Chương 27
Giáp Đồng
07/04/2014
Không nên a! Nàng còn đang đau cả người đây! Nhưng khi Lý Đại Duy dẫn bọn thái giám định đi ra ngoài, lạnh lùng hướng nàng trừng mắt, nàng không chút suy nghĩ bước nhanh đi vào.
“Hoàng Thượng.” Nàng vội vàng hành lễ, giống như con cừu nhỏ đi tới bên cạnh hắn, nàng cầm khăn lông mang đến cho hắn lau tay một chút, sau lại rót chén trà cho hắn. Chủ tử cao cao tại thượng này hầu hạ thật rất khó khăn!hihihehe_ech02
Ánh mắt hắn đọng lại trên mặt nàng, “Ngươi uống trước một ngụm.”
“Cái gì?”
“Thử một chút có độc hay không?”
“Dĩ nhiên không có.” Bởi vì nàng ngoài khả năng nhận biết có độc hay không bên trong thức ăn còn có thể nhận ra đó là chất độc gì.
Khuôn mặt hắn trầm xuống, “Trẫm muốn ngươi thử, ngươi liền thử!”
“Vâng, nô tài lập tức uống.” Nàng đưa tay cầm lấy chén trà, uống một hớp.
Hắn ngó chừng nàng. Nàng biết rõ hắn là đang nhìn nàng có phản ứng gì không tốt, nhưng vẫn mặt đỏ tim đập nhanh, không thể khống chế bản thân mình.
“Hẳn là không có vấn đề, Hoàng Thượng.” Nàng đem cái chén thả lại trên bàn, đang định cầm một … cái chén khác châm trà thì hắn lại trực tiếp cầm lấy cái chén mà nàng uống qua đưa vào miệng.
“Hoàng thượng?!”
Hắn mày rậm nhướng lên, “Có vấn đề gì?”
“Ách, cái kia…” Nàng chỉ vào cái chén trên tay hắn, hắn dưới ánh mắt của nàng mà chậm rãi để xuống.
“Thử lại lần nữa những món ăn này.” Hắn lại hạ lệnh.
Nàng không thể làm gì khác hơn là cầm lấy đũa, mỗi một món ăn cùng đồ uống trước thử một miếng sau lại uống một ngụm. Tiếp theo hắn mới bằng lòng ăn uống, hơn nữa toàn bộ đồ ăn cũng đều là nàng đã dùng qua.
Nàng thật không nghĩ tới hắn còn sợ chết như vậy. Thì ra là làm Hoàng Thượng là như vậy, thật đáng thương a. Vì tánh mạng, thậm chí ngay cả nước miếng của tiểu thái giám cũng phải ăn! (chị này thiệt không tinh ý j cả …)
Bất quá cũng tốt, nàng làm cái việc hộ vệ này ít nhất có thể xác định trước những thứ sơn trân hải vị này có độc hay không.
Vạn nhất người đó còn tìm người khác tới đối phó Hoàng Thượng, vậy thì thật phiền toái. Cho nên cẩn thận vẫn là tốt hơn.
Kế tiếp, không cần hắn ra lệnh, nàng liền chủ động ở trước mỗi một bữa ăn sẽ thử qua các món ăn.
Nhưng dụng ý của Chu Hạo Hi cũng không phải là như thế, trên thực tế ngự thiện phòng khi nấu món ăn, thì đã có chuyên gia lấy ngân châm (kim bạc) khảo nghiệm qua có vấn đề hay không. Hắn chẳng qua cho là nàng khi làm tiểu thái giám, ăn uống nhất định không tốt. Nhìn nàng thân thể mảnh khảnh còn phải làm việc, cho nên cả bàn sơn trân hải vị này, nếu nàng có thể ăn được một vòng, bao nhiêu đó có thể bổ sung dinh dưỡng cho nàng. (hi đại ca thiệt chu đáo quá chỉ tiếc chị YN chả hiểu j cả hihihehe_ech13)
“Ăn một chút nữa!”
“Đối với mấy món đã thử qua …” Cũng đã ăn quá no, các món ăn trên bàn lại còn quá nhiều, nếu ăn nữa nàng liền đau dạ dày.
“Hoàng Thượng.” Nàng vội vàng hành lễ, giống như con cừu nhỏ đi tới bên cạnh hắn, nàng cầm khăn lông mang đến cho hắn lau tay một chút, sau lại rót chén trà cho hắn. Chủ tử cao cao tại thượng này hầu hạ thật rất khó khăn!hihihehe_ech02
Ánh mắt hắn đọng lại trên mặt nàng, “Ngươi uống trước một ngụm.”
“Cái gì?”
“Thử một chút có độc hay không?”
“Dĩ nhiên không có.” Bởi vì nàng ngoài khả năng nhận biết có độc hay không bên trong thức ăn còn có thể nhận ra đó là chất độc gì.
Khuôn mặt hắn trầm xuống, “Trẫm muốn ngươi thử, ngươi liền thử!”
“Vâng, nô tài lập tức uống.” Nàng đưa tay cầm lấy chén trà, uống một hớp.
Hắn ngó chừng nàng. Nàng biết rõ hắn là đang nhìn nàng có phản ứng gì không tốt, nhưng vẫn mặt đỏ tim đập nhanh, không thể khống chế bản thân mình.
“Hẳn là không có vấn đề, Hoàng Thượng.” Nàng đem cái chén thả lại trên bàn, đang định cầm một … cái chén khác châm trà thì hắn lại trực tiếp cầm lấy cái chén mà nàng uống qua đưa vào miệng.
“Hoàng thượng?!”
Hắn mày rậm nhướng lên, “Có vấn đề gì?”
“Ách, cái kia…” Nàng chỉ vào cái chén trên tay hắn, hắn dưới ánh mắt của nàng mà chậm rãi để xuống.
“Thử lại lần nữa những món ăn này.” Hắn lại hạ lệnh.
Nàng không thể làm gì khác hơn là cầm lấy đũa, mỗi một món ăn cùng đồ uống trước thử một miếng sau lại uống một ngụm. Tiếp theo hắn mới bằng lòng ăn uống, hơn nữa toàn bộ đồ ăn cũng đều là nàng đã dùng qua.
Nàng thật không nghĩ tới hắn còn sợ chết như vậy. Thì ra là làm Hoàng Thượng là như vậy, thật đáng thương a. Vì tánh mạng, thậm chí ngay cả nước miếng của tiểu thái giám cũng phải ăn! (chị này thiệt không tinh ý j cả …)
Bất quá cũng tốt, nàng làm cái việc hộ vệ này ít nhất có thể xác định trước những thứ sơn trân hải vị này có độc hay không.
Vạn nhất người đó còn tìm người khác tới đối phó Hoàng Thượng, vậy thì thật phiền toái. Cho nên cẩn thận vẫn là tốt hơn.
Kế tiếp, không cần hắn ra lệnh, nàng liền chủ động ở trước mỗi một bữa ăn sẽ thử qua các món ăn.
Nhưng dụng ý của Chu Hạo Hi cũng không phải là như thế, trên thực tế ngự thiện phòng khi nấu món ăn, thì đã có chuyên gia lấy ngân châm (kim bạc) khảo nghiệm qua có vấn đề hay không. Hắn chẳng qua cho là nàng khi làm tiểu thái giám, ăn uống nhất định không tốt. Nhìn nàng thân thể mảnh khảnh còn phải làm việc, cho nên cả bàn sơn trân hải vị này, nếu nàng có thể ăn được một vòng, bao nhiêu đó có thể bổ sung dinh dưỡng cho nàng. (hi đại ca thiệt chu đáo quá chỉ tiếc chị YN chả hiểu j cả hihihehe_ech13)
“Ăn một chút nữa!”
“Đối với mấy món đã thử qua …” Cũng đã ăn quá no, các món ăn trên bàn lại còn quá nhiều, nếu ăn nữa nàng liền đau dạ dày.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.