Chương 421: Giết chóc trên biển
Hoàng Phủ Kỳ
28/03/2013
“Ngươi!...”
Cô gái nhân ngư này, bỗng nhiên cả kinh, hai mắt trợn to, không thể tin được mà nhìn Phương Vân.
Hải tộc cùng nhân tộc giao chiến, vẫn lần đầu tiên nghe được, có người có thể nói ra ngư ngôn của hải tộc.
‘‘Ngươi là cái gì!”
Cô gái nhân ngư này hỏi là “Ngươi là cái gì” mà không phải ‘‘Ngươi là ai”. Một nhân loại, đột nhiên biến hóa thành một loại sinh vật kỳ quái, hơn nữa còn có thể nói ngôn ngữ của các nàng, hiển nhiên vượt quá phạm trù nàng giải thích.
“Trả lời ta, hải tộc các ngươi ở dưới biển sâu sinh tồn lâu như vậy. Tại sao phải lựa chọn lần này.toàn diện tiến công nhân tộc trên đất bằng?”
Phương Vân nhìn sang con mắt nhân ngư này, ánh mắt sáng ngời, đem tinh thần cùng ý chí võ đạo của mình áp bức qua.
Cô gái nhân ngư này ánh mắt lập tức trở nên mê mang, môi run run, lẩm bẩm nói:
“Lần này tiến công, là Tam... Tam hoàng tử... liên..”
Cô gái nhân ngư nói được một nửa, trong miệng bắt đầu xuất huyết.
“Nàng ta không ổn rồi”.
Thủy sư Tổng binh ở một bên nói.
“Đã chết rồi đem nàng thả lại biển khơi”.
Tạ Phiên Phiên ở một bên nói.
Trong khi Tạ Phiên Phiên nói chuyện, thì cô gái hải tộc này thân hình đã cứng đờ bất động. Lôi đình đạn uy lực cực lớn, thiết y bên ngoài nổ thành từng mảnh nhỏ, không ngừng chặt đứt tay nàng, mảnh vụn càng xông vào kinh mạch, huyết quản của nàng. Trong khi nàng nói chuyện, những mảnh vụn thiết y này cũng đã tiến nhập vào trái tim của nàng, đem trái tim của nàng đâm xuyên qua.
Phương Vân thầm nghĩ một tiếng đáng tiếc, lại như cũ hóa ra một bàn tay cực lớn, đem người cô gái hải tộc này nhấc lên, sau đó đưa vào trong nước. Thân hình nhoáng một cái, Phương Vân lại khôi phục nhân thân.
‘‘Ngươi vừa rồi đã hỏi được cái gì?”
Ở một bên, Tạ Phiên Phiên hỏi. Cách vài bước Thủy sư Tổng binh cũng đang lắng nghe.
“Nàng ta nói chỉ được một nửa. Nhưng mà cũng không xê xích gì nhiều. Ta nếu đoán không sai thì lần này hải tộc tiến công, là Tam hoàng tử gì đó của bọn hắn, liên họp Địch tộc, Di tộc cùng Man tộc khởi xướng” Phương Vân nói.
Côp gái nhân ngư này tuy chỉ nói một nửa, nhưng Phương Vân chỉ cần liên tưởng xuống, thì những bộ phân còn lại cũng có thể đoán ra được.
‘‘Ngươi xác định như vậy, là Tam hoàng tử kia sao? Nhân ngư này ngay cả cái đuôi cũng không có hóa đi. Rõ ràng chỉ là hải tộc bình thường. Loại chuyện này, nàng làm sao biết?” Tạ Phiên Phiên mỉa mai nói.
Phương Vân còn không có trả lời, Thủy sư Tổng binh ở một bên ngược lại giải đáp:
“Cái này ngược lại không nhất định. Hải tộc cùng nhân tộc chúng ta không giống nhau. Không có kết cấu phức tạp như triều đình. Nàng biết được những cái này, cũng không có gì quá kỳ quái”.
