Chương 227: Tứ Đại Viên Vương
Hoàng Phủ Kỳ
28/03/2013
Một trận gió lay động qua, từng bóng người hiện lên địa phương Lôi giám sát bị giết. Ba người giám sát còn lại nhìn chiến trường trống rỗng mà thần sắc biến ảo không thôi.
Một lát sau, Phong giám sát mới phá vỡ sự trầm mặc của ba người:
- Các ngươi...các ngươi có cảm giác được khí tức của đại ca không?
Thủy, Vân giám sát lắc đầu, vẻ mặt có chút khó coi. Ba người đều có cảm giác đại ca đã gặp chuyện rồi.
- Ta không cảm giác được khí tức của đại ca.
Vân giám sát mở miệng nói. Hắn lấy một cách nói uyển chuyển để nói lên lo lắng trong lòng.
- Ta cũng không nhìn thấy tinh mang số mệnh của đại ca.
Thủy giám sát có chút do dự, nói.
Trong lòng ba người nặng nề vô cùng, ai cũng biết suy nghĩ trong lòng người kia. Lấy thân thủ đại ca bọn họ thì có thể che giấu đi khí tức của bản thân, nhưng tinh mang số mệnh thì không thể nào che giấu, trừ khi là tử vong.
- Đừng nói cái khác quá nhiều, nói không chừng tình huống không như chúng ta dự đoán! Chúng ta đi kiểm tra xung quanh một chút, nói không chừng phát hiện được điều gì đó.
Thủy giám sát hít sâu một hơi, tỉnh táo nói, nhưng trong mắt lại có hàn quang hiện lên. Nàng thật sự không tin lấy tu vi của đại ca bọn họ mà lại thua trong tay Phương Vân.
- Thủy muội nói không sai, có lẽ chuyện không như ta dự đoán!
Phong giám sát cũng nói.
- Ừ, chúng ta kiểm tra xung quanh trước đi!
Âm thanh vừa phát ra thì ba người phân tán đi. Hai người Phong, Thủy chưa đi được bao lâu thì đã nghe tiếng thét điên cuồng của Vân giám sát:
- Nhị ca, tứ muội, các ngươi mau tới đây! Phương Vân, Phương Vân, ta muốn giết ngươi.
Trong lòng hai người trầm xuống, lập tức bay vút qua.
Chỉ thấy Vân giám sát đang ngồi chồm hổm trên mặt đất, nhìn một vũng máu trước người, bản thân hắn đang điên cuồng hét lên.
- Chẳng lẽ là máu của đại a!
Trong lòng hai người trầm xuống, vội vàng bay tới.
- Nhị đệ, bình tĩnh một chút, đừng vội. Có lẽ đây không phải là máu của đại ca đâu!
Phong giám sát an ủi.
- Đây không phải là máu của đại ca, mà là máu của Phương Vân.
Hai người nhìn thấy Vân giám sát rơi lệ, khóc rống nói:
- Đây chính là huyết vụ sinh ra sau khi dùng Huyết Ma đan! Chính là Phương Vân, Phương Vân đã dùng Huyết Ma đan!
Oong!
Trong đầu hai người Phong, Thủy nhị sứ vang lên tiếng chuông. Huyết Ma đan, đó chính là dược vật dùng để tăng thực lực lên gấp đôi a! Phương Vân có khoảng bốn mươi con phi long lực, sau khi dùng Huyết Ma đan xong thì tiềm năng sẽ bộc phát đến tám mươi con phi long lực. Tám mươi con phi long lực a, hắn có đủ khả năng để đánh chết đại ca!
Hai người lúc này cảm giác thấy máu huyết của mình sôi trào lên, cảnh vật cũng không còn rõ nữa. Sau đó lại tiếp tục nghe Vân giám sát nói:
- Huyết Ma đan a, đây chính là vật ta lấy được sau khi giết chết một tán tu hải ngoại đó. Cái mùi của nó sao mà ta không nhận ra được...Lúc đầu ta lấy được một lọ thì đã giao cho hầu gia để hầu gia xử trí...
