Hoàng Phi Lính Đặc Công Phượng Mưu Thiên Hạ
Chương 32: Không trung bay tới hai cái huyết nhãn
Dương Giai Ny
02/08/2014
Ra khỏi lều vải, trước tiên nàng cúi người xuống, đem hai tròng mắt xem xét rồi nhét vào trong tay áo, lại đem hai tay chà xuống dưới mặt cát vàng, sau đó cứ như vậy trực tiếp nhanh chóng đi về phía trước.
Những thứ kia còn chưa kịp đọng lại, vết máu đã bị đất cát ma sát từ từ không còn một mảnh, mà nàng từ lâu đã đi cách xa khỏi lều vải của người gặp chuyện không may kia hơn mười mấy thước.
Tiếng kêu thảm thiết vẫn đang tiếp tục, hơn nữa âm thanh kia thật giống như cát bay đêm nay, càng ngày càng dữ dội.
Nàng hừ nhẹ, sau đó đứng lên, đi về phía đám người cách đó không xa, nghiêng về phương hướng bên cạnh dùng sức vung tay một cái, hai con ngươi như hai hòn đá bị vứt ra ngoài.
Mọi người vây quanh ở một chỗ, chính là đang kỳ quái tại sao lại có tiếng kêu thảm thiết như vậy truyền đến, đột nhiên có một vật khác thường từ không trung rơi xuống, mọi người lần mò tìm kiếm, đem thứ kiếm được sờ tới sờ lui sau đó đưa lên trước mắt, nhưng bỗng nhiên lại thét lên một tiếng sợ hãi ——
"A……!"
Sau đó giống như là nhặt được vật gì bị phỏng tay, lập tức hất bỏ đi.
Người tiếp theo bước tới nhặt lên cũng là dẫm lên vết xe đổ, từng người một ai nấy đều thất kinh, người thông minh cuối cùng cũng hiểu tại sao lại có tiếng kêu thảm thiết truyền đến, thì ra là có người lại bị mù hai mắt.
Mà bây giờ là tròng mắt bị móc ra toàn bộ.
Tần Như Thương lặng lẽ đi đến bên cạnh mọi người, cũng không có ai để ý là tại sao giờ nàng mới tới hoặc là vừa rồi có ở đây hay không, mọi người đang hoảng sợ khi nhìn thấy có mấy tên tướng sĩ Tây Dạ chạy về phía bên này, trong số đó có hai người vung đao lên, chỉ thẳng vào đội múa, hét lớn:
"Nói! Là ai làm! Là ai khoét hai mắt của đại nhân!"
Mọi người thất kinh, rối rít lắc đầu, bày tỏ chuyện này cũng không phải bọn họ làm.
Có người bạo gan đứng ra nói một câu:
"Có phải ma quỷ trong sa mạc này lộng hành hay không? Quỷ chuyên môn khoét tròng mắt người à? Ngày hôm qua là Liên Nhi, hôm nay là đại nhân các ngươi. . . . . ."
"Nói bậy bạ gì đó!" Lại có người quát tới đây: "Ngẩng đầu ba thước có thần linh, ai dám ở chỗ này giả thần giả quỷ, lão tử chém đầu của các ngươi!"
Những thứ kia còn chưa kịp đọng lại, vết máu đã bị đất cát ma sát từ từ không còn một mảnh, mà nàng từ lâu đã đi cách xa khỏi lều vải của người gặp chuyện không may kia hơn mười mấy thước.
Tiếng kêu thảm thiết vẫn đang tiếp tục, hơn nữa âm thanh kia thật giống như cát bay đêm nay, càng ngày càng dữ dội.
Nàng hừ nhẹ, sau đó đứng lên, đi về phía đám người cách đó không xa, nghiêng về phương hướng bên cạnh dùng sức vung tay một cái, hai con ngươi như hai hòn đá bị vứt ra ngoài.
Mọi người vây quanh ở một chỗ, chính là đang kỳ quái tại sao lại có tiếng kêu thảm thiết như vậy truyền đến, đột nhiên có một vật khác thường từ không trung rơi xuống, mọi người lần mò tìm kiếm, đem thứ kiếm được sờ tới sờ lui sau đó đưa lên trước mắt, nhưng bỗng nhiên lại thét lên một tiếng sợ hãi ——
"A……!"
Sau đó giống như là nhặt được vật gì bị phỏng tay, lập tức hất bỏ đi.
Người tiếp theo bước tới nhặt lên cũng là dẫm lên vết xe đổ, từng người một ai nấy đều thất kinh, người thông minh cuối cùng cũng hiểu tại sao lại có tiếng kêu thảm thiết truyền đến, thì ra là có người lại bị mù hai mắt.
Mà bây giờ là tròng mắt bị móc ra toàn bộ.
Tần Như Thương lặng lẽ đi đến bên cạnh mọi người, cũng không có ai để ý là tại sao giờ nàng mới tới hoặc là vừa rồi có ở đây hay không, mọi người đang hoảng sợ khi nhìn thấy có mấy tên tướng sĩ Tây Dạ chạy về phía bên này, trong số đó có hai người vung đao lên, chỉ thẳng vào đội múa, hét lớn:
"Nói! Là ai làm! Là ai khoét hai mắt của đại nhân!"
Mọi người thất kinh, rối rít lắc đầu, bày tỏ chuyện này cũng không phải bọn họ làm.
Có người bạo gan đứng ra nói một câu:
"Có phải ma quỷ trong sa mạc này lộng hành hay không? Quỷ chuyên môn khoét tròng mắt người à? Ngày hôm qua là Liên Nhi, hôm nay là đại nhân các ngươi. . . . . ."
"Nói bậy bạ gì đó!" Lại có người quát tới đây: "Ngẩng đầu ba thước có thần linh, ai dám ở chỗ này giả thần giả quỷ, lão tử chém đầu của các ngươi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.