Chương 469: Thầm tiêu
Đả Nhãn
03/06/2013
- Nhất định phải có được nó...
Trang Duệ nghĩ đến đây thì kích động, nếu so sánh với phỉ thúy đỏ thì phỉ thúy vàng càng hiếm, khối phỉ thúy vàng này có thể làm thành bảo vật của cửa hàng Tần Thụy Lân ở Bắc Kinh.
Trang Duệ hít vào một hơi thật sâu, hắn đứng thẳng người lên, hoạt động hai chân đã tê rần, sau đó hắn đổi góc độ để quan sát. Đối với người khác thì Trang Duệ giống như đang nhìn vào vài khối mao liêu ở bên cạnh, thế nhưng ánh mắt hắn rõ ràng là đang nhìn xuống hộp đấu giá.
- Nhiều đơn như vậy sao?
Khi linh khí của Trang Duệ được đưa vào rong hộp đấu giá, còn chưa kịp xem xét những con số trên những tờ đơn thì hắn đã buồn bực, những tấm đơn đặt giá ở bên trong thật sự là dày đặc, ít nhất cũng có hai ba trăm tờ. Nói cách khác thì số người tham gia công bàn phỉ thúy lần này có ít nhất một phần mười trả giá khối mao liêu này.
Thật ra đây cũng là Trang Duệ tự chuốc lấy phiền não cho mình, sau khi hắn đổ thạch tăng một khối phỉ thúy đỏ, không chỉ là người Trung Quốc, những thương nhân đến từ khắp nơi ngoài việc tập trung vào phỉ thúy xanh thì cũng tăng gấp đôi chú ý với những phỉ thúy có biểu hiện bên ngoài hơi tốt một chút, có khả năng cho ra những loại phỉ thúy khác màu.
- Hai trăm ngàn Euro...Ba trăm ngàn Euro...Con bà nó, một triệu sáu trăm ngàn Euro...
Trang Duệ lần lượt xem những tờ đơn đặt giá, hắn xem xét suốt một giờ, sau đó mới tìm được người đặt giá cao nhất, mà khi xem xét những con số kia thì Trang Duệ không khỏi mở miệng nói tục.
Phải biết rằng khối mao liêu này có giá đấu thấp nhất là năm chục ngàn Euro, là năm trăm ngàn tệ mà thôi, bây giờ giá cả cao nhất đã lên đến ba mươi hai lần.
Dù Trang Duệ biết trong khối nguyên thạch kia có thứ tốt nhưng vẫn rất bực bội, hắn không biết nên nghĩ đám người trả giá là quá tinh mắt hay là kẻ ngốc lắm tiền, bọn họ chỉ dựa vào màu da có thể cho ra phỉ thúy đỏ mà ra giá cao như vậy.
- Ôi, huynh đệ, nhường chỗ một chút, tôi muốn đặt giá...
Trang Duệ lúc này đang đứng trước trương đặt giá, phía sau có người khẽ đụng vào người, yêu cầu nhường đường.
- Ôi, là ông chủ Trang sao? Anh cũng nhìn trúng khối mao liêu này à?
Trang Duệ không biết người này, có lẽ đối phương đã gặp mình lúc đổ thạch, lúc này hắn thấy Trang Duệ chú ý đến khối mao liêu thì lên tiếng, nhưng lá đơn đặt giá trong tay lại không bỏ vào trong rương ngay.
- Nghe nói bên này có khối mao liêu co khả năng cho ra phỉ thúy đỏ có biểu hiện tốt, thế là tôi qua xem thế nào...
Trang Duệ cười cười, hắn biết bây giờ mình nói gì thì người ta cũng nghi ngờ, chẳng bằng thừa nhận mình cũng đang xem khối mao liêu này.
- À, ông chủ Trang thấy thế nào?
- Đúng vậy, ông chủ Trang cho chút nhận xét xem nào...
