Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 249: Đại Lực Kim Cương Kinh

Hoàng Phủ Kỳ

28/03/2013



Kim Cương Đầu Đà cũng là nhân vật lợi hại! Chiêu Giác Tự là là thế lực lớn nhất trong Phật tông.. tuy rằng ít khi hành tẩu bên ngoài, nhưng thực lực Chiêu Giác Tự tuyệt đối không ở dưới Thái Tố Phái cùng Thủy Ma Tông.

Một thân pháp môn Đại Lực Kim Cương kinh của hắn hoàn toàn là truyền thừa từ Chiêu Giác Tự, mặc dù nhân cách hắn không tốt, nhưng một thân tu vi vô cùng mạnh. Một đường đông lai, gian dâm, bắt người, cướp của, chuyện gì cũng làm. Các môn phái bị hắn cậy mạnh, cũng giết rất nhiều nhưng chưa từng có người nào là có thể làm hắn nề hà!

Chẳng qua, Phương Vân, Cô Xạ Quận Chúa có thực lực vô cùng cường đại. Một người đã có thực lực chín mươi chín con phi long đỉnh phong của Địa Biến cảnh, một người khác là truyền nhân đạo thống của Sát Lục kiếm phái, kiếm khí sắc bén lăng lợi vô cùng.

Nếu như một đấu một thì đã không một người nào dưới hắn. Hai người liên thủ thì Kim Cương Đầu Đà kia tuyệt đối không phải là đối thủ!

Trong vụ nổ kinh thiên đó thì Phật lực bị trấn nát trước, Kim Cương Phật Đà hét thảm một tiếng rồi bay ra ngoài, phun ra vài ngụm máu tươi! Tiếp theo đó một đạo quang mang mang đánh văng thanh khí ra, đạo quang màng đó là do Lôi ngục trong Ngũ Ngục Phong phát ra, khi chưởng lực của Thanh Dương lão tổ đánh tới thì hoàn toàn bị ngăn ở bên ngoài.

- Hả?

Thanh Dương lão tổ thấy thế thì không khỏi hít một ngụm khí lạnh, uy lực pháp khí của Phương Vân vượt ra ngoài dự đoán của hắn!

- Thanh Dương huynh, cứu ta!

Nhưng vào lúc này, thanh âm của Kim Cương Đầu Đà từ rất xa truyền lại. Thanh âm chưa dứt thì lại có một tiếng quát phát ra:

- Con lừa đầu bóng lưởng, ngươi cũng có ngày hôm nay!

Cô Xạ Quận Chúa hừ lạnh một tiếng, lập tức có một đạo kiếm khí bàng bạc lướt qua đại điện trảm tới. Đạo kiếm khí này không những nhanh mà còn vô cùng lăng lợi, kiếm vừa chém ra thì đã tới ngay trên đỉnh đầu Kim Cương Phật Đà.

Phịch!

Thời gian gấp gáp, Kim Cương Đầu Đà miễn cưỡng chỉ có thể xuất ra Đại Lực Kim Cương chưởng chặn kiếm khí của Cô Xạ Quận Chúa lại. Hắn vốn đã bị trọng thương sau khi bị Phương Vân cùng Cô Xạ quận chúa toàn lực giáp công, hiện tại lại bị Cô Xạ Quận Chúa cho một kiếm thì lập tức lại thêm một búng máu phun ra, thuận thế bay xa hơn mười trượng.

- Dừng tay!

Thanh Dương lão tổ lập tức có phản ứng. Kế hoạch mượn đao giết người của hắn đã hoàn toàn bị rối loạn. Mà uy lực pháp khí của Phương Vân lại mạnh hơn dự đoán của hắn, trước mắt chỉ còn cách cứu Kim Cương Đầu Đà.

Nội lực của Thanh Dương lão tổ vận chuyển, lập tức sẽ xuất thủ cứu Kim Cương Đầu Đà.

- Hừ! Ngươi trước vẫn nên lo chính bản thân ngươi đi.

Cô Xạ Quận Chúa hừ lạnh một tiếng, đột nhiên tay bắt kiếm quyết, nắm chặt chuôi kiếm đâm tới:

- Vô lượng kiếm hải, vạn kiếm quy nhất!

Vừa dứt lời thì nàng liền thả ra một ngụm tinh khí. Tinh khí này vừa được thả ra thì đã tán phát vào hàng ngàn thanh kiếm trong kiếm hải. Ngàn thanh kiếm này vừa có tinh khí này thì đã phát ra quang mang cường thịnh, tất cả phi kiếm đềy phát ra tiếng kêu oong oong rồi tụ lại thành một chỗ. Chỗ kiếm ấy hóa thành một cơn lốc xoáy kiếm điên cuồng bắn về phía Thanh Dương lão tổ.

Bớt đi sự kiềm chế của Kim Cương Đầu Đà, Cô Xạ Quận Chúa lập tức có thể tập trung toàn bộ tinh thần đối phó Thanh Dương lão tổ, uy lực kiếm hải tăng lên không nhỏ!

Thanh Dương lão tổ vốn muốn bước ra nhưng bỗng nhiên trước mắt nhoáng lên. Các thanh phi kiếm như biển dâng tới phát ra kiếm khí dày đặc đem tầm mắt của hắn chặn lại. Đập vào mắt hắn bây giờ chỉ toàn là những phi kiếm đang bay tới, vạn bất đắc dĩ, Thanh Dương lão tổ chỉ có tạm thời dừng bước lại toàn lực ứng đối phi kiếm đầy trời.

- Chết đi.

Cô Xạ Quận Chúa hừ lạnh, dưới chân điểm một cái, lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh lướt qua hướng tới Kim Cương Đầu Đà. Trường kiếm trong tay vừa giương lên thì đã có một luồng hàn quang từ mũi kiếm phát ra chém xuống Kim Cương Đầu Đà.



- Chờ một chút!

Âm thanh hét to của Phương Vân vang lên bên tai Cô Xạ Quận Chúa, Cô Xạ Quận Chúa nghe tiếng nên kiềm hãm, không khỏi phải ngừng lại. Lập tức nhìn thấy một đạo tàn ảnh từ bên người lướt qua hướng tới Kim Cương Đầu Đà.

- Phật gia không cam lòng a.

Kim Cương Đầu Đà tiếp nhận một kiếm toàn lực của Cô Xạ Quận Chúa, lại tiếp nhận một đao toàn lực của Phương Vân nên đã sớm bị trọng thương. Lúc này, chứng kiến Phương Vân bay qua đến, nghĩ đến hắn muốn giết mình không cam lòng quát to một tiếng, chuẩn bị nghênh cổ chờ chết!

Phương Vân cười lạnh một tiếng:

- Yên tâm, sẽ không giết ngươi.

Thực lực của Kim Cương Đầu Đà vô cùng mạnh mẽ, so với mình cũng không kém nhiều lắm. Nhân vật như vậy thì làm sao Phương Vân có thể giết được.

- Hả?

Kim Cương Đầu Đà nghe thế thì mở mắt ra, sự tuyệt vọng lúc nãy đã thay thế hoàn toàn bằng chút hi vọng, nhưng khi ngẩng đầu lên thì đã thấy có một đại chưởng đánh xuống.

- Phong ấn cho ta!

Bốn bức họa hoàng kim bỗng nhiên hiện lên ở phía sau lưng Phương Vân, một trảo của hắn vừa xuống thì đã nhấc Kim Cương Đầu Đà lên bay vào trong bức họa thứ tư rồi hóa thành một cây cao lớn đứng sừng sững trong đó.

Địa Biến cảnh vốn sinh ra từ trong đất, lấy lực lượng của đất, cho nên khi phong ấn vào trong bức họa hoàng kim thì sẽ có hình tượng là một cái cây to lớn.

Phương Vân vừa mới phong ấn Kim Cương Đầu Đà thì lập tức cảm giác nội lực như Trường Giang, Hoàng Hà ùn nhập vào bên trong bức họa. Trong nháy mắt đã tiêu hao rớt một nửa nội lực! Một loại cảm giác suy yếu lập tức bùng lên trong lòng.

- Phong ấn cường giả Địa Biến cảnh lại tiêu hao nhiều nội lực như thế!

Phương Vân chấn động, đây là lần đầu tiên hắn sử dụng thủ pháp phong ấn cường giả Địa Biến cảnh, căn bản không có dự đoán được lại cần tiêu hao nhiều nội lực như vậy:

- Xem ra, cái thủ pháp phong ấn này cũng không phải không có hạn chế. Nếu là lòng tham quá mức mà tại thời điểm hỗn chiến tung ra thủ pháp này nội lực sẽ tiêu hao một nửa, chỉ sợ lập tức sẽ bị người khác đánh chết!

Phương Vân trong lòng âm thầm ghi nhớ một cái lưu ý. Phải nhớ, mỗi lần chỉ có thể phong ấn một cường giả Địa Biến cảnh, nhưng cũng phải cực kỳ cẩn thận. Nếu không, tựu ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo!

- May mắn trên người ta còn có một lượng lớn đan dược, còn có Ngũ Ngục Phong! Bằng không sẽ khó nắm giữ tình thế hôm nay.

Trong đại điện này có Thanh Dương lão tổ, bên ngoài cấm chế kia còn có mấy cường giả Địa Biến cảnh, mà ở bên ngoài Bạch Cốt sơn còn có mấy ngàn cao thủ, trong đó cũng có không ít cao thủ còn chưa xuất thủ, ít nhất Sa môn tứ lão hiện tại cũng còn không động thủ! Lại càng không nói đến Cô Xạ quận chúa cái nữ nhân điên này còn có thể lật lọng nữa!

Vèo!

Phương Vân thở ra một ngụm tinh khí, Ngũ Ngục Phong lập tức tỏa ra ánh sáng vô cùng. Một đạo quang mang liền buông xuống, đem Phương Vân bao phủ tại trong đó.

- Tiểu tặc tử! Ngươi đây là cái gì ý tứ? Ngươi cho rằng ta sẽ xuất thủ đối với ngươi sao?

Cô Xạ Quận Chúa hừ lạnh một tiếng nói.

- Ừ, nói không sai, ta thật là có này cái ý nghĩ này!



Phương Vân mỉm cười nói, lấy ra một bình đan dược thượng phẩm, đem đan dược trong bình đổ ra rồi nuốt vào trong bụng, dùng nội lực hòa tan, sau đó nhanh chóng dẫn vào bên trong kinh mạch.

- Ngươi! Hừ!

Cô Xạ quận chúa tức giận hừ một tiếng, quay mặt qua chỗ khác. Nàng vừa mới quả thật từng có này ý tưởng, nhưng giờ thấy cái pháp khí hình ngọn núi này thì liền quên đi.

- Thanh Dương lão tổ! Hiện tại đến phiên ngươi!

Cô Xạ Quận Chúa quát một tiếng, phi thân lướt đến nhập vào bên trong kiếm hải phối hợp với kiếm hải triển khai công kích Thanh Dương lão tổ. Nàng không thể xuất thủ đối phó Phương Vân, chỉ có thể để cho đầy bụng tức giận chuyển dời đến Thanh Dương lão tổ.

- Cái nữ nhân điên này, lại tới nữa!

Thanh Dương lão tổ nghe tiếng quát này thì trong lòng run lên. Trên đỉnh đầu của hắn mặc dù có một kiện pháp khí cấp bậc Địa Nguyên, nhưng Cô Xạ Quận Chúa phối hợp với kiếm hải này cũng vô cùng khó đối phó.

Sau một lát, Phương Vân liền điều tức xong, vừa mở mắt ra thì đã có một luồng tinh quang lóe lên.

- Lần này thu hoạch đúng là lớn rồi!

Phương Vân vừa phong ấn Kim Cương Đầu Đà xong thì đã có một lượng lớn tin tức tràn vào trong đầu. Tất cả tuyệt học của Kim Cương Đầu Đà đều ở trong một quyển Đại Lực Kim Cương kinh, cuốn kinh này tuy lợi hại nhưng cũng chỉ là tuyệt học đứng tầng thứ trong tất cả kinh phật của Chiêu Giác tự.

