Hoàng Phi Lính Đặc Công Phượng Mưu Thiên Hạ
Chương 302: Cổ thi thể trong núi, có vấn đề
Dương Giai Ny
04/08/2014
Chuyện này nếu như cùng tình huống trước mắt liên hệ với nhau, sợ là thật vất vả vuốt thẳng ra một đường rồi lại bị rối loạn toàn bộ.
Hơn nữa hắn vì sao vẫn luôn không có nói thật với Như Thương, thật sự là bởi vì không biết nên mở miệng như thế nào.
Thứ nhất hắn biết đó là người và chuyện nàng quan tâm nhất, thứ hai. . . . . . Thật ra chuyện quái dị không hiểu, chẳng những Như Thương không đồng ý sẽ tiếp xúc, sẽ nhắc đến, mà ngay cả hắn cũng là có thể tránh được thì tránh, nghĩ cũng không muốn nghĩ đến.
Từ khi bọn họ ra khỏi tòa Dược Vương Cốc sau đó cũng rất ăn ý không nhắc đến, hoặc là cố gắng tạm thời không nói.
Đặc biệt là đối với bên trong xuất hiện một số hiện tượng vượt quá hiện thực, tất cả càng thêm lựa chọn quên lãng.
Thậm chí ngay cả giải thích cho Quỷ Đồng chuyện nơi đó cũng chưa từng có.
Nhưng mặc dù như vậy, mọi người lại đều hiểu rõ, có một số việc đã xảy ra, đó chính là sự thật, không phải nói quên là có thể quên.
Bọn họ lựa chọn trốn tránh, lại trốn không xa lắm.
"Có một chuyện, vẫn luôn không có nói cho ngươi biết." Cô độc chứng sâu kín mở miệng, ánh mắt Như Thương nhanh chóng nhìn lên.
Nàng biết, nghi ngờ luôn luôn tồn tại ở trong lòng mình , sẽ có lời giải đáp.
Quả nhiên, lời kế tiếp cô độc chứng vừa đúng nói đến suy nghĩ trong lòng nàng——
"Cỗ thi thể lúc xuống núi nhìn thấy, có vấn đề."
Hắn chỉ nói có vấn đề, nhưng không lập tức nói rõ vấn đề phát sinh ở chỗ nào.
Như Thương biết người này không phải lề mề dài dòng, sở dĩ cẩn thận như thế, vậy hẳn là là nơi phát hiện vấn đề thật sự rất khó giải thích, hoặc là với nàng mà nói sẽ có điều tổn thương.
Hắn dừng lại lời nói, nàng cũng không thúc giục, chỉ tự mình nhớ lại tình cảnh lúc đó, rồi mới bắt đầu suy đoán một vòng.
Loại suy đoán này số lần diễn ra ở trong lòng nàng cũng không phải rất nhiều, tính ra, cũng chưa tới ba lượt.
Nhưng nàng không đoán được kết quả, hoặc có lẽ là đoán được chút gì, nhưng lại bởi vì cảm thấy đáp án kia thật sự là có sai lệch quá lớn với thực tế, nên không tự chủ được phải bỏ qua.
Hơn nữa hắn vì sao vẫn luôn không có nói thật với Như Thương, thật sự là bởi vì không biết nên mở miệng như thế nào.
Thứ nhất hắn biết đó là người và chuyện nàng quan tâm nhất, thứ hai. . . . . . Thật ra chuyện quái dị không hiểu, chẳng những Như Thương không đồng ý sẽ tiếp xúc, sẽ nhắc đến, mà ngay cả hắn cũng là có thể tránh được thì tránh, nghĩ cũng không muốn nghĩ đến.
Từ khi bọn họ ra khỏi tòa Dược Vương Cốc sau đó cũng rất ăn ý không nhắc đến, hoặc là cố gắng tạm thời không nói.
Đặc biệt là đối với bên trong xuất hiện một số hiện tượng vượt quá hiện thực, tất cả càng thêm lựa chọn quên lãng.
Thậm chí ngay cả giải thích cho Quỷ Đồng chuyện nơi đó cũng chưa từng có.
Nhưng mặc dù như vậy, mọi người lại đều hiểu rõ, có một số việc đã xảy ra, đó chính là sự thật, không phải nói quên là có thể quên.
Bọn họ lựa chọn trốn tránh, lại trốn không xa lắm.
"Có một chuyện, vẫn luôn không có nói cho ngươi biết." Cô độc chứng sâu kín mở miệng, ánh mắt Như Thương nhanh chóng nhìn lên.
Nàng biết, nghi ngờ luôn luôn tồn tại ở trong lòng mình , sẽ có lời giải đáp.
Quả nhiên, lời kế tiếp cô độc chứng vừa đúng nói đến suy nghĩ trong lòng nàng——
"Cỗ thi thể lúc xuống núi nhìn thấy, có vấn đề."
Hắn chỉ nói có vấn đề, nhưng không lập tức nói rõ vấn đề phát sinh ở chỗ nào.
Như Thương biết người này không phải lề mề dài dòng, sở dĩ cẩn thận như thế, vậy hẳn là là nơi phát hiện vấn đề thật sự rất khó giải thích, hoặc là với nàng mà nói sẽ có điều tổn thương.
Hắn dừng lại lời nói, nàng cũng không thúc giục, chỉ tự mình nhớ lại tình cảnh lúc đó, rồi mới bắt đầu suy đoán một vòng.
Loại suy đoán này số lần diễn ra ở trong lòng nàng cũng không phải rất nhiều, tính ra, cũng chưa tới ba lượt.
Nhưng nàng không đoán được kết quả, hoặc có lẽ là đoán được chút gì, nhưng lại bởi vì cảm thấy đáp án kia thật sự là có sai lệch quá lớn với thực tế, nên không tự chủ được phải bỏ qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.