Chương 882: Trùng kích mệnh tinh (3)
Hoàng Phủ Kỳ
23/10/2014
Phệ Ma tông chủ cũng không ngờ Vũ Mục lại cường đại như vậy. Chân khí của mình không ngờ chỉ bị một kích là tan.
"Ầm ầm!"
Khi Vũ Mục cản Phệ Ma tông chủ lại, thiên địa chấn động, một đạo ma khí phô thiên cái địa khác, vượt qua ma khí của Phệ Ma tông chủ tiếp tục đánh về phía mệnh tinh của Phương Vân. Chỉ thấy huyết quang chói mắt, thông thiên triệt địa, uy thế không ngờ lại không dưới Phệ ma tông chủ, chính là Huyết Ma tông chủ đồng thời ra tay.
Sau khi gia nhập Ma đạo đại hội, Huyết Ma tông chủ và Phệ Ma tông chủ dời tông môn tới nơi cách Đế Ma tông không xa. Có điều giữa hai bên vẫn cách nhau cự ly không nhỏ.
Hai vị tông chủ thượng cổ, võ công ngang ngửa nhau. Xuất thủ cơ hồ là đồng thời. Vũ Mục tuy có thể cản được Phệ Ma tông chủ, nhưng lại không thể cản được Huyết Ma tông chủ."
"Ầm ầm!"
Một đạo ma khí khác từ phía đông nam bay lên, trong nháy mắt vượt qua trùng trùng không gian, hoành không mà tới, va chạm với huyết quang của Huyết Ma tông chủ, trong náy mắt liền đánh tan.
"Thánh Vu giáo chủ!"
Tất cả những người cảm nhận được đạo ma khí này đều giật nảy mình. Huyết Ma tông chủ thì càng kinh hãi đến cả người run bắn lên. Quá bất ngờ, thực sự là quá bất ngờ. Thánh Vu giáo chủ chính là cường giả kinh thiên số một số hai, cực kỳ thần bí. Tuy cực ít liên hệ với ngoại giới, nhưng thực lực thì tuyệt đối không kém.
Hai người cùng là ma đạo, theo đạo lý, Thánh Vu giáo chú nói sao cũng không có nguyên do để ra tay ngăn cản mình.
"Ha ha, Huyết ma tông chủ, thứ tử của Phương gia này chính là túc mệnh chi lực của Thánh Vu giáo. Ai dám động tới hắn, chính là đối địch với Thánh Vu giáo ta. Thừa nhận đi!"
Một đạo ý thức thâm trầm, hoành không mà tới, vang vọng bên tai Huyết Ma tông chủ. Vị Thánh Vu giáo chủ này tựa hồ như vẫn lưu lại dư địa. Mặt của Huyết Ma tông chủ lập tức tối sầm lại.
"Túc mệnh chi lịch!"
Ở sâu trong đại địa, không ai phát hiện được, Minh vương vốn mang lòng quan chiến vào sát na này sắc mặt đột nhiên biến thành cực kỳ âm trầm.
"Phụ thân, cái bọn phản đồ Thánh Vu giáo này tựa hồ..."
Minh Vương thái tự tựa hồ như nghĩ ra gì đó, sắc mặt khẽ biến, nhìn Minh vương.
Minh vương thái tử còn chưa nói xong, nhưng Minh Vương há lại không biết: "Ta vốn không muốn nhúng tay vào, có điều, hắn là đã túc mệnh chi lực của Thánh Vu giáo. Vậy nói gì cũng không thể để tên này thành công được. Phàm là thành tựu mà Thánh Vu giáo muốn, Minh tông của chúng ta đều phải phá hoại.
Minh Vương sắc mặt âm trầm, một vòng pháp luân màu vàng ở trước người bồng bềnh, đột nhiên một chỉ điểm ra.
"Ầm ầm!"
Ở phía nam thần châu, đại địa chấn động, giống như là địa chấn vậy. Một đạo tử vong minh khí hủy thiên diệt địa lập tức bay thẳng lên trời.
"Ầm ầm!"
Minh khí của Minh Vương vừa bốc lên, một đạo chân khí cuồn cuộn, nóng rực như liệt hỏa , lộ ra một cỗ thủy đức thánh khí của nam phương, từ phía hải ngoại bay lên, va chạm mạnh với chân khí của Minh Vương, dẫn tới một trận nổ kinh thiên. Một kích này, tuy không đánh tan được minh khí, nhưng đã khiến cho khí tức của Minh Vương lung lay, yếu đi không ít.
Mắt thấy chân khí còn lại không thể nào xuyên qua được hơi hai mươi vạn dặm. Trên cơ bản, đạo khí tức này của Minh Vương chẳng khác nào là chết từ trong trứng nước.
"Doanh hoàng! Ngươi muốn đối địch với Minh tông của ta ư?"
Minh Vương mặt đầy vẻ tức giận, ý thức vượt qua trùng trùng hư không, hàng lâm trên bầu trời của Đại Doanh châu ở phía nam hải ngoại.
"Ha ha, Minh Vương đừng tức giận. Tranh chấp giữa tông phái của các người, trẫm không có ý nhúng tay vào. Có điều, tên này chính là nữ tế mà trẫm lựa chọn cho Đế Thang nhất mạch của trẫm. Cũng chính là Cửu châu cộng chủ tương lai sau khi triều Đại Chu diệt vong. Ta tuy không muốn đối địch với Minh tông,có điều, nếu như ngươi muốn khiên chiến Ngũ Đế huyết mạch chúng ta, trẫm cũng chẳng sợ gì!"
Giọng nói của Doanh hoàng vang vọng, đầy khí tức chính trực đường hoàng. Công pháp đặc thù của Đế Thang nhất mạch, thậm chí khiến nhiệt độ của Minh tông ở sâu dưới lòng đất cũng tăng lên không ít.
"Cửu Châu cộng chủ!"
Sắc mặt của Minh Vương biến thành càng khó coi hơn. Y không thể nào ngờ được rằng, một vương hầu tử đề bình thường trong mắt y lại có loại thân phận này.
Ở bên cạnh, trong mắt Minh Vương thái tử cũng lóe lên một tia lệ sắc. Hắn không ngờ rằng, tên vương hầu chi tử mà y trước giờ không thèm để trong mắt lại có Doanh hoàng bảo vệ. Hơn nữa thân phận lại hiển hách như vậy.
Điều này chẳng khác nào là quý tộc của một nước đang đi trên đường, nhìn thấy bình dân bách tính, ngay cả liếc cũng không thèm liếc lấy một cái. Nhưng không ngờ rằng, tên bình dân bách tính này đột nhiên lại lật mình, biến thành một hoàng thân quý trụ mà mình chỉ có thể ngước nhìn, đang ở đây cải trang vi hành.
Điều này khiến trong lòng Minh Vương thái tử cực kỳ khó chịu. Thậm chí còn sinh ra một cỗ sát ý.
Hắn lờ mờ biết rằng, tông phái thượng cổ, trung cổ, cận cổ và hậu duệ của Ngũ Đế đã đạt thành một hiệp nghị gì đó, Muốn cùng đưa lên một Cửu Châu chi chủ, nhưng không ngờ lại chính là hắn.
"Phương Vân!"
Mắt Minh Vương thái tử lóe sáng, hắn nhìn bóng người trong pháp luân, mắt lấp lánh sát ý.
Phương đông thần châu, đại hải chi tân. Hàng ngàn hàng vạn thanh phi kiếm, vây quanh một đoàn kiếm quang, bay lượn khắp trời. Đoàn kiếm quang này cực kỳ chói mắt bồng bềnh trong hư không, lập lòe bất định. Trong kiếm quang có một bóng người mờ mờ.
Sóng biến nhấp nhô, va đập lên đá ngầm trên mặt biển. Đá ngầm bay lền trời, tinh quang lấp lánh.
"Vù!"
Khi tinh khí của Phương Vân, từ giữa đại địa, trong dãy núi bốc lên, đoàn kiếm quang này hơi do dự một lát. Lập tức ầm một tiếng, trong hư không giống như là nứt ra hàng vạn mặt trời, một đạo kiếm khí vọt lên, đánh về phía quả mệnh tinh chói mắt ở ngoài ba mươi vạn dặm đó.
Song, đạo kiếm khi này vừa bốc lên được mấy vạn trượng liền bị một đạo dương lôi màu tím đánh rơi xuống.
Thánh thú kỳ lân ngồi ở trên một hòn đảo nhỏ cách đó không xa. Nó hóa thành bộ dạng của một tráng hán, vẫn để tay trần, trước người là một đống lửa đang cháy ngùn ngụt, nhàn nhã nướng cá biển.
"Đố kỵ là tội! Vả lại, mọi người tốt xấu gì cũng từng chiến đấu cùng nhau ở Vô Lượng ma vực. Ít nhiều gì cũng phải nể nhau một chút. Đừng có mà xuất thủ. Ha ha!"
Kỳ lân nghếch hai chân lên, nhàn nhà tự đắc, miệng thâm chí còn ngâm nga một điệu nhạc. Y tuy xuất thú ngăn chặn kiếm khí của Đế Nhất, nhưng ngay cả đầu cũng chẳng buồn ngẩng lên, tụ tinh khí thần nhìn lên con cá ở trên que.
Ở bên cạnh y, trên mặt đất chất một chồng xương cá cao vút.
"Chẳng đủ để ăn!"
Kỳ lân cảm thán, tay phải tùy ý vỗ một cái, lại hút một con cá lớn từ mặt nước bay ra. Trực tiếp đứng dậy, một tay nắm lấy đuôi cá, một tay nắm thân cá, đặt vào đống lửa. Dưới chân y giậm nhẹ một cái, một đốm lửa nhỏ lập tức bốc cao mấy trượng, biến thành hỏa diễm màu tím ngùn ngụt.
Đế Nhất im lặng, con thánh thú này trước đây không lâu tìm tới hắn, lại một mực mặt dày theo hắn, đánh cũng đánh không đi được.
"Ngươi muốn giúp hắn vậy thì giúp hắn đi!"
Đế Nhất ném lại một câu rồi quay người bỏ đi. Kiếm quang màu trắng co lại, trong nháy mắt, vượt qua hải dương, biến mất trong bóng tối.
"Ê, người trẻ tuổi! Đừng đi, kỳ lân đại gia của ngươi ở đây chẳng quen được mấy người!"
Kỳ lân vội vàng giơ cao con cá đã chín một nửa lên rồi đuổi theo, nhanh chóng biến mất trong bóng tối.
Ở sâu trong thương khung, bên ngoài mấy vạn dặm, tinh thần của Phương Vân tương hợp với chân khí. Trở thành trung tâm của cơn lốc, chuyện phát sinh trong hư không, truyền rõ ràng vào trong cảm tri của hắn.
Trùng kích mệnh tinh hung hiểm và phức tạp hơn xa tưởng tượng của hắn. Có điều, trùng kích mệnh tinh, vốn là hành động nghịch thiên. Nghịch thiên, tất nhiên là phải chịu sự chinh phát của trời, phải trả giá đắt.
Võ giả viên mãn chi đạo, thánh điện chi đồ, hung hiểm khó đoán, cửu tử nhất sinh. Phương Vân có thương long mệnh cách, lại được Phu tử cải mệnh. Cuộc đời này đã không còn giống như tiền thế nữa rồi.
Song mệnh vận của Phương Vân thay đổi càng nhiều, gặp phải mệnh vận phản phệ càng lợi hại. Từ lúc Phương Vân tu luyện võ đạo tới nay, các loại tao ngộ, kiếp số, chính là biểu hiện của loại phản phệ này. Mà tất cả những kiếp số này, lại rồi sẽ có một ngày tích lũy lại, đột nhiên bạo phát ra.
Trong nơi tăm tối, sớm đã chú định, kiếp số trong mạng của Phương Vân lợi hại hơn những võ giả khác nhiều.
Phương Vân trong lòng biết rõ rằng, các loại hung hiểm khi trùng kích mệnh tinh này chính là thiên đạo của trời xanh mượn tay người để làm kiếp số. Ở trong võ đạo được gọi là nhân kiếp.
Quyền khí do tinh khí thần của Phương Vân hóa thành càng lúc càng cao, cách mệnh tinh càng lúc càng gần. Khi trùng kích mệnh tinh lầnnày, kiếp số lớn nhất bị người ta hóa đi. Phương Vân đột nhiên từ nơi tăm tối cảm thụ được một tia huyền ảo, tin tức tới từ mệnh vận của mình.
Thì ra một cửa này nhìn thì hung hiểm, cửu tử nhất sinh, nhưng chỉ cần có nghị lực lớn, quyết tâm lớn, kiên trì lớn. Liền sẽ được phân một phần bảo vệ và khí vận của trời xanh, hóa đi kiếp số.
Từng cỗ khí tức hủy tiên diệt địa đó, đi được nửa đường thì bị người ta đánh tan, chính là như vậy.
Song, được trời xanh chia cho một tia bảo hộ và khí vận không có nghĩa là an toàn rồi. Nghịch thiên cải mệnh, phải dùng lực lượng của mình để cải biến lực lượng, khiêu chiến trời xanh.
Tất cả phải dựa vào bản thân Phương Vân.
Một kích của Phệ Ma tông chủ bị Vũ Mục cản lại, một kích của Huyết Ma đạo chủ bị Thánh Vu giáo chủ chặn lại, một kích của Minh Vương bị Doanh hoàng ngăn lại, một kích của Đế Nhất bị kỳ lân đánh tan. Bốn cỗ uy hiếp lớn nhất này bị cản lại, không có nghĩa là Phương Vân đã an toàn.
Mệnh vận chi hư không ba động kịch liệt, Phương Vân cảm nhận được rõ ràng, từng đạo tinh khí đang nhắm về phía mình. Sức lực của toàn thân Phương Vân cũng là sức hấp dẫn cường đại nhất của những người này.
Khống chế mệnh tinh của một võ giả, chẳng khác nào là khống chế võ giả đó. Có được một con khôi lỗi cường đại.
Hư không chấn động, từng đạo tinh khí kinh thiên động địa, đồng dạng xuyên qua hư không mấy chục vạn dăm, thanh thế cuồn cuộn, oanh sát tới.
"Ầm ầm!"
Ngoài mấy chục vạn dặm, hư không chấn động, từng đạo tinh khí thần từ bốn phương tám hướng đánh về phía mệnh tinh của Phương Vân.
Dãy núi chấn động, cơ hồ là đồng thời, Thiên Địa ma tinh, Bách Chiến kiêu hoàng, Dịch Thiên lão yêu, Kim Đồng chiến ma, Hài Cố lão ma, Liệt Hải tam hung, Hắc Thủy minh chủ. Tất cả những cường giả bị Phương Vân phong ấn toàn bộ đều ngoi lên khỏi mặt đất. Từng đạo thiên quyền khí kinh thiên động địa, hóa thành một đạo quang hoa chói mắt từ bên cạnh Phương Vân bốc lên, xộc thẳng lên trời.
Hơn hai mươi đạo tinh mang, ở trong trời đêm, thông thiên triệt địa, quang mang vạn trượng.
"Ầm ầm!"
Khi Vũ Mục cản Phệ Ma tông chủ lại, thiên địa chấn động, một đạo ma khí phô thiên cái địa khác, vượt qua ma khí của Phệ Ma tông chủ tiếp tục đánh về phía mệnh tinh của Phương Vân. Chỉ thấy huyết quang chói mắt, thông thiên triệt địa, uy thế không ngờ lại không dưới Phệ ma tông chủ, chính là Huyết Ma tông chủ đồng thời ra tay.
Sau khi gia nhập Ma đạo đại hội, Huyết Ma tông chủ và Phệ Ma tông chủ dời tông môn tới nơi cách Đế Ma tông không xa. Có điều giữa hai bên vẫn cách nhau cự ly không nhỏ.
Hai vị tông chủ thượng cổ, võ công ngang ngửa nhau. Xuất thủ cơ hồ là đồng thời. Vũ Mục tuy có thể cản được Phệ Ma tông chủ, nhưng lại không thể cản được Huyết Ma tông chủ."
"Ầm ầm!"
Một đạo ma khí khác từ phía đông nam bay lên, trong nháy mắt vượt qua trùng trùng không gian, hoành không mà tới, va chạm với huyết quang của Huyết Ma tông chủ, trong náy mắt liền đánh tan.
"Thánh Vu giáo chủ!"
Tất cả những người cảm nhận được đạo ma khí này đều giật nảy mình. Huyết Ma tông chủ thì càng kinh hãi đến cả người run bắn lên. Quá bất ngờ, thực sự là quá bất ngờ. Thánh Vu giáo chủ chính là cường giả kinh thiên số một số hai, cực kỳ thần bí. Tuy cực ít liên hệ với ngoại giới, nhưng thực lực thì tuyệt đối không kém.
Hai người cùng là ma đạo, theo đạo lý, Thánh Vu giáo chú nói sao cũng không có nguyên do để ra tay ngăn cản mình.