Điển tịch trấn tự Chiêu Giác tự chính là hai cuốn "Trường A Hàm kinh" cùng "Đại Bì Bà Sa kinh", hai bản kinh văn này vốn là từ Phật Đà châu đưa tới, có uy năng vô cùng to lớn, thuộc về dành cho cường giả đã vượt qua Thoát Thai cảnh. Trước giờ chỉ có các lịch đại trụ trì của Chiêu Giác tự mới có thể tu tập.

Lý do mà Kim Cương Phật Đà bị đuổi ra khỏi Chiêu Giác tự chính là do có lòng tham với hai cuốn kinh này.

- Tên Kim Cương Đầu Đà này đúng là ngu mà. Trường A Hàm kinh cùng Đại Bì Ba Sa kinh chính là kinh văn dành cho cường giả trên Thoát Thai cảnh, sao lại không có cường giả đứng đầu trấn thủ chứ. Tên này đúng là bị ma ám nên mới hi vọng có cái may mắn trong chuyện này!

Phương Vân thu được trí nhớ của Kim Cương Đầu Đà mà cũng kinh hãi vô cùng, chỉ từ đó cũng có thể thấy được tu vi của trụ trì Chiêu Giác tự cũng đã vượt quá Thiên Trùng cảnh. Võ giả đạt đến cảnh giới này đã có thể nhìn thấy vận mệnh của bản thân, có năng lực nghịch thiên cải mệnh.

- Không trách được trong thời đại cận cổ đã từng nói thế lực Phật tông không hề dưới Đạo môn cùng Ma môn. Có cường giả như vậy trấn giữ thì Chiêu Giác tự quả nhiên có tư cách sánh ngang cùng Thái Tố phái với Thủy Ma tông!

Người cường đại nhất mà Phương Vân thấy mới chỉ là Thiên Tượng cảnh, cường giả Thiên Trùng cảnh còn chưa thấy ai, chứ đừng nói chi đến cường giả vượt qua Thoát Thai cảnh!

Nhưng mà, trí nhớ của Kim Cương Đầu Đà về Chiêu Giác Tự cũng có rất nhiều chỗ mơ hồ, dường như đã bị một pháp lực to lớn nào đó xóa đi. Ít nhất là Phương Vân còn chưa biết được trụ trì của Chiêu Giác tự hình dáng ra sao, các hình ảnh về tăng nhân, hoàn cảnh trong Kim Cương Đầu Đà rất là mơ hồ.

- Xem ra, các cường giả Chiêu Giác tự khi đuổi Kim Cương Đầu Đà cũng đã có phòng ngừa việc Kim Cương Đầu Đà tiết lộ bí mật của Chiêu Giác Tự!

Phương Vân suy nghĩ một chút thì liền hiểu được là mình không thể nào dò tìm bí mật của Chiêu Giác tư nữa.

- Lần này cũng buôn bán lời rồi, phong ấn Kim Cương Đầu Đà xong thì thực lực của ta đã tăng gấp đôi lên!

Thực lực của Kim Cương Đầu Đà so với Phương Vân chỉ kém một chút, nếu như không phải lần này mượn lực lượng của Cô Xạ Quận Chúa thì Phương Vân còn không phong ấn được tên Kim Cương Đầu Đà này. Bộ công pháp phong ấn được ghi lại trong bức họa hoàng kim vô cùng thâm ảo, Phương Vân vừa phong ấn Kim Cương Đầu Đà xong thì đã có thể sử dụng được Đại Lực Kim Cương kinh, như là chính hắn đã tu tập mấy chục năm vậy.

- Ha ha, Thanh Dương lão tổ, đón Đại Lực Kim Cương chưởng của ta!

Phương Vân cười lớn một tiếng rồi đột nhiên xông vào bên trong kiếm hải. Bàn tay mới vỗ một cái thì đã có một Phật chưởng khổng lồ phát ra kim quang rồi mang theo lực lượng vô cùng lớn đánh xuống Thanh Dương Phương Tôn trên đỉnh đầu của Thanh Dương lão tổ.

Thanh Dương lão tổ vừa mới thấy Phật chưởng này thì cả khuôn mặt co rút lại, bộ dáng như là gặp quỷ vây. Thất thanh kinh hô:

- Làm sao có thể!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Tộc Đại Chu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook