Chương 31
Hỉ Dương Dương
13/06/2017
Thái hậu quả nhiên là một con cáo già, câu nói không mang theo nửa từ thô tục, nhưng lời lẽ vô cùng thâm hiểm hướng về Úc quý phi.
Nghe âm điệu của thái hậu, trên mặt Úc quý phi hiện lên một tia âm ngoan bá tuyệt, ánh mắt sắc như đao trên người Lí Tư Nhã chuyển sang phía thái hậu.
“Thái hậu, đôi khi trứng chọi đá cũng có thể lợi hại hơn, ngươi không biết sao?”
Nói đến đây, Úc quý phi cười yếu ớt, giống như nửa đùa nửa thật, âm trầm nham hiểm, kiêu ngạo độc tài.
Thái hậu nhìn nữ nhân kia, mặt cũng tái đi, trong khoảng thời gian ngắn, không tìm thấy trong lời nói của nàng ta có điều gì phản bác được, chỉ có thể trừng mắt nhìn nàng.
“Thái hậu, Úc Lan còn bận hầu hạ hoàng thượng, xin cáo biệt”
Úc quý phi nói xong những lời kia, âm ngoan trên mặt vẫn chưa tiêu biến, dùng ánh mắt khiêu khích liếc thái hậu một cái.
Chết đi chết đi! Đừng ở trước mặt chướng mắt.
Thái hậu bị Úc quý phi làm cho không nói được lời nào, vô cùng buồn bực, trong lòng thầm ước nàng cút ngay.
Úc quý phi giả lả thi lễ, dáng người thướt tha uốn lượn, cung nữ thân tín nâng thân mình nàng lên, cùng nhau chuẩn bị đi khỏi thiên lao.
“Đúng rồi, tỷ tỷ, chúc mừng ngươi mang long thai. Bất quá, ta phải nhắc nhở ngươi một câu, trong cung tranh đấu kịch liệt, ngươi nên cẩn thận một chút, làm không tốt, có bị động thai, ngươi cũng sẽ mất đi thứ hộ thân”
Đi ra không đến ba bước, Úc quý phi quay đầu lại, kỳ quái nói với Lí Nhã.
Nữ nhân này vì sao ác độc như vậy?
Tuy rằng không nói rõ, người thông minh vừa nghe liền có thể hiểu ý tứ của nàng ta:
Nàng ta sẽ dùng mọi biện pháp đối phó với thai nhi trong bụng nàng.
Nữ nhân chết tiệt này!
Lúc trước nhìn nàng ta tra tấn Lí Tư Nhã tàn khốc, dùng roi da tẩm nước muối, tự mình đánh đập Lí Tư Nhã, chuyện này người vừa sinh non tuyệt đối không thể làm được.
Không chỉ có thế, sau khi đẻ non, nàng ta còn chạy lung tung, tinh lực tràn đầy hơn cả người bình thường, rõ ràng, nàng ta căn bản không có bầu.
Mưu hại hoàng tự? Chính là do nữ nhân kia vu oan hãm hại Lí Tư Nhã.
Kỳ thật, chỉ cần là người trí tuệ minh mẫn, đều có thể nhìn ra điểm vô lí ở nữ nhân kia, vậy mà hoàng thượng vì sao lại không nhìn ra?
Chẳng lẽ, hoàng thượng thật sự muốn giết vị hoàng hậu này?
Bà nó chứ, còn cái gì gọi gì là công bằng, còn muốn cho người ta sống hay không?
Đáng tiếc, bà đây là Lí Nhã, không phải Lí Tư Nhã, không phải kẻ dễ dàng cho ngươi đối phó như thế.
Nghe âm điệu của thái hậu, trên mặt Úc quý phi hiện lên một tia âm ngoan bá tuyệt, ánh mắt sắc như đao trên người Lí Tư Nhã chuyển sang phía thái hậu.
“Thái hậu, đôi khi trứng chọi đá cũng có thể lợi hại hơn, ngươi không biết sao?”
Nói đến đây, Úc quý phi cười yếu ớt, giống như nửa đùa nửa thật, âm trầm nham hiểm, kiêu ngạo độc tài.
Thái hậu nhìn nữ nhân kia, mặt cũng tái đi, trong khoảng thời gian ngắn, không tìm thấy trong lời nói của nàng ta có điều gì phản bác được, chỉ có thể trừng mắt nhìn nàng.
“Thái hậu, Úc Lan còn bận hầu hạ hoàng thượng, xin cáo biệt”
Úc quý phi nói xong những lời kia, âm ngoan trên mặt vẫn chưa tiêu biến, dùng ánh mắt khiêu khích liếc thái hậu một cái.
Chết đi chết đi! Đừng ở trước mặt chướng mắt.
Thái hậu bị Úc quý phi làm cho không nói được lời nào, vô cùng buồn bực, trong lòng thầm ước nàng cút ngay.
Úc quý phi giả lả thi lễ, dáng người thướt tha uốn lượn, cung nữ thân tín nâng thân mình nàng lên, cùng nhau chuẩn bị đi khỏi thiên lao.
“Đúng rồi, tỷ tỷ, chúc mừng ngươi mang long thai. Bất quá, ta phải nhắc nhở ngươi một câu, trong cung tranh đấu kịch liệt, ngươi nên cẩn thận một chút, làm không tốt, có bị động thai, ngươi cũng sẽ mất đi thứ hộ thân”
Đi ra không đến ba bước, Úc quý phi quay đầu lại, kỳ quái nói với Lí Nhã.
Nữ nhân này vì sao ác độc như vậy?
Tuy rằng không nói rõ, người thông minh vừa nghe liền có thể hiểu ý tứ của nàng ta:
Nàng ta sẽ dùng mọi biện pháp đối phó với thai nhi trong bụng nàng.
Nữ nhân chết tiệt này!
Lúc trước nhìn nàng ta tra tấn Lí Tư Nhã tàn khốc, dùng roi da tẩm nước muối, tự mình đánh đập Lí Tư Nhã, chuyện này người vừa sinh non tuyệt đối không thể làm được.
Không chỉ có thế, sau khi đẻ non, nàng ta còn chạy lung tung, tinh lực tràn đầy hơn cả người bình thường, rõ ràng, nàng ta căn bản không có bầu.
Mưu hại hoàng tự? Chính là do nữ nhân kia vu oan hãm hại Lí Tư Nhã.
Kỳ thật, chỉ cần là người trí tuệ minh mẫn, đều có thể nhìn ra điểm vô lí ở nữ nhân kia, vậy mà hoàng thượng vì sao lại không nhìn ra?
Chẳng lẽ, hoàng thượng thật sự muốn giết vị hoàng hậu này?
Bà nó chứ, còn cái gì gọi gì là công bằng, còn muốn cho người ta sống hay không?
Đáng tiếc, bà đây là Lí Nhã, không phải Lí Tư Nhã, không phải kẻ dễ dàng cho ngươi đối phó như thế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.