Chương 951: Bạch cốt kinh cức vương quan
Hoàng Phủ Kỳ
08/11/2014
Toàn thân phong bão cự nhân đều là phong nguyên tố dày kết thành, vô
cùng kiên cố. Đến nó mà cũng không chịu nổi kịch độc, hắc thủy này độc
thể nào có thể nhìn thấy rõ.
*“Gừ!”
Phong bão cự nhân không ngừng gầm lên, cánh tay to lớn khua khua khắp nơi. Mỗi một đòn như long trời lở đất, mỗi quyền xuất ra đều mang năng lượng đủ khiến thủy cự nhân vỡ vụn. Sóng mạnh khiến Phương Vân *ngồi trên vai phong bão cự nhân cũng phải lắc lư.
Khoảng cách thật lớn, uy lực của phong bão cự nhân lúc này bộc lộ hoàn toàn. Là một sinh vật khổng lồ có thể nhờ một tiếng gào mà gây nên cả một phong chi uông dương, sức mạnh hắn thể hiện ra dường như áp đảo.
Tuy hắc thủy này có kịch độc, nhưng hiểu nhiên tác dụng có hạn với phong bão cự nhân do phong nguyên tố tổ thành.
*“Ầm…ầm!”
Đúng lúc Phương Vân *do dự xem có rời đi hay không thì trong hắc thủy có bọt nước bắn lên, trào lên như triều tịch, trong chớp mắt, phía trước phong bão cự nhân, một xoáy nước khổng lồ hình thành.
*“Gừ…gừ!”
Trong tiếng gào như sấm, một cự chưởng hắc sắc lớn hơn nhiều lần so với ngọn núi xoáy ra từ xoáy nước màu đen kia, nhắm thẳng tới phong bão cự nhân.
*“Không hay rồi!”
Phương Vân *không hề chần chừ, thoắt mình rời khỏi vai phong bão cự nhân, cái bàn tay khổng lồ đó không chỉ tấn công phong bão cự nhân, đến Phương Vân *cũng nằm trong phạm vi uy lực của nó.
*“Ầm…ầm!” Phương Vân *vừa mới nhảy ra khỏi đó thì nghe thấy phía sau có một tiếng nổ kinh hồn, giống như là trời sập vậy. Ngay phía trước phong bão cự nhân, một cự nhân hải dương đen trong suốt như pha lê, ánh mắt giận dữ, đứng ở nơi phong bão cự nhân và hải dương va vào nhau.
Hai cự nhân cao to bằng nhau va vào nhau, uy lực này đúng là mang tính hủy diệt. Phong nguyên tố và hải dương nguyên tố tụ lại, bùng nổ. Tiếng biển thét vang lên tứ phía.
Những hải lang trông bình thường này lại mang trong mình năng lượng hắc ám, đủ để khiến võ giả sơ truyền kì biến thành những mảnh vụn!
*“Phong ngục phong, định!” Trong giây lát, Phương Vân *tế khởi Ngũ ngục cốt hoàng thuộc tính phong đại thành, chỉ thấy có gì lóe sáng lên, Ngũ ngục cốt hoàng hóa thành một sơn phong khổng lồ nhập nhằng ánh chớp lơ lửng trên đầu Phương Vân . Phía sau sơn phong, hư ảnh của Ngũ ngục cốt hoàng thoắt ẩn thoắt hiện, sừng sững trên biển.
Ngũ ngục cốt hoàng của Phương Vân *dung hợp với công năng ngũ ngục phong ban đầu, cũng bị Ngũ ngục cốt hoàng hấp thu. Phương Vân *lúc này thể hiện ra năng lượng Ngũ ngục phong trung phong ngục phong.
Trong chu vi nghìn dặm, một bộ phận năng lượng truyền sang phong bão cự nhân, tràn đến xung quanh Phong ngục phong, hóa thành một thủy mộ, giúp Phương Vân *tránh được uy lực do hai cự nhân va vào nhau gây ra.
Ngay khi Phương Vân *chặn dư ba thì một trận ba động truyền tới. Phương Vân *ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một thủy cự nhân khác ập tới, gương mặt hung dữ.
Phương Vân *sáng mắt lên, rồi khua tay phải lên, xung quanh Phong ngục phong có một sơn phong lớn khác thành hình, tiếng sóng nước đập ầm ầm không ngớt.
Muốn đối phó với thủy cự nhân độc này, phong ngục phong là lựa chọn tốt nhất. Có độc thế nào thì sơn phong đều có thể hấp thu.
*“Bình!” Thủy cự nhân cao hơn trăm trượng này vừa mới bổ tới vị trí cách đầu Phương Vân *hàng chục trượng thì hắn lập tức bị cuốn vào Phong Ngục phong. Chỉ xoay vài cái mà đã thu nhỏ còn có chục trượng, bị trấn áp dưới Thủy ngục phong.
Được sức mạnh lớn chi viện, Thủy Ngục phong trương lên, trên cơ sở ban đầu, trở nên cao lớn hơn, màu càng đậm hơn.
*“Đúng là đại bổ!” Phương Vân *đã trấn áp một thủy cự nhân, chỉ thấy Thủy ngục phong trong ngũ phong mạnh gấp ba, trong lòng vui như mở cờ. Không nói gì nhiều, hắn chỉ tay, một tiếng gầm giận dự vang lên, lại một thủy cự nhân đen ngòm bị hắn kéo vào Thủy Ngục phong.
Những thủy cự nhân nhỏ không được biến thái như phong bão cự nhân và hải dương cự nhân. Cho dù toàn là kịch độc, nhưng, đối với Phương Vân , thì những thứ này lại là chất dưỡng Thủy ngục phong.
Bình! Bình! Bình! Hai cự nhân cao mấy vạn trượng va mạnh vào nhau, hai cái đầu lớn dường như che lấp bầu trời. So ra, Phương Vân *đúng là con kiến dưới chân cự nhân. Cho dù trong hải dương do Thủy nguyên tố hình thành thiếu đi vài thủy cự nhân, nhưng lúc nào hải dương cự nhân không hề để ý đến hắn.
Phong nguyên tố và thủy nguyên tố quyện vào nhau, bắn tứ tung.
Những năng lượng bên ngoài đó chính là thành phần tốt nhất cho Ngũ ngục cốt hoàng.
"Ngũ hành nhiếp nã, cấp!"
Phương Vân *tế khởi Ngũ ngục phong, nắm năm đầu ngón tay lại, dùng thực lực của mình, phối hợp với hai pháp khí đỉnh thân, mỗi lần hấp thu được lượng lớn hải dương nguyên tố.
Giống như phong chi uông dương, tầng hải dương thứ ba của vực sâu bi thương cũng là một chỉnh thể hoàn chỉnh, không thể hấp thu hải dưng nguyên tố trong đó. Nhưng không biết tại sao cự nhân mà hải dương nuôi dưỡng lại có thể hấp thu thành công được.
Phương Vân *lúc này không vội rời đi nữa, tế khởi Ngũ ngục cốt hoàng, chọn một góc riêng, chuyên tâm hấp thu năng lượng tỏa ra khi hai cự nhân giao chiến.
Phương Vân *ngồi xếp bằng làm một khán giả, đồng thời tế luyện Ngũ ngục cốt hoàng, không có ý tham chiến.
Phương Vân *ngồi bên quan sát trận chiến, nhìn thấy rõ phong chi uông dương và hải dương hắc sắc đang tranh đoạt, Mỗi khi phong bão cự nhân tiến một bước, phong chi uông dương sau hắn sáng lên cũng đi theo và ngược lại.
Hai sức mạnh Ngũ hành ngược nhau đanh tranh giành trong vực sâu, lại có phong nguyên tố tụ hội, hóa thành hình thái nước, vô tính có không gian tranh chấp với hải dương nguyên tố.
Cuộc chiến giữa hai cự nhân này chính là sự nuốt trọn và phát triển lẫn nhau giữa hai sức mạnh Ngũ hành!
*“Chiến đấu như vậy, chỉ sợ kéo dài lâu rồi, chưa từng dừng lại! nếu phong bão cự nhân có bị tiêu diệt thì lại có phong bão cự nhân mới ra đời. Chỉ đến khi một bên bị tiêu diệt hoàn toàn thì cuộc chiến này mới chấm dứt. Nhưng chắc là lúc đó vực sâu này biến mất rồi!”
Phương Vân *sáng mắt lên, hai đồng tử lộ ra quang mang. Nhìn đến đây, hắn hiểu ra, trận chiến này chắc chắn không có kết quả.
Cũng không biết qua bao lâu thì Phương Vân *cảm thấy có một sức mạnh từ Thủy ngục phong trên đầu truyền xuống, toàn thân bất giác chấn động.
*“Đây là…” Ngay dưới mắt Phương Vân , Ngũ ngục phong chợt quay về hình thái ban đầu. Ngoại hình của Ngũ ngục cốt hoàng sau khi hấp thu lượng lớn hải dương nguyên tố thì không có thay đổi gì, chỉ là bộ xương sẫm màu hơn đôi chút.
Nhưng, Phương Vân *quan sát kĩ, lập tức phát hiện ra sự thay đối kinh người, trên đầu bộ xương có thêm một vương miện gai bằng xương trắng.
Vương miện này còn có một đường rãnh, có vài cái gai nhô lên, nhưng sự thay đổi nhỏ này lại chính là sự thay đổi kinh thiên động địa của Ngũ ngục cốt hoàng.
Ngũ ngục cốt hoàng chỉ là một pháp khí, một vật chết, nhưng giờ thì lại toát lên khí chất của một quân vương tử vong. Uy áp toát lên tử bộ xương, Phương Vân *cảm thấy đứng trước mặt mình không còn là một pháp khí nữa mà là một sinh mệnh có sức sống riêng.
Ở nó có một sức mạnh thần bí đang hình thành, còn chưa thành hình. Sức mạnh này hắc ám, nặng nề, đầy tử khí.
Phương Vân *nhìn cái vương miện trên đầu nó mà như muốn nhảy cẫng lên, hắn hiểu ra gì đó: Cốt hoàng … Thì ra cốt hoàng muốn nâng cấp lên, căn bản không cần sức mạnh ngưng tụ, hóa thành chân long, mà là phải hiện ra cái vương miện này!
Sau khi tế luyện thành công, Ngũ ngục cốt hoàng luôn trong hình thái xương khô, chưa từng có thay đổi gì. Phương Vân *đã thử mọi cách, tăng cường sức mạnh cho Ngũ ngục cốt hoàng, tìm mọi nguyên liệu luyện khí thời viễn cổ, nạp vào trong người Ngũ ngục cốt hoàng.
Nhưng, Ngũ ngục cốt hoàng gần như không có dấu hiệu tiến hóa.
Phương Vân *nghĩ đủ mọi cách, chưa từng nghĩ đến cái tên của nó. Thì ra ngũ ngục cốt hoàng mà ban đầu Phương Vân *tế luyện là hình thái sơ cấp của pháp khí, chỉ khi trên trán của nó hiện lên cái vương miện gai thì mới là hình thái cuối cùng.
*“Không ngờ thánh u giáo lại cất giữ bí mật của Ngũ ngục cốt hoàng kín như vậy!”
Trong đầu Phương Vân *hiện nay hiện ra hình ảnh ba vị trưởng lão gặp trên biển, thấy hình thái Ngũ ngục cốt hoàng của họ.
Ngũ ngục cốt hoàng trong tay họ lúc đó thậm chí còn không được mạnh như của Phương Vân .
Giờ nghĩ lại, tế luyện Ngũ ngục cốt hoàng vô cùng khắc khổ, không phải ai cũng có thể giống Phương Vân , có thể có cơ hội này. Thu thập bao nhiêu là nguyên liệu ngũ hành, những chất liệu đó không phải trưởng lão thánh u giáo nào cũng có được.
Vực sâu bi thương tuy ẩn mật, nhưng vẫn có người biết, nhưng thực lực mấy trưởng lão thánh u giáp xung kích thì đến đây cũng tự tìm cái chết, chứ đừng nói tế luyện cốt hoàng.
*“Gừ!”
Phong bão cự nhân không ngừng gầm lên, cánh tay to lớn khua khua khắp nơi. Mỗi một đòn như long trời lở đất, mỗi quyền xuất ra đều mang năng lượng đủ khiến thủy cự nhân vỡ vụn. Sóng mạnh khiến Phương Vân *ngồi trên vai phong bão cự nhân cũng phải lắc lư.
Khoảng cách thật lớn, uy lực của phong bão cự nhân lúc này bộc lộ hoàn toàn. Là một sinh vật khổng lồ có thể nhờ một tiếng gào mà gây nên cả một phong chi uông dương, sức mạnh hắn thể hiện ra dường như áp đảo.
Tuy hắc thủy này có kịch độc, nhưng hiểu nhiên tác dụng có hạn với phong bão cự nhân do phong nguyên tố tổ thành.
*“Ầm…ầm!”
Đúng lúc Phương Vân *do dự xem có rời đi hay không thì trong hắc thủy có bọt nước bắn lên, trào lên như triều tịch, trong chớp mắt, phía trước phong bão cự nhân, một xoáy nước khổng lồ hình thành.
*“Gừ…gừ!”
Trong tiếng gào như sấm, một cự chưởng hắc sắc lớn hơn nhiều lần so với ngọn núi xoáy ra từ xoáy nước màu đen kia, nhắm thẳng tới phong bão cự nhân.
*“Không hay rồi!”
Phương Vân *không hề chần chừ, thoắt mình rời khỏi vai phong bão cự nhân, cái bàn tay khổng lồ đó không chỉ tấn công phong bão cự nhân, đến Phương Vân *cũng nằm trong phạm vi uy lực của nó.
*“Ầm…ầm!” Phương Vân *vừa mới nhảy ra khỏi đó thì nghe thấy phía sau có một tiếng nổ kinh hồn, giống như là trời sập vậy. Ngay phía trước phong bão cự nhân, một cự nhân hải dương đen trong suốt như pha lê, ánh mắt giận dữ, đứng ở nơi phong bão cự nhân và hải dương va vào nhau.
Hai cự nhân cao to bằng nhau va vào nhau, uy lực này đúng là mang tính hủy diệt. Phong nguyên tố và hải dương nguyên tố tụ lại, bùng nổ. Tiếng biển thét vang lên tứ phía.
Những hải lang trông bình thường này lại mang trong mình năng lượng hắc ám, đủ để khiến võ giả sơ truyền kì biến thành những mảnh vụn!
*“Phong ngục phong, định!” Trong giây lát, Phương Vân *tế khởi Ngũ ngục cốt hoàng thuộc tính phong đại thành, chỉ thấy có gì lóe sáng lên, Ngũ ngục cốt hoàng hóa thành một sơn phong khổng lồ nhập nhằng ánh chớp lơ lửng trên đầu Phương Vân . Phía sau sơn phong, hư ảnh của Ngũ ngục cốt hoàng thoắt ẩn thoắt hiện, sừng sững trên biển.
Ngũ ngục cốt hoàng của Phương Vân *dung hợp với công năng ngũ ngục phong ban đầu, cũng bị Ngũ ngục cốt hoàng hấp thu. Phương Vân *lúc này thể hiện ra năng lượng Ngũ ngục phong trung phong ngục phong.
Trong chu vi nghìn dặm, một bộ phận năng lượng truyền sang phong bão cự nhân, tràn đến xung quanh Phong ngục phong, hóa thành một thủy mộ, giúp Phương Vân *tránh được uy lực do hai cự nhân va vào nhau gây ra.
Ngay khi Phương Vân *chặn dư ba thì một trận ba động truyền tới. Phương Vân *ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một thủy cự nhân khác ập tới, gương mặt hung dữ.
Phương Vân *sáng mắt lên, rồi khua tay phải lên, xung quanh Phong ngục phong có một sơn phong lớn khác thành hình, tiếng sóng nước đập ầm ầm không ngớt.
Muốn đối phó với thủy cự nhân độc này, phong ngục phong là lựa chọn tốt nhất. Có độc thế nào thì sơn phong đều có thể hấp thu.
*“Bình!” Thủy cự nhân cao hơn trăm trượng này vừa mới bổ tới vị trí cách đầu Phương Vân *hàng chục trượng thì hắn lập tức bị cuốn vào Phong Ngục phong. Chỉ xoay vài cái mà đã thu nhỏ còn có chục trượng, bị trấn áp dưới Thủy ngục phong.
Được sức mạnh lớn chi viện, Thủy Ngục phong trương lên, trên cơ sở ban đầu, trở nên cao lớn hơn, màu càng đậm hơn.
*“Đúng là đại bổ!” Phương Vân *đã trấn áp một thủy cự nhân, chỉ thấy Thủy ngục phong trong ngũ phong mạnh gấp ba, trong lòng vui như mở cờ. Không nói gì nhiều, hắn chỉ tay, một tiếng gầm giận dự vang lên, lại một thủy cự nhân đen ngòm bị hắn kéo vào Thủy Ngục phong.
Những thủy cự nhân nhỏ không được biến thái như phong bão cự nhân và hải dương cự nhân. Cho dù toàn là kịch độc, nhưng, đối với Phương Vân , thì những thứ này lại là chất dưỡng Thủy ngục phong.
Bình! Bình! Bình! Hai cự nhân cao mấy vạn trượng va mạnh vào nhau, hai cái đầu lớn dường như che lấp bầu trời. So ra, Phương Vân *đúng là con kiến dưới chân cự nhân. Cho dù trong hải dương do Thủy nguyên tố hình thành thiếu đi vài thủy cự nhân, nhưng lúc nào hải dương cự nhân không hề để ý đến hắn.
Phong nguyên tố và thủy nguyên tố quyện vào nhau, bắn tứ tung.
Những năng lượng bên ngoài đó chính là thành phần tốt nhất cho Ngũ ngục cốt hoàng.
"Ngũ hành nhiếp nã, cấp!"
Phương Vân *tế khởi Ngũ ngục phong, nắm năm đầu ngón tay lại, dùng thực lực của mình, phối hợp với hai pháp khí đỉnh thân, mỗi lần hấp thu được lượng lớn hải dương nguyên tố.
Giống như phong chi uông dương, tầng hải dương thứ ba của vực sâu bi thương cũng là một chỉnh thể hoàn chỉnh, không thể hấp thu hải dưng nguyên tố trong đó. Nhưng không biết tại sao cự nhân mà hải dương nuôi dưỡng lại có thể hấp thu thành công được.
Phương Vân *lúc này không vội rời đi nữa, tế khởi Ngũ ngục cốt hoàng, chọn một góc riêng, chuyên tâm hấp thu năng lượng tỏa ra khi hai cự nhân giao chiến.
Phương Vân *ngồi xếp bằng làm một khán giả, đồng thời tế luyện Ngũ ngục cốt hoàng, không có ý tham chiến.
Phương Vân *ngồi bên quan sát trận chiến, nhìn thấy rõ phong chi uông dương và hải dương hắc sắc đang tranh đoạt, Mỗi khi phong bão cự nhân tiến một bước, phong chi uông dương sau hắn sáng lên cũng đi theo và ngược lại.
Hai sức mạnh Ngũ hành ngược nhau đanh tranh giành trong vực sâu, lại có phong nguyên tố tụ hội, hóa thành hình thái nước, vô tính có không gian tranh chấp với hải dương nguyên tố.
Cuộc chiến giữa hai cự nhân này chính là sự nuốt trọn và phát triển lẫn nhau giữa hai sức mạnh Ngũ hành!
*“Chiến đấu như vậy, chỉ sợ kéo dài lâu rồi, chưa từng dừng lại! nếu phong bão cự nhân có bị tiêu diệt thì lại có phong bão cự nhân mới ra đời. Chỉ đến khi một bên bị tiêu diệt hoàn toàn thì cuộc chiến này mới chấm dứt. Nhưng chắc là lúc đó vực sâu này biến mất rồi!”
Phương Vân *sáng mắt lên, hai đồng tử lộ ra quang mang. Nhìn đến đây, hắn hiểu ra, trận chiến này chắc chắn không có kết quả.
Cũng không biết qua bao lâu thì Phương Vân *cảm thấy có một sức mạnh từ Thủy ngục phong trên đầu truyền xuống, toàn thân bất giác chấn động.
*“Đây là…” Ngay dưới mắt Phương Vân , Ngũ ngục phong chợt quay về hình thái ban đầu. Ngoại hình của Ngũ ngục cốt hoàng sau khi hấp thu lượng lớn hải dương nguyên tố thì không có thay đổi gì, chỉ là bộ xương sẫm màu hơn đôi chút.
Nhưng, Phương Vân *quan sát kĩ, lập tức phát hiện ra sự thay đối kinh người, trên đầu bộ xương có thêm một vương miện gai bằng xương trắng.
Vương miện này còn có một đường rãnh, có vài cái gai nhô lên, nhưng sự thay đổi nhỏ này lại chính là sự thay đổi kinh thiên động địa của Ngũ ngục cốt hoàng.
Ngũ ngục cốt hoàng chỉ là một pháp khí, một vật chết, nhưng giờ thì lại toát lên khí chất của một quân vương tử vong. Uy áp toát lên tử bộ xương, Phương Vân *cảm thấy đứng trước mặt mình không còn là một pháp khí nữa mà là một sinh mệnh có sức sống riêng.
Ở nó có một sức mạnh thần bí đang hình thành, còn chưa thành hình. Sức mạnh này hắc ám, nặng nề, đầy tử khí.
Phương Vân *nhìn cái vương miện trên đầu nó mà như muốn nhảy cẫng lên, hắn hiểu ra gì đó: Cốt hoàng … Thì ra cốt hoàng muốn nâng cấp lên, căn bản không cần sức mạnh ngưng tụ, hóa thành chân long, mà là phải hiện ra cái vương miện này!
Sau khi tế luyện thành công, Ngũ ngục cốt hoàng luôn trong hình thái xương khô, chưa từng có thay đổi gì. Phương Vân *đã thử mọi cách, tăng cường sức mạnh cho Ngũ ngục cốt hoàng, tìm mọi nguyên liệu luyện khí thời viễn cổ, nạp vào trong người Ngũ ngục cốt hoàng.
Nhưng, Ngũ ngục cốt hoàng gần như không có dấu hiệu tiến hóa.
Phương Vân *nghĩ đủ mọi cách, chưa từng nghĩ đến cái tên của nó. Thì ra ngũ ngục cốt hoàng mà ban đầu Phương Vân *tế luyện là hình thái sơ cấp của pháp khí, chỉ khi trên trán của nó hiện lên cái vương miện gai thì mới là hình thái cuối cùng.
*“Không ngờ thánh u giáo lại cất giữ bí mật của Ngũ ngục cốt hoàng kín như vậy!”
Trong đầu Phương Vân *hiện nay hiện ra hình ảnh ba vị trưởng lão gặp trên biển, thấy hình thái Ngũ ngục cốt hoàng của họ.
Ngũ ngục cốt hoàng trong tay họ lúc đó thậm chí còn không được mạnh như của Phương Vân .
Giờ nghĩ lại, tế luyện Ngũ ngục cốt hoàng vô cùng khắc khổ, không phải ai cũng có thể giống Phương Vân , có thể có cơ hội này. Thu thập bao nhiêu là nguyên liệu ngũ hành, những chất liệu đó không phải trưởng lão thánh u giáo nào cũng có được.
Vực sâu bi thương tuy ẩn mật, nhưng vẫn có người biết, nhưng thực lực mấy trưởng lão thánh u giáp xung kích thì đến đây cũng tự tìm cái chết, chứ đừng nói tế luyện cốt hoàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.