Vân giám sát vừa nói, vừa lấy ra một viên đan dược màu đỏ tươi trong ngực:
- Cả một lọ Huyết Ma đan, nhưng ta chỉ để lại một viên thôi...
Hai người ngửi mùi của Huyết Ma đan, sau đó lại ngửi mùi máu trong không trung, thoáng cái đã cảm thấy cả trời đất sụp xuống.
- Đại ca....
Một tiếng rống thét to lên cả không trung:
- Phương Vân, ta muốn giết ngươi!
Ngay khi Phong giám sát phát ra âm thanh gầm thét đáng sợ này thì đệ tử Lãnh Nguyệt phái đã mang Phương Vân rời đi. Mà khu vực này đã ngày càng có nhiều đệ tử tông phái hơn, Ba người đã không còn cách nào phân biệt được tinh mang số mệnh của Phương Vân trong đó nữa rồi!
Dù sao, Phương Vân cũng đã đi cách họ quá xa!
Cùng lúc đó, ở một địa phương cách xa hơn ngàn dặm!
Ầm!
Dương Hoằng xuất ra một chưởng khổng lồ giao kích cùng một chỗ với một móng nhọn khổng lồ chui ra từ trong hư không, một tiếng nổ vang lên thật lớn rồi cả chưởng và móng nhọn đều tiêu tán.
Cách đó hơn năm mươi trượng, có một cường giả Địa Biến cảnh đang cả kinh, cả người toàn là mồ hồi, mặt người này trắng như tờ giấy. Người này vốn là một trong những người chiếm được máu huyết hung thú Phỉ, sau khi lấy được thì hắn vội chạy đi. Không ngờ rằng Dương Hoằng lại đích thân đuổi theo hắn, chênh lệch giữa Địa Biến cảnh cùng Thiên Tượng cảnh quá xa, hắn vốn tự nhận là phải chết, nhưng không ngờ lại tránh được một kiếp!
- Đừng trốn nữa, ra đi!
Sắc mặt Dương Hoằng lạnh như băng. Đây không phải là lần đầu hắn đuổi theo người khác lại có kẻ khác ra tay ngăn cản. Một đường tới đây thì hắn đã bị bốn người chặn rồi!
- Ha ha, Dương Hoằng tiểu tử, gia gia khuyên ngươi mau trở về kinh thành của ngươi đi!
Một âm thanh từ phía trên truyền xuống, âm thanh vừa phát ra thì đã có một bóng ảnh màu đen lướt đến. Ban đầu chỉ là một điểm đen, nhưng chỉ trong chớp mắt đã như một cầu vồng hiện ra giữa Dương Hoằng và tên cường giả Địa Biến cảnh.
Đây không phải là nhân loại mà là một con khỉ trắng, con khỉ này cao hơn một trượng, khôi ngô như núi. Lông trắng của hắn rất dầy, trảo ở hai tay vô cùng sắc bén.
- Ngươi là vị nào trong tứ đại Viên Vương?
Dương Hoằng lạnh lùng hỏi.
- Ha ha, Liệt Không Viên Vương chính là gia gia ta!
Khỉ trắng chỉ vào mình, chiêu trảo nhọn phá tan một chưởng của Dương Hoằng ban nãy chính là tuyệt học của nó.
Tuy tư chất của Dương Hoằng kinh thế, nhưng dù sao cũng mới bước chân vào Thiên Tượng cảnh không lâu, còn con vượn yêu này thì đã bước vào Thiên Tượng cảnh hơn ngàn năm, công lực chênh lệch có thể thấy được.
- Thì ra là Liệt Không tiền bối, vẫn bối là đệ tử Liệt Thiên tông, hữu lễ.
Vị cường giả Địa Biến cảnh vội vàng đáp lễ.
- Hậu sanh tiểu bối mà còn dài dòng, cái rắm. Còn không nhanh chân rời đi, chẳng lẽ còn muốn Dương Hoằng giết ngươi ư!
Liệt Không Viên Vương phất phất tay, vẻ mặt không nhịn được.
Tên cường giả Liệt Thiên tông này lúng túng. Nhưng mà hắn cũng biết hai người trước mắt mình không thể nào trêu chọc được, không dám nhiều lời rồi hóa thành một đạo cầu vồng bay đi mất.
Dương Hoằng cũng chỉ nhìn qua tên đệ tử Liệt Thiên tông đó một chút, không hề có ý đuổi theo.
- Đầu tiên là Hỗn Thiên Viên Vương, tiếp theo là Ngũ Ngục Viên Vương, sau đó lại là Đại La Viên Vương, cuối cùng là Liệt Không Viên Vương. Tốt lắm, tứ đại Viên Vương đông tây nam bắc của yêu tộc đều tụ tập ở đây cả, rất tốt, rất tốt!
Chữ rất tốt vừa phát ra thì sát khí trong mắt của Dương Hoằng cũng dâng cao lên. Kế hoạch đuổi giết các cường giả Địa Biến cảnh tông phái đều bị bốn con súc vật này phá hỏng.
- Hắc hắc, Dương Hoằng, gia gia nếu như là ngươi thì bây giờ sẽ quay đầu chạy đi, tuyệt không ở lại!
Liệt Không Viên Vương ha ha cười nói, dường như không rõ ý tứ của Dương Hoằng.
Dương Hoằng bị hắn một câu gọi là 'gia gia', 'gia gia' cũng bị chọc điên lên, không khỏi tức giận:
- Tứ đại Viên Vương các ngươi liên tiếp phá chuyện tốt của ta, các ngươi cho rằng ta không dám giết các ngươi sao?
Khí tức của Dương Hoằng hơi lay động, hắn chuẩn bị xuất ra Thiên Đế Chiến Xa đối phó đầu yêu vượn này.
- Hắc hắc, Dương Hoằng, ngươi trở về đi! Nếu không phải sợ cái vị kia trong cung của ngươi tức giận thì chúng ta cũng không ngại cắt thịt ngươi để nhắm rượu đâu!
Một âm thanh kiệt ngạo bất quần từ tứ phương truyền đến.
- Ngũ Ngục Viên Vương!
Dương Hoằng nhận ra chủ nhân của âm thanh này. Sắc mặt của hắn hơi biến hóa đi, nơi này lại xuất hiện đến hai con yêu vượn, ý nghĩ muốn lấy Thiên Đế Chiến Xa để đánh chết Liệt Không Viên Vương của hắn càng trở nên xa vời.
- Dương Hoằng, thối lui đi. Chuyện này chúng ta đã quản rồi!
Lại có thêm một âm thanh vang dội như lôi đình từ tứ phương truyền đến.
- Đại La Viên Vương!
Sắc mặt Dương Hoằng đại biến, ba con yêu vượn lại đồng thời xuất hiện làm cho hắn cảm giác nguy cơ rất nhiều.
- Ha ha, tâm của tiểu tử ngươi cũng không nhỏ a, còn cần Tôn gia gia ngươi xuất hiện sao?
Âm thanh vừa phát ra thì một côn ảnh khổng lồ từ trên trời giáng xuống ở một địa phương trước mặt cách Dương Hoằng mười trượng. Cả vùng đất chấn động cả lên, mà đứng trên cây côn khổng lồ đó có một con hầu tử đang mở hai chân ra, đôi mắt nhìn Dương Hoằng.
Một số pháp khí sau khi tế luyện thì có khả năng phóng to thu nhỏ, cây côn của hầu tử này không thể nghi ngờ là thuộc nhóm đó.
- Hỗn Thiên Viên Vương!
Sắc mặt Dương Hoằng kịch biến, trong lòng sinh ra thối ý mãnh liệt. Bốn con hung vượn của yêu tộc đều đã xuất hiện ở đây, cho dù là cường giả Thiên Trùng cảnh cũng phải nhượng bộ lui binh, huống chi là hắn!
Vèo!
Vào lúc này, bỗng nhiên có một phù chú truyền tin màu tím bầm phá không rơi vào trong tay Dương Hoằng.
