Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 101: Quang Minh Thánh Châu

Thần Kiếm

07/04/2013



Nhóm người Triệu Dương lão gia tử, ngoại trừ Triệu Thủ, Triệu Thiên, khiến cho Hoàng Long có chút ngạc nhiên chính là đại ca Hoàng Uy của hắn cũng đi theo về.

Đại ca Hoàng Uy tốt nghiệp ở Học viện Ba Lỗ, sau đó lại đi theo nhị thúc Triệu Thiên đến Dong binh đoàn Tật Phong rèn luyện thêm. Khác với Hoàng Long, đại ca Hoàng Uy bên ngoài thân hình tráng kiện, thuộc về loại hình lực lượng chiến sĩ, thân cao một thước chín, so với Hoàng Long còn cao hơn một chút.

Hoàng Long mười lăm tuổi, mà đại ca Hoàng Uy đã khoảng ba mươi, còn chưa lấy vợ, vẫn đang theo đuổi con đường cường giả đỉnh cấp, hiện tại đã có thực lực chiến sĩ thất cấp đỉnh phong.

Mười mấy năm qua, Hoàng Uy rất ít về nhà, cho nên Hoàng Uy và Hoàng Long rất ít khi gặp mặt.

Hoàng Uy không có nghĩ tới, nhà mình vậy mà xuất hiện một Thánh Vực tuyệt thế cường giả, mà người này, lại là Nhị đệ của mình!

Trước lúc trở lại Hoàng gia, dọc theo đường đi, sự tích về Nhị đệ Hoàng Long không ngừng truyền đến đôi tai của y.

Một lần nữa gặp nhau, Hoàng Uy nhìn nhị đệ Hoàng Long của mình, ánh mắt xen lẫn kính sợ và nóng bỏng.

Triệu Dương lão gia tử lần nữa nhìn thấy ngoại tôn Hoàng Long của mình, vẽ mặt cũng đỏ lên, cho đến lúc sảng khoái cười to.

- Hảo tiểu tử, không hổ là ngoại tôn của Triệu Dương ta!

Triệu Dương vỗ bả vai Hoàng Long, sau đó quay đầu về phía Hoàng Hùng và Triệu Dung cười nói:

- Ha ha, các ngươi còn không biết, dọc theo đường đi, những người đó biết ta là ông ngoại của Hoàng Long 'tiền bối', thái độ lập tức thay đổi, vỗ mông ngựa không biết bao nhiêu lần.

Đúng vậy, dọc theo đường đi, bọn họ đi qua lãnh địa của một số đại gia tộc có thế lực, được gia chủ những gia tộc này nhiệt tình tiếp đãi, vuốt đuôi ngựa tự nhiên không thể thiếu lễ vật. Mặc dù thân phận Triệu Dương không thấp, nhưng nếu không phải vì Hoàng Long, cũng không thể có được đãi ngộ như vậy.

Hoàng Hùng và Triệu Dung nhìn nhau, mọi người vẻ mặt đều là tươi cười, Triệu Dung nhìn thấy người phụ thân luôn luôn trang nghiêm của nàng đang rất cao hứng, cũng cười nói:

- Chúng con cũng vậy, hiện tại Bệ hạ nhìn thấy chúng con còn muốn lấy lễ tiếp đãi.

Mấy ngày nay, Bệ hạ Âu Đức của Vương quốc Lục Thông nhìn thấy hai người Hoàng Hùng và Triệu Dung đều dùng thần thái cung kính, để cho Hoàng Hùng và Triệu Dung thậm chí cảm thấy hiện tại Hoàng Hùng là quân chủ mà Âu Đức là thần tử.

Quan hệ quân thần lẫn lộn.

Đối với tràng cảnh mọi người thoải mái vui cười, mà lúc này, vẻ mặt của Đoàn trưởng Dong binh đoàn Tật Phong Triệu Thiên sầu muộn không thôi đang núp ở một góc, không dám tiến lên, thần thái có chút xấu hổ, điều này làm cho Triệu Thủ có chút kỳ quái, hỏi:

- Nhị đệ, làm sao vậy? Ngươi có việc gì sao?

Triệu Thiên ngẩng đầu, lại thấy Hoàng Long đang cười mà như không cười nhìn mình, vẻ mặt có chút khó coi nói:

- Tiểu tử ngươi còn không biết xấu hổ mà còn cười. Năm đó, nhị thúc ta làm sao biết ngươi chính là vị thần bí thần tượng sư ấy!

Mọi người kỳ quái, hỏi đến cùng là đã xảy ra chuyện gì?!

Triệu Thiên chết sống không chịu mở miệng, sau đó Hoàng Long mới đem chuyện năm đó kể lại một lần.

Mọi người nghe xong, đều ôm bụng cười.

Triệu Dương lão gia tử nghe xong thậm chí trêu ghẹo nói:

- Hoàng Hùng, ngươi sai người hầu đi một mua khối đậu hủ cho ta. Đời này ta quả thật là chưa từng thấy có ai đụng đậu hủ mà chết cả.

Triệu Dương nói xong, mọi người lại càng cười to.

Vẻ mặt Triệu Thiên sầu não và xấu hổ, bất quá y lại không dám nổi giận với Triệu Dương lão gia tử. Về phần Hoàng Long người là "đầu sỏ tai họa", y lại càng không dám, chỉ có thể phát một bụng lửa giận vào Hoàng Uy đang cười khúc khích bên cạnh.

- Tiểu tử ngươi, người khác cười, ngươi cũng cười?! Có cái gì buồn cười? Đến dẫn nhị thúc ngươi đi ra ngoài dạo một chút.



Triệu Thiên lôi kéo Hoàng Uy cú vậy chạy ra ngoài.

Trước khi đi, lại để lại một câu.

- Chung quanh đây nhà ai bán đậu hủ nổi danh nhất?

Mọi người lại cười to.

Nhóm người Triệu gia đến, không lâu sau, Quang Minh Giáo Đình - Khoa Nhĩ, Đột Lôi cũng đến. Tiếp theo, Địa Ngục Ma tộc - Công chúa An Lôi, Đế quốc Ám Sâm - Thần điện cùng Đế quốc Thú nhân và các thế lực cũng lần lượt tiến tới.

Trước buổi đấu giá ba ngày, các thế lực lớn của Đại lục Hằng Nguyên đã đến toàn bộ. Hoàng Long nghe Bác Cách báo cáo, gật đầu, trầm ngâm một chút, sau đó nói:

- Ngươi cho người truyền ra tin tức, ngoại trừ ma pháp kiếm cùng Tẩy Tủy Đan, còn đấu giá thêm kiện vật phẩm thứ ba. Kiện vật phẩm này là vật áp trụccủa buổi đấu giá lần này.

Nếu vậy, kia không phải là để cho Đại lục Hằng Nguyên càng thêm "khiếp sợ" một hồi.

Đến lúc đó, Hoàng Long tin tưởng cường giả khắp nơi cũng sẽ cố gắng tranh thủ tiến đến gia nhập liên minh.

Đế quốc Long Ngữ, Long tộc?

Đại lục Hằng Nguyên ẩn dấu, mặt khác bốn đại đế quốc, chưa chắc đã sợ Long tộc.

Chẳng qua, Hoàng Long biết thực lực của Long tộc cũng không đơn giản như vẻ bề ngoài.

- Kiện vật phẩm thứ ba, áp trục vật?

Trong lòng Bác Cách ngờ vực, chẳng qua cung kính nhận lệnh lui ra ngoài, sau đó đi thực hiện.

Không có bao lâu, buổi đấu giá liền truyền ra tin tức, lần này vật phẩm đấu giá ngoại trừ Ma Pháp Kiếm và Tẩy Tủy Đan, còn có đấu giá một kiện vật phẩm thần bí, là vật áp trục.

Nhất thời, các thế lực lớn nhỏ đến từ Đại lục Hằng liền sôi trào lên, rối rít suy đoán kiện vật phẩm thứ ba này đến tột cùng là vật gì.

- Các ngươi nói, này kiện vật phẩm thứ ba sẽ là là cái gì?

Giáo đường phân giáo hội Vương thành Vương quốc Lục Thông, Hồng Y Đại Chủ Giáo Khoa Nhĩ mở miệng nói.

Lộ Pháp Đặc, là người phụ trách ở Vương thành, Giáo Đình chấp sự cung kính nói:

- Thưa, Khoa Nhĩ đại nhân, thuộc hạ phỏng đoán có thể hay không là cùng Tẩy Tủy Đan giống nhau một loại thần kỳ đan dược?

Lộ Pháp Đặc này là Giáo Đình chấp sự khảo nghiệm Hoàng Long thiên phú năm đó.Hiện tại, y lại nghĩ tới thiên tài thiếu niên Hoàng Long, trong lòng cảm khái không thôi.Y chưa từng nghĩ tới chín năm trôi qua, đứa trẻ Hoàng Long năm đó mới sáu tuổi đã trở thành nhân vật cường đại để cho hắn phải kính ngưỡng.

- Đột Lôi, ngươi thì sao?

Hồng Y Đại Chủ Giáo Khoa Nhĩ quay đầu hỏi người duy nhất đứng bên canh gã, Đoàn trưởng Hoàng kim Thánh kỵ sĩ đoàn Đột Lôi.

Quyền lực của Hồng Y Đại Chủ Giáo và Đoàn trưởng Kỵ sĩ đoàn không giống nhau. Chẳng qua tổng thể mà nói, địa vị Hồng Y Đại Giáo Chủ nhỉnh hơn Đoàn trưởng Kỵ sĩ đoàn một chút.

Đột Lôi hơi cung kính, trầm ngâm nói:

- Không phải là ma pháp vũ khí, cũng sẽ không phải đan dược, về phần là cái gì, thì ta cũng không biết được.

Khoa Nhĩ gật đầu, mở miệng nói:

- Ý nghĩ của ta cũng giống như ngươi. Chẳng qua, Hoàng Long đem kiện vật phẩm thứ ba làm vật phẩm áp trục. Xem ra, nó còn quý hơn ma pháp kiếm lẫn Tẩy Tủy Đan?



- Hiện tại Cách Sâm đã đến Vương thành sao?

Khoa Nhĩ hỏi Giáo Đình chấp sự Lộ Pháp Đặc.

Cách Sâm, Sở trưởng Sở Tài Phán, tuân theo mệnh lệnh của Giáo Hoàng Hải Đức Tư tiến đến điều tra Hoàng Long có liên quan đến cái chết của đám người Thái Nhược năm đó hay không.

- Đúng vậy, Khoa Nhĩ đại nhân.

Lộ Pháp Đặc cung kính trả lời.

Đúng lúc này, một nhóm người đi vào từ bên ngoài cửa giáo đường. Kẻ cầm đầu chính là Sở trưởng Sở Tài Phán Cách Sâm.Thấy Cách Sâm, Khoa Nhĩ cùng Đột Lôi đi tới, sau khi mấy người chào hỏi qua loa xong, Khoa Nhĩ hỏi:

- Cách Sâm, chuyện Giáo Hoàng Bệ hạ phân phó, như thế nào rồi?

Cách Sâm nhìn thoáng qua Lộ Pháp Đặc, Lộ Pháp Đặc thức thời cho những người khác lui ra ngoài, chỉ còn lại có Khoa Nhĩ cùng Đột Lôi.

- Năm đó Thái Nhược trở về Thánh sơn, Hoàng Long đúng là không có ở Vương thành Vương quốc Lục Thông, theo ta điều tra, thời gian rất vừa vặn phù hợp.

Cách Sâm nghiêm trang.

Khoa Nhĩ và Đột Lôi liền biến sắc, nhìn nhau.

- Như thế xem ra, chuyện này thật sự có liên quan đến Hoàng Long?

Hai mắt Khoa Nhĩ lóe lên hàn quang.

- Không sai, hơn nữa lúc Vương quốc Lạc Thủy và Vương quốc Pháp Vũ giao chiến trên chiến trường, có người nhìn thấy Hoàng Long và Mạt Đặc kịch chiến.

Cách Sâm nói một chút chuyện này.

Chuyện này vốn không phải là chuyện gì bí mật, lúc ấy chiến sĩ hai nước đều nhìn thấy, không khó điều tra ra thân phận hai người giao chiến .

- Mạt Đặc!

Khuôn mặt Khoa Nhĩ và Đột Lôi khẽ động.

- Cuối cùng như thế nào?

Khoa Nhĩ hỏi gấp.

- Mạt Đặc biến mất, Hoàng Long vẫn bình yên vô sự.

Cách Sâm nhìn hai người, sau đó mới chậm rãi nói.

Mạt Đặc biến mất? Hoàng Long bình yên vô sự! Hai người cũng nghe ra được ý tứ bên trong. Mạt Đặc đã đến gần Thánh Vực Đỉnh phong, lại bị Hoàng Long giết chết!

Khoa Nhĩ và Đột Lôi thầm kinh động, thật sự khiếp sợ. Thực lực Mạt Đặc, cao tầng của Giáo Đình đều biết rõ, hai người không khỏi nhận thức thêm một bước nữa về thực lực của Hoàng Long.

Bất chợt, Đột Lôi nghĩ tới điều gì đó nên sắc mặt trở nên căng thẳng:

- Nói như vậy, Quang Minh Thánh Châu bây giờ đang ở trong tay Hoàng Long?

- Hẳn là đúng vậy!

Cách Sâm gật đầu, sau đó vẻ mặt nghiêm trang:

- Chuyện này quan hệ trọng đại! Hiện giờ ta về trước bẩm báo Giáo Hoàng Bệ hạ, nghe mệnh lệnh của ngài. Các ngươi ở lại tiếp tục tham gia buổi đấu giá.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook