Chương 111: Võng hồng
Lục Dã Thiên Hạc
09/12/2017
Edit: Jushi
Lúc lên cấp ba, tin đồn kia còn có người nhớ tới, tự nhiên vẫn sẽ có người yêu thích “công tử Pudding”. Giải trí Tinh Hải lão tổng nhi tử tên là Tống Tiêu, mọi người trước đã biết. Có người còn đem “công tử Pudding”, Đoan Tuệ hoàng hậu, suất ca mà tác giả kia ngẫu nhiên gặp được, ba người này đặt ở cùng một chỗ tỉ mỉ so sánh, kết quả thật là kinh người.
Diễn đàn “Tiêu Đường nguyệt” trên này đã hoàn toàn sôi sùng sục.
Vũ Trụ Đệ Nhất Soái Gấu Mèo: Nương nương… thật sự… tái thế …
Ta Không Muốn Ăn Thịt: Ta muốn biết, nương nương bên cạnh hoàng thượng điện hạ kia là ai a?
Vũ Trụ Đệ Nhất Soái Gấu Mèo: Có phải hay không là Ngu tổng?
Trong diễn đàn trầm mặc chốc lát, sau đó là điên cuồng comment. Những ngày gần đây, Tống gia có chuyện, Ngu tổng vốn là người không liên quan lại dĩ nhiên có mặt trong đó. Quan trọng nhất là, mọi người còn phát hiện ra weibo của Ngu tổng chỉ theo dõi ba tài khoản cả thảy, hai cái là tài khoản của xí nghiệp nhà mình, một cái chính là tài khoản cá nhân của Tống Tiêu.
Tin đồn này lan từ diễn đàn cho đến weibo, mọi người đều kinh hãi, dồn dập theo hàng đàn để đi vây xem Ngu tổng weibo.
Đương nhiên, mọi người cũng chỉ là tự ngu tự nhạc*, chỉ là đoán mò, bức ảnh của Ngu Đường cũng không được lưu truyền đi quá xa, nên người ngoài cũng khó biết được. Tất cả mọi người đều cảm thấy thế gian không thể nào có chuyện trùng hợp như vậy, hai người này đều là tổng tài tuổi trẻ tài cao, biết nhau, giao lưu cũng rất bình thường.
(Tự ngu tự nhạc: Tự bày trò tiêu khiển)
Chỉ là Tống Tiêu trên weibo, có vô số người tung hô, phần lớn là người thích Đoan Tuệ hoàng hậu, lại còn có một tài khoản weibo thần kỳ để van cầu lẫn nhau tung hô, tài khoản này tên là “Đoan Tuệ hoàng hậu Tiếp Viện Đoàn”.
(Đoàn quân tiếp viện aka cứu trợ cho hoàng hậu)
Bất kể là lịch sử hay tiểu thuyết, Đoan Tuệ hoàng hậu là nam hoàng hậu đầu tiên trong lịch sử, rất có sắc thái truyền kỳ, cũng bởi vì thành tựu cùng cống hiến cá nhân trong lịch sử của hắn nên ít ai dám luận điệu chửi bới.
Tống Tiêu lại một lần nữa trở thành người nổi tiếng, bất quá lần này hắn lại không hề tỏ ra không vui: “Vừa vặn sắp chiếu phim điện ảnh, e rằng có thể nhờ vào đó nổi thêm một chút.”
Tống tổng đã hiểu hết quy tắc vòng giải trí nên bắt đầu vuốt cằm cân nhắc phương án kế tiếp doanh thu. Ngu Đường đang lướt web đến vui vẻ, chậm rãi ngẩng đầu nhìn hắn: “Có muốn ta hỗ trợ hay không?”
Tống Tiêu nhìn hoàng thượng sáng lên hai mắt Tinh Tinh, tàn nhẫn cự tuyệt.
Thế lực Ngu gia tại Hoa quốc hiện tại vẫn chưa ổn định, không phải là thời điểm để chơi đùa được. Nhưng mà, hoàng đế bệ hạ không bao giờ chịu nghe lời của người khác.
Đã đi học, Tống Tiêu muốn ở đế đô tiếp tục chương trình học của hắn, cũng may điểm số của Tống Tiêu ở bên Mỹ sửa chữa rất nhiều, tại Hoa quốc bên này chỉ cần học tốt mấy môn quan trọng là được, năm thứ tư đại học trên căn bản không có khoa.
