Chương 65: Cái Chết Của Hoàng Phi.
Nhiều tác giả
21/07/2019
- Theo ý của nữ hoàng Ralia tể tướng của Li-Bi cũng khỏi hành đi đến Ai Cập. Chớp mắt đã một tuần trôi qua từ khi nữ hoàng Li-Bi tới đây ngày nào cô ta cũng bám lấy Merity không buôn,gần như chỗ nào có Merity chỗ đó có cô ta, cô ta không thẻm để ý tới nàng, tỳ nữ và nữ quan của cô ta thì tìm cách là khó đủ kiểu. Sáng thức dậy nàng đã nghe ở dưới nhà bếp cho cuộc cãi vã, nàng cùng tỳ nữ đi xuống thì thứ thị nữ của Ralia đang làm khó đầu bếp.
Đồ ăn này là đồ ăn cho ai ăn hả, nữ hoàng cả chúng ta sao có thể ăn được những thứ này?
Tôi đã làm theo thực đơn bình thường rồi, nữ hoàng của cô không ăn được thì thôi, sao lại đi nói với tôi.
- Nhìn hai người cãi lộn, nàng thở dài, bước tới chỗ hai người họ để hòa giải.
Có chuyện gì, nói với ta đi.
- Tỳ nữ của Ralia nhìn nàng với khuôn mặt coi thường, hống hách nói.
Nữ hoàng của chúng tôi thấy không được khỏe trong người, sai người dọn đồ ăn lên, nhưng đồ ăn quá dỡ khiến cho nữ hoàng nôn tháo, giờ tôi đi mắng vốn không được sao?
- Nàng bước tới chỗ của tỳ nữ kia tát một bạc tai.
Nhập gia thò phải tùy tục, nữ hoàng của cô không khỏe thì có thể đi tìm đại phu, đừng có ở đây đổ tội, trách móc người khác, còn nữa ở trong hoàng cung Ai Cập không được lãng phí thức ăn.
- Ả ta nữ kia tức giận nhìn nàng, biết là không thể làm gì nàng nên bỏ đi, ả đi tìm nữ hoàng Ralia khóc lóc.
Nữ hoàng, người xem con ả Dạ Anh đó dám đánh nô tỳ, nô tỳ là tỳ nữ thân thiết nhất của người, ả ta lại dám đánh chẳng phải là coi thường người sao?
- Ralia nhìn dấu tay trên mặt tỳ nữ mà tức giận đập bàn.
Con nô tỳ Dạ Anh đó, nó ỷ đây là Ai Cập thì muốn đàn áp người khác sao? Ta là nữ hoàng của Li-Bi ta không tin ta không trị được nó, à phải rồi ta nghe nói nó có biết ý thuật đúng không?
- Tỳ nữ kia gật đầu.
Vâng ả ta biết y thuật khá giỏi.
Tốt lắm vậy thì mời ả tới đây, khám cho cái bụng của ta đã.
- Nữ hoàng Ralia vừa nói xoa cái bụng của mình, tỳ nữ nghe thế hiệu ra ý đồ của Ralia lập tức đi mời Dạ Anh.
Hoàng phi nữ hoàng của chúng tôi không được khỏe, nghe nói người y thuật cao minh, nhờ người tới xem giúp.
- Qaey nhìn nàng, nàng cười bỏ sách xuống, nói.
Nếu như nữ hoàng, vậy ta không đi không được, đi thôi Qaey .
Vâng, hoàng phi.
- Tỳ nữ kia thấy Qaey đi cùng nàng lập tức ngăn lại nói.
Nữ hoàng không muốn gặp người ngoài, mong tỳ nữ của hoàng phi hãy ở lại cung điện chờ.
- Nàng nhìn Qaey, Qaey hiểu ý gật đầu, nàng cùng với tỳ nữ kia đi tới cung điện của Ralia, thấy ả ta đang nằm trên giường vẩy nhẹ cái quạt trên tai, nàng bước tới chỗ của nàng ta nói.
Nữ hoàng không khỏe ở chỗ nào?
- Nàng ta nhìn thấy Dạ Anh nên mở mắt, ngồi dậy nói.
Ta không khỏe ở bụng, người có thể giúp ta xem thủ không?
- Nàng bước tới bắt mạch cho nàng ta, một lúc sau nàng kinh hoàng nhìn Ralia nói.
Đứa trẻ là của ai?
- Ralia cười nhìn nhìn, ả ra ghé vào tai nàng thì thầm.
Đương nhiên là của Merity rồi.
- Nàng nhìn ả ta cười lớn.
Nếu như là của Merity thật ngươi có để ta là người đầu tiên ở hoàng nào biết hay không? Nói thật đi, cái thai này đã hơn 1 tháng trong khi ngươi mới chỉ gặp Merity hơn một tuần không thể nào có chuyện đó được.
- Nàng ta cau màu nhìn nàng, nắm lấy cổ nàng siết chặt.
Ngươi có biết không, tài giỏi quá cũng không tốt đâu, cả hoàng cung này chỉ có mình ngươi biết cái thai này không phải của Merity, ta chỉ cần giết chết ngươi thì không ai biết được nữa.
- Nàng giãy giụa tay sờ lấy chiếc nhẫn nhưng lúc này nàng mới nhớ ra không đem theo nó, lúc nãy tắm đã để nó lại trong phòng, khàn khàn giọng nói.
Thứ...ngươi muốn...muốn là gì?
- Ả ta cười to nói.
Tình yêu của Merity và cả Ai Cập này.
- Nàng cười khó khăn, nhìn ả nói.
Tiếc cho ngươi quá, hai thứ đó, ngươi vĩnh viễn không thể lấy được hai thứ đó đâu...
- Ả ta mày mày nhăn lại, lực tay siết càng chặt hơn, lúc này tỳ nữ của ả lên tiếng.
Nữ hoàng, giết một con nô tỳ như nó cần gì người ta tay, cứ để cho thần.
- Ralia ném nàng xuống đất, nàng ho sặc sụa nói.
Ngươi muốn giết ta, Merity sẽ không tha cho ngươi đâu.
- Ralia cười to.
Hahaha ngươi nghĩ rằng ta thật sự thích hắn sao? Quả thật hắn rất đẹp trai nhưng trong mắt ta mà muốn hắn chỉ là một công cụ không hơn không kém. Tama ra tay đi.
- Lời của ả vừa dứt, tỳ nữ Tama của ả đã đâm từ sau lưng một nhát, rồi hai nhát, ba nhát, vừa giết vừa cười, nói.
Này thì tát ta, cho ngươi chết đi con nô tỳ chết tiện, chết ngay cho ta, chết đi, hahaha.
- Ánh mắt của nàng bắt đầu mờ dần, thấy nàng gục xuống đất Ralia cười to.
Hahaha đúng lắm chết đi, từ nay về sau ta sẽ là hoàng phi của Ai Cập, Merity chàng sẽ là của ta vĩnh viễn hahaha.
------------------Hết Quyển 1-----------------
Đồ ăn này là đồ ăn cho ai ăn hả, nữ hoàng cả chúng ta sao có thể ăn được những thứ này?
Tôi đã làm theo thực đơn bình thường rồi, nữ hoàng của cô không ăn được thì thôi, sao lại đi nói với tôi.
- Nhìn hai người cãi lộn, nàng thở dài, bước tới chỗ hai người họ để hòa giải.
Có chuyện gì, nói với ta đi.
- Tỳ nữ của Ralia nhìn nàng với khuôn mặt coi thường, hống hách nói.
Nữ hoàng của chúng tôi thấy không được khỏe trong người, sai người dọn đồ ăn lên, nhưng đồ ăn quá dỡ khiến cho nữ hoàng nôn tháo, giờ tôi đi mắng vốn không được sao?
- Nàng bước tới chỗ của tỳ nữ kia tát một bạc tai.
Nhập gia thò phải tùy tục, nữ hoàng của cô không khỏe thì có thể đi tìm đại phu, đừng có ở đây đổ tội, trách móc người khác, còn nữa ở trong hoàng cung Ai Cập không được lãng phí thức ăn.
- Ả ta nữ kia tức giận nhìn nàng, biết là không thể làm gì nàng nên bỏ đi, ả đi tìm nữ hoàng Ralia khóc lóc.
Nữ hoàng, người xem con ả Dạ Anh đó dám đánh nô tỳ, nô tỳ là tỳ nữ thân thiết nhất của người, ả ta lại dám đánh chẳng phải là coi thường người sao?
- Ralia nhìn dấu tay trên mặt tỳ nữ mà tức giận đập bàn.
Con nô tỳ Dạ Anh đó, nó ỷ đây là Ai Cập thì muốn đàn áp người khác sao? Ta là nữ hoàng của Li-Bi ta không tin ta không trị được nó, à phải rồi ta nghe nói nó có biết ý thuật đúng không?