Võ giả sau khi tu luyện đến Thiên Tượng cảnh thì sẽ có năng lực luyện chế phù chú đưa tin. Đạo phù chú này là của Dương Hoằng luyện chế trước đó sau đó giao cho tứ đại giám sát. Trên phù chú có hơi thở của Dương Hoằng, cho dù Dương Hoằng ở nơi này thì đạo phù chú này cũng có thể tới tay của Dương Hoằng.
Dương Hoằng nhìn một cái thì đã biết tứ đại giám sát xảy ra chuyện.
Bên này xuất thủ bất lợi, liên tiếp gặp phải tứ đại Viên Vương của yêu tộc, bên bốn gã thủ hạ tâm phúc cũng có chuyện, tâm tính của Dương Hoằng bây giờ cực kỳ bất lợi, cảm thấy có một cỗ oán khí không có chỗ phát tiết, nhưng mà hắn cũng là người có tâm cơ cho nên không hề biểu lộ ra mặt.
- Ta vừa lúc có việc, tạm thời mặc kệ tứ đại Viên Vương các ngươi. Ngày sau, tự sẽ có lúc tìm đến các ngươi lại.
Âm thanh vừa phát ra thì Dương Hoằng đã hóa thành một đạo kinh hồng phá không bay đi.
Dương Hoằng vừa mới biến mất không lâu thì hai đạo sóng gợn hiện lên rồi hai đầu vượn yêu xuất hiện ở giữa sân. Toàn thân lông màu vàng, hơi thở hùng hậu chính là Đại La Viên Vương, còn khí tức toàn thân u ám, hai mắt lạnh như băng là Ngũ Ngục Viên Vương.
- Tứ đệ, thu Thông Thiên côn lại đi.
Đại La Viên Vương vẫy vẫy tay, hầu tử cười hì hì rồi bấm pháp quyết. Vốn cây vôn cao đến mấy ngàn trượng lập tức bị thu nhỏ lại cho đến khi thành một cây trâm nhỏ thì hầu tử nhét nó lọt vào tai.
Vượn, khỉ vốn là cùng một loài. Cho nên Hỗn Thiên Viên Vương này tuy là hầu tử nhưng cũng được xếp vào hàng ngũ vượn yêu, cứ như thế mà tạo thành tứ đại Viên Vương. Hầu tử này tuy vai vế xếp hàng cuối cùng, nhưng bàn về năng lực thì lại có thể nói là đứng đầu.
- Mấy vị huynh trưởng, pháp khí của tiểu tử kia cũng không tệ, sao mấy vị huynh trưởng không đồng loạt ra tay cướp lấy.
Nhớ tới Thiên Đế Chiến Xa đầy phong cách của Dương Hoằng, hầu tử lập tức vò đầu bứt tai, bộ dáng như không chịu được.
- Ha ha, tứ đệ, ngươi đừng có cái ý nghĩ này. Thiên Đế Chiến Xa là chiến xa của Thiên Đế viễn cổ, trên đó có khí tức của Thiên Đế. Ngoại tộc chúng ta cho dù có chiếm được thì căn bản cũng không có cách nào sử dụng!
Liệt Không Viên Vương cười nói.
Hầu tử nghe thấy thế thì khuôn mặt buồn bã, tam đại Viên Vương còn lại cười to lên.
- Được rồi, mệnh lệnh của Yêu Hoàng đã hoàn thành. Máu huyết của con súc vật kia đã bị tu sĩ tông môn nhân loại thuận lợi lấy về. Sau này nhân loại của họ đấu đá lẫn nhau cũng đặc sắc hơn nhiều, yêu tộc chúng ta cũng có thể lợi dụng đó mà tọa sơn quan hổ đấu!
Mắt của Đại La Viên Vương lóe sáng lên, mặc dù cũng là yêu quái, nhưng đối với các con hung thú không có trí khôn thì họ coi thường vô cùng.
Vung tay lên, tứ đại Viên Vương lập tức phá không bay đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.