Đoạn đối thoại của hai người làm hấp dẫn những thương nhân mao liêu ở bên cạnh, lần này người nổi danh nhất công bàn phỉ thúy Myanmar chính là Trang Duệ, chín trong mười người đến Myanmar lần này không biết gì nhiều về tình hình nơi đây, thế nhưng tên tuổi của Trang Duệ thì biết rất rõ ràng.
- Sớm biết như thế thì vừa rồi nên nhìn qua rồi đi ngay.
Trang Duệ thầm có chút buồn bực, hắn có thể tưởng tượng người vừa cầm tờ đơn đặt giá sẽ sửa lại giá cả, sau đó vứt vào trong rương đặt giá.
- Được thôi, tiểu tử xin nói vài lời của mình, ai nhìn vào lớp da của khối mao liêu này cũng có thể phân biệt được, nếu bên trong không có phỉ thúy thì hồng phỉ sẽ là khả năng lớn nhất, hơn nữa cả khối mao liêu không có vết nứt, dù là mao liêu toàn đổ nhưng tính đánh cuộc là rất lớn, tôi rất xem trọng nó...
Trang Duệ dùng giọng nửa thật nửa giả nói, sau đó còn cầm lấy một tờ đơn đặt giá ở bên cạnh nói:
- Nhưng giá cả của nó cần phải xem xét lại cho tốt, các vị cứ xem trước, tiểu đệ xin cáo từ...
Hành động lần này của Trang Duệ làm cho đám thương nhân mao liêu ở bên cạnh cảm thấy choáng váng.
Đám người này vốn không trông mong Trang Duệ sẽ nói những lời có ích với khối mao liêu này, vì những người nơi đây đều la đối thủ cạnh tranh của nhau, tục ngữ nói cùng đồng hành là oan gia, nếu như Trang Duệ thật sự nhìn trúng khối nguyên thạch này, dù không nói bậy thì cũng sẽ chẳng tỏ ra tôn sùng như thế.
- Chẳng lẽ là cố ý để cho chúng ta tranh giành khối mao liêu này?
Vô tình đám người vây quanh đều cảm thấy nghi ngờ, không chừng Trang Duệ đang thiết lập một cạm bẫy, lúc này người vừa viết đơn đặt giá cũng rất nghi ngờ, vẻ mặt trở nên kinh nghi bất định, chậm chạp không chịu bỏ tờ đơn đặt giá trong tay vào trong rương.
Trang Duệ lúc này đã đi rất xa, hắn cũng không có tâm tư đi suy đoán lòng người, nhưng hắn đã ghi nhớ thật kỹ khối mao liêu kia, đã ghi vào trong vở bằng một ký hiệu mà chỉ hắn có thể biết mà thôi.
- Bành Phi, nếu có người đến gõ cửa thì nói tôi không có trong phòng, đã ra ngoài đi dạo rồi...
Trang Duệ nói với Bành Phi một tiếng, sau đó dọn dẹp những thứ trên bàn, lúc này trên bàn ngoài quyển vở thì còn có hơn hai mươi tờ đơn đặt giá.
Ngày mai sẽ hết hạn đặt giá, Trang Duệ vừa rồi đã thông báo điện thoại cho Tần Hạo Nhiên và Tống Quân, để bọn họ không quấy rầy chính mình, hắn chuẩn bị phân loại những mao liêu trọng điểm, lại căn cứ vào số tiền của mình để quyết định lấy hay bỏ.
Những ngày nay thật sự có quá nhiều người đến bái phỏng Trang Duệ, dù bên ngoài cửa đã treo bảng yêu cầu không quấy rầy nhưng vẫn có người đến gõ cửa, điều này làm cho Trang Duệ rất phiền. Hắn thật sự rất nhớ Tiểu Bạch Sư, nếu có nó ở đây canh cửa thì có lẽ sẽ chẳng ai dám đến quấy phá.
- Một khối phỉ thúy cấp thủy tinh vô sắc bốn trăm hai chục ngàn Euro, một khối phỉ thúy thủy tinh xanh lục chín trăm bảy chục ngàn Euro, một khối phỉ thúy thủy tinh màu tím một triệu hai trăm chín chục ngàn Euro, một khối phỉ thúy xanh lam một triệu một trăm ba mươi ngàn Euro...
Trang Duệ hôm qua đã bỏ ra một ngày để cẩn thận dò xét hai mươi khối mao liêu quý nhất của mình, lúc đó đã ghi chép lại mức đấu giá cao nhất trong rương đấu giá ở bên cạnh.
- Khá tốt, tổng cộng chưa đến hai chục triệu Euro...
Trang Duệ nhìn con số trên màn hình máy tính mà thầm thở dài một hơi, phải biết rằng hai mươi khối mao liêu kia đều có phỉ thúy, mà phỉ thúy bên trong dù là màu sắc hay phẩm chất cũng có thể nói là cực phẩm, nếu bỏ qua dù chỉ là một khối thì Trang Duệ cũng không tình nguyện.
Ngoài khối phỉ thúy vàng thì công bàn phỉ thúy Myanmar lần này không xuất hiện phỉ thúy huyết ngọc, đế vương lục và tím cực phẩm, nhưng điều này cũng bình thường, dù là những người đổ thạch cả đời cũng chưa từng thấy qua khối phỉ thúy đế vương lục nào.
Chưa nói đến phỉ thúy cực phẩm, nếu năm sáu năm thu vào tay được một lần thì đã xem như quá may mắn, còn những người đến Myanmar chỉ cần thu vào tay một khối phỉ thúy cấp băng thôi là thấy mỹ mãn lắm rồi.
Những nguyên thạch bày ra trước mắt Trang Duệ đều có lớp da rất bình thường nhưng bên trong lại có phỉ thúy cấp cao, hắn vốn cho rằng mình có thể thoải mái nắm bắt, nhưng không ngờ trải qua vài ngày quan sát thì hắn phát hiện ra vấn đề, đó là dù biểu hiện không tốt nhưng vẫn có người đặt giá khá nặng.
Bây giờ giá cả trong rương đấu giá đều đã hơn định mức trước đó Trang Duệ đặt ra cả chục lần, ví dụ như khối phỉ thúy vàng, chiều tối Trang Duệ đã đến xem qua một lần, giá cả bên trong đã lên đến con số hai triệu một trăm ngàn Euro, vượt giá thấp nhất theo quy định đến bốn mươi hai lần.
Nhưng điều làm cho Trang Duệ cảm thấy an ổn hơn chính là số đơn đặt giá cũng không tăng đột biến, điều này nói rõ người mua cũng không quá đặt nặng khối mao liêu kia mà chỉ ném tiền vào tham gia mà thôi. Ngày mai Trang Duệ sẽ nhìn chằm chằm vào những khối mao liêu này, chỉ cần đến thời khắc cuối cùng đặt đơn đặt giá vào trong rương là được.
Còn những khối mao liêu có biểu hiện tốt, có mặt cắt đẹp, có cửa sổ xanh, Trang Duệ cũng từng đi dạo xem xét vài ngày, nhưng điều làm hắn líu lưỡi chính là giá cả của nó đã được lên đến mức cao nhất là mười lăm triệu Euro, hơn nữa hai ngày qua vẫn còn có liên tục kẻ đặt giá, chỉ sợ giá cả cuối cùng cũng không phải là như vậy.
Sau khi phân tích tình huông thì Trang Duệ bắt đầu điền vào đơn đặt giá, hắn bỏ ra thêm ba năm chục ngàn đối với mức giá cao nhất mà những người kia đã đặt ra. Còn khối mao liêu có phỉ thúy vàng, Trang Duệ suy tư nửa ngày, cuối cùng điền vào trong đơn một con số ba triệu một trăm ngàn, cao hơn so với giá hiện tại là một triệu một trăm ngàn, coi như là tình thế bắt buộc.
- Con bà nó, lại biến thành kẻ nghèo hèn...
Sau khi đặt giá, Trang Duệ dùng máy tính xem xét lại, tổng cộng là hai mươi triệu sáu trăm ngàn Euro, không những sử dụng hết hai mươi triệu Euro, thậm chí Trang Duệ còn sáu trăm bốn mươi ngàn Euro trên người cũng phải bỏ ra thêm sáu trăm ngàn, tính ra hắn chỉ còn bốn mươi ngàn Euro mà thôi.
- Số tiền như vậy cũng đủ cho tứ hợp viện chi tiêu trong hai tháng chứ?
Trước khi đến Myanmar thì Trang Duệ đã điều động tất cả tài sản, tiền của cửa hàng Tần Thụy Lân, kể cả lợi nhuận tháng qua của cửa hàng xe hơi 4s, còn có cả hoa hồng từ mỏ khoáng Tân Cương, ngay cả Ngao viên cũng bị Trang Duệ rút ra một triệu. Điều này làm cho Lưu Xuyên căng thẳng, nếu không phải kết hôn sợ rằng đã theo Trang Duệ cùng sang Myanmar.
Không có tiền cũng chẳng phải Trang Duệ không sống được, vấn đề là cuối tháng hắn sẽ đính hôn với Tần Huyên Băng, đến lúc đó sợ rằng bốn mươi ngàn Euro sẽ không đủ tiêu dùng.
Trang Duệ cười khổ một cái, trước kia không có tiền cũng chẳng khổ sở, bây giờ tài sản vài trăm triệu lại thường xuyên cảm thấy không đủ tiền để dùng. Mua một chiếc xe không đáng bao tiền, nhưng tất cả hạng mục chi phí của một căn tứ hợp viện như của hắn ở Bắc Kinh thì mỗi tháng cũng mất gần mười ngàn Euro.
Trang Duệ nghĩ đến đây thì kích động, nếu so sánh với phỉ thúy đỏ thì phỉ thúy vàng càng hiếm, khối phỉ thúy vàng này có thể làm thành bảo vật của cửa hàng Tần Thụy Lân ở Bắc Kinh.
Trang Duệ hít vào một hơi thật sâu, hắn đứng thẳng người lên, hoạt động hai chân đã tê rần, sau đó hắn đổi góc độ để quan sát. Đối với người khác thì Trang Duệ giống như đang nhìn vào vài khối mao liêu ở bên cạnh, thế nhưng ánh mắt hắn rõ ràng là đang nhìn xuống hộp đấu giá.
- Nhiều đơn như vậy sao?
Khi linh khí của Trang Duệ được đưa vào rong hộp đấu giá, còn chưa kịp xem xét những con số trên những tờ đơn thì hắn đã buồn bực, những tấm đơn đặt giá ở bên trong thật sự là dày đặc, ít nhất cũng có hai ba trăm tờ. Nói cách khác thì số người tham gia công bàn phỉ thúy lần này có ít nhất một phần mười trả giá khối mao liêu này.
Thật ra đây cũng là Trang Duệ tự chuốc lấy phiền não cho mình, sau khi hắn đổ thạch tăng một khối phỉ thúy đỏ, không chỉ là người Trung Quốc, những thương nhân đến từ khắp nơi ngoài việc tập trung vào phỉ thúy xanh thì cũng tăng gấp đôi chú ý với những phỉ thúy có biểu hiện bên ngoài hơi tốt một chút, có khả năng cho ra những loại phỉ thúy khác màu.
- Hai trăm ngàn Euro...Ba trăm ngàn Euro...Con bà nó, một triệu sáu trăm ngàn Euro...
Trang Duệ lần lượt xem những tờ đơn đặt giá, hắn xem xét suốt một giờ, sau đó mới tìm được người đặt giá cao nhất, mà khi xem xét những con số kia thì Trang Duệ không khỏi mở miệng nói tục.
Phải biết rằng khối mao liêu này có giá đấu thấp nhất là năm chục ngàn Euro, là năm trăm ngàn tệ mà thôi, bây giờ giá cả cao nhất đã lên đến ba mươi hai lần.
Dù Trang Duệ biết trong khối nguyên thạch kia có thứ tốt nhưng vẫn rất bực bội, hắn không biết nên nghĩ đám người trả giá là quá tinh mắt hay là kẻ ngốc lắm tiền, bọn họ chỉ dựa vào màu da có thể cho ra phỉ thúy đỏ mà ra giá cao như vậy.
- Ôi, huynh đệ, nhường chỗ một chút, tôi muốn đặt giá...
Trang Duệ lúc này đang đứng trước trương đặt giá, phía sau có người khẽ đụng vào người, yêu cầu nhường đường.
- Ôi, là ông chủ Trang sao? Anh cũng nhìn trúng khối mao liêu này à?
Trang Duệ không biết người này, có lẽ đối phương đã gặp mình lúc đổ thạch, lúc này hắn thấy Trang Duệ chú ý đến khối mao liêu thì lên tiếng, nhưng lá đơn đặt giá trong tay lại không bỏ vào trong rương ngay.
- Nghe nói bên này có khối mao liêu co khả năng cho ra phỉ thúy đỏ có biểu hiện tốt, thế là tôi qua xem thế nào...
Trang Duệ cười cười, hắn biết bây giờ mình nói gì thì người ta cũng nghi ngờ, chẳng bằng thừa nhận mình cũng đang xem khối mao liêu này.
- À, ông chủ Trang thấy thế nào?
- Đúng vậy, ông chủ Trang cho chút nhận xét xem nào...
Đoạn đối thoại của hai người làm hấp dẫn những thương nhân mao liêu ở bên cạnh, lần này người nổi danh nhất công bàn phỉ thúy Myanmar chính là Trang Duệ, chín trong mười người đến Myanmar lần này không biết gì nhiều về tình hình nơi đây, thế nhưng tên tuổi của Trang Duệ thì biết rất rõ ràng.
- Sớm biết như thế thì vừa rồi nên nhìn qua rồi đi ngay.
Trang Duệ thầm có chút buồn bực, hắn có thể tưởng tượng người vừa cầm tờ đơn đặt giá sẽ sửa lại giá cả, sau đó vứt vào trong rương đặt giá.
- Được thôi, tiểu tử xin nói vài lời của mình, ai nhìn vào lớp da của khối mao liêu này cũng có thể phân biệt được, nếu bên trong không có phỉ thúy thì hồng phỉ sẽ là khả năng lớn nhất, hơn nữa cả khối mao liêu không có vết nứt, dù là mao liêu toàn đổ nhưng tính đánh cuộc là rất lớn, tôi rất xem trọng nó...
Trang Duệ dùng giọng nửa thật nửa giả nói, sau đó còn cầm lấy một tờ đơn đặt giá ở bên cạnh nói:
- Nhưng giá cả của nó cần phải xem xét lại cho tốt, các vị cứ xem trước, tiểu đệ xin cáo từ...
Hành động lần này của Trang Duệ làm cho đám thương nhân mao liêu ở bên cạnh cảm thấy choáng váng.
Đám người này vốn không trông mong Trang Duệ sẽ nói những lời có ích với khối mao liêu này, vì những người nơi đây đều la đối thủ cạnh tranh của nhau, tục ngữ nói cùng đồng hành là oan gia, nếu như Trang Duệ thật sự nhìn trúng khối nguyên thạch này, dù không nói bậy thì cũng sẽ chẳng tỏ ra tôn sùng như thế.
- Chẳng lẽ là cố ý để cho chúng ta tranh giành khối mao liêu này?
Vô tình đám người vây quanh đều cảm thấy nghi ngờ, không chừng Trang Duệ đang thiết lập một cạm bẫy, lúc này người vừa viết đơn đặt giá cũng rất nghi ngờ, vẻ mặt trở nên kinh nghi bất định, chậm chạp không chịu bỏ tờ đơn đặt giá trong tay vào trong rương.
Trang Duệ lúc này đã đi rất xa, hắn cũng không có tâm tư đi suy đoán lòng người, nhưng hắn đã ghi nhớ thật kỹ khối mao liêu kia, đã ghi vào trong vở bằng một ký hiệu mà chỉ hắn có thể biết mà thôi.
- Bành Phi, nếu có người đến gõ cửa thì nói tôi không có trong phòng, đã ra ngoài đi dạo rồi...
Trang Duệ nói với Bành Phi một tiếng, sau đó dọn dẹp những thứ trên bàn, lúc này trên bàn ngoài quyển vở thì còn có hơn hai mươi tờ đơn đặt giá.
Ngày mai sẽ hết hạn đặt giá, Trang Duệ vừa rồi đã thông báo điện thoại cho Tần Hạo Nhiên và Tống Quân, để bọn họ không quấy rầy chính mình, hắn chuẩn bị phân loại những mao liêu trọng điểm, lại căn cứ vào số tiền của mình để quyết định lấy hay bỏ.
Những ngày nay thật sự có quá nhiều người đến bái phỏng Trang Duệ, dù bên ngoài cửa đã treo bảng yêu cầu không quấy rầy nhưng vẫn có người đến gõ cửa, điều này làm cho Trang Duệ rất phiền. Hắn thật sự rất nhớ Tiểu Bạch Sư, nếu có nó ở đây canh cửa thì có lẽ sẽ chẳng ai dám đến quấy phá.
- Một khối phỉ thúy cấp thủy tinh vô sắc bốn trăm hai chục ngàn Euro, một khối phỉ thúy thủy tinh xanh lục chín trăm bảy chục ngàn Euro, một khối phỉ thúy thủy tinh màu tím một triệu hai trăm chín chục ngàn Euro, một khối phỉ thúy xanh lam một triệu một trăm ba mươi ngàn Euro...
Trang Duệ hôm qua đã bỏ ra một ngày để cẩn thận dò xét hai mươi khối mao liêu quý nhất của mình, lúc đó đã ghi chép lại mức đấu giá cao nhất trong rương đấu giá ở bên cạnh.
- Khá tốt, tổng cộng chưa đến hai chục triệu Euro...
Trang Duệ nhìn con số trên màn hình máy tính mà thầm thở dài một hơi, phải biết rằng hai mươi khối mao liêu kia đều có phỉ thúy, mà phỉ thúy bên trong dù là màu sắc hay phẩm chất cũng có thể nói là cực phẩm, nếu bỏ qua dù chỉ là một khối thì Trang Duệ cũng không tình nguyện.
Ngoài khối phỉ thúy vàng thì công bàn phỉ thúy Myanmar lần này không xuất hiện phỉ thúy huyết ngọc, đế vương lục và tím cực phẩm, nhưng điều này cũng bình thường, dù là những người đổ thạch cả đời cũng chưa từng thấy qua khối phỉ thúy đế vương lục nào.
Chưa nói đến phỉ thúy cực phẩm, nếu năm sáu năm thu vào tay được một lần thì đã xem như quá may mắn, còn những người đến Myanmar chỉ cần thu vào tay một khối phỉ thúy cấp băng thôi là thấy mỹ mãn lắm rồi.
Những nguyên thạch bày ra trước mắt Trang Duệ đều có lớp da rất bình thường nhưng bên trong lại có phỉ thúy cấp cao, hắn vốn cho rằng mình có thể thoải mái nắm bắt, nhưng không ngờ trải qua vài ngày quan sát thì hắn phát hiện ra vấn đề, đó là dù biểu hiện không tốt nhưng vẫn có người đặt giá khá nặng.