“Đại quân trước khi lên đường, đều có một lời tuyên thệ tam quân trước khi xuất quân. Ai tới tuyên thệ trước khi xuất quân, người đó chính là thống soái. Ngươi nói hải tộc này, có thể biết được thống soái hành động lần này của các nàng là ai hay không?”
Phương Vân ung dung nói thanh âm vừa dứt, đã cất bước bỏ đi.
Thủy sư hạm đội tiếp tục nhằm hướng nam mà đi, một ngày sau đó, Phương Vân phát hiện phía sau hạm đội bắt đầu tụ tập lượng lớn cá mập, cách không xa cũng không gần, một mực dán ở đằng sau.
“Cá mập càng ngày càng nhiều, xem ra, những hải tộc cao đẳng kia đã chú ý tới chúng ta”.
Phương Vân nhìn sang đằng sau lâu thuyền sắt thép, lạnh nhạt nói. Lâu thuyền sắt thép cực cao, từ trên cao nhìn xuống, có thể nhìn thấy ước chừng ngoài hai, ba nghìn trượng, từng đạo vây cá màu đen đặc biệt, từ đáy nước nổi lên, xếp thành một hàng nhóm, theo đuôi ở phía sau.
Những cá mập này hình thành một mạng lưới cực lớn, đem năm lâu thuyền của Đại Chu triều, cùng hạm đội bao vây lại. Phương Vân trong khoảng thời gian này, cũng không ngừng đọc một số hồ sơ về hải tộc trên thuyền. Đối với hải tộc cũng có hiểu biết không ít.
Hải tộc có thể điều khiển các sinh vật có năng lực cường đại trong nước. Những điềm báo hải tộc tiến công, thường thường là trước phái lượng lớn cá mập theo đuôi. Sau đó mới có thể phát động tiến công.
Hải dương phi thường to lớn, so với lục địa thì lớn hơn nhiều. Hải tộc binh thường phân tán ở các nơi, muốn tụ tập còn cần một thời gian ngắn. Chúng phải tập kết quân đội lại, thì mới có thể khởi xướng tiến công.
Những thủy sư quan binh, này tổng kết ra kinh nghiệm. Hải tộc bình thường phân tán các nơi, nếu muốn đối phó cực không thuận tiện. Để cho bọn họ tập kết quân đội rồi một kích đánh tan, hiệu quả chiến đấu tương đối cao hơn nhiều. Cho nên, thủy sư Đại Chu triều bình thường gặp được loại tình huống này, sẽ không đối phó với cá mập.
Sau khi cá mập xuất hiện, đằng sau hạm đội lại xuất hiện các sinh vật biển khác. Những vật này ở dưới nước qua lại, một cỗ khí tức thổi qua như bão giông tố sắp đến khuếch tán ở trong thủy sư hạm đội thủy sư quan binh trên thuyền, bắt đầu khẩn trương chuẩn bị chiến tranh.
Đến khi trời tối hải tộc rốt cuộc đối với hạm đội phát động công kích.
“Rầm!”
Vô số cá mập, thực nhân vật, kiếm ngư, nhân ngư chiến sĩ, cùng với hải tộc cấp thấp thiên kỳ bách quái thừa dịp bóng đêm, đối với hạm đội phát khởi tiến công. Trong mặt biển phương viên gần ngàn trượng, sóng đào lớp lớp, vô số bóng đen, tên nhọn từ bốn phương tám hướng, hướng về phía thủy sư hạm đội phóng tới.
“Chuẩn bị chiến đấu!”
Thanh âm Thủy sư Tổng binh, vang vọng lâu thuyền. Trên lâu thuyền lớn nhỏ tất cả hạm đội đều là một mảng bận rộn. Trong nháy mắt, thanh âm máy móc, từ trên tất cả lâu thuyền lớn nhỏ, hạm đội truyền đến. Trong nháy mắt, bên ngoài lớp vỗ, đột nhiên xuất hiện lỗ thủng lớn nhỏ bằng đầu ngón tay, mới xem xét, thật giống như biến thành từng tòa tổ ong cực lớn vậy.
“Phóng ra!”
Thanh âm vừa dứt, hạm đội Đại Chu triều, biến thành cỗ máy giết chóc kinh khủng nhất trên thế giới. Hàng ngàn vạn mũi tên. từ trên thân tàu lớn nhỏ, phá không mà ra, hướng về phía bốn phương tám hướng thủy vực phá không mà bay đi.
Thủy vực phụ cận hạm đội trong nháy mắt trở thành chiến trường giết chóc đáng sợ nhất. Các hung vật trong biển, tính cả hải tộc mãnh liệt xông đến, bị tên bắn thủng, nổi lên trên mặt biển. Từng mảng máu từ trong cơ thể phụt ra, đem nước biển phụ cận, phủ lên một mảng máu hồng.
Những mũi tên dài này tốc độ cực nhanh, kình đạo cũng mười phần đáng sợ. Một cây tên dài thường thường có thể đem sinh vật trong gần ngàn trượng, tất cả đều đâm thủng.
Thời gian chỉ chừng một hơi hô hấp, trên hải dương lập tức bồng bềnh nổi lên ngàn vạn thi thể cá mập. Nguyên một đám bụng nổi lên trắng toát.
Tạ Phiên Phiên bỗng nhiên thấy một màn như vậy, cũng không nhịn được vì lực sát thương mà Đại Chu thủy sư thể hiện ra, mà cảm thấy rung động! Đây quả thực là cỗ máy giết chóc đáng sợ nhất.
“Hú!...”
Một đám hải tộc trong biển sâu, rít gào chói tai cuồn cuộn không ngừng từ bốn phương tám hướng tuôn qua. Cá mập chết nhiều ít, bọn họ cũng sẽ không đau lòng.
Về phần chiến sĩ nhân ngư các loại hải tộc cấp thấp, càng nhiều thì lực càng kinh người. Căn bản không e ngại thủy sư Đại Chu triều.
“Rầm!”
Hoa nước bắn lên, một đám chiến sĩ nhân ngư, khống chế bọt nước, lấy tốc độ cực nhanh vọt lên. Đại Chu triều sắt thép lâu thuyền ở trong hải dương, cơ bản cũng là một một tòa thành hải tộc bình thường căn bản không làm gì được. Nhưng mà, sắt thép lâu thuyền cũng có một nhược điểm, chính là bánh quạt nước ở đuôi thuyền. Chỉ cần hủy diệt nó, sắt thép lâu thuyền khổng lồ như vậy, thiếu khuyết động lực đi tới, lập tức chỉ còn một con đường chết.
Hơn nữa, sắt thép lâu thuyền tuy khó có thể làm gì được, nhưng bình thường hạm đội cũng không có khó đối phó như vậy. Hải tộc công kích, ngược lại có quá nửa, là đối với những hạm đội bình thường kia.
“Phóng ra!”
Lại là một tiếng ra lệnh. Năm chiếc sắt thép lâu thuyền tính cả thuyền hạm lớn nhỏ, một lần nữa phun ra ra vũ tiễn. Đáy nước một lần nữa một mảng đỏ thẫm.
Hải tộc trong nước có ưu thế tự nhiên, bất quá bắn được mấy đợt vũ tiễn, những hải tộc hung hãn không sợ chết này, cũng đã đến bên cạnh thuyền.
“Giết!”
Một tiếng quát lạnh xuống, thủy sư quan binh đã ngoài cấp Khí Phách, cảm trong tay binh khí theo bong thuyền bay lên không nhảy xuống. Thủy sư quan binh khác có thể đi trong nước hoặc bay lên không, thì lưu tại boong tàu.
“Hây! Lôi Đình đao pháp!”
Một thủy sư quan binh cấp Khí Phách, cầm trong tay Yển Nguyệt đao, một tiếng quát lớn, trường đao lập tức dữ dội mở ra một mảng lôi quang chói mắt, trong nháy mắt, ánh đao lập loè, trong phương viên hơn mười trượng, tất cả hải tộc, tính cả cá mập ở trong, toàn bộ bị cuốn vào ánh đao, chém cho nát bấy.
“Thủy giáo thương pháp! Giết!”
Môt võ giả cấp Khí Phách khác trường thương run lên, lập tức một mảng phủ triện hiện ra, khàn giọng rít gào, từ trong thương ảnh bay đi, đem hải tộc ở sâu trong đáy biến, xé thành nát bấy.
Lần lượt từng thủy sư quan binh, phá không mà dậy, hạ xuống trên mặt nước, tận tình đánh giết. Chiến sĩ nhân ngư cũng tương đương với ở tu vi thai cảnh Chân Khí cảnh, về phần cá mập, lực lượng cũng còn xa không thể so sánh với phi long của võ giả cấp Khí Phách, muốn giết những chiến sĩ nhân ngư cùng cá mập này, tự nhiên là thoải mái.
“Hay!”.
Từng tiếng quát lớn, từ bốn phía hải vực truyền đến. Phương Vân đứng ở boong thuyền lâu thuyền, phóng tầm mắt nhìn lại. Chỉ thấy trong đêm tối, sáng rọi lặp lòe từng đợt hư ảnh phi long, ở trên mặt biển rít gào.
Võ giả lực lượng có thể đạt tới phi long, muốn giết hại hải tộc thật sự là rất dễ dàng. Quả thực chính là hổ vào bầy dê. Trong nháy mắt, thi thể chung quanh hạm đội thủy sư, đã gia tăng rất nhiều, bụng trắng lật lên trong đêm tối cực kỳ dễ thấy.
Oành! Oành! Oành!
Đáy nước hạm đội kịch liệt chấn động. Từng đợt âm thanh nổ tung từ dưới nước truyền đến. Đó là những chiến sĩ nhân ngư có ý đồ từ đáy nước lẻn đi tới, dẫn nổ Lôi Đình đạn cho hạm đội bắn ra.
Hải tộc từ đáy nước đi tới, càng dày đặc, Lôi Đình đạn lực sát thương lại càng lớn!
“Đó là cái gì?”.
Tạ Phiên Phiên đột nhiên chỉ ra xa xa nói.
Phương Vân theo tay nàng chỉ nhìn lại, chỉ thấy xa xa, từng sinh vật khổng lồ, đang nhằm hướng này bơi lại. Chúng nó thân thể cực kỳ to lớn, chỉ cần là bộ phận nổi ở trên mặt nước, đã tựa như một tòa núi nhỏ. Những sinh vật này, so với thuyền hạm bình thường của triều đình còn muốn lớn hơn.
“Hải kình! Những hải tộc này phái tới hải kình! Mọi người chú ý!”
Lúc này, cách xa ngoài mấy ngàn trượng, một Thủy sư Tổng binh khác cũng phát hiện động tình ở xa xa, lớn tiếng hô lên.
Hải kình, là hậu đại long kình thượng cổ trong truyền thuyết. Chúng nó không chỉ có hình thể so với cá mập khổng lồ hơn nhiều lắm. Lực lượng cũng lớn hơn nhiều. Phương Vân đã từng có được một nội đan của long kình, chỉ cần là nội đan, đã có thể tăng lên võ giả nhị thập đến tam thập (20-30) phi long chỉ lực. So với võ giả cấp Tinh Phách bình thường còn muốn lợi hại hơn nhiều.
Hải kình mặc dù không có lực lượng cường đại như long kình, nhưng chỉ nói về lực lượng, thì đã ngoài thập phi long chi lực. Dùng để lật hạm đội bình thường của triều đình, cũng là dư dả.
Hải kình lực lượng tuy khổng lồ, nhưng phương thức công kích, phi thường đơn giản, chính là thuần túy cậy mạnh. Nếu như dùng động vật nào đó để hình dung mà nói thì chính là một con trâu. Chỉ có điều, hải kình bất luận lực lượng hay hình thể so với trâu đều lớn hơn.
Võ giả chỉ cần rơi xuống trên người hải kình, đánh xuyên đầu của nó. Có thể đơn giản đem chúng nó đánh chết! Xương cốt của hải kình, cũng không thể cứng rắn hơn so với khải giáp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.