Chi nhánh công ty bên thành phố A vẫn là Tống Tử Thành quản lý, hạng mục trù bị cho phân chi nhánh cũng đã bắt đầu triển khai. Thành phố A tuy rằng cũng là thành phố lớn, thế nhưng so với đế đô vẫn là kém hơn về mặt tài nguyên. Đương nhiên, Ngu Đường cũng đang ở đế đô, cái này cũng là một lý do quan trọng.
Kim bí thư vẫn luôn phụ trách quản lý weibo của tổng tài, chỉ kiểm tra tài khoản hay xem các tin tức kinh tế quốc tế, theo dõi biến động của tập đoàn Đại Ngư Hoa quốc. Gần đây nàng phát hiện, tổng tài sẽ tự mình đăng weibo, nền giao diện của weibo cũng đã được đổi thành nền đen.
Thay đổi lại weibo, lập tức từ cán bộ hói đầu kỳ cựu biến thành tổng tài anh tuấn. Kim bí thư có chút bối rối, đi vào dò hỏi Ngu Đường.
“Ngươi xem thẩm mỹ của ngươi đi, có đúng là một nữ hài tử không vậy? Còn không bằng Độc Cô Ám.”
Ngu Đường phê bình Kim bí thư một trận, hết nửa ngày, hiện tại weibo giao cho Độc Cô Ám xử lý. Từ nhỏ đã là người theo sau hoàng thượng, Độc Cô Ám đối Ngu Đường biết rõ tuyệt đối không thể so với Tào công công, chỉ là không nói mà thôi.
Kim bí thư nhìn Độc Cô trợ lý mặt không cảm xúc ngồi trong góc, cảm thấy không bằng lòng. Thời đại này, các nam nhân hiểu biết càng ngày càng nhiều, mà nàng làm nữ nhân, càng sống càng thấy thật khô khan.
Sâu sắc chịu đả kích, Kim bí thư rời văn phòng tổng tài, quyết định đi xem mấy quyển tạp chí thời thượng.
Tại thời điểm tin tức về Cảnh Nguyên đế và Đoan Tuệ hoàng hậu càng ngày càng nóng, Ngu Đường đột nhiên đăng lên một tấm hình. Kia là bức ảnh hắn chụp ở văn phòng, bối cảnh là một cái tủ sách to, mặt trên xếp các loại sách tiếng Anh cao cấp. Ngu Đường mặc sơ mi đen ngồi trên ghế da đen bóng của tổng tài, thần sắc lạnh lùng nhìn sang. Kèm theo là một hàng chữ “Tổng tài nhượng ta cai quản weibo của hắn, suy nghĩ nát óc chỉ có thể lấy ra bức ảnh này.”
Tấm hình này chụp vô cùng tốt, đem Ngu Đường bề ngoài lạnh lùng vô cùng nhuần nhuyễn mà bày ra, nhìn ánh mắt kia, chính xác giải thích cái gì gọi là “Tổng tài bá đạo”.
Những người hâm mộ theo dõi hai người gần như nổ tung.
【 A a a a a! Hoàng thượng a! Xin nhận cái cúi đầu của dân nữ này 】
【 Hít thở không thông, Ngu tổng thật sự cùng hoàng thượng giống nhau, a a a a, cả người cũng không khỏe rồi! 】
【 Ngu hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế 】
【 Thư ký đại nhân, đăng thêm nhiều ảnh đi a a a! 】
Nhiều blog về bức ảnh này nháy mắt liền đứng đầu, cũng xuất hiện một cái tiêu đề kỳ quái là “Hoàng đế tái thế thành bá đạo tổng tài”.
Tống Tiêu weibo lần thứ hai bị tin tức xoát bình, mọi người mục đích đều là nhượng Tống tổng đi chứng thực Ngu tổng chính bản thân, cũng cường liệt yêu cầu Tống tổng cũng phát cái gần chiếu.
Thực sự không biết nói cái gì cho phải, Tống Tiêu vô lực trở lại phòng hai người, nhìn thấy Ngu Đường đang ngồi ở trên ghế chân cao, trong tay bưng cốc nhỏ có chân, trên bàn quầy bar trải ra rất nhiều bức ảnh, đều là Ngu Đường.