Bây giờ giá cả trong rương đấu giá đều đã hơn định mức trước đó Trang Duệ đặt ra cả chục lần, ví dụ như khối phỉ thúy vàng, chiều tối Trang Duệ đã đến xem qua một lần, giá cả bên trong đã lên đến con số hai triệu một trăm ngàn Euro, vượt giá thấp nhất theo quy định đến bốn mươi hai lần.
Nhưng điều làm cho Trang Duệ cảm thấy an ổn hơn chính là số đơn đặt giá cũng không tăng đột biến, điều này nói rõ người mua cũng không quá đặt nặng khối mao liêu kia mà chỉ ném tiền vào tham gia mà thôi. Ngày mai Trang Duệ sẽ nhìn chằm chằm vào những khối mao liêu này, chỉ cần đến thời khắc cuối cùng đặt đơn đặt giá vào trong rương là được.
Còn những khối mao liêu có biểu hiện tốt, có mặt cắt đẹp, có cửa sổ xanh, Trang Duệ cũng từng đi dạo xem xét vài ngày, nhưng điều làm hắn líu lưỡi chính là giá cả của nó đã được lên đến mức cao nhất là mười lăm triệu Euro, hơn nữa hai ngày qua vẫn còn có liên tục kẻ đặt giá, chỉ sợ giá cả cuối cùng cũng không phải là như vậy.
Sau khi phân tích tình huông thì Trang Duệ bắt đầu điền vào đơn đặt giá, hắn bỏ ra thêm ba năm chục ngàn đối với mức giá cao nhất mà những người kia đã đặt ra. Còn khối mao liêu có phỉ thúy vàng, Trang Duệ suy tư nửa ngày, cuối cùng điền vào trong đơn một con số ba triệu một trăm ngàn, cao hơn so với giá hiện tại là một triệu một trăm ngàn, coi như là tình thế bắt buộc.
- Con bà nó, lại biến thành kẻ nghèo hèn...
Sau khi đặt giá, Trang Duệ dùng máy tính xem xét lại, tổng cộng là hai mươi triệu sáu trăm ngàn Euro, không những sử dụng hết hai mươi triệu Euro, thậm chí Trang Duệ còn sáu trăm bốn mươi ngàn Euro trên người cũng phải bỏ ra thêm sáu trăm ngàn, tính ra hắn chỉ còn bốn mươi ngàn Euro mà thôi.
- Số tiền như vậy cũng đủ cho tứ hợp viện chi tiêu trong hai tháng chứ?
Trước khi đến Myanmar thì Trang Duệ đã điều động tất cả tài sản, tiền của cửa hàng Tần Thụy Lân, kể cả lợi nhuận tháng qua của cửa hàng xe hơi 4s, còn có cả hoa hồng từ mỏ khoáng Tân Cương, ngay cả Ngao viên cũng bị Trang Duệ rút ra một triệu. Điều này làm cho Lưu Xuyên căng thẳng, nếu không phải kết hôn sợ rằng đã theo Trang Duệ cùng sang Myanmar.
Không có tiền cũng chẳng phải Trang Duệ không sống được, vấn đề là cuối tháng hắn sẽ đính hôn với Tần Huyên Băng, đến lúc đó sợ rằng bốn mươi ngàn Euro sẽ không đủ tiêu dùng.
Trang Duệ cười khổ một cái, trước kia không có tiền cũng chẳng khổ sở, bây giờ tài sản vài trăm triệu lại thường xuyên cảm thấy không đủ tiền để dùng. Mua một chiếc xe không đáng bao tiền, nhưng tất cả hạng mục chi phí của một căn tứ hợp viện như của hắn ở Bắc Kinh thì mỗi tháng cũng mất gần mười ngàn Euro.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.