Hoàng Thượng! Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy, Còn Một Thai Tam Bảo

Chương 33: A

Đồng Vũ Nguyệt

22/09/2024

Dù sao thì Bạch đại phu y thuật cao minh, tiền khám cũng thu rất phải chăng.

“Hồng lão bản, sao ngài lại tới đây?” Tử Ngọc vừa nhìn, đây chẳng phải là người quen sao!

Tiệm của Hồng lão bản ở ngay cạnh Bình An y quán, hắn làm nghề buôn gạo, đối với Mạnh Lâm Thanh, Tử Ngọc và Tùy Phong đã sớm quen mặt biết tên.

Vị Hồng lão bản này là người hay nói, đi đến đâu là nói chuyện đến đó.

“Ấy chà ta đây không phải là thấy trong người không khoẻ sao, nghĩ đến Bạch đại phu y thuật cao minh, vậy thì ta nhất định phải đến chỗ các vị xem bệnh chứ sao!” Hồng lão bản cười híp mắt đi vào, ngồi xuống trước mặt Mạnh Lâm Thanh.

“Bạch đại phu, ngài phải xem bệnh cho kĩ giúp ta đó!”

Mạnh Lâm Thanh mỉm cười, bảo hắn đưa tay ra.

Bắt mạch xong, Mạnh Lâm Thanh liền vừa viết phương thuốc vừa hỏi: "Dạo này có phải ngủ không ngon giấc?"

"Ô hô, thần thật!" Hồng lão bản ngạc nhiên thốt lên.

Hắn từ lúc vào đây chưa từng nói qua bản thân có bệnh gì, kết quả Bạch đại phu chỉ cần bắt mạch một cái liền nói trúng rồi!

"Ta đã nói là phải nhờ đến Bạch đại phu mà, dạo này ta thật sự ngủ không ngon, đó cũng không gọi là ngủ, cả đêm trằn trọc, người đều tiều tụy đi rồi!"

"Ngài xem, bệnh tình của ta còn cứu được không?"

Tử Ngọc ở bên nghe bị Hồng lão bản chọc cười, nhịn không được liền trêu chọc hắn.

"Hồng lão bản, Bạch đại phu nhà chúng ta bệnh gì mà chẳng chữa được, người chỉ là ngủ không ngon giấc cũng không phải bệnh gì lớn, sao lại không cứu được! Đảm bảo người uống vài thang thuốc là khỏi, ngủ ngon lành!"

Hồng lão bản cũng cười theo, hắn là người như vậy.



Đã giải quyết xong chuyện xem bệnh, nhân lúc Tử Ngọc bốc thuốc cho hắn, hắn liền buôn chuyện, kéo Tùy Phong lại bắt chuyện.

"Tùy Phong huynh đệ có nghe nói gì chưa? Kinh thành chúng ta gần đây lại có chuyện mới xảy ra!" Hồng lão bản ghé sát vào quầy thuốc, chỉ thiếu nắm hạt dưa nữa là đủ bộ.

"Chuyện gì mới mẻ vậy?" Tùy Phong thản nhiên hỏi.

Hắn không giống như Hồng lão bản thích hóng hớt, nhưng vẫn phải tìm hiểu một chút, dù sao thân phận chủ tử hắn cũng đặc biệt.

"Huynh đệ đây là chưa nghe nói rồi, để ta kể cho nghe!"

"Tiêu Cục Uy Vũ chắc huynh đệ biết chứ, nghe nói đại tiểu thư nhà đó nổi trận lôi đình, trực tiếp đuổi tiểu thiếp của cha nàng ta ra khỏi cửa!"

Tử Ngọc vừa bốc thuốc vừa nghe.

"Còn có thể như vậy sao, thay cha đuổi thiếp?" Tử Ngọc kinh ngạc, nghĩ thầm vị đại tiểu thư Tiêu Cục Uy Vũ này, thật đúng là mạnh mẽ.

"Nàng ta làm vậy cũng phải có lý do, nghe nói là do tiểu thiếp kia là người lòng dạ rắn rết, còn dám hạ độc đại tiểu thư. Một cô nương xinh đẹp bị tiểu thiếp kia hại đến nỗi trên mặt có một vết bớt lớn, huynh đệ nói xem có đáng đời không?"

"Theo ta thấy, đuổi tốt lắm! Loại yêu tinh hại người này phải đuổi ra khỏi nhà, nếu không cả nhà sẽ bị nàng ta khuấy cho gà chó không yên, có gia nghiệp lớn đến đâu cũng không chịu nổi loại người này quấy phá!"

"Vị đại tiểu thư kia cũng thật đáng thương, tự nhiên bị người ta hại đến nỗi từ nhỏ đã mang vết bớt lớn như vậy, sau này còn gả đi được nữa hay không?"

"Loại người này không chỉ nên đuổi ra khỏi nhà, còn phải báo quan, trừng trị nàng ta thật nặng..."

Hồng lão bản ở đây phẫn nộ bất bình, người không biết chuyện còn tưởng rằng người bị hại không phải đại tiểu thư Tiêu Cục, mà là bản thân hắn.

Mạnh Lâm Thanh, Tử Ngọc và Tuỳ Phong nghe vậy đều hiểu ra, thì ra vị cô nương có vết bớt trên mặt mấy hôm trước chính là đại tiểu thư Tiêu Cục Uy Vũ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Thượng! Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy, Còn Một Thai Tam Bảo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook