Hoàng Lãnh Phong. Anh Chỉ Là Tép Riu!
Chương 18
Thiên Băng
04/09/2015
- Băng sao rồi nó có sao không - Zin hớt hãi chạy đến - Em ấy có sao không - Han. hắn đồng thanh
- Chưa biết nữa vào đấy 4 tiếng rồi - Kin lo sợ
- Chắc em ấy không sao đâu - Han
Phụt đèn phòng cấp cứu tắt đi. Cạch ! Tiéng cửa mở trong đêm tối.
- Chúng tôi đã cố gắng hết sức xin hãy nhìn mặt bệnh nhân lần cuối - vị bác sĩ lắc đầu
Cả 5 người như sụp đổ cánh cửa tử thần trước mặt đang đợi để đem nó đi. Bỗng Zin đứng lên vứt tấm khăn trắng đi nhỏ lay lay người nó :
- Ice mày dậy đi Ice mày đã hứa sẽ làm bạn với tao đến cuối đời cơ mà. Mày còn công việc ở tập đoàn nữa mà, không lẽ mày tính cho tao làm một mình sao. Mày không được bỏ tao mà đi như thế, mày có phải là bạn tao không ? Mày tỉnh lại đi - Zin vừa khóc vừa nói nhỏ đang rất đau.
- Vợ ơi em tỉnh lại đi em đã nói là yêu anh mà em hứa em sẽ ở bên anh mãi mãi mà vợ ơi em tỉnh lại đi vợ ơi - hắn, Han,Kin, ông Trương, Zin đều khóc nức nở nhưng nó vẫn nằm đó mắt nó nhắm nghiền đôi môi trắng bệch nhưng trông nó vô cùng thu hút.
- Mọi người bình tỉnh hãy mai táng cho tiểu thư, à mà này tiểu thư bị đâm lén đấy - ông bác sĩ nói rồi bỏ đi
* Biệt thự Angel
Lễ mai táng nó đang được diễn ra, hàng ngàn người đến lễ tang đều mặc đồ đen rồi khóc nức nở, những giọt nước mắt đó sao giả tạo quá. Nhỏ đứng dậy lại chiếc quan tài đangchuẩn bị đóng lại. Nắm chặt tay nó rồi khóc nhưng sao nhỏ thấy tay nó ấm quá không lạnh giống như khi bác sĩ đẩy nó ra, nhỏ đưa tay mình để lên tim nó. Quái lạ tim nó còn đập kia mà. mặt nó hồng hào hẵng đôi môi đỏ lại làn da trắng như tuyết mịn như em bé đang thở kia mà hơi thở đều đặn nữa là khác.
- Bác, Kin, Han, Phong lại đây nhanh lên - Zin hét lên
4 người kia đang ngồi thơ thẩn bị tiếng kêu của Zin thì thức tỉnh chạy lại
- Có chuyện gì vậy con/em - 4 người đồng thanh
- Ice Ice nó nó - Zin lắp bắp
- Ice sao em nói nhanh lên - hắn hỏi nhỏ
- Ice còn thở vẫn còn thở - nhỏ vui quá òa khóc
- Kêu cấp cứu nhanh lên - ông Trương nói
5 phút sau xe cấp cứu đến đưa nó vào bệnh viện DSS
Đâu đó trong góc khuất gần ngôi biệt thự nó, có một khuôn mặt đang tức điên
- Tại sao mày lại may mắn như vậy chứ - nghiến răng ken kén
Người này là ai ? Tại sao lại nói vậy ? Hãy đón xem chap sau !
- Chưa biết nữa vào đấy 4 tiếng rồi - Kin lo sợ
- Chắc em ấy không sao đâu - Han
Phụt đèn phòng cấp cứu tắt đi. Cạch ! Tiéng cửa mở trong đêm tối.
- Chúng tôi đã cố gắng hết sức xin hãy nhìn mặt bệnh nhân lần cuối - vị bác sĩ lắc đầu
Cả 5 người như sụp đổ cánh cửa tử thần trước mặt đang đợi để đem nó đi. Bỗng Zin đứng lên vứt tấm khăn trắng đi nhỏ lay lay người nó :
- Ice mày dậy đi Ice mày đã hứa sẽ làm bạn với tao đến cuối đời cơ mà. Mày còn công việc ở tập đoàn nữa mà, không lẽ mày tính cho tao làm một mình sao. Mày không được bỏ tao mà đi như thế, mày có phải là bạn tao không ? Mày tỉnh lại đi - Zin vừa khóc vừa nói nhỏ đang rất đau.
- Vợ ơi em tỉnh lại đi em đã nói là yêu anh mà em hứa em sẽ ở bên anh mãi mãi mà vợ ơi em tỉnh lại đi vợ ơi - hắn, Han,Kin, ông Trương, Zin đều khóc nức nở nhưng nó vẫn nằm đó mắt nó nhắm nghiền đôi môi trắng bệch nhưng trông nó vô cùng thu hút.
- Mọi người bình tỉnh hãy mai táng cho tiểu thư, à mà này tiểu thư bị đâm lén đấy - ông bác sĩ nói rồi bỏ đi
* Biệt thự Angel
Lễ mai táng nó đang được diễn ra, hàng ngàn người đến lễ tang đều mặc đồ đen rồi khóc nức nở, những giọt nước mắt đó sao giả tạo quá. Nhỏ đứng dậy lại chiếc quan tài đangchuẩn bị đóng lại. Nắm chặt tay nó rồi khóc nhưng sao nhỏ thấy tay nó ấm quá không lạnh giống như khi bác sĩ đẩy nó ra, nhỏ đưa tay mình để lên tim nó. Quái lạ tim nó còn đập kia mà. mặt nó hồng hào hẵng đôi môi đỏ lại làn da trắng như tuyết mịn như em bé đang thở kia mà hơi thở đều đặn nữa là khác.
- Bác, Kin, Han, Phong lại đây nhanh lên - Zin hét lên
4 người kia đang ngồi thơ thẩn bị tiếng kêu của Zin thì thức tỉnh chạy lại
- Có chuyện gì vậy con/em - 4 người đồng thanh
- Ice Ice nó nó - Zin lắp bắp
- Ice sao em nói nhanh lên - hắn hỏi nhỏ
- Ice còn thở vẫn còn thở - nhỏ vui quá òa khóc
- Kêu cấp cứu nhanh lên - ông Trương nói
5 phút sau xe cấp cứu đến đưa nó vào bệnh viện DSS
Đâu đó trong góc khuất gần ngôi biệt thự nó, có một khuôn mặt đang tức điên
- Tại sao mày lại may mắn như vậy chứ - nghiến răng ken kén
Người này là ai ? Tại sao lại nói vậy ? Hãy đón xem chap sau !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.