Chương 19
Hỉ Dương Dương
13/06/2017
“Nhã Nhã, thật sự ngươi đã quên tất cả sao? Ngay cả nhị ca ngươi cũng quên?”
Nhị ca?
Đỉnh đầu Lí Nhã dường như có một đám quạ đen bay qua, trời ạ, may mắn nàng không có quăng mị nhãn, người này, nam nhân anh tuấn đến ngẩn người này, đương nhiên là nhị ca của thân thể này!
“Nga, thì ra ngươi là nhị ca của ta a…”
Trên người bỗng nhiên bất lực, mặt cũng đỏ lên một chút, nàng tưởng…
Ai ngờ, dĩ nhiên là…
Ô ô, mặt đất nứt ra đi, làm ơn nứt ra kéo ta vào trong đi… không cần tiếp tục sống mà mất mặt thế này. (tại ai chứ =-=)
“Nhã Nhã, nhị ca đem đồ ăn ngươi thích nhất cho ngươi, đêm nay ngươi…”
Đây là muội muội của mình a, đây là muội muội hắn yêu chiều từ nhỏ đến lớn, không nghĩ tới mấy tháng không gặp, bọn họ đã sắp phải vĩnh viễn chia cách…
“Đên nay cái gì? Không phải…?”
Muốn nàng chết sao? Nhớ rõ hoàng thượng nói qua ba ngày, hay là trong trận PK này, hoàng thái hậu đã bị đánh bại?
Thực sự bị đánh bại sao?
Nàng thất bại cũng không sao a, khả chỉ có cái mạng nhỏ này phải gánh chịu!
Hôn quân, hoàng thượng kia nhất định là hôn quân.
“Nhị ca, sao lại thế này?”
Đêm nay nàng sẽ chết, còn ăn cái gì mà ăn! Tâm tình không hề tốt chút nào, Lí Nhã giật mình một cái liền đứng lên.
Không được, ba mục tiêu vĩ đại của nàng còn chưa hoàn thành? Sao nàng có thể chết như vậy?
“Tú Nhân cũng đã chết, ngươi đưa cho Úc quý phi khăn lụa tẩm nước hoa hồng, nước hoa hồng kia cũng là ở hậu viện trong cung của ngươi… cho nên…” (đến giờ ta vẫn không hiểu nước hoa hồng thì làm sao, nhưng mà trong qt nó dịch thế =-= nàng nào hiểu chỉ giùm với TT^TT)
Như vậy, nàng chính là người mưu hại hoàng tự? Có người ngu ngốc như vậy sao? Tự tay đem khăn tay của mình tẩm nước hoa hồng đưa cho phụ nữ có thai?
Hoàng hậu kia có phải quá ngu ngốc hay không? Nếu không phải ngu đần, thì chính là do người khác hãm hại.
“Nhị ca, ngươi có gương không? Ta muốn nhìn xem hiện tại bộ dáng mình như thế nào…”
Bình tĩnh, phải bình tĩnh, hoàng hậu nhát gan kia đã chạy, nàng xuyên qua lại đây cũng là do người hãm hại!
Lí Nhã bực bội ở trong buồng lao nhỏ hẹp đi tới, vết thương trên người giống như không hề đau, tối thiểu thì nàng cũng không có cảm giác…”
“Nhã Nhã, phía sau ngươi còn…”
“Nhị ca, ngươi coi như đây là nguyện vọng của ta trước khi chết, được không?”
Ánh mắt nam nhân áo trắng ảm đạm hạ xuống, Tư Nhã bây giờ khiến hắn cảm thấy có điểm xa lạ, có lẽ, cuộc sống trong cung đã biến nàng thành như vậy.
“Nhị ca, cung nữ đi theo ta ngày trước đâu? Ta không trông thấy!”
Nàng thăm hỏi một chút, tối thiểu phải biết bộ mặt thật của người kia, sau đó còn nghĩ biện pháp đối phó!
“Nàng không chịu được cực hình, đã chết…”
Nhị ca?
Đỉnh đầu Lí Nhã dường như có một đám quạ đen bay qua, trời ạ, may mắn nàng không có quăng mị nhãn, người này, nam nhân anh tuấn đến ngẩn người này, đương nhiên là nhị ca của thân thể này!
“Nga, thì ra ngươi là nhị ca của ta a…”
Trên người bỗng nhiên bất lực, mặt cũng đỏ lên một chút, nàng tưởng…
Ai ngờ, dĩ nhiên là…
Ô ô, mặt đất nứt ra đi, làm ơn nứt ra kéo ta vào trong đi… không cần tiếp tục sống mà mất mặt thế này. (tại ai chứ =-=)
“Nhã Nhã, nhị ca đem đồ ăn ngươi thích nhất cho ngươi, đêm nay ngươi…”
Đây là muội muội của mình a, đây là muội muội hắn yêu chiều từ nhỏ đến lớn, không nghĩ tới mấy tháng không gặp, bọn họ đã sắp phải vĩnh viễn chia cách…
“Đên nay cái gì? Không phải…?”
Muốn nàng chết sao? Nhớ rõ hoàng thượng nói qua ba ngày, hay là trong trận PK này, hoàng thái hậu đã bị đánh bại?
Thực sự bị đánh bại sao?
Nàng thất bại cũng không sao a, khả chỉ có cái mạng nhỏ này phải gánh chịu!
Hôn quân, hoàng thượng kia nhất định là hôn quân.
“Nhị ca, sao lại thế này?”
Đêm nay nàng sẽ chết, còn ăn cái gì mà ăn! Tâm tình không hề tốt chút nào, Lí Nhã giật mình một cái liền đứng lên.
Không được, ba mục tiêu vĩ đại của nàng còn chưa hoàn thành? Sao nàng có thể chết như vậy?
“Tú Nhân cũng đã chết, ngươi đưa cho Úc quý phi khăn lụa tẩm nước hoa hồng, nước hoa hồng kia cũng là ở hậu viện trong cung của ngươi… cho nên…” (đến giờ ta vẫn không hiểu nước hoa hồng thì làm sao, nhưng mà trong qt nó dịch thế =-= nàng nào hiểu chỉ giùm với TT^TT)
Như vậy, nàng chính là người mưu hại hoàng tự? Có người ngu ngốc như vậy sao? Tự tay đem khăn tay của mình tẩm nước hoa hồng đưa cho phụ nữ có thai?
Hoàng hậu kia có phải quá ngu ngốc hay không? Nếu không phải ngu đần, thì chính là do người khác hãm hại.
“Nhị ca, ngươi có gương không? Ta muốn nhìn xem hiện tại bộ dáng mình như thế nào…”
Bình tĩnh, phải bình tĩnh, hoàng hậu nhát gan kia đã chạy, nàng xuyên qua lại đây cũng là do người hãm hại!
Lí Nhã bực bội ở trong buồng lao nhỏ hẹp đi tới, vết thương trên người giống như không hề đau, tối thiểu thì nàng cũng không có cảm giác…”
“Nhã Nhã, phía sau ngươi còn…”
“Nhị ca, ngươi coi như đây là nguyện vọng của ta trước khi chết, được không?”
Ánh mắt nam nhân áo trắng ảm đạm hạ xuống, Tư Nhã bây giờ khiến hắn cảm thấy có điểm xa lạ, có lẽ, cuộc sống trong cung đã biến nàng thành như vậy.
“Nhị ca, cung nữ đi theo ta ngày trước đâu? Ta không trông thấy!”
Nàng thăm hỏi một chút, tối thiểu phải biết bộ mặt thật của người kia, sau đó còn nghĩ biện pháp đối phó!
“Nàng không chịu được cực hình, đã chết…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.