06/2013
Điều này làm cho Hào Minh cảm thấy rất bực bội, khó khăn lắm mới được lãnh đạo đài truyền hình ném cho cơ hội, cũng vì Trang Duệ đến muộn mà phải nhường phim trường cho nhóm khác. Đối phương nói là mượn hai giờ, cũng không biết dùng đến khi nào mới chịu trả.
Vì vậy mà đạo diễn Hào Minh thật sự không thèm quan tâm đến kẻ đầu sỏ gây hấn hôm nay, hơn nữa Trang Duệ lại còn rất trẻ, tuy đã mặc áo dài và hóa trang nhưng thật sự còn không có phong thái của chuyên gia.
- Đạo diễn Hào, thật sự có lỗi vì đã đến muộn...
Trang Duệ cũng thấy mình không phải, dù sao thì mình cũng đến chậm và làm cho tiết mục của người này không thể thực hiện, khó trách người ta sốt ruột...
- Bây giờ nói lời xin lỗi cũng không được gì, đến bên kia chờ xem...
Nói thật thì Hào Minh rất chướng mắt đám chuyên gia thế này, có thể chường mặt ra với nhân dân cả nước là tạo hóa thiên địa, nhưng sau này khi giám định sẽ ra giá cao hơn chuyên gai bình thường, vì vậy hắn nói chyện với Trang Duệ cũng dùng giọng mất kiên nhẫn.
- Con bà nó, mình cũng không muốn đến chỗ này...
Thấy bộ dạng cố gắng tỏ ra mạnh mẽ của viên đạo diễn Hào Minh kia thì Trang Duệ không khỏi nhướng mày, sau đó hắn quay đầu nói với Kim Mập:
- Thầy Kim, có việc gì thì ngài cứ gọi điện thoại cho tôi, bây giờ tôi đi dạo vài vòng, cảnh sát Miêu, nếu cô nhìn trúng nam diễn viên nào đẹp trai phong độ, tôi sẽ chụp ảnh cho cô...
Trang Duệ thật sự không thích những kẻ tự đắc, thế là bắt chuyện và đưa Miêu Phỉ Phỉ rời khỏi nơi này, CCTV thật sự rất rộng rãi, khó có cơ hội đến chơi, thế là lúc này hắn muốn tận dụng cơ hội để đi thăm thú một lần.
Thật ra Trang Duệ cũng không biết đạo diễn một tiết mục không khác nào hoàng thờợng, chỉ cần mở miệng là không cho phép người khác bất đồng ý kiến với mình, nếu đạo diễn chỉ cần mở miệng thì buổi tối sẽ có nữ ngôi sao làm ấm giường, cho nên trong những đài truyền hình như thế này thì đám đạo diễn luôn có thể vênh váo tự đắc.
- Điều này...Điều này, thầy Kim, đây là người nào...Không...Không có tính kỷ luật tổ chức, có thể đổi người được không?
Hào Minh thấy Trang Duệ có thái độ như vậy thì không khỏi đẩy mũ lên một chút, hắn đã công tác ở CCTV được hơn chục năm, còn chưa thấy kẻ nào trâu bò như vậy, vì những ngôi sao thật sự nổi tiếng mà bước chân vào trường quay cũng phải thành thật nghe lời của đạo diễn.
- Đạo diễn Hào, người thanh niên kia cũng không đơn giản, là người có danh tiếng cực lớn trong giới ngọc thạch, trẻ tuổi tâm cao khí ngạo cũng là điều khó tránh khỏi, anh cũng đừng trách, thầy Trang là người không tệ...
Kim Mập cười ha hả nói, tuy hắn không hiểu rõ ràng bối cảnh của Trang Duệ, thế nhưng người này có thể mua một căn tứ hợp viện ở trung tâm thành phố Bắc Kinh với diện tích vài ngàn mét vuông, khẳng dịnh không phải là những kẻ có thân phận tầm thường để người ta có thể dễ dàng nhìn thấu.
- Ôi, thầy Kim, thầy Trang đã đến chưa?
Lưu Giai từ bên trong phim trường đi ra, bên cạnh còn có một nam dẫn chương trình khác, ngoài ra còn có vài chuyên gia. Vừa rồi bọn họ ở bên trong nghỉ ngơi nhìn người khác diễn tập, coi như làm người xem tạm thời, mà Trang Duệ thì căn bản chưa thể tiến vào, cho nên Lưu Giai thấy Kim Mập thì lên tiếng hỏi.