"Ha ha, Huyết ma tông chủ, thứ tử của Phương gia này chính là túc mệnh chi lực của Thánh Vu giáo. Ai dám động tới hắn, chính là đối địch với Thánh Vu giáo ta. Thừa nhận đi!"
Một đạo ý thức thâm trầm, hoành không mà tới, vang vọng bên tai Huyết Ma tông chủ. Vị Thánh Vu giáo chủ này tựa hồ như vẫn lưu lại dư địa. Mặt của Huyết Ma tông chủ lập tức tối sầm lại.
"Túc mệnh chi lịch!"
Ở sâu trong đại địa, không ai phát hiện được, Minh vương vốn mang lòng quan chiến vào sát na này sắc mặt đột nhiên biến thành cực kỳ âm trầm.
"Phụ thân, cái bọn phản đồ Thánh Vu giáo này tựa hồ..."
Minh Vương thái tự tựa hồ như nghĩ ra gì đó, sắc mặt khẽ biến, nhìn Minh vương.
Minh vương thái tử còn chưa nói xong, nhưng Minh Vương há lại không biết: "Ta vốn không muốn nhúng tay vào, có điều, hắn là đã túc mệnh chi lực của Thánh Vu giáo. Vậy nói gì cũng không thể để tên này thành công được. Phàm là thành tựu mà Thánh Vu giáo muốn, Minh tông của chúng ta đều phải phá hoại.
Minh Vương sắc mặt âm trầm, một vòng pháp luân màu vàng ở trước người bồng bềnh, đột nhiên một chỉ điểm ra.
"Ầm ầm!"
Ở phía nam thần châu, đại địa chấn động, giống như là địa chấn vậy. Một đạo tử vong minh khí hủy thiên diệt địa lập tức bay thẳng lên trời.
"Ầm ầm!"
Minh khí của Minh Vương vừa bốc lên, một đạo chân khí cuồn cuộn, nóng rực như liệt hỏa , lộ ra một cỗ thủy đức thánh khí của nam phương, từ phía hải ngoại bay lên, va chạm mạnh với chân khí của Minh Vương, dẫn tới một trận nổ kinh thiên. Một kích này, tuy không đánh tan được minh khí, nhưng đã khiến cho khí tức của Minh Vương lung lay, yếu đi không ít.
Mắt thấy chân khí còn lại không thể nào xuyên qua được hơi hai mươi vạn dặm. Trên cơ bản, đạo khí tức này của Minh Vương chẳng khác nào là chết từ trong trứng nước.
"Doanh hoàng! Ngươi muốn đối địch với Minh tông của ta ư?"
Minh Vương mặt đầy vẻ tức giận, ý thức vượt qua trùng trùng hư không, hàng lâm trên bầu trời của Đại Doanh châu ở phía nam hải ngoại.
"Ha ha, Minh Vương đừng tức giận. Tranh chấp giữa tông phái của các người, trẫm không có ý nhúng tay vào. Có điều, tên này chính là nữ tế mà trẫm lựa chọn cho Đế Thang nhất mạch của trẫm. Cũng chính là Cửu châu cộng chủ tương lai sau khi triều Đại Chu diệt vong. Ta tuy không muốn đối địch với Minh tông,có điều, nếu như ngươi muốn khiên chiến Ngũ Đế huyết mạch chúng ta, trẫm cũng chẳng sợ gì!"
Giọng nói của Doanh hoàng vang vọng, đầy khí tức chính trực đường hoàng. Công pháp đặc thù của Đế Thang nhất mạch, thậm chí khiến nhiệt độ của Minh tông ở sâu dưới lòng đất cũng tăng lên không ít.
"Cửu Châu cộng chủ!"
Sắc mặt của Minh Vương biến thành càng khó coi hơn. Y không thể nào ngờ được rằng, một vương hầu tử đề bình thường trong mắt y lại có loại thân phận này.
Ở bên cạnh, trong mắt Minh Vương thái tử cũng lóe lên một tia lệ sắc. Hắn không ngờ rằng, tên vương hầu chi tử mà y trước giờ không thèm để trong mắt lại có Doanh hoàng bảo vệ. Hơn nữa thân phận lại hiển hách như vậy.
Điều này chẳng khác nào là quý tộc của một nước đang đi trên đường, nhìn thấy bình dân bách tính, ngay cả liếc cũng không thèm liếc lấy một cái. Nhưng không ngờ rằng, tên bình dân bách tính này đột nhiên lại lật mình, biến thành một hoàng thân quý trụ mà mình chỉ có thể ngước nhìn, đang ở đây cải trang vi hành.
Điều này khiến trong lòng Minh Vương thái tử cực kỳ khó chịu. Thậm chí còn sinh ra một cỗ sát ý.
Hắn lờ mờ biết rằng, tông phái thượng cổ, trung cổ, cận cổ và hậu duệ của Ngũ Đế đã đạt thành một hiệp nghị gì đó, Muốn cùng đưa lên một Cửu Châu chi chủ, nhưng không ngờ lại chính là hắn.
"Phương Vân!"
Mắt Minh Vương thái tử lóe sáng, hắn nhìn bóng người trong pháp luân, mắt lấp lánh sát ý.
Phương đông thần châu, đại hải chi tân. Hàng ngàn hàng vạn thanh phi kiếm, vây quanh một đoàn kiếm quang, bay lượn khắp trời. Đoàn kiếm quang này cực kỳ chói mắt bồng bềnh trong hư không, lập lòe bất định. Trong kiếm quang có một bóng người mờ mờ.
Sóng biến nhấp nhô, va đập lên đá ngầm trên mặt biển. Đá ngầm bay lền trời, tinh quang lấp lánh.
"Vù!"
Khi tinh khí của Phương Vân, từ giữa đại địa, trong dãy núi bốc lên, đoàn kiếm quang này hơi do dự một lát. Lập tức ầm một tiếng, trong hư không giống như là nứt ra hàng vạn mặt trời, một đạo kiếm khí vọt lên, đánh về phía quả mệnh tinh chói mắt ở ngoài ba mươi vạn dặm đó.
Song, đạo kiếm khi này vừa bốc lên được mấy vạn trượng liền bị một đạo dương lôi màu tím đánh rơi xuống.
Thánh thú kỳ lân ngồi ở trên một hòn đảo nhỏ cách đó không xa. Nó hóa thành bộ dạng của một tráng hán, vẫn để tay trần, trước người là một đống lửa đang cháy ngùn ngụt, nhàn nhã nướng cá biển.
"Đố kỵ là tội! Vả lại, mọi người tốt xấu gì cũng từng chiến đấu cùng nhau ở Vô Lượng ma vực. Ít nhiều gì cũng phải nể nhau một chút. Đừng có mà xuất thủ. Ha ha!"
Kỳ lân nghếch hai chân lên, nhàn nhà tự đắc, miệng thâm chí còn ngâm nga một điệu nhạc. Y tuy xuất thú ngăn chặn kiếm khí của Đế Nhất, nhưng ngay cả đầu cũng chẳng buồn ngẩng lên, tụ tinh khí thần nhìn lên con cá ở trên que.
Ở bên cạnh y, trên mặt đất chất một chồng xương cá cao vút.
"Chẳng đủ để ăn!"
Kỳ lân cảm thán, tay phải tùy ý vỗ một cái, lại hút một con cá lớn từ mặt nước bay ra. Trực tiếp đứng dậy, một tay nắm lấy đuôi cá, một tay nắm thân cá, đặt vào đống lửa. Dưới chân y giậm nhẹ một cái, một đốm lửa nhỏ lập tức bốc cao mấy trượng, biến thành hỏa diễm màu tím ngùn ngụt.
Đế Nhất im lặng, con thánh thú này trước đây không lâu tìm tới hắn, lại một mực mặt dày theo hắn, đánh cũng đánh không đi được.
"Ngươi muốn giúp hắn vậy thì giúp hắn đi!"
Đế Nhất ném lại một câu rồi quay người bỏ đi. Kiếm quang màu trắng co lại, trong nháy mắt, vượt qua hải dương, biến mất trong bóng tối.
"Ê, người trẻ tuổi! Đừng đi, kỳ lân đại gia của ngươi ở đây chẳng quen được mấy người!"
Kỳ lân vội vàng giơ cao con cá đã chín một nửa lên rồi đuổi theo, nhanh chóng biến mất trong bóng tối.
Ở sâu trong thương khung, bên ngoài mấy vạn dặm, tinh thần của Phương Vân tương hợp với chân khí. Trở thành trung tâm của cơn lốc, chuyện phát sinh trong hư không, truyền rõ ràng vào trong cảm tri của hắn.
Trùng kích mệnh tinh hung hiểm và phức tạp hơn xa tưởng tượng của hắn. Có điều, trùng kích mệnh tinh, vốn là hành động nghịch thiên. Nghịch thiên, tất nhiên là phải chịu sự chinh phát của trời, phải trả giá đắt.
Võ giả viên mãn chi đạo, thánh điện chi đồ, hung hiểm khó đoán, cửu tử nhất sinh. Phương Vân có thương long mệnh cách, lại được Phu tử cải mệnh. Cuộc đời này đã không còn giống như tiền thế nữa rồi.
Song mệnh vận của Phương Vân thay đổi càng nhiều, gặp phải mệnh vận phản phệ càng lợi hại. Từ lúc Phương Vân tu luyện võ đạo tới nay, các loại tao ngộ, kiếp số, chính là biểu hiện của loại phản phệ này. Mà tất cả những kiếp số này, lại rồi sẽ có một ngày tích lũy lại, đột nhiên bạo phát ra.
Trong nơi tăm tối, sớm đã chú định, kiếp số trong mạng của Phương Vân lợi hại hơn những võ giả khác nhiều.
Phương Vân trong lòng biết rõ rằng, các loại hung hiểm khi trùng kích mệnh tinh này chính là thiên đạo của trời xanh mượn tay người để làm kiếp số. Ở trong võ đạo được gọi là nhân kiếp.
Quyền khí do tinh khí thần của Phương Vân hóa thành càng lúc càng cao, cách mệnh tinh càng lúc càng gần. Khi trùng kích mệnh tinh lầnnày, kiếp số lớn nhất bị người ta hóa đi. Phương Vân đột nhiên từ nơi tăm tối cảm thụ được một tia huyền ảo, tin tức tới từ mệnh vận của mình.
Thì ra một cửa này nhìn thì hung hiểm, cửu tử nhất sinh, nhưng chỉ cần có nghị lực lớn, quyết tâm lớn, kiên trì lớn. Liền sẽ được phân một phần bảo vệ và khí vận của trời xanh, hóa đi kiếp số.
Từng cỗ khí tức hủy tiên diệt địa đó, đi được nửa đường thì bị người ta đánh tan, chính là như vậy.
Song, được trời xanh chia cho một tia bảo hộ và khí vận không có nghĩa là an toàn rồi. Nghịch thiên cải mệnh, phải dùng lực lượng của mình để cải biến lực lượng, khiêu chiến trời xanh.
Tất cả phải dựa vào bản thân Phương Vân.
Một kích của Phệ Ma tông chủ bị Vũ Mục cản lại, một kích của Huyết Ma đạo chủ bị Thánh Vu giáo chủ chặn lại, một kích của Minh Vương bị Doanh hoàng ngăn lại, một kích của Đế Nhất bị kỳ lân đánh tan. Bốn cỗ uy hiếp lớn nhất này bị cản lại, không có nghĩa là Phương Vân đã an toàn.
Mệnh vận chi hư không ba động kịch liệt, Phương Vân cảm nhận được rõ ràng, từng đạo tinh khí đang nhắm về phía mình. Sức lực của toàn thân Phương Vân cũng là sức hấp dẫn cường đại nhất của những người này.
Khống chế mệnh tinh của một võ giả, chẳng khác nào là khống chế võ giả đó. Có được một con khôi lỗi cường đại.
Hư không chấn động, từng đạo tinh khí kinh thiên động địa, đồng dạng xuyên qua hư không mấy chục vạn dăm, thanh thế cuồn cuộn, oanh sát tới.
"Ầm ầm!"
Ngoài mấy chục vạn dặm, hư không chấn động, từng đạo tinh khí thần từ bốn phương tám hướng đánh về phía mệnh tinh của Phương Vân.
Dãy núi chấn động, cơ hồ là đồng thời, Thiên Địa ma tinh, Bách Chiến kiêu hoàng, Dịch Thiên lão yêu, Kim Đồng chiến ma, Hài Cố lão ma, Liệt Hải tam hung, Hắc Thủy minh chủ. Tất cả những cường giả bị Phương Vân phong ấn toàn bộ đều ngoi lên khỏi mặt đất. Từng đạo thiên quyền khí kinh thiên động địa, hóa thành một đạo quang hoa chói mắt từ bên cạnh Phương Vân bốc lên, xộc thẳng lên trời.
Hơn hai mươi đạo tinh mang, ở trong trời đêm, thông thiên triệt địa, quang mang vạn trượng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.