“Hoàng thượng sao có thể hồ đồ như vậy!” Tống Tiêu nhìn thấy bộ dáng dương dương đắc ý của Ngu Đường, liền giận không chỗ phát tiết. Người này trước đây đâu có quan tâm mấy đến tin tức giải trí về hai tiểu tử giống nhau này trên điện thoại. Hai người bọn họ sau đó muốn cùng nhau lâu dài, vốn đã có chút khó khăn, hiện tại làm việc đó, ngôn luận trên mạng truyền đến bên Mỹ thì biết, gia chủ không hề dễ xử lý.
“Ngươi nói trẫm hồ đồ?” Ngu Đường lạnh mặt xuống, bóp lấy cằm Tống Tiêu, ép hắn ngửa đầu nhìn mình, “Trẫm làm gì thì tự trẫm có đạo lý.”
“Đạo lý của hoàng thượng, chính là làm cho tất cả mọi người đều biết, ngươi là Cảnh Nguyên Đế tái thế sao?” Tống Tiêu trừng hắn.
Ngu Đường không nói lời nào, uống một hớp trong chén chất lỏng màu đen, tàn nhẫn mà hôn môi Tống Tiêu, cưỡng ép đẩy vào miệng hắn.
“A…” Tống Tiêu bị ép uống một hớp lớn, vị ngọt của coca cola tràn ngập khoang miệng hắn.
Hoàng đế bệ hạ buông hắn ra, chính mình đem chỗ còn lại uống hết: “Ta nghĩ để người ta biết, ngươi chỉ có thể là vợ của ta.”
Tống Tiêu quệt miệng, trầm mặc chốc lát, đưa tay cầm bức ảnh trên bàn lên xem. Những thứ này đều là chụp ở văn phòng, mỗi một góc đều chụp rất đẹp: “Ngươi tìm thợ chụp ảnh à?”
“Độc Cô Ám chụp.”
Ánh mắt Ngu Đường lộ ra chút đắc ý, “Để hắn chụp cho ngươi vài bức đi.”
“…” Tống Tiêu cuối cùng đã rõ ràng rồi, Độc Cô Ám ở trại huấn luyện lâu thêm đoạn thời gian đó là học cái gì.
Hoàng đế bệ hạ muốn làm gì, Tống Tiêu cũng không ngăn được, liền kệ hắn đi.
Tiêu Chính Khanh bên kia báo cho hắn điện ảnh chiếu phim đương kỳ, Tống Tiêu tính toán có vài hạng mục có thể bắt đầu tiến hành rồi, liền gọi bộ quản lý thị trường, bộ xã giao và bộ kế hoạch đến thương thảo.
“Hiện tại lưu hành bán hủ, đã có tin đồn của ngài và Ngu tổng, có lẽ chúng ta có thể lợi dụng một chút.” Bộ quản lý thị trường này là người được Tiêu Chính Khanh giới thiệu đến. Người này trước đây ở trên mạng lập nghiệp bằng cách làm video hài, hai năm làm liền trở thành một kênh có tiếng, tương đương như các chương trình giải trí khác, được vô số lời khen ngợi. Bị giới nghiệp gọi là “kẻ sáng tạo điên rồ”.
Bộ xã giao ho nhẹ một tiếng, tự nhắc nhở mới đến thì phải thu liễm một chút. Chưa từng thấy công ty giải trí nào để nhân viên lộn xộn hết lên như vậy.
Tống Tiêu ngược lại không hề tức giận, nghiêm túc nghe ý kiến của trưởng bộ kế hoạch.
Bởi vì hắn có tướng mạo gần với nhân vật trong “Nguyệt Hạ Tiêu Đường”, lần này phim điện ảnh ở Hollywood cũng là Tống Tiêu tham dự sản xuất, mà mục đích của Tống Tiêu là quay thành phim “Cảnh Hoằng Thịnh Thế” cùng “Nguyệt Hạ Tiêu Đường”, vậy sẽ phải thiết lập một phương án tuyên truyền liên hoàn.
“Bất quá cái này cũng phải được Ngu tổng đồng ý.” Trưởng bộ kế hoạch kích động vạn phần trình bày xong phương án của mình, bỗng nhiên thở dài. Cái phương án này chính hắn cảm thấy được đặc biệt hoàn mỹ, chỗ khó duy nhất chính là Ngu Đường. Là một người đứng đầu hào môn gia thế, thân phận cao quý như vậy nhất định xem thường việc tham dự mấy việc như này.
