Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 844: Di tinh dị túc đại pháp

Hoàng Phủ Kỳ

03/10/2014

Năm ngón tay của Phương Vân co lại, tấm tà đế hóa thân này lập tức bị hắn ném vào trong Thiên Đại vạn hóa chung.

Vạn cổ tà để quan lâm thuật sau khi bị hắn luyện hóa ra năm mươi nhăm vạn bạch cố yêu linh, ngưng thành thực thể, đã tương đương với một kiện thiên nguyên pháp khí bán tuyệt phẩm rồi. Khi giao chiến, thậm chí có thể làm pháp khí ném ra.

Tìm kiếm xong chân khí tử vong dự trữ trong bảo khố, ánh mắt của Phương Minh Nguy lại chiếu lên những thứ khác. Một số tài liệu luyện khí bị hắn bỏ qua, bao gồm cả pháp khí cũng không được ánh mắt của hắn dừng lại chút nào.

Cảnh giới tu vi đạt tới mức như Phương Vân, ngay cả tài liệu viễn cổ bình thường đối với hắn cũng chẳng có tác dụng gì, phải là tài liệu thời đại cận cổ, cực kỳ trân quý mới có khả năng giúp đỡ cho hắn.

"Ồ, viễn cổ thần đan!"

Ánh mắt của Phương Vân rất nhanh liền chú ý tới một số tài liệu được xếp ở trước nhất trong cột đan dược, cầm lấy một cái bình, mở nắp, một cỗ khí màu xanh lập tức phun ra.

"Tiếp chiêu!"

Trong một tiếng quát khẽ, một người nhỏ cao bảy tấc, ngạo cốt dữ tợn, mang theo một thân dược khí từ trong bình nhảy ra, chỉ nghe thấy một tràng tiếng sấm rầm rầm, trong bảo khố nổi cuồng phong, nguyên khí cuồn cuộn, một cố gió lốc cường đại lập tức hình thành.

"Hừ"

Một tiếng hừ lạnh truyền tới, lập tức thấy một bàn tay to lớn từ bên cạnh tóm tới, thuận thế lật một cái liền trấn áp, phong ấn dược khí cuồn cuộn này. Chỉ thấy ánh sáng lóe lên, người nhỏ cao bảy tấc lập tức bị phong ấn lại, ròi hóa thành một viên đan dược to lớn, giống như là viên sỏi nằm trong lòng bàn tay của phó trưởng môn Triệu Vạn Đồ.

"Chủ nhân!"

Triệu Vạn Đồ xòe tay ra, đưa viên đan dược viễn cổ này tới. Đây là bản năng của khôi lỗi, khi Phương Minh Nguy gặp công kích hoặc là nguy hiểm, sẽ vô thức muốn bảo vệ.

Phương Vân trầm mặc một lát rồi thu hồi viên đan dược cực có tính công kich này lại rồi đặt vào trong bình.

"Vô lượng ma vực này đúng là càng lúc càng kỳ quái, ngay cả thần đan cũng có!"

Phương Vân trong lòng rúng động, ký ức của mấy vị phó trưởng môn lập tức hiện lên trong đầu. Chủng loại thần đan của Cửu Tử Thi ma tông rất nhiều, có tẩy thủy, có hoán huyết, có hóa tồn, lại có luyên khí, nguồn gốc liên quan tới đan phương ngay cả chưởng môn của Cửu Tử Thi ma tông cũng không biết.

Trước khi Cửu Tử Thi ma tông tồn tại, nhưng đan phương thần bí này đã tồn tại trên đại lục rồi.

Phương Minh Nguy trầm ngâm một lát, phất mạnh tay áo, cuốn lấy toàn bộ dan dược ở trong phòng, đặt vào trong Thiên Địa vạn hóa chung.

Khố tàng của Cửu Tử Thi ma tông vô cung lớn, ngay cả Phương Vân đã lấy đi không ít thứ ở bên trong, nhưng vẫn chẳng qua là một phần một ngàn của tòa bảo khố này.

Phương Vân sải bước trong mảng không gian dưới đất rộng lớn này, không ngừng chọn lựa… Bảo tàng của Cửu Tử Thi ma tông tuy nhiều, nhưng đối với hắn mà nói thì lại không có nhiều thứ hữu dụng. Cho dù là những công pháp phi thường hiếm thấy trong Vô lượng ma vực, đối với Phương Vân cũng không có bao nhiêu sức hấp dẫn. Trên người Phương Vân, hiện tại có nhiều nhất chính là các loại công pháp.

"Ồ, đây là?"

Phương Vân đột nhiên bước nhanh về phía cuối đại điện, trong một khối tư sách cũ kỹ, Phương Minh Nguy rút ra một cuốn sách giày làm bằng đồng.

"Rầm!"

Vào sát na mà tay của Phương Vân chạm vào, một cỗ cấm chế cường đại từ cuốn kinh thư bằng đồng này bạo phát ra. Ánh sáng màu xanh bành trướng mãnh liệt, một cỗ lực lượng có tính hủy diệt thuận theo cánh tay của Phương Minh Nguy hướng vào cơ thể.



Trên cuốn kinh thư này không ngờ bố trí cấm trí cường đại, rõ ràng là thư sách cực kỳ quan trọng.

"Ong!"

Tiếng chuông vang lên, quang hoa màu vàng kim hấp nạp toàn bộ lực lượng có tính hủy diệt này. Đạo cấm chế này còn chưa kịp bạo phát thì đã biến mất một cách vô hình rồi.

"Di tinh dị túc đại pháp!"

Nhìn thấy tên gọi trên cuốn kinh thư bằng đồng này, Phương Vân giật nảy mình, con người co thắt lại, trong lòng chấn động: "Thứ này sao lại xuất hiện ở đây!"

Di tinh dị túc địa pháp là một tuyệt học cường đại của Di tinh dị túc phái, hào xưng là tuyệt học mạnh nhất để trùng kích Mệnh Tinh cảnh. Có thể giúp cho võ giả có chân khí không đủ hùng hậu, sức quyền đánh xuyên cư ly mấy chục vạn dặm, kích xuyên mệnh tinh của mình.

Môn tuyệt học này chính là võ học mà những võ giả dưới Thần Thông cảnh của Trung Thổ Thần Châu hi vọng có được nhất.

Trùng kích mệnh tinh, không chỉ là cần chân khí hùng hậu, còn cần công pháp cường đại, không phải tất cả mọi người đều giống như Phương Vân, ở Thiên Trùng thất phẩm đã có thể ngưng tụ chân khí hợp nhất.Đại bộ phận võ giả cho dù là công lực đạt tới chín mươi chín thiên long chi lực, nếu như không có công pháp đặc thù phối hợp, sức quyền vẫn không thể xuyên thấu hư không ba mươi vạn dặm, mà ở nửa đường đã tiêu tán rồi.

Di tinh dị túc đại pháp trừ điều này ra, tác dụng lớn nhất chính là tiết kiệm chân khí của võ giả ở mức thấp nhất. Nếu không, nếu như sau khi đánh vỡ mệnh tinh, chân khí tiêu hao hết, một khi xuất hiện địch nhân khác, lập tức sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Thực lực hiện tại của Phương Vân, chân khí ngưng tụ, hóa thành một cỗ. Tuy có thể xuyên qua tầng tầng hư không, đánh vỡ mệnh tinh, nhưng vào thời khắc đánh vỡ mệnh tinh cũng không đủ chân khí để ứng phó với địch nhân có thể tùy thời xuất hiện.

"Di tinh dị túc đại pháp không phải là đã bị diệt tuyệt rồi ư? Sao lại có thể xuất hiện ở đây!"

Tim Phương Vân đập thình thịch, thời đại cận cổ, Di tinh dị túc đại pháp sớm đã bị Đại Chu diệt tuyệt, công pháp của phái này hiện tại được cất giấu ở sâu trong hoàng cung, ở ngoại giới sớm đã thất truyền rồi.

Nơi này không ngờ lại xuất hiện Di tinh dị túc đại pháp đã diệt vong, theo lý mà nói là không thể. Cách giải thích duy nhất chỉ có thể là một cường giả của Di tinh dị túc phái nào dó, trước khi tông phái bị diệt vong đã bị cuốn vào trong Thủy ma nguyên thư, do đó mới có thể giải thích vì sao nó lại xuất hiện ở nơi này.

Có bản kinh thư này, xác suất độ qua Mệnh Tinh cấp của ta sẽ lớn hơn nhiều.

Quyền đầu của Phương Vân nắm chặt lại, thu hoạch này thật sự là quá bất ngờ. Hắn vố chỉ có ba phần xác suất có thể trùng kích Mệnh Tinh cảnh, dẫu sao thì ở Trung Thổ Thần Châu đắc tội với quá nhiều người. Nhưng hiện tại có bản kinh thư này, hi vọng lại tăng thêm tới bảy thành rồi.

Có bảy thành nắm chắc, đã có thể mạo hiểm một trận rồi, trùng kích mệnh tinh cảnh. Dẫu sao thì với tình huống của hắn, có nhiều địch nhân vậy mà muốn độ qua mà không gặp nguy hiểm thì cơ hồ là không thể.

Phương Vân không chút do dự, lập tức thu lấy bản kinh thư này, trước tiên cứ thu thập bảo vật đã, sau này có thời gian sẽ tu luyện. Ở trong bảo khố càn quét một phen, Phương Minh Nguy mới rời khỏi bảo khố dưới đất. Khi hắn ly khai thủ hộ giả của bảo khố lần này bảo trì trầm mặc, một mực nhắm mắt, dựa ở trên tường, giống như là không nhìn thấy gì.

"Rầm rầm!"

Cánh cửa đồng ở phía sau Phương Vân đóng lại, bảo khố của Cửu Tử Thi ma tông cũng gặp phải sự tổn thất thảm trọng.

Ba ngày sau, dưới mệnh lệnh của phó chưởng môn số một Triệu Hoa, cả Cửu Tử Thi ma tông dốc sức xuất động, bảy phó chưởng môn, tất cả hộ pháp, trưởng lão, cùng với đệ tử trên cấp địa biến dấy lên cuộc chiến tranh tông phái với Chư Thiên Thương Sinh phái ở lân cận.

"Giết!"

"Giết!"

Đê tử của Cửu Tử Thi ma tông phối hợp với quân lực hùng hậu của Đại Ngu triều, giống như tủy triều hướng tấn công về phía Đại Mâu vương triều nằm dưới sự khống chế của Chư Thiên Thương Sinh phái.

Đại Ngu triều và Đại Mâu vương triều nằm cạnh nhau, mà thân là quốc giáo của hai nước, Cửu Tử Thi ma tông và Chư Thiên Thương Sinh phái vốn có va chạm. Chỉ là vì ngại đạo lý trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi nên hai nước mới bảo trì sự khắc chế.



Mâu thuẫn giữa hai phái vốn đã có từ lâu, nhưng không ai ngờ được rằng, lần này, Cửu Tử Thi ma tông lại phát khởi tiến công trước, hơn nữa còn với khí thế to lớn như vậy.

Trong sơn cốc to lớn, đại quân của hai vương triều trước tiên chém giết nhau. Trong thế giới hỗn loạn này, chiến tranh giữa hai vương triều to lớn cứ cách một đoạn thời gian lại phát sinh.

"Giết!"

Trên trời điện xẹt sấm rền, từng đệ tử của Cửu Tử Thi ma tông và đệ tử của Chư Thiên Thương Sinh phái từ trong đại quân bay lên, giống như là tên rời khỏi cung, ở trong hư không mãnh liệt va chạm nhau. Ánh sáng của kim loại trong thiên địa tăm tối, làm tóe ra từng tia lửa chói mắt.

"Những tên gia hỏa đáng chết này, ta sớm đã nói rồi, Cửu Tử Thi ma tông không thể lưu lại!"

Trên một tòa núi trọc trời to lớn đen xì ở cạnh Đại Mâu vương triều, năm bóng người giống như là tháp sắt, đón gió mà đứng, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía kia của chiến trường

"Tên hỗn đản Triệu Hoa này, quả thực là điên rồi. Chưởng môn của Cửu Tử Thi ma tông đang làm gì vậy, sao lại giao đại quyền nắm giữ phái cho dạng người này, hắn muốn Cửu Tử Thi ma tông bị diệt phái ư?"

"Hiện tại cử những tên pháo hôi này ra thì có ý tứ gì! Hắn đã muốn khiêu chiến, vậy thì để chúng khiêu chiến đi! Giết bọn Triệu Hoa, cũng vừa hay để cho chúng biết được lực lượng của Chư Thiên Thương Sinh phái chúng ta!"

"Hừ, Cửu Tử Thi ma tông không cần tông nghiệp của mình nữa, vậy thì để chúng ta tiếp quản đi!"

"Bởi vì cố kỵ những tông phái khác trên đại lục nên chúng ta mới dung tha cho chúng, bọn chúng đã muốn tìm đường chết, vậy thì dứt khoát thanh toàn cho chúng đi!"

Trong mắt năm ngoài hàn quang bắn ra, từng cỗ sát khi vô hình lấy năm người làm trung tâm tỏa ra. Trong thiên địa đấy lên một cơn gió lốc.

"Rầm!"

Hư không chấn động, cuồng phóng bốc lên. Đối diện mọi người một bóng người từ trên không hạ xuống, nặng nề đạp lên hư không. Nơi mà người này hạ xuống, cả hư không đều sụp đổ, lộ ra vết lõm xuống.

"Đại Quỷ Tu La, ngươi là đang nói bọn ta à?"

Một tiếng chuông vang vọng trong thiên địa, tiếng chuông vừa dứt, từng bóng người giống như là thiểm điện từ trong mây đen hạ xuống, xếp thằng hàng đứng trước mặt mọi người.

"Triệu Vạn Đồ!"

"Chu Văn Đức!"

"Phương Bất Dịch!"

Nhìn sáu bóng người ở trước mặt, con người năm phó đại chưởng môn của Chư Thiên Thương Sinh phái co rút lại, sắc mặt đột nhiên biến đổi. Mấy phó chưởng môn của Cửu Tử Thi ma tông, bọn họ đều nhận ra. Nhưng trong ấn tượng tuyệt không cường đại như thế này, trong khoảng thời gian ngắn ngủi, công lực của mấy người này đều đồng thời tăng mạnh.

"Sao có thể như vậy được, lâu ngày không gặp, bọn cúng không ngờ lại đề thăng nhiều như vậy!"

"Sau Mệnh Hồn cảnh, lực lượng tăng trưởng rất chậm, thời gian ngắn như vậy, mấy người các ngươi không ngờ lại thực lực tăng mạnh"

Mấy người sắc mặt đều biến đổi, Chư Thiên Thương Sinh phái tuy chỉ có năm người, nhưng năm người này mỗi người đều cường dại hơn mấy vị phó chưởng môn của Cửu Tử Thi ma tông một chút. Đây cũng là nguyên nhân mà họ dám lên tiếng đòi diệt tuyệt Cửu Tử Thi ma tông.

Nhưng hiện tại ưu thế này không còn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Tộc Đại Chu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook