Chương 3
Hỉ Dương Dương
13/06/2017
Edit: Yoshikun
Beta: Tiểu Y Vii
Đau, đau đã chết!
Giống như ngàn vạn cái ngân châm ghim ở trên người, lại giống như hỏa lạt lạt roi đánh trên người, mỗi một roi đều bật ra máu, đau đến thấu xương!
“Lí Tư Nhã, còn không mở mắt ra sao? Ha ha, không cần giả chết trước mặt ta, nằm một chỗ lâu như vậy, ngươi mong ta động lòng sao?”
Tiếp nhận roi da nha đầu phía sau đánh tới, ngọc nha ám cắn, bàn tay trắng nõn vung, ba ba tiếng roi ngựa liền vang lên.
“A… Ngươi là…”
Từ nhỏ Lí Nhã ngay cả bị thương đều không nặng quá, bị đau thấu xương kinh ngạc đứng lên, muốn mở mắt ra, mới cảm thấy được mí mắt rất nặng. Nàng cắn răng, mở to mắt, thấy nữ tử kia đầu tiên, chính là nữ nhân vừa mới vừa hung hăng nói chuyện rắn rết sao?
“Ha ha, Lí Tư Nhã, rốt cục ngươi cũng mở mắt ra? Tái thưởng ngươi hai roi!”
Tiếng roi hạ xuống, cảm giác máu tươi theo roi bay múa trong không trung, Lí Nhã cắn răng, đau thấu xương vẫn làm cho nàng nhịn không thở ra tiếng:
“A… Ngươi là độc nữ nhân…”
“Độc nữ nhân? Lí Tư Nhã, hoàng hậu… Xem, ta nói sai rồi, ngươi từng là hoàng hậu, hiện tại đã bị Hoàng Thượng phế đi, ngươi là phế hậu, biết không? Lí Tư Nhã, ngươi cho ngươi là ai? Dám theo ta tranh ngôi hoàng hậu? Ngươi có đủ tư cách sao?”
Móng tay thật dài vung lên, Lí Nhã nhìn thấy đã kinh hãi, nàng không phải đang nằm mơ sao?
Mơ thấy, một nữ tử bị tra tấn hấp hối, như thế nào trong nháy mắt, nàng cũng có thể cảm nhận thấy?
“Ta… Ta không phải…”
Nàng không phải nữ tử kia! Vừa muốn giải thích, nhưng nữ tử rắn rết này cũng không cho nàng cơ hội nói chuyện, nàng ngoắc ngoắc đầu, có nha đầu cầm giấy thú tội tới:
“Đồng ý đi! Luận vai vế, ta so với ngươi chẳng phải bề trên sao? Ngươi hại chết con trai ta chưa xuất thế, ta như thế nào so với được với ngươi? Đồng ý, ta sẽ không làm khó dễ ngươi, hết thảy Hoàng Thượng sẽ phán quyết…”
Cái gì cái gì?
Này lại là cái gì tiết mục? Nàng hại chết đứa nhỏ của nàng kia, cho nên hắn liền điên cuồng tra tấn nàng? Hơn nữa, nàng vốn là hoàng hậu, bất quá hiện tại là phế hậu, chờ Hoàng Thượng xử trí!
Ánh mắt nhìn về phía tờ giấy vừa mới đưa ra, Lí Nhã trong lòng cả kinh. Này… tội danh này…
Rắn rết nữ tử, quả nhiên không hổ là rắn rết nữ tử!
Đơn kiện của nàng này, chỉ cần nàng đồng ý, sẽ không ngại ngần hạ sát nàng, thậm chí có thể liên lụy đến người nhà! Trách không được nữ tử mặc dù là chết, cũng không có nhận tội a.
“Ta không có hại hài tử của ngươi, ta cũng sẽ không đồng ý!”
Coi như là khách mời đi?
Hảo hảo khách mời một lần cũng tốt, thực quân chi lộc, sẽ vì vua tận trung, không thể bởi vì một câu của nàng, hại chết rất nhiều rất nhiều người đi? Tuy rằng là trong mộng, nhưng thân là hộ lý, trong lòng nàng cũng sẽ thực băn khoăn .
“Ngươi không thừa nhận? Ta có nhân chứng, bọn họ đều có thể chứng minh ngươi mưu hại hoàng tự, ngươi cho là ngươi không thừa nhận có thể đào thoát sao? Người đâu, nàng đã sớm không phải hoàng hậu, tiếp tục bắn, đánh cho ta, đánh tới khi nàng đồng ý mới thôi!”
Không phải có nhân chứng sao? Nếu thật sự có đủ căn cứ chính xác cùng nhân chứng, cần gì phải ép nàng đồng ý?
Lí Nhã trào phúng cười, chính là cười, lại làm cho mỹ nhân rắn rết nổi trận lôi đình, ánh mắt của nàng tối sầm lại, roi da lại xả như mưa một lần nữa mới hạ xuống…
Beta: Tiểu Y Vii
Đau, đau đã chết!
Giống như ngàn vạn cái ngân châm ghim ở trên người, lại giống như hỏa lạt lạt roi đánh trên người, mỗi một roi đều bật ra máu, đau đến thấu xương!
“Lí Tư Nhã, còn không mở mắt ra sao? Ha ha, không cần giả chết trước mặt ta, nằm một chỗ lâu như vậy, ngươi mong ta động lòng sao?”
Tiếp nhận roi da nha đầu phía sau đánh tới, ngọc nha ám cắn, bàn tay trắng nõn vung, ba ba tiếng roi ngựa liền vang lên.
“A… Ngươi là…”
Từ nhỏ Lí Nhã ngay cả bị thương đều không nặng quá, bị đau thấu xương kinh ngạc đứng lên, muốn mở mắt ra, mới cảm thấy được mí mắt rất nặng. Nàng cắn răng, mở to mắt, thấy nữ tử kia đầu tiên, chính là nữ nhân vừa mới vừa hung hăng nói chuyện rắn rết sao?
“Ha ha, Lí Tư Nhã, rốt cục ngươi cũng mở mắt ra? Tái thưởng ngươi hai roi!”
Tiếng roi hạ xuống, cảm giác máu tươi theo roi bay múa trong không trung, Lí Nhã cắn răng, đau thấu xương vẫn làm cho nàng nhịn không thở ra tiếng:
“A… Ngươi là độc nữ nhân…”
“Độc nữ nhân? Lí Tư Nhã, hoàng hậu… Xem, ta nói sai rồi, ngươi từng là hoàng hậu, hiện tại đã bị Hoàng Thượng phế đi, ngươi là phế hậu, biết không? Lí Tư Nhã, ngươi cho ngươi là ai? Dám theo ta tranh ngôi hoàng hậu? Ngươi có đủ tư cách sao?”
Móng tay thật dài vung lên, Lí Nhã nhìn thấy đã kinh hãi, nàng không phải đang nằm mơ sao?
Mơ thấy, một nữ tử bị tra tấn hấp hối, như thế nào trong nháy mắt, nàng cũng có thể cảm nhận thấy?
“Ta… Ta không phải…”
Nàng không phải nữ tử kia! Vừa muốn giải thích, nhưng nữ tử rắn rết này cũng không cho nàng cơ hội nói chuyện, nàng ngoắc ngoắc đầu, có nha đầu cầm giấy thú tội tới:
“Đồng ý đi! Luận vai vế, ta so với ngươi chẳng phải bề trên sao? Ngươi hại chết con trai ta chưa xuất thế, ta như thế nào so với được với ngươi? Đồng ý, ta sẽ không làm khó dễ ngươi, hết thảy Hoàng Thượng sẽ phán quyết…”
Cái gì cái gì?
Này lại là cái gì tiết mục? Nàng hại chết đứa nhỏ của nàng kia, cho nên hắn liền điên cuồng tra tấn nàng? Hơn nữa, nàng vốn là hoàng hậu, bất quá hiện tại là phế hậu, chờ Hoàng Thượng xử trí!
Ánh mắt nhìn về phía tờ giấy vừa mới đưa ra, Lí Nhã trong lòng cả kinh. Này… tội danh này…
Rắn rết nữ tử, quả nhiên không hổ là rắn rết nữ tử!
Đơn kiện của nàng này, chỉ cần nàng đồng ý, sẽ không ngại ngần hạ sát nàng, thậm chí có thể liên lụy đến người nhà! Trách không được nữ tử mặc dù là chết, cũng không có nhận tội a.
“Ta không có hại hài tử của ngươi, ta cũng sẽ không đồng ý!”
Coi như là khách mời đi?
Hảo hảo khách mời một lần cũng tốt, thực quân chi lộc, sẽ vì vua tận trung, không thể bởi vì một câu của nàng, hại chết rất nhiều rất nhiều người đi? Tuy rằng là trong mộng, nhưng thân là hộ lý, trong lòng nàng cũng sẽ thực băn khoăn .
“Ngươi không thừa nhận? Ta có nhân chứng, bọn họ đều có thể chứng minh ngươi mưu hại hoàng tự, ngươi cho là ngươi không thừa nhận có thể đào thoát sao? Người đâu, nàng đã sớm không phải hoàng hậu, tiếp tục bắn, đánh cho ta, đánh tới khi nàng đồng ý mới thôi!”
Không phải có nhân chứng sao? Nếu thật sự có đủ căn cứ chính xác cùng nhân chứng, cần gì phải ép nàng đồng ý?
Lí Nhã trào phúng cười, chính là cười, lại làm cho mỹ nhân rắn rết nổi trận lôi đình, ánh mắt của nàng tối sầm lại, roi da lại xả như mưa một lần nữa mới hạ xuống…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.