Chương 397: Dữ dội làm khó dễ
Hoàng Phủ Kỳ
28/03/2013
Thập Tam hoàng tư như gặp phải trọng kích, kêu lên một tiếng đau đớn, bị một cỗ lực lượng vô hình đánh bay hơn mười trượng, ở trong hư không bay lả tả ra một đường long huyết.
Mà ở phía dưới, năm hư ảnh chân long, ở giữa không trung rung động, bốn hư ảnh chân long lập tức biến mất vô tung. Còn lại một đạo chân Khí, dùng thế lôi đình vạn quân, đánh vào Cửu Anh.
Ba trong chín cái đầu của Cửu Anh, như giấy dán bị ập như, ám kình còn lại, đánh vào trong cơ thể Cửu Anh, đem Minh vương Thái tư biến thành Cửu Anh, đánh bay ngược ra hơn mười trượng. Mấy cái đầu còn lại của Cửu Anh, đau đến gào rú không thôi
Một lần giao thủ này, hai người một lần nữa là tám lạng nửa cân, bất phân thắng phụ, đều bị trọng thương! Ngũ Đế ngự long quyền cùng độc tí minh vương tam khấu thủ, đều là tuyệt học có một không hai
Thập Tam hoàng tử cùng Minh vương Thái tử sau khi thi triển ra hai môn tuyệt học có một không hai hoàng thất cùng Minh tông, nội lực tiêu hao thật lớn, hơn nữa song song đều bị thiệt hại nghiêm trọng, rõ ràng tư tam thập ngũ (35) thiên long chi lực. Xuống đến nhị thập lục thiên long chi lực.
“Võ học Đại Chu hoàng thất, bất quá cũng chỉ như thế!”
Một thanh âm khàn khàn từ Minh vương Thái tư biến thành Cửu Anh truyền đến: “Chi bằng chừng đó năng lực, đã muốn chinh phục chư giáo vạn phái, thật sự là không biết tự lượng sức mình!-'
Thanh âm vừa dứt. Phần cổ bị đứt rời ba cái đầu bị đứt của Cửu Anh hai luồng huyết nhục nhúc nhích, trong nháy mắt ba cái đầu mới, tốc độ sinh trưởng lấy mắt thường cũng có thể thấy được mọc ra, một lần nữa khôi phục như lúc ban đầu.
Cửu Anh là sủng vật của Minh vương nắm giữ sinh tử, không chỉ có thể phim tử vong U Minh địa hỏa, bản thản cũng có năng lực phục hồi cường đại.
Thập Tam hoàng tử không có dây dưa cùng Minh vương Thái tử, là hoàng tộc, đều có kiêu ngạo cùng tôn nghiêm của hoàng tộc. Ánh mắt lạnh lẽo, Thập Tam hoàng tử chỉ nói hai chữ: “Đến đây!”
Thanh âm ầm ầm giống như lôi đình cắt qua hư không, bức bắn bốn phương tám hướng, hiền thị rõ khí phách hoàng thất!
Thanh âm vừa dứt. Ứng Long hai cánh bổ nhào về phía trước, một lần nữa hóa thành lưu tinh hạ xuống. Há miệng phun ra một mảng lớn Thương Khung chân hỏa. Đồng thời Hám thế hoàng quyền một lần nữa đánh ra.
“Rít...”
Chín đầu dữ tợn của Cửu Anh, mãnh liệt duỗi dài phát ra một hồi tiếng rít chói tai. Miệng rộng đầy răng nhọn hình tam giác mở ra, vô số U Minh địa hỏa một lần nữa phụt ra, đồng thời địa ngục minh long bay ra. Minh vương Thái tử một lần nữa sử xuất Địa ngục minh long quyển.
Phành! Phành! Phành!
Tiếng vang kinh thiên động địa, chấn triệt hư không. Hai tuyệt thế hung vật ở trong trời xanh. Rít gào, gầm rú. Quấn lấy nhau cùng một chỗ. Bất kể là Minh vương Thái tử hay Thập Tam hoàng tử, đều không có thi triển Ngũ đế ngự long quyền cùng Độc tí minh vương tam khấu thủ nữa.
Hai môn tuyệt học có một không hai này, quá tiêu hao nội lực! Dùng ra một lần nữa, chỉ sợ lập tức phải khôi phục nhân thân, hơn nữa còn tụt xuống dưới nhị thập (20) thiên long chi lực.