- Tỳ nữ kia gật đầu.
Vâng ả ta biết y thuật khá giỏi.
Tốt lắm vậy thì mời ả tới đây, khám cho cái bụng của ta đã.
- Nữ hoàng Ralia vừa nói xoa cái bụng của mình, tỳ nữ nghe thế hiệu ra ý đồ của Ralia lập tức đi mời Dạ Anh.
Hoàng phi nữ hoàng của chúng tôi không được khỏe, nghe nói người y thuật cao minh, nhờ người tới xem giúp.
- Qaey nhìn nàng, nàng cười bỏ sách xuống, nói.
Nếu như nữ hoàng, vậy ta không đi không được, đi thôi Qaey .
Vâng, hoàng phi.
- Tỳ nữ kia thấy Qaey đi cùng nàng lập tức ngăn lại nói.
Nữ hoàng không muốn gặp người ngoài, mong tỳ nữ của hoàng phi hãy ở lại cung điện chờ.
- Nàng nhìn Qaey, Qaey hiểu ý gật đầu, nàng cùng với tỳ nữ kia đi tới cung điện của Ralia, thấy ả ta đang nằm trên giường vẩy nhẹ cái quạt trên tai, nàng bước tới chỗ của nàng ta nói.
Nữ hoàng không khỏe ở chỗ nào?
- Nàng ta nhìn thấy Dạ Anh nên mở mắt, ngồi dậy nói.
Ta không khỏe ở bụng, người có thể giúp ta xem thủ không?
- Nàng bước tới bắt mạch cho nàng ta, một lúc sau nàng kinh hoàng nhìn Ralia nói.
Đứa trẻ là của ai?
- Ralia cười nhìn nhìn, ả ra ghé vào tai nàng thì thầm.
Đương nhiên là của Merity rồi.
- Nàng nhìn ả ta cười lớn.
Nếu như là của Merity thật ngươi có để ta là người đầu tiên ở hoàng nào biết hay không? Nói thật đi, cái thai này đã hơn 1 tháng trong khi ngươi mới chỉ gặp Merity hơn một tuần không thể nào có chuyện đó được.
- Nàng ta cau màu nhìn nàng, nắm lấy cổ nàng siết chặt.
Ngươi có biết không, tài giỏi quá cũng không tốt đâu, cả hoàng cung này chỉ có mình ngươi biết cái thai này không phải của Merity, ta chỉ cần giết chết ngươi thì không ai biết được nữa.
- Nàng giãy giụa tay sờ lấy chiếc nhẫn nhưng lúc này nàng mới nhớ ra không đem theo nó, lúc nãy tắm đã để nó lại trong phòng, khàn khàn giọng nói.
Thứ...ngươi muốn...muốn là gì?
- Ả ta cười to nói.
Tình yêu của Merity và cả Ai Cập này.
- Nàng cười khó khăn, nhìn ả nói.
Tiếc cho ngươi quá, hai thứ đó, ngươi vĩnh viễn không thể lấy được hai thứ đó đâu...
- Ả ta mày mày nhăn lại, lực tay siết càng chặt hơn, lúc này tỳ nữ của ả lên tiếng.
Nữ hoàng, giết một con nô tỳ như nó cần gì người ta tay, cứ để cho thần.
- Ralia ném nàng xuống đất, nàng ho sặc sụa nói.
Ngươi muốn giết ta, Merity sẽ không tha cho ngươi đâu.
- Ralia cười to.
Hahaha ngươi nghĩ rằng ta thật sự thích hắn sao? Quả thật hắn rất đẹp trai nhưng trong mắt ta mà muốn hắn chỉ là một công cụ không hơn không kém. Tama ra tay đi.
- Lời của ả vừa dứt, tỳ nữ Tama của ả đã đâm từ sau lưng một nhát, rồi hai nhát, ba nhát, vừa giết vừa cười, nói.
Này thì tát ta, cho ngươi chết đi con nô tỳ chết tiện, chết ngay cho ta, chết đi, hahaha.
- Ánh mắt của nàng bắt đầu mờ dần, thấy nàng gục xuống đất Ralia cười to.
Hahaha đúng lắm chết đi, từ nay về sau ta sẽ là hoàng phi của Ai Cập, Merity chàng sẽ là của ta vĩnh viễn hahaha.
------------------Hết Quyển 1-----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.