- À, tiết mục của chúng ta cần phải đợi một lúc nữa mới có thể bắt đầu, Tiểu Trang lúc này đang đi dạo cho vui...
- Thầy Kim, nếu thầy Trang quay về thì báo tôi một tiếng nhé...
Sau khi nghe nói Trang Duệ đã đi dạo thì trong mắt Lưu Giai có hiện lên chút thất vọng.
Hào Minh ở bên cạnh thấy vậy thì thầm kỳ quái, biên tập viên hoa khôi của đài truyền hình thủ đô đến CCTV công tác, tối qua mình hẹn cô nàng đi ăn cơm để bàn việc làm tốt tiết mục lần này, thế nhưng bị cô nàng từ chối, không ngờ lại coi trọng tiểu tử kia, mở miệng là gọi thầy Trang.
Hào Minh thật sự có ý với Lưu Giai, trước kia khi còn làm phó đạo diễn thì hắn đã ngủ với không ít ngôi sao, bây giờ địa vị lên cao, tầm mắt cũng cao, vốn muốn cùng lên giường làm vài hoạt động vui vẻ với Lưu Giai nhưng ý nguyện không thành, bây giờ xem ra vấn đề nằm trên người tiểu tử Trang Duệ kia.
- Này, cảnh sát Miêu, cô muốn xin chữ ký thì cũng tự mình cầm, sao bắt tôi cầm sổ làm gì?
Trang Duệ đi theo sau lưng Miêu Phỉ Phỉ, trong lòng thầm cảm thấy hối hận, sớm biết Miêu Phỉ Phỉ thiên vị đám đàn ông xấu xí thì chính mình không bằng ở bên kia nghỉ ngơi cho rồi, cần gì phải làm khổ con mắt mình.
Nhưng xem ra phương diện thẩm mỹ quan của Miêu Phỉ Phỉ thật sự có vấn đề, nàng không tìm đến với những nữ ngôi sao, lại hay tìm đến những nam ngôi sao cực xấu để chụp ảnh chung.
Lần này Miêu Phỉ Phỉ lại tìm đến một nam diễn viên như vậy, nhưng Trang Duệ lại có hảo cảm với người này, vì thế cũng bớt chút thời gian chụp ảnh, lại dứt khoát ngồi xuống xem bọn họ đóng tiểu phẩm.
- Trang Duệ, anh thật sự là có ánh mắt tinh đời, mau đến đưa khăn cho thầy Phùng đi, còn cười ngây ngô cái gì nữa...
Khi Trang Duệ đang buồn cười vì tiểu phẩm các diễn viên đóng thì bị Miêu Phỉ Phỉ đẩy một cái, nàng đưa cho hắn một cái khăn lông, tỏ ý bảo hắn đưa sang cho thầy Phùng.
- Dựa vào cái gì? Huynh đệ tôi đến đây để tham gia tiết mục, cũng không phải chân chạy việc...
Trang Duệ lầm bầm một câu, nhưng hắn cũng không thể chọc vào cảnh sát Miêu, chỉ có thể ngoan ngoãn cầm khăn lông đưa cho thầy Phùng và một nữ diễn viên khác vừa mới kết thúc diễn tập.
- Cám ơn...
Thầy Phùng khá khách khí, tưởng rằng Trang Duệ là nhân viên công tác, nhưng nữ diễn viên lại nhìn Trang Duệ vài lượt.
- Bảo anh đưa khăn cho thầy Phùng, anh làm gì mà đứng đó ân cần với cô gái kia...
Trang Duệ vừa đi trở lại thì đã nghe được âm thanh nhắc nhở của Miêu Phỉ Phỉ, vì thế mà trong lòn có chút ngột ngạt, hắn nói:
- Tôi đi dạo đây, cô cứ đứng đó mà xem thầy Phùng diễn...
Trang Duệ thầm nghĩ mình không thể trêu vào thì trốn đi không được sao?
- Anh đi đâu, chờ tôi một chút, chút nữa tôi còn muốn nhìn anh làm chuyên gia...
Tuy nói hôm nay trong đại sảnh của CCTV tập trung rất nhiều ngôi sao, nhưng Miêu Phỉ Phỉ với gương mặt xinh đẹp trắng ngần nếu so ra chỉ hơn chứ không kém những ngôi sao kia...