Phong Thái Thương cùng Quân Niệm Sinh ngửa đầu nhìn trời ánh mắt chớp động, không biết suy nghĩ gì trong đầu. Khi Minh vương Thái tử cùng Thập Tam hoàng tử chém giết đã lâu, lực lượng một lần nữa tụt xuống, hạ xuống đến nhị thập ngũ (25) thiên long chi lực. Phong Thái Thương cùng Quân Niệm Sinh rốt cuộc xuất thủ!
Phanh! Phanh!
Sơn cốc chấn động, hai thân ảnh mãnh liệt phá không ra. Phong Thái Thương mãnh liệt phát ra một tiếng thét dài thân hình nhoáng một cái, lập tức biến thành thần thủ Kế Mông thân người đầu rồng.
Phong Thái Thương nguyên vốn chỉ có thập ngũ (15) thiên long chi lực, nhưng lúc này biến hóa thần thủ Kế Mông, khí tức lập tức cuồng bạo, trong nháy mắt, đã đột phá đến nhị thập thất (27) thiên long chi lực. Trên người tản mát ra khí tức, cực kỳ bá liệt, giống như một cơn lốc!
'“Nguyên thủy chi ma!”
Phong Thái Thương lúc này lực lượng, cùng thực lực bị hạ xuống của Thập Tam hoàng tử cùng với Minh vương Thái tử ngang hàng. Vị ma đạo thanh niên đệ nhất cao thủ này. Không lên tiếng thì thôi lên tiếng là kinh người. Trong Khi Thập Tam hoàng tử cùng Minh vương Thái tử dây dưa, trong nháy mắt đã tập trung toàn bộ lực lượng, sử xuất ma công trong “Thủy Ma Nguyên Thư’" có một không hai
Chỉ nghe một tiếng vang lớn, trong hư không phương viên mấy trăm dặm, mãnh liệt rung động lắc lư, khí tức trên người Phong Thái Thương, đem hư không khuấy động long trời lở đất. Cả không gian bỗng nhiên tối sầm lại. Sau đó một đạo hào quang đâm đặc hắc ám, từ trong cơ thể Phong Thái Thương phụt lên, hóa thành một pho tượng Hắc Ám Ma Thần cực lớn!
Tòa Hắc Ám Ma Thần này ba đầu mười tám cánh tay, toàn thân toát ra khí tức cổ lão. Xưa cũ, ngông cuồng, bá đạo. Phảng phất như tư trong hư vô hắc ám nhất trong vũ trụ bước ra. Phong Thái Thương đột nhiên hét lớn một tiếng, ma khí cuồn cuộn lập tức hội tụ thành một thiết quyền cực lớn đen kịt, dùng thế Lôi đình vạn quân đánh ra.
Một quyền này trời rung đất chuyển, đem Minh vương Thái tư tính cả Thập Tam hoàng tử toàn bộ bao vây vào trong!
Phanh!
Phong Thái Thương vừa mới ra tay. Quân Niệm Sinh cũng đạp đất mà dậy, vị truyền nhân Thái Tổ phái này, trong mắt xẹt qua một tia lệ mang, mãnh liệt quát lên một tiếng lớn. Xuất ra một món pháp khí màu tím hồng, chung quanh pháp khí hiện ra hư ảnh long phượng, rõ ràng là một món thượng phẩm pháp Khí.
“Bạo”.
Một tiếng hét to, trong hư không một đạo hào quang màu tím hồng so với thái dương còn muốn chói mắt gấp mười, mãnh liệt nổ tung ra. Kình Khí cuồng bạo hủy diệt quét ngang bốn phía. Trong tích tắc trước khi pháp khí này bộc lộ ra năng lượng hủy diệt khuếch tán ra. Quân Niệm Sinh thi triền ra chữ Khỏa trong “Thái tố Khắc điển”, sinh ra một cỗ lực lượng kỳ dị, đem uy lực từ cực phẩm pháp Khí tự bạo áp súc lại, hướng về phía Thập Tam hoàng tử cùng Minh vương Thái tử đẩy qua.
Luồng lực lượng hủy diệt này, lại có hơn phân nửa hướng về phía Minh vương Thái tử!
Quân Niệm Sinh khi tranh đoạt Tà Thần chi noãn, ăn của Minh vương Thái tử không ít thiệt thòi còn thiếu điều bị hắn ám toán chết. Tượng đất cũng có ba phần hỏa giận. Quân Niệm Sinh lúc này bắt được cơ hội lập tức toàn lực ra tay. Đem toàn bộ nhị thập (20) thiên long chi lực thúc dục cực phẩm pháp khí nổ tung, sinh ra uy lực cực kỳ đáng sợ!
Phong Thái Thương. Quân Niệm Sinh một đạo một ma, lá mặt lá trái lúc này rốt cuộc bắt được cơ hội dữ dội làm khó dễ, vừa ra tay chính là chiêu số lấy mạng, đầy đủ triển lộ ra bàn sắc đạo, ma Thanh niên đệ nhất cao thủ!
Dị biến tới rất nhanh. Thập Tam hoàng tử cùng Minh vương Thái tử sắc mặt đại biến, phẫn nộ quát: “Muốn chết”.
Hai người vừa rồi thi triển thủ đoạn, sinh tử đánh nhau, nhưng lúc này, đối mặt Phong Thái Thương cùng Quân Niệm Sinh dữ dội làm khó dễ, lại không hẹn mà cùng tạm thời buông tha tranh chấp giữa hai người, chuyển sang liên thủ ứng đối công kích của Phong Thái Thương cùng Quân Niệm Sinh!
Cao thủ dưới tình huống này, cũng có thể lựa chọn ra Phương thức ứng đối hữu hiệu nhất, đơn giản nhất, có lợi nhất! Thập Tam hoàng tử cùng Minh vương Thái tử không thể nghi ngỡ chính là tồn tại như vậy!
“Hô” Thương khung chân hỏa cùng U Minh địa hỏa đồng thời phun ra, cùng lúc Thập Tam hoàng tử cùng Minh vương Thái tư đều tự phát ra một chưởng, chống đỡ Nguyên thủy chi ma của Phong Thái Thương cùng pháp khí tự bạo của Quân Niệm Sinh!
“Oành"
Bốn cổ lực lượng, ở trên hư không đụng nhau. Thập Tam hoàng tử cùng Minh vương Thái tử kêu lên một tiếng đau đớn, bị Phong Quá Thương cùng Quân Niệm Sinh liên thủ công kích, đánh lùi trăm trượng. Song song Khí huyết bốc lên, nội phủ thụ thương!
Thập Tam hoàng tử cùng Minh vương Thái tử dù sao chém giết đã lâu. Không giống Phong Thái Thương cùng Quân Niệm Sinh, chém giết nhìn như hung mãnh, thực ra không có nửa điểm hung hiểm đáng nói, giờ phút này thực lực đại giảm, cộng thêm Phong Thái Thương cùng Quân Niệm Sinh cùng làm khó quá đột ngột tuy kịp phản ứng, nhưng vẫn chậm nửa nhịp, lập tức bị thương không nhẹ.
Nếu không có hai người kịp thời gác lại thành kiến, liên thủ đối địch, lúc này cũng không phải là trọng thương, mà là năm trên mặt đất.
“Hây”
Phong Thái Thương quát lên một tiếng lớn, hư không đạp mạnh, lập tức đuổi giết về phía Thập Tam hoàng tử. Cùng một thời gian. Quân Niệm Sinh cũng ăn ý giết hướng về phía Minh vương Thái tử trọng thương.
Hai vị đạo, ma thanh niên đệ nhất cao thủ này, trong tích tắc hiền lộ ra sự ăn ý, một đám trưởng lão môn phái ở phía dưới thấy vậy cũng trợn mắt há hốc mồm!
“Phong Thái Thương, lui xuống đi!", một tiếng quát lớn từ phía dưới truyền đến, Phong Thái Thương chi cảm thấy trước mắt nhoáng một cái, một pháp khí bằng móng tay đột nhiên xuất hiện ở phía trước, sau đó mãnh liệt chấn động, liền hóa thành hai tòa sơn phong cực lớn, ngăn tại trước người!
“Oanh!”
Phong Thái Thương một quyền này đánh lên trên Ngũ Ngục phong, không khí trong phương viên mấy trăm dặm, tạo nên gợn sóng vạn trượng.
Phong Thái Thương một quyền này. Phương Vân chỉ cần đơn giản bằng vào thượng phẩm pháp khí này cản lại!
Nguyên thủy chi ma. Xuất từ “Thủy Ma Nguyên Thư”, chính là một môn tuyệt học có một không hai diễn hóa mà thành. Phương Vân tự nghĩ Đại lực thần ma chương cũng tiếp không dưới, toàn thân cao thấp, cũng chỉ có pháp khí Ngũ Ngục phong này, mới có thể tiếp được. Sự thật cũng xác minh suy nghĩ của hắn, chỉ có điều, Ngũ Ngục phong tiếp một quyền này, lập tức năng lượng hao hết, hào quang ảm đạm.
“Nhanh”
Ngoài mấy trăm trượng, Phương Vân tâm niệm vừa động, liền đem pháp khí này chiêu trở về.
“Phương Vân!”
Trong miệng Nguyên thủy chi ma đen kịt phát ra một tiếng hô kinh ngạc. Giác Thụy trước mắt Phong Thái Thương cũng không ấn tượng, nhưng tiếng quát vừa rồi cùng với khí tức trên người Giác Thụy này, lại khiến cho hắn nhận ra được.
Đây rõ ràng là tiểu hầu gia Đại Chu trải mấy tháng trước, chính mình phụng mệnh trong tông, tiến đến tầm nã, cuối cùng lại để cho hắn thuận lợi đào thoát.
Nhìn thấy Giác Thụy khí tức cường hãn trước người này. Phong Thái Thương trong lòng cũng nồi lên gợn sóng, mấy tháng trước. Phương Vân còn phải dựa quỷ kế, xảo trá, dựa vào phập khí tự bạo, mới có thể bị thương hắn hơn nữa cuối cùng, vẫn được nho gia thanh niên đệ nhất cao thủ Lý Ức Huyền cứu đi.
Mà hôm nay, thiếu niên này lại có thể đứng ở trước mặt mình, hóa thân Giác Thụy, đối cứng với mình!
“Phong Thái Thương, lui xuống đi! Ngươi không phải đối thủ của ta!”
Phương Vân thanh âm không cao không thấp, toát ra một cỗ tự tin không thể nghi ngờ.
Không bao lâu trước đó, Phương Vân thấy được Phong Thái Thương, Dương Hoằng, Quân Niệm Sinh. Lý Ức Huyên tử đại cao thủ này, chỉ có nhìn lên cùng ngưỡng mộ. Nhưng hôm nay đã có thể cùng bọn họ ngồi ngang hàng, thậm chí áp bọn họ một đầu!
“Nhiều lời! Lần trước để cho ngươi chạy thoát, không nghĩ tới ngươi lớn gan như vậy, lần này lại có thể chui đầu vào lưới, vừa vặn có thể đem ngươi mang về trong tông phục
mệnh!”
Phong Thái Thương kiến thức, kinh nghiệm, đều là người nổi bật trong cùng thế hệ, Phương Vân pháp khí tuy lợi hại, nhưng mà, tương đối tiêu hao chân khí cũng thật lớn. Phong Thái Thương tự tin, tuyệt đối có thế bằng vào Nguyên thủy chi ma, dùng bạo lực đánh phá pháp khí này!
“Chư thiên chư địa, ma lâm vạn giới!
Thanh âm Phong Thái Thương biến đổi Nguyên thủy chỉ huy ba đầu lâu, đồng thời xướng lên ma âm cổ lão, tất cả mười tám cánh tay hắc ám đồng thời đánh ra pháp quyết, trong nháy mắt, ba văn tự cổ lão, vắt ngang ở trong hư không.
Ba văn tự cổ lão này, mỗi một chữ lớn bằng một tòa nhà, từ trái sang phải phân biệt đại biểu cho Thiên Địa Ma, tam giới!
Thanh âm vừa dứt, ba chữ Thiên, Địa, Ma, hợp nhất chất chồng cùng một chỗ, hóa thành một luồng ma phong dài hơn hai mươi trượng, ầm một tiếng, xoáy lên ma khí dậy sóng, hướng về phía Phương Vân đánh qua.
“Phong Thái Thương, ta nói rồi ngươi không phải đối thủ của ta. Thần ma câu dịch đại pháp!”
Phương Vân quát lạnh một tiếng, khu động Thần ma câu dịch phù triện trong cơ thể, một đạo hư ảnh phù triện màu xanh đồng mơ hồ xuất hiện ở trong hư không, đem Giác Thụy bao vây ở chính giữa.
Trên hư ảnh phù triện cổ lão này, lôi điện lặp lòe, phát ra lôi âm ầm ầm.
Trên phù triện cổ lão, hiện ra vô số gương mặt ma thần cổ lão!
“Rống...’"
Một tiếng rít gào thò bạo từ ở chỗ sâu trong không gian phía trên Phương Vân phát ra. Sau đó một ma thần cực lớn, mang theo khí tức hủy thiên diệt địa. Ở trong không gian xé mở một đạo nứt gãy, đạp không mà đi ra!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.