Hoàng Phi Lính Đặc Công Phượng Mưu Thiên Hạ
Chương 421: Có nên khuyên hắn thu tay lại hay không
Dương Giai Ny
05/08/2014
Nếu như tâm tính của hắn đã thay đổi, nếu như hắn không hài lòng với cách xưng hô "Tiền thái tử", nếu như hắn đối với tất cả hạ nhân tòa đại trạch này đều lựa chọn có loại ký ức khác đã không thể nào nhẫn nại nữa. . . . . .
Nàng có nên khuyên hắn đúng lúc thu tay lại hay không?
Nhưng mà khuyên, hắn có thể nghe sao?
"Đại Tế Ti sảng khoái!" Cô độc chứng đối với đáp ứng của hắn rất hài lòng, vì vậy nói: "Ta bảo Quỷ Đồng an bài chỗ ở cho ngươi, nghỉ ngơi mấy ngày rồi trở về Tây Dạ an bài đi! Chúng ta mặc dù không vội, nhưng cũng không muốn đợi quá lâu, mong rằng thứ lỗi."
Đồ Lạp gật đầu tỏ vẻ hiểu, nhưng đối với chuyện tiếp theo khoát tay cự tuyệt:
"Không ở lại được !" Hắn nói: "Ta bây giờ sẽ trở về Tây Dạ. Đại quân ít ngày nữa sẽ xâm phạm, khi đến dưới thành Tấn Dương ta liên lạc với tiểu chủ!"
"Đợi một chút...!" Tế ti đang muốn xoay người, lại chợt nghe có thanh âm Như Thương truyền đến, hỏi hắn: "Trong hoàng cung Đông Thục cũng có một người biết điều khiển rắn Tây Dạ ——" Nói xong, chỉ cô độc chứng một cái, rồi nói: "Hắn từng tận mắt nhìn thấy khống chế, chính là cái loại A Thần đó."
"A?" Đồ Lạp sững sờ, ngay sau đó mở miệng hỏi: "Chính là người Tây Dạ chúng ta?"
Như Thương lắc đầu,
"Không phải! Dáng vẻ người Trung Nguyên!"
Đồ Lạp lại suy nghĩ một chút, liền bừng tĩnh ——
"Đúng rồi! Rất nhiều năm trước đây có một hài tử Trung Nguyên đã từng đến Tây Dạ, rất được Vương Hậu yêu thích. Vương Hậu thu nhận hắn ở bên người, còn chỉ dạy bản lãnh điều khiển rắn. Sau lại vì Vương Hậu bị một trận bệnh nặng, hài tử kia thì vào lúc nàng bệnh nặng bị đuổi về Trung Nguyên, từ đó không chút tin tức."
Giải thích này xem như hợp lý, Như Thương cũng không có gì muốn hỏi nữa.
Thật ra thì nàng rất muốn mở miệng nói với Đồ Lạp khi Tây Dạ xâm phạm, không nên làm tổn thương dân chúng dọc đường.
Nhưng lời đến khóe miệng, rồi lại cảm giác mình quá mức ngây thơ, cũng quá mức nhân từ.
Hai quân giao chiến, từ trước đến nay thiệt thòi đều là dân chúng, làm sao có khả năng bởi vì nàng nói không tổn thương thì có thể không tổn thương.
. . . . . .
Đồ Lạp dẫn theo Liên Nhi rời đi, là Quỷ Đồng đi ra ngoài đưa tiễn.
Nàng có nên khuyên hắn đúng lúc thu tay lại hay không?
Nhưng mà khuyên, hắn có thể nghe sao?
"Đại Tế Ti sảng khoái!" Cô độc chứng đối với đáp ứng của hắn rất hài lòng, vì vậy nói: "Ta bảo Quỷ Đồng an bài chỗ ở cho ngươi, nghỉ ngơi mấy ngày rồi trở về Tây Dạ an bài đi! Chúng ta mặc dù không vội, nhưng cũng không muốn đợi quá lâu, mong rằng thứ lỗi."
Đồ Lạp gật đầu tỏ vẻ hiểu, nhưng đối với chuyện tiếp theo khoát tay cự tuyệt:
"Không ở lại được !" Hắn nói: "Ta bây giờ sẽ trở về Tây Dạ. Đại quân ít ngày nữa sẽ xâm phạm, khi đến dưới thành Tấn Dương ta liên lạc với tiểu chủ!"
"Đợi một chút...!" Tế ti đang muốn xoay người, lại chợt nghe có thanh âm Như Thương truyền đến, hỏi hắn: "Trong hoàng cung Đông Thục cũng có một người biết điều khiển rắn Tây Dạ ——" Nói xong, chỉ cô độc chứng một cái, rồi nói: "Hắn từng tận mắt nhìn thấy khống chế, chính là cái loại A Thần đó."
"A?" Đồ Lạp sững sờ, ngay sau đó mở miệng hỏi: "Chính là người Tây Dạ chúng ta?"
Như Thương lắc đầu,
"Không phải! Dáng vẻ người Trung Nguyên!"
Đồ Lạp lại suy nghĩ một chút, liền bừng tĩnh ——
"Đúng rồi! Rất nhiều năm trước đây có một hài tử Trung Nguyên đã từng đến Tây Dạ, rất được Vương Hậu yêu thích. Vương Hậu thu nhận hắn ở bên người, còn chỉ dạy bản lãnh điều khiển rắn. Sau lại vì Vương Hậu bị một trận bệnh nặng, hài tử kia thì vào lúc nàng bệnh nặng bị đuổi về Trung Nguyên, từ đó không chút tin tức."
Giải thích này xem như hợp lý, Như Thương cũng không có gì muốn hỏi nữa.
Thật ra thì nàng rất muốn mở miệng nói với Đồ Lạp khi Tây Dạ xâm phạm, không nên làm tổn thương dân chúng dọc đường.
Nhưng lời đến khóe miệng, rồi lại cảm giác mình quá mức ngây thơ, cũng quá mức nhân từ.
Hai quân giao chiến, từ trước đến nay thiệt thòi đều là dân chúng, làm sao có khả năng bởi vì nàng nói không tổn thương thì có thể không tổn thương.
. . . . . .
Đồ Lạp dẫn theo Liên Nhi rời đi, là Quỷ Đồng đi ra ngoài đưa tiễn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.