Nếu vì điều này mà đắc tội Ngu gia, vậy thì cái được sẽ không đủ bù đắp cái mất.
“Ngu tổng bên kia, ta sẽ nghĩ biện pháp.” Tống Tiêu sắc mặt bình tĩnh nói, thầm nghĩ tên kia phỏng chừng ước gì được như thế thì đúng hơn.
Cũng không lâu lắm, bên Mỹ “Tiên mãn cung đường” sắp được khởi chiếu, truyền thông ồ lên. Đây chính là tâm điểm ở Hollywood, dĩ nhiên dùng tiểu thuyết Hoa quốc làm kịch bản!
Nguyên tác giả Hoàng Dã Vạn Hạc rốt cục cũng công bố tin tức: Tiền kỳ vì bảo mật, vẫn luôn không có nói ra, đồng thời cảm tạ người sản xuất phim @TiêuChínhKhanh tiên sinh, cùng với người đầu tư tư bản Đại Ngư @NguĐườngtổngtài, cùng với chỉ đạo sản xuất @QuânTửđươngNhưTrúc. Tiện đường nên mới cùng ba người chụp chung.
Nhóm bạn trên mạng không biết phải nói gì, có dùng trăm ngàn chữ cũng không thể diễ tả được nội tâm đầy sóng gió lúc này.
【 Ta thích đồ vật đều hợp làm một thể, thế giới này thật thần kỳ! 】
【 Nói cho ta biết, đây không phải là nằm mơ, tê tê mau đánh tỉnh ta! 】
【 Tái thế Đế hậu, chống đỡ tác giả viết về Đế hậu, rồi làm một bộ Hollywood điện ảnh, thế giới này quá huyền ảo, ta muốn tử vong… 】
Phim điện ảnh tại Mỹ có vô số kể, nhưng dù sao cũng là phim lấy bối cảnh ở Hoa quốc, nhiều chỗ người Mỹ xem không hiểu lắm nhưng bởi chế tác tinh xảo cùng âm thanh tuyệt hảo nên vẫn có rất nhiều người nguyện ý đi xem. Mà theo đó, những món đồ chơi mao nhung miêu mễ cũng bán đến cháy hàng.
(đồ chơi này là sản xuất theo tạo hình phim đó, cũng do Tiêu Chính Khanh và Tống Tiêu chỉ đạo sản xuất =))))
Bộ phim còn chưa được chiếu tại Hoa quốc thế nhưng độ mong đợi của khán giả đặc biệt cao, rất nhiều rạp mua được bản quyền mà chiếu phim sớm, cũng mua thêm cả những món đồ chơi hình nhân vật trong phim.
Khi sự chú ý của mọi người đang đổ dồn về phía bộ phim điện ảnh, Tống Tiêu cùng Ngu Đường đi đến vùng ngoại ô nhỏ của thành phố.
“Cảnh Nguyên Đế là một hoàng đế vĩ đại, Đoan Tuệ hoàng hậu cũng là nhân vật lịch sử phải kính nể, hậu thế không nên vì luận điệu hẹp hòi này mà hủy công lao của họ.”
Khúc lão lấy ra bản thảo của “Cảnh Hoằng Thịnh Thế”. Lão nhân này không sử dụng máy vi tính, từ nhỏ chỉ dùng bút máy, nhất bút nhất hoạ viết ra từng ấy tác phẩm lớn, mặt sau còn chú thích, giải thích cặn kẽ những cột mốc lịch sử.
“Ngươi muốn liền lấy đi, phí bản quyền cứ tùy tiện đưa một con số.”
———————–
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường:
( Tổng tài bá đạo cùng tình nhân khế ước · tranh chấp bài)
Ngư Đường: Nam nhân, ngươi dám ngỗ nghịch ta!
Tiêu Tiêu: Ngươi muốn như thế nào?
Ngư Đường: *bấm cằm rót rượu* đây chính là kết cục ngỗ nghịch của ta.
Tiêu Tiêu: Đừng thêm cảnh này vào được không, không uống rượu đâu.
Ngư Đường: Thật không, vậy để ta quay lại lần nữa.
Tiêu Tiêu: Được a.
Tiểu Cô Ám: *yên lặng tắt đi* *bật lại camera* Action.
Ngư Đường: Nam nhân, ngươi dám ngỗ nghịch ta!
Lúc lên cấp ba, tin đồn kia còn có người nhớ tới, tự nhiên vẫn sẽ có người yêu thích “công tử Pudding”. Giải trí Tinh Hải lão tổng nhi tử tên là Tống Tiêu, mọi người trước đã biết. Có người còn đem “công tử Pudding”, Đoan Tuệ hoàng hậu, suất ca mà tác giả kia ngẫu nhiên gặp được, ba người này đặt ở cùng một chỗ tỉ mỉ so sánh, kết quả thật là kinh người.
Diễn đàn “Tiêu Đường nguyệt” trên này đã hoàn toàn sôi sùng sục.
Vũ Trụ Đệ Nhất Soái Gấu Mèo: Nương nương… thật sự… tái thế …
Ta Không Muốn Ăn Thịt: Ta muốn biết, nương nương bên cạnh hoàng thượng điện hạ kia là ai a?
Vũ Trụ Đệ Nhất Soái Gấu Mèo: Có phải hay không là Ngu tổng?
Trong diễn đàn trầm mặc chốc lát, sau đó là điên cuồng comment. Những ngày gần đây, Tống gia có chuyện, Ngu tổng vốn là người không liên quan lại dĩ nhiên có mặt trong đó. Quan trọng nhất là, mọi người còn phát hiện ra weibo của Ngu tổng chỉ theo dõi ba tài khoản cả thảy, hai cái là tài khoản của xí nghiệp nhà mình, một cái chính là tài khoản cá nhân của Tống Tiêu.
Tin đồn này lan từ diễn đàn cho đến weibo, mọi người đều kinh hãi, dồn dập theo hàng đàn để đi vây xem Ngu tổng weibo.
Đương nhiên, mọi người cũng chỉ là tự ngu tự nhạc*, chỉ là đoán mò, bức ảnh của Ngu Đường cũng không được lưu truyền đi quá xa, nên người ngoài cũng khó biết được. Tất cả mọi người đều cảm thấy thế gian không thể nào có chuyện trùng hợp như vậy, hai người này đều là tổng tài tuổi trẻ tài cao, biết nhau, giao lưu cũng rất bình thường.
(Tự ngu tự nhạc: Tự bày trò tiêu khiển)
Chỉ là Tống Tiêu trên weibo, có vô số người tung hô, phần lớn là người thích Đoan Tuệ hoàng hậu, lại còn có một tài khoản weibo thần kỳ để van cầu lẫn nhau tung hô, tài khoản này tên là “Đoan Tuệ hoàng hậu Tiếp Viện Đoàn”.
(Đoàn quân tiếp viện aka cứu trợ cho hoàng hậu)
Bất kể là lịch sử hay tiểu thuyết, Đoan Tuệ hoàng hậu là nam hoàng hậu đầu tiên trong lịch sử, rất có sắc thái truyền kỳ, cũng bởi vì thành tựu cùng cống hiến cá nhân trong lịch sử của hắn nên ít ai dám luận điệu chửi bới.
Tống Tiêu lại một lần nữa trở thành người nổi tiếng, bất quá lần này hắn lại không hề tỏ ra không vui: “Vừa vặn sắp chiếu phim điện ảnh, e rằng có thể nhờ vào đó nổi thêm một chút.”
Tống tổng đã hiểu hết quy tắc vòng giải trí nên bắt đầu vuốt cằm cân nhắc phương án kế tiếp doanh thu. Ngu Đường đang lướt web đến vui vẻ, chậm rãi ngẩng đầu nhìn hắn: “Có muốn ta hỗ trợ hay không?”
Tống Tiêu nhìn hoàng thượng sáng lên hai mắt Tinh Tinh, tàn nhẫn cự tuyệt.
Thế lực Ngu gia tại Hoa quốc hiện tại vẫn chưa ổn định, không phải là thời điểm để chơi đùa được. Nhưng mà, hoàng đế bệ hạ không bao giờ chịu nghe lời của người khác.
Đã đi học, Tống Tiêu muốn ở đế đô tiếp tục chương trình học của hắn, cũng may điểm số của Tống Tiêu ở bên Mỹ sửa chữa rất nhiều, tại Hoa quốc bên này chỉ cần học tốt mấy môn quan trọng là được, năm thứ tư đại học trên căn bản không có khoa.