Điều này làm cho rất nhiều người trong đại sảnh thầm nghe ngóng lai lịch của Miêu Phỉ Phỉ, tuy trong nhóm của mìn cũn không thiếu những cô gái như vậy, nhưng nếu tìm thêm một người làm ấm giường thì cũng chỉ có tốt mà không xấu.
- Này, tiểu tử kia, cả tiểu nha đầu kia nữa, tôi gọi hai người đấy...
Một âm thanh kiêu ngạo chợt vang lên trong đại sảnh, Trang Duệ nghe mà cảm thấy có chút quen tai, hắn quay đầu nhìn và thấy toàn người là người, cũng không nhớ âm thanh vừa rồi từ chỗ nào truyền đến.
- Tiểu tử, là gọi ngươi, nhìn lung tung cái gì vậy?
- Anh đúng là, không chịu nói cho dễ nghe một chút, Tiểu Duệ, đến bên này...
Lần này Trang Duệ xem như đã nhìn thấy rõ ràng, thì ra Âu Dương tứ thiếu gia đưa theo Từ đại tiểu thư đang nhàn nhã ngồi trên một bộ ghế sa lông trong góc đại sảnh. Lúc này Từ Tinh đang ngoắc tay với Trang Duệ, còn Âu Dương Quân thấy Trang Duệ nhìn qua thì nhanh chóng chớp mắt vài cái.
Vài vị đạo diễn nổi tiếng ở xung quanh tháy có người ngồi ở bộ ghế sa lông gọi Trang Duệ, cả đám đều ngậm miệng lại, bọn họ không biết Âu Dương Quân nhưng lại biết Từ Tinh, cũng biết Từ Tinh được gả cho một người có bối cảnh cực kỳ thâm hậu. Có thể nói những người có quan hệ như vậy là bọn họ không thể nào chọc vào được, vì thế mà chút tâm tư muốn tìm Miêu Phỉ Phỉ để làm ấm giường cũng không còn.
- Tứ ca, trong mắt anh có bụi sao? Nháy mắt gì vậy?
Trang Duệ cười cười đi đến, hắn há miệng nói một câu làm cho Âu Dương Quân vừa uống vào một ngụm cà phê đã phun cả lên mặt bàn.
- Tiểu tử thối, đã sắp sang năm mới, nói cái gì vậy? Anh đây là đang khen cậu...
Âu Dương Quân sau khi thấy Miêu Phỉ Phỉ cũng đã đi đến thì lập tức im lặng không nói gì, hắn đã sớm biết Miêu tiểu thư là người mạnh mẽ, sự kiện lần trước ở hội sở thiếu chút nữa đã làm hắn không thể xuống nước.
Âu Dương Quân thật sự bội phục cậu em của mình, nhìn qua thì rõ ràng là cảnh tượng thuốc sắp đưa lên môi, sắp kết hôn đến nơi rồi mà vẫn có thể đưa một người có tình ý với mình đến đây chơi.
- Đúng rồi, Tứ ca, chị dâu, hai người đến chỗ rối loạn này làm gì? Nơi này cũng không tốt cho sức khỏe của chị dâu...
Từ Tinh mang thai đã quá rõ ràng, tuy mặc quần áo rộng hơn nhưng vẫn có têể nhìn thấy...
- Hừ, cậu nghĩ rằng tôi nghĩ giống cậu được sao? Nếu ở nhà thì cũng đừng hòng được an tĩnh...
Âu Dương Quân dùng giọng bức bối giải thích cho Trang Duệ, thì ra sắp đến tết và những người ngày thường không thể đến với bố đều tìm đến nhà Âu Dương Quân, thế là dù hắn mới chuyển nhà cũng không được yên.
Lúc này là tết nhất đến nơi rồi, người ta đến chúc tết cũng không thể nào bày ra bộ mặt khó coi, mà Từ Tinh cũng không được nghỉ ngơi nhiều, vừa vặn công ty của Âu Dương Quân có vài diễn viên tham gia tiết mục xuân của đài truyền hình, vì thế cả hai quyết định đến đây cho vui.
- Tiểu tử cậu không có việc gì thì đến đây làm gì? Ngắm mỹ nữ sao? Bên người không phải đã có một người rồi à?
Âu Dương Quân thấy vợ mình đang nói chuyện nóng sốt với Miêu Phỉ Phỉ, thế là lặng lẽ hỏi Trang Duệ:
- Chút nữa anh sẽ đưa cậu đến phòng thay đồ, chậc chậc, mỹ nữ rất nhiều, thay quần áo cũng không tránh mặt người...
Vì vậy mà đạo diễn Hào Minh thật sự không thèm quan tâm đến kẻ đầu sỏ gây hấn hôm nay, hơn nữa Trang Duệ lại còn rất trẻ, tuy đã mặc áo dài và hóa trang nhưng thật sự còn không có phong thái của chuyên gia.
- Đạo diễn Hào, thật sự có lỗi vì đã đến muộn...
Trang Duệ cũng thấy mình không phải, dù sao thì mình cũng đến chậm và làm cho tiết mục của người này không thể thực hiện, khó trách người ta sốt ruột...
- Bây giờ nói lời xin lỗi cũng không được gì, đến bên kia chờ xem...
Nói thật thì Hào Minh rất chướng mắt đám chuyên gia thế này, có thể chường mặt ra với nhân dân cả nước là tạo hóa thiên địa, nhưng sau này khi giám định sẽ ra giá cao hơn chuyên gai bình thường, vì vậy hắn nói chyện với Trang Duệ cũng dùng giọng mất kiên nhẫn.
- Con bà nó, mình cũng không muốn đến chỗ này...
Thấy bộ dạng cố gắng tỏ ra mạnh mẽ của viên đạo diễn Hào Minh kia thì Trang Duệ không khỏi nhướng mày, sau đó hắn quay đầu nói với Kim Mập:
- Thầy Kim, có việc gì thì ngài cứ gọi điện thoại cho tôi, bây giờ tôi đi dạo vài vòng, cảnh sát Miêu, nếu cô nhìn trúng nam diễn viên nào đẹp trai phong độ, tôi sẽ chụp ảnh cho cô...
Trang Duệ thật sự không thích những kẻ tự đắc, thế là bắt chuyện và đưa Miêu Phỉ Phỉ rời khỏi nơi này, CCTV thật sự rất rộng rãi, khó có cơ hội đến chơi, thế là lúc này hắn muốn tận dụng cơ hội để đi thăm thú một lần.
Thật ra Trang Duệ cũng không biết đạo diễn một tiết mục không khác nào hoàng thờợng, chỉ cần mở miệng là không cho phép người khác bất đồng ý kiến với mình, nếu đạo diễn chỉ cần mở miệng thì buổi tối sẽ có nữ ngôi sao làm ấm giường, cho nên trong những đài truyền hình như thế này thì đám đạo diễn luôn có thể vênh váo tự đắc.
- Điều này...Điều này, thầy Kim, đây là người nào...Không...Không có tính kỷ luật tổ chức, có thể đổi người được không?
Hào Minh thấy Trang Duệ có thái độ như vậy thì không khỏi đẩy mũ lên một chút, hắn đã công tác ở CCTV được hơn chục năm, còn chưa thấy kẻ nào trâu bò như vậy, vì những ngôi sao thật sự nổi tiếng mà bước chân vào trường quay cũng phải thành thật nghe lời của đạo diễn.
- Đạo diễn Hào, người thanh niên kia cũng không đơn giản, là người có danh tiếng cực lớn trong giới ngọc thạch, trẻ tuổi tâm cao khí ngạo cũng là điều khó tránh khỏi, anh cũng đừng trách, thầy Trang là người không tệ...
Kim Mập cười ha hả nói, tuy hắn không hiểu rõ ràng bối cảnh của Trang Duệ, thế nhưng người này có thể mua một căn tứ hợp viện ở trung tâm thành phố Bắc Kinh với diện tích vài ngàn mét vuông, khẳng dịnh không phải là những kẻ có thân phận tầm thường để người ta có thể dễ dàng nhìn thấu.
- Ôi, thầy Kim, thầy Trang đã đến chưa?
Lưu Giai từ bên trong phim trường đi ra, bên cạnh còn có một nam dẫn chương trình khác, ngoài ra còn có vài chuyên gia. Vừa rồi bọn họ ở bên trong nghỉ ngơi nhìn người khác diễn tập, coi như làm người xem tạm thời, mà Trang Duệ thì căn bản chưa thể tiến vào, cho nên Lưu Giai thấy Kim Mập thì lên tiếng hỏi.
- À, tiết mục của chúng ta cần phải đợi một lúc nữa mới có thể bắt đầu, Tiểu Trang lúc này đang đi dạo cho vui...
- Thầy Kim, nếu thầy Trang quay về thì báo tôi một tiếng nhé...
Sau khi nghe nói Trang Duệ đã đi dạo thì trong mắt Lưu Giai có hiện lên chút thất vọng.
Hào Minh ở bên cạnh thấy vậy thì thầm kỳ quái, biên tập viên hoa khôi của đài truyền hình thủ đô đến CCTV công tác, tối qua mình hẹn cô nàng đi ăn cơm để bàn việc làm tốt tiết mục lần này, thế nhưng bị cô nàng từ chối, không ngờ lại coi trọng tiểu tử kia, mở miệng là gọi thầy Trang.
Hào Minh thật sự có ý với Lưu Giai, trước kia khi còn làm phó đạo diễn thì hắn đã ngủ với không ít ngôi sao, bây giờ địa vị lên cao, tầm mắt cũng cao, vốn muốn cùng lên giường làm vài hoạt động vui vẻ với Lưu Giai nhưng ý nguyện không thành, bây giờ xem ra vấn đề nằm trên người tiểu tử Trang Duệ kia.
- Này, cảnh sát Miêu, cô muốn xin chữ ký thì cũng tự mình cầm, sao bắt tôi cầm sổ làm gì?
Trang Duệ đi theo sau lưng Miêu Phỉ Phỉ, trong lòng thầm cảm thấy hối hận, sớm biết Miêu Phỉ Phỉ thiên vị đám đàn ông xấu xí thì chính mình không bằng ở bên kia nghỉ ngơi cho rồi, cần gì phải làm khổ con mắt mình.
Nhưng xem ra phương diện thẩm mỹ quan của Miêu Phỉ Phỉ thật sự có vấn đề, nàng không tìm đến với những nữ ngôi sao, lại hay tìm đến những nam ngôi sao cực xấu để chụp ảnh chung.
Lần này Miêu Phỉ Phỉ lại tìm đến một nam diễn viên như vậy, nhưng Trang Duệ lại có hảo cảm với người này, vì thế cũng bớt chút thời gian chụp ảnh, lại dứt khoát ngồi xuống xem bọn họ đóng tiểu phẩm.
- Trang Duệ, anh thật sự là có ánh mắt tinh đời, mau đến đưa khăn cho thầy Phùng đi, còn cười ngây ngô cái gì nữa...
Khi Trang Duệ đang buồn cười vì tiểu phẩm các diễn viên đóng thì bị Miêu Phỉ Phỉ đẩy một cái, nàng đưa cho hắn một cái khăn lông, tỏ ý bảo hắn đưa sang cho thầy Phùng.
- Dựa vào cái gì? Huynh đệ tôi đến đây để tham gia tiết mục, cũng không phải chân chạy việc...
Trang Duệ lầm bầm một câu, nhưng hắn cũng không thể chọc vào cảnh sát Miêu, chỉ có thể ngoan ngoãn cầm khăn lông đưa cho thầy Phùng và một nữ diễn viên khác vừa mới kết thúc diễn tập.
- Cám ơn...
Thầy Phùng khá khách khí, tưởng rằng Trang Duệ là nhân viên công tác, nhưng nữ diễn viên lại nhìn Trang Duệ vài lượt.
- Bảo anh đưa khăn cho thầy Phùng, anh làm gì mà đứng đó ân cần với cô gái kia...
Trang Duệ vừa đi trở lại thì đã nghe được âm thanh nhắc nhở của Miêu Phỉ Phỉ, vì thế mà trong lòn có chút ngột ngạt, hắn nói:
- Tôi đi dạo đây, cô cứ đứng đó mà xem thầy Phùng diễn...
Trang Duệ thầm nghĩ mình không thể trêu vào thì trốn đi không được sao?
- Anh đi đâu, chờ tôi một chút, chút nữa tôi còn muốn nhìn anh làm chuyên gia...
Tuy nói hôm nay trong đại sảnh của CCTV tập trung rất nhiều ngôi sao, nhưng Miêu Phỉ Phỉ với gương mặt xinh đẹp trắng ngần nếu so ra chỉ hơn chứ không kém những ngôi sao kia...
Điều này làm cho rất nhiều người trong đại sảnh thầm nghe ngóng lai lịch của Miêu Phỉ Phỉ, tuy trong nhóm của mìn cũn không thiếu những cô gái như vậy, nhưng nếu tìm thêm một người làm ấm giường thì cũng chỉ có tốt mà không xấu.
- Này, tiểu tử kia, cả tiểu nha đầu kia nữa, tôi gọi hai người đấy...
Một âm thanh kiêu ngạo chợt vang lên trong đại sảnh, Trang Duệ nghe mà cảm thấy có chút quen tai, hắn quay đầu nhìn và thấy toàn người là người, cũng không nhớ âm thanh vừa rồi từ chỗ nào truyền đến.
- Tiểu tử, là gọi ngươi, nhìn lung tung cái gì vậy?
- Anh đúng là, không chịu nói cho dễ nghe một chút, Tiểu Duệ, đến bên này...
Lần này Trang Duệ xem như đã nhìn thấy rõ ràng, thì ra Âu Dương tứ thiếu gia đưa theo Từ đại tiểu thư đang nhàn nhã ngồi trên một bộ ghế sa lông trong góc đại sảnh. Lúc này Từ Tinh đang ngoắc tay với Trang Duệ, còn Âu Dương Quân thấy Trang Duệ nhìn qua thì nhanh chóng chớp mắt vài cái.
Vài vị đạo diễn nổi tiếng ở xung quanh tháy có người ngồi ở bộ ghế sa lông gọi Trang Duệ, cả đám đều ngậm miệng lại, bọn họ không biết Âu Dương Quân nhưng lại biết Từ Tinh, cũng biết Từ Tinh được gả cho một người có bối cảnh cực kỳ thâm hậu. Có thể nói những người có quan hệ như vậy là bọn họ không thể nào chọc vào được, vì thế mà chút tâm tư muốn tìm Miêu Phỉ Phỉ để làm ấm giường cũng không còn.
- Tứ ca, trong mắt anh có bụi sao? Nháy mắt gì vậy?
Trang Duệ cười cười đi đến, hắn há miệng nói một câu làm cho Âu Dương Quân vừa uống vào một ngụm cà phê đã phun cả lên mặt bàn.
- Tiểu tử thối, đã sắp sang năm mới, nói cái gì vậy? Anh đây là đang khen cậu...
Âu Dương Quân sau khi thấy Miêu Phỉ Phỉ cũng đã đi đến thì lập tức im lặng không nói gì, hắn đã sớm biết Miêu tiểu thư là người mạnh mẽ, sự kiện lần trước ở hội sở thiếu chút nữa đã làm hắn không thể xuống nước.
Âu Dương Quân thật sự bội phục cậu em của mình, nhìn qua thì rõ ràng là cảnh tượng thuốc sắp đưa lên môi, sắp kết hôn đến nơi rồi mà vẫn có thể đưa một người có tình ý với mình đến đây chơi.
- Đúng rồi, Tứ ca, chị dâu, hai người đến chỗ rối loạn này làm gì? Nơi này cũng không tốt cho sức khỏe của chị dâu...
Từ Tinh mang thai đã quá rõ ràng, tuy mặc quần áo rộng hơn nhưng vẫn có têể nhìn thấy...
- Hừ, cậu nghĩ rằng tôi nghĩ giống cậu được sao? Nếu ở nhà thì cũng đừng hòng được an tĩnh...
Âu Dương Quân dùng giọng bức bối giải thích cho Trang Duệ, thì ra sắp đến tết và những người ngày thường không thể đến với bố đều tìm đến nhà Âu Dương Quân, thế là dù hắn mới chuyển nhà cũng không được yên.
Lúc này là tết nhất đến nơi rồi, người ta đến chúc tết cũng không thể nào bày ra bộ mặt khó coi, mà Từ Tinh cũng không được nghỉ ngơi nhiều, vừa vặn công ty của Âu Dương Quân có vài diễn viên tham gia tiết mục xuân của đài truyền hình, vì thế cả hai quyết định đến đây cho vui.
- Tiểu tử cậu không có việc gì thì đến đây làm gì? Ngắm mỹ nữ sao? Bên người không phải đã có một người rồi à?
Âu Dương Quân thấy vợ mình đang nói chuyện nóng sốt với Miêu Phỉ Phỉ, thế là lặng lẽ hỏi Trang Duệ:
- Chút nữa anh sẽ đưa cậu đến phòng thay đồ, chậc chậc, mỹ nữ rất nhiều, thay quần áo cũng không tránh mặt người...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.