Chi nhánh công ty bên thành phố A vẫn là Tống Tử Thành quản lý, hạng mục trù bị cho phân chi nhánh cũng đã bắt đầu triển khai. Thành phố A tuy rằng cũng là thành phố lớn, thế nhưng so với đế đô vẫn là kém hơn về mặt tài nguyên. Đương nhiên, Ngu Đường cũng đang ở đế đô, cái này cũng là một lý do quan trọng.
Kim bí thư vẫn luôn phụ trách quản lý weibo của tổng tài, chỉ kiểm tra tài khoản hay xem các tin tức kinh tế quốc tế, theo dõi biến động của tập đoàn Đại Ngư Hoa quốc. Gần đây nàng phát hiện, tổng tài sẽ tự mình đăng weibo, nền giao diện của weibo cũng đã được đổi thành nền đen.
Thay đổi lại weibo, lập tức từ cán bộ hói đầu kỳ cựu biến thành tổng tài anh tuấn. Kim bí thư có chút bối rối, đi vào dò hỏi Ngu Đường.
“Ngươi xem thẩm mỹ của ngươi đi, có đúng là một nữ hài tử không vậy? Còn không bằng Độc Cô Ám.”
Ngu Đường phê bình Kim bí thư một trận, hết nửa ngày, hiện tại weibo giao cho Độc Cô Ám xử lý. Từ nhỏ đã là người theo sau hoàng thượng, Độc Cô Ám đối Ngu Đường biết rõ tuyệt đối không thể so với Tào công công, chỉ là không nói mà thôi.
Kim bí thư nhìn Độc Cô trợ lý mặt không cảm xúc ngồi trong góc, cảm thấy không bằng lòng. Thời đại này, các nam nhân hiểu biết càng ngày càng nhiều, mà nàng làm nữ nhân, càng sống càng thấy thật khô khan.
Sâu sắc chịu đả kích, Kim bí thư rời văn phòng tổng tài, quyết định đi xem mấy quyển tạp chí thời thượng.
Tại thời điểm tin tức về Cảnh Nguyên đế và Đoan Tuệ hoàng hậu càng ngày càng nóng, Ngu Đường đột nhiên đăng lên một tấm hình. Kia là bức ảnh hắn chụp ở văn phòng, bối cảnh là một cái tủ sách to, mặt trên xếp các loại sách tiếng Anh cao cấp. Ngu Đường mặc sơ mi đen ngồi trên ghế da đen bóng của tổng tài, thần sắc lạnh lùng nhìn sang. Kèm theo là một hàng chữ “Tổng tài nhượng ta cai quản weibo của hắn, suy nghĩ nát óc chỉ có thể lấy ra bức ảnh này.”
Tấm hình này chụp vô cùng tốt, đem Ngu Đường bề ngoài lạnh lùng vô cùng nhuần nhuyễn mà bày ra, nhìn ánh mắt kia, chính xác giải thích cái gì gọi là “Tổng tài bá đạo”.
Những người hâm mộ theo dõi hai người gần như nổ tung.
【 A a a a a! Hoàng thượng a! Xin nhận cái cúi đầu của dân nữ này 】
【 Hít thở không thông, Ngu tổng thật sự cùng hoàng thượng giống nhau, a a a a, cả người cũng không khỏe rồi! 】
【 Ngu hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế 】
【 Thư ký đại nhân, đăng thêm nhiều ảnh đi a a a! 】
Nhiều blog về bức ảnh này nháy mắt liền đứng đầu, cũng xuất hiện một cái tiêu đề kỳ quái là “Hoàng đế tái thế thành bá đạo tổng tài”.
Tống Tiêu weibo lần thứ hai bị tin tức xoát bình, mọi người mục đích đều là nhượng Tống tổng đi chứng thực Ngu tổng chính bản thân, cũng cường liệt yêu cầu Tống tổng cũng phát cái gần chiếu.
Thực sự không biết nói cái gì cho phải, Tống Tiêu vô lực trở lại phòng hai người, nhìn thấy Ngu Đường đang ngồi ở trên ghế chân cao, trong tay bưng cốc nhỏ có chân, trên bàn quầy bar trải ra rất nhiều bức ảnh, đều là Ngu Đường.
“Hoàng thượng sao có thể hồ đồ như vậy!” Tống Tiêu nhìn thấy bộ dáng dương dương đắc ý của Ngu Đường, liền giận không chỗ phát tiết. Người này trước đây đâu có quan tâm mấy đến tin tức giải trí về hai tiểu tử giống nhau này trên điện thoại. Hai người bọn họ sau đó muốn cùng nhau lâu dài, vốn đã có chút khó khăn, hiện tại làm việc đó, ngôn luận trên mạng truyền đến bên Mỹ thì biết, gia chủ không hề dễ xử lý.
“Ngươi nói trẫm hồ đồ?” Ngu Đường lạnh mặt xuống, bóp lấy cằm Tống Tiêu, ép hắn ngửa đầu nhìn mình, “Trẫm làm gì thì tự trẫm có đạo lý.”
“Đạo lý của hoàng thượng, chính là làm cho tất cả mọi người đều biết, ngươi là Cảnh Nguyên Đế tái thế sao?” Tống Tiêu trừng hắn.
Ngu Đường không nói lời nào, uống một hớp trong chén chất lỏng màu đen, tàn nhẫn mà hôn môi Tống Tiêu, cưỡng ép đẩy vào miệng hắn.
“A…” Tống Tiêu bị ép uống một hớp lớn, vị ngọt của coca cola tràn ngập khoang miệng hắn.
Hoàng đế bệ hạ buông hắn ra, chính mình đem chỗ còn lại uống hết: “Ta nghĩ để người ta biết, ngươi chỉ có thể là vợ của ta.”
Tống Tiêu quệt miệng, trầm mặc chốc lát, đưa tay cầm bức ảnh trên bàn lên xem. Những thứ này đều là chụp ở văn phòng, mỗi một góc đều chụp rất đẹp: “Ngươi tìm thợ chụp ảnh à?”
“Độc Cô Ám chụp.”
Ánh mắt Ngu Đường lộ ra chút đắc ý, “Để hắn chụp cho ngươi vài bức đi.”
“…” Tống Tiêu cuối cùng đã rõ ràng rồi, Độc Cô Ám ở trại huấn luyện lâu thêm đoạn thời gian đó là học cái gì.
Hoàng đế bệ hạ muốn làm gì, Tống Tiêu cũng không ngăn được, liền kệ hắn đi.
Tiêu Chính Khanh bên kia báo cho hắn điện ảnh chiếu phim đương kỳ, Tống Tiêu tính toán có vài hạng mục có thể bắt đầu tiến hành rồi, liền gọi bộ quản lý thị trường, bộ xã giao và bộ kế hoạch đến thương thảo.
“Hiện tại lưu hành bán hủ, đã có tin đồn của ngài và Ngu tổng, có lẽ chúng ta có thể lợi dụng một chút.” Bộ quản lý thị trường này là người được Tiêu Chính Khanh giới thiệu đến. Người này trước đây ở trên mạng lập nghiệp bằng cách làm video hài, hai năm làm liền trở thành một kênh có tiếng, tương đương như các chương trình giải trí khác, được vô số lời khen ngợi. Bị giới nghiệp gọi là “kẻ sáng tạo điên rồ”.
Bộ xã giao ho nhẹ một tiếng, tự nhắc nhở mới đến thì phải thu liễm một chút. Chưa từng thấy công ty giải trí nào để nhân viên lộn xộn hết lên như vậy.
Tống Tiêu ngược lại không hề tức giận, nghiêm túc nghe ý kiến của trưởng bộ kế hoạch.
Bởi vì hắn có tướng mạo gần với nhân vật trong “Nguyệt Hạ Tiêu Đường”, lần này phim điện ảnh ở Hollywood cũng là Tống Tiêu tham dự sản xuất, mà mục đích của Tống Tiêu là quay thành phim “Cảnh Hoằng Thịnh Thế” cùng “Nguyệt Hạ Tiêu Đường”, vậy sẽ phải thiết lập một phương án tuyên truyền liên hoàn.
“Bất quá cái này cũng phải được Ngu tổng đồng ý.” Trưởng bộ kế hoạch kích động vạn phần trình bày xong phương án của mình, bỗng nhiên thở dài. Cái phương án này chính hắn cảm thấy được đặc biệt hoàn mỹ, chỗ khó duy nhất chính là Ngu Đường. Là một người đứng đầu hào môn gia thế, thân phận cao quý như vậy nhất định xem thường việc tham dự mấy việc như này.
Nếu vì điều này mà đắc tội Ngu gia, vậy thì cái được sẽ không đủ bù đắp cái mất.
“Ngu tổng bên kia, ta sẽ nghĩ biện pháp.” Tống Tiêu sắc mặt bình tĩnh nói, thầm nghĩ tên kia phỏng chừng ước gì được như thế thì đúng hơn.
Cũng không lâu lắm, bên Mỹ “Tiên mãn cung đường” sắp được khởi chiếu, truyền thông ồ lên. Đây chính là tâm điểm ở Hollywood, dĩ nhiên dùng tiểu thuyết Hoa quốc làm kịch bản!
Nguyên tác giả Hoàng Dã Vạn Hạc rốt cục cũng công bố tin tức: Tiền kỳ vì bảo mật, vẫn luôn không có nói ra, đồng thời cảm tạ người sản xuất phim @TiêuChínhKhanh tiên sinh, cùng với người đầu tư tư bản Đại Ngư @NguĐườngtổngtài, cùng với chỉ đạo sản xuất @QuânTửđươngNhưTrúc. Tiện đường nên mới cùng ba người chụp chung.
Nhóm bạn trên mạng không biết phải nói gì, có dùng trăm ngàn chữ cũng không thể diễ tả được nội tâm đầy sóng gió lúc này.
【 Ta thích đồ vật đều hợp làm một thể, thế giới này thật thần kỳ! 】
【 Nói cho ta biết, đây không phải là nằm mơ, tê tê mau đánh tỉnh ta! 】
【 Tái thế Đế hậu, chống đỡ tác giả viết về Đế hậu, rồi làm một bộ Hollywood điện ảnh, thế giới này quá huyền ảo, ta muốn tử vong… 】
Phim điện ảnh tại Mỹ có vô số kể, nhưng dù sao cũng là phim lấy bối cảnh ở Hoa quốc, nhiều chỗ người Mỹ xem không hiểu lắm nhưng bởi chế tác tinh xảo cùng âm thanh tuyệt hảo nên vẫn có rất nhiều người nguyện ý đi xem. Mà theo đó, những món đồ chơi mao nhung miêu mễ cũng bán đến cháy hàng.
(đồ chơi này là sản xuất theo tạo hình phim đó, cũng do Tiêu Chính Khanh và Tống Tiêu chỉ đạo sản xuất =))))
Bộ phim còn chưa được chiếu tại Hoa quốc thế nhưng độ mong đợi của khán giả đặc biệt cao, rất nhiều rạp mua được bản quyền mà chiếu phim sớm, cũng mua thêm cả những món đồ chơi hình nhân vật trong phim.
Khi sự chú ý của mọi người đang đổ dồn về phía bộ phim điện ảnh, Tống Tiêu cùng Ngu Đường đi đến vùng ngoại ô nhỏ của thành phố.
“Cảnh Nguyên Đế là một hoàng đế vĩ đại, Đoan Tuệ hoàng hậu cũng là nhân vật lịch sử phải kính nể, hậu thế không nên vì luận điệu hẹp hòi này mà hủy công lao của họ.”
Khúc lão lấy ra bản thảo của “Cảnh Hoằng Thịnh Thế”. Lão nhân này không sử dụng máy vi tính, từ nhỏ chỉ dùng bút máy, nhất bút nhất hoạ viết ra từng ấy tác phẩm lớn, mặt sau còn chú thích, giải thích cặn kẽ những cột mốc lịch sử.
“Ngươi muốn liền lấy đi, phí bản quyền cứ tùy tiện đưa một con số.”
———————–
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường:
( Tổng tài bá đạo cùng tình nhân khế ước · tranh chấp bài)
Ngư Đường: Nam nhân, ngươi dám ngỗ nghịch ta!
Tiêu Tiêu: Ngươi muốn như thế nào?
Ngư Đường: *bấm cằm rót rượu* đây chính là kết cục ngỗ nghịch của ta.
Tiêu Tiêu: Đừng thêm cảnh này vào được không, không uống rượu đâu.
Ngư Đường: Thật không, vậy để ta quay lại lần nữa.
Tiêu Tiêu: Được a.
Tiểu Cô Ám: *yên lặng tắt đi* *bật lại camera* Action.
Ngư Đường: Nam nhân, ngươi dám ngỗ nghịch ta!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.