Chương 481: Vạn hóa thân
Hoàng Phủ Kỳ
28/03/2013
Phương Vân hóa thân Côn Bằng trong hư không: “Ý tứ của cha, lốc xoáy không gian của con tuy cường đại, nhưng khu vực phân bố quá lớn, gặp gỡ cường giả Thiên Trùng có thể “Lớn nhỏ như ý”, lực đạo của con công kích ở trên người hắn một chút cũng không có ý nghĩa? ”
“Không sai, con có thể rõ ràng điểm ấy, phi thường không tệ. Mặc kệ lực lượng rất cường đại nhưng nếu như phân tán ra ngoài, uy lực trực tiếp bị yếu bớt gấp mười, gấp trăm thậm chí gấn ngàn lần. Hiện tại, ta sẽ lãnh giáo năng lực đặc thù nhất Thiên Trùng cảnh của con”.
Phương Dận nói, khí tức trên người chợt giảm xuống, trong nháy mắt đã xuống đến hơn thập thiên long chi lực: “Con xem cho rõ! Hiện tại lực lượng của ta, so với con yếu hơn rất nhiều, nhưng chỉ với điểm ấy lực lượng, nếu như muốn phá vỡ lốc xoáy không gian của con thì rất dễ dàng! ”
Phương Dận nói, đột nhiên một bước bước tới, trong chớp mắt đã vượt đến trước người Côn Bằng cực lớn.
Phương Vân trong lòng cả kinh, còn chưa có kịp phản ứng, đã nhìn thấy Phương Dận duỗi ra một ngón tay, hướng về hai cánh xuất ra lốc xoáy không gian của Côn Bằng mà ấn tới.
“Phành! ”
Không gian chấn động. Phương Vân tinh tưởng cảm giác được, không gian mà mình ngưng tụ được trong gió lốc, một khối mảnh vỡ không gian, đã bị một ngón tay của phụ thân Phương Dận vạch trần, tiếp đó một loạt biến hóa đã vượt ra khỏi khống chế của Phương Vân.
Phành! Phành! Phành! Phành!
Không gian trong gió lốc, mảnh vỡ không gian ngàn vạn sắc bên, một mảnh tiếp một mảnh trước sau chạm vào nhau, trong ngoài chạm vào nhau, một khối tiếp một khối, lốc xoáy không gian nguyên bản ngay ngắn trật tự trong nháy mắt đã sụp đổ.
Lốc xoáy không gian dưới cánh, hoàn toàn vượt ra khỏi khống chế của Phương Vân, chỉ trong nháy mắt, chỉ nghe phành một tiếng, lốc xoáy không gian dưới cánh trái của Phương Vân lập tức sụp đổ. Chỉ còn lại một đạo không khí hỗn loạn, phiêu tán ra.
Phương Vân trong lòng kinh hãi không hiểu, thật lâu không thể phục hồi lại tinh thần. Thiên phú thần thông của Côn Bằng chính là lốc xoáy không gian, Phương Vân không ngờ lại bị phụ thân phá vỡ nhẹ nhàng như vậy. Hơn nữa còn là dưới tình huống lực lượng thua xa mình.
“Đây là đặc thù của Thiên Trùng cảnh chiến đấu. Cường giả Thiên Trùng cảnh đỉnh cấp chân chính, không chỉ có thể công kích đối với đối phương, mà còn có thể thấy rõ, xem xét tỉ mỉ, từ chỗ rất nhỏ mà ra tay, lấy nhỏ thắng lớn, lấy yếu thắng mạnh. Lốc xoáy không gian của con hiện tại, chỉ là chiếc mặt nạ da hồ, không thể xem như thiên phú thần thông chân chính nắm giữ. Loại chiêu thức này, rơi vào trong mắt cường giả Thiên Trùng cảnh đỉnh cấp, tràn đầy sơ hở, có rất nhiều phương pháp có thể phá vỡ lốc xoáy không gian của con. Hôm nay nếu như đổi là một người khác. Trong nháy mắt khi phá vỡ lốc xoáy không gian của con, con cũng đã bị đánh chết” Phương Dận bình thản nói.
Phương Vân trong lòng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, khiêm cung nói: “Phụ thân đại nhân giáo huấn rất đúng. Hài nhi thụ giáo”.
“Lực lượng xác thực rất trọng yếu. Nhưng lĩnh ngộ quy tắc còn quan trọng hơn, cường giả chân chính, không chỉ phải có lực lượng cường đại, còn phải hiểu được đạo lý trong thiên địa. Hiểu rõ làm thế nào đem mỗi một phần lực lượng phát huy đến mức lớn nhất. Còn ở tại một bước này, còn rất yếu” Phương Dận trầm giọng nói.
Phương Vân thân hình nhoáng một cái, thu hồi hóa thân Côn Bằng, khôi phục nhân thân, cung kính thi lễ một cái: “Đa tạ phụ thân chỉ điểm, hài nhi thụ giáo”.
“Ừm” Phương Dận gật đầu, ống tay áo rung lên, cảnh vật bốn phía biến hóa, hai người lại trở về trong đại điện thoáng âm u.
“Con tích súc rất hùng hậu, như vậy rất tốt, tích súc càng đày, vào lúc thoát thai lĩnh ngộ quy tắc thiên địa càng thâm hậu, càng thấu triệt, về phần lốc xoáy không gian của Côn Bằng, con còn cần cẩn thận đi lĩnh ngộ. Nếu không mà nói, sẽ dễ dàng bị người khác phá vỡ. Cường giả Thiên Trùng cảnh giao thủ, con một khi bị người khác bắt lấy sơ hở lớn như vậy, lập tức chính là một chữ chết, không có cơ hội lần thứ hai. Cho nên, con nhất định phải cẩn thận” Phương Dận lời nói đầy sự quan tâm
“Vâng, phụ thân” Phương Vân nói.
“Mặt khác, còn có một chuyện, con phải chú ý thoáng cái. Côn Bằng này bài danh phi thường gần với thần thú, hung thú phía trước, máu phi thường bá đạo. Thực lực con càng cao, sát khí trong máu cùng lực bài xích của những thần thú, hung thú này lại càng lợi hại, dù sao, da thịt thân thể con người còn không có lợi hại bằng thần thú, hung thú. Con hiện tại còn là cấp Thiên Tượng, nhắm chừng cảm giác không lớn, sử dung Côn Bằng hóa thân thời gian cũng rất dài. Nhưng chờ con càng vượt đến Thiên Trùng cảnh, theo thực lực Côn Bằng thể hiện ra, ta phỏng chừng con sẽ lọt vào Côn Bằng bài xích, thời gian hóa thân cũng sẽ giảm bớt. Cho nên, con hiện tại cần tu luyện một số hộ thể tuyệt học cường đại. Cái này không chỉ có thể làm cho công kích mà con bị trúng suy yếu đi, hơn nữa cũng có thể làm cho con lúc thoát thai, bảy phách trở nên càng cường đại hơn! ”
Phương Dận nói, tâm niệm vừa động, một cỗ ý thức cường đại phá thể ra, hóa thành một đoạn tâm quyết cường hoành, khắc ghi ở trong đầu Phương Vân.
“Đây là hộ thể tuyệt học của Đại đế Vũ năm đó, tên là “Bát hoang Long thần hộ thể thuật”. Tu luyện đến chỗ cao nhất, có thể triệu hoán chư Thiên long khí hóa thành tám đạo chân long, chạy trong huyệt khiếu toàn thân. Không chỉ có thể yếu bớt công kích, hơn nữa có thể trong nháy mắt phản chấn đối phương, nếu như thực lực không đủ mạnh, trực tiếp sẽ bị tám chân long đánh chết, chân khí toàn thân bị long khí cắn nuốt! Nhưng mà, bộ công pháp này rất khó tu luyện, vi phụ đến hiện tại, cũng chỉ khó khăn lắm mới ngưng tụ ra đạo chân long long khí thứ nhất! Con cứ tu luyện đi, ta đi trước”.
Phương Dận dứt lời, tay áo huy động, dưới chân bước một bước, lập tức biến mất ở trong hư không.
“Bát hoang Long thần hộ thể thuật, lúc Đại đế vũ trấn áp Mãng hoang yêu tộc, triệu ra tám đạo chân long. Sẽ không phải chính là loại công pháp này biến thành chứ! ”
Phương Dận sau khi rời đi. Phương Vân độc lập trong điện, lẩm bẩm tự nói. Công pháp càng cường đại, càng khó tu luyện. Dùng khả năng của Phương Dận cha hắn, cũng chỉ có thể ngưng luyện ra đạo chân long long khí thứ nhất. Phương Vân nhắm chừng bản thân càng kém hơn.
Nhưng mà, lời của Phương Dận cũng làm cho Phương Vân trong lòng khẽ động, nghĩ tới một việc khác: “Thực lực ta hiện tại, đã tụ tập tới được nội dung của bộ Hoàng kim họa quyển thứ bảy, ta nhớ được trên đó, hình như có một đoạn công pháp luyện thể”.
Phương Vân tâm niệm vừa động, sau lưng kim quang lập lòe, bảy đạo Hoàng kim họa quyển lập tức hiển hiện ở sau lưng Phương Vân. Ở trong bộ họa quyển thứ bảy, một đoạn hoàng kim văn tự chừng mấy vạn chữ hiển hiện ở trên Hoàng kim họa quyển, cùng với công pháp khác trên Hoàng kim họa quyển khác biệt. Đây là một thiên tâm quyết đặc thù, tên gọi là “Vạn Hóa Thân”.
Cùng văn tự là một bộ kinh lạc hành khí đồ đơn giản, ngoài ra cái gì cũng không có, cũng không có nói rõ “Vạn Hóa Thân” này có hiệu quả gì, cũng không có nói sau khi đại thành có thể hiện gì.
Chỉ là một đoạn tâm quyết tu luyện, Phương Vân duy nhất có thể nhìn ra là, đây rõ ràng cho thấy là một môn tuyệt học hộ thân.
“Mười bộ Hoàng kim họa quyển, phân biệt đối ứng ba hồn bảy phách. Mỗi một phần công pháp trên Hoàng kim họa quyển, đều phi thường quan trọng. Thiên “Vạn Hóa Thân” tâm quyết này. Ta mới đầu còn xem không ra, hiện tại xem ra, đây là pháp môn hộ thân đặc biệt chuẩn bị cho Thiên Trùng cảnh. “Bát hoang Long thần hộ thể thuật” là tuyệt học thượng cổ đại đế. Uy lực cường đại, đáng tiếc rất khó khăn tu luyện. Dùng khả năng của phụ thân, cũng mới ngưng tụ ra một chân long long khí Ta không ngại tu luyện thử xem “Vạn Hóa Thân”. Đem môn công pháp này thực hành đại thành, có lực lượng tự bảo vệ mình, rồi mới tu luyện Bát hoang Long thần hộ thể thuật”.
Phương Vân tâm thần nội liễm, lập tức bắt đầu tu luyện “Vạn Hóa Thân”. Môn công pháp tu luyện này cũng không khó. Chỉ là rất phiền toái, cần từ ngoài vào trong, trước từ trong tận cùng của thân thể, từ trong những kinh lạc sâu xa nhất tu luyện ra tuần hoàn cỡ tiểu. Sau đó lại hướng vào trong, ngưng luyện một số chân khí tuần hoàn cỡ trung. Cuối cùng là tại kinh lạc chủ yếu trong thân thể cấu trúc một tuần hoàn đại.
Một cái “Vạn Hóa Thân” sơ bộ tu luyện thành, ít nhất phải tu luyện ra gần vạn tuần hoàn tiêu, trên trăm chân khí tuần hoàn trung, cùng một chân khí tuần hoàn đại. Tu luyện đến cuối cùng, trên cơ bản đến tầng da trên ngón tay, cũng có một số chân khí tuần hoàn nho nhỏ không rõ ý nghĩa.
Môn công pháp này phi thường phiền phức, hơn nữa cũng to lớn. Nhưng cũng không khó tu luyện. Duy nhất cần thiết chỉ là kiên nhẫn với cường độ cao, một điểm cũng gấp không được, một điểm cũng loạn không được. Trên cơ bản, là một môn công pháp cực kỳ hao tổn thời gian.
Mãi cho đến khi vào đêm, Phương Vân mới hoàn thành mấy ngàn mạng lưới chân khí tuần hoàn nho nhỏ trên làn da ở hai cánh tay, trong quá trình cũng không có gặp khó khăn gì, vấn đề duy nhất chính là cần hao phí lượng lớn thời gian cùng tinh lực.
“Phành phạch! ”
Tiếng vỗ cách đập vào không khí nhấc lên khí lưu truyền vào trong tai. Phương Vân mí mắt rung động một cái, đột nhiên mở mắt ra. Trong mắt một đám tinh mang dữ dội lóe lên rồi biến mất. Sau một khắc, một con bồ câu toàn thân trắng nõn bay vào đại điện.
“Là bồ câu đưa tin của Triệu Bá Ngôn! ”
Phương Vân tâm thần khẽ động, duỗi một tay ra, con bồ câu đưa tin vỗ hai cánh, chậm rãi đậu lên trên cổ tay của Phương Vân, Phương Vân đã sớm báo tin đến thành Hoài An, đây là phong thư hồi âm đầu tiên của Triệu Bá Ngôn. Phương Vân từ trên chân bồ câu lấy xuống mấy cuộn giấy, sau đó đem con bồ câu thả trở về lại.
Triệu Bá Ngôn làm việc rất dứt khoát, không có kẽ hở gì lớn, cũng không có kiểu rào trước đón sau, trực tiếp chính là đem thông tin mới nhất về Thiên Tượng bảng báo cáo.
Phương Vân mở tờ giấy thư đem thông tin mới nhất về Thiên Tượng bảng, tỉ mỉ xem một lần, sau đó nở nụ cười. Hắn ra ngoài một chuyến, đám người Dương Hoằng, Lưu Triệt, Minh Vương Thái tử cũng không có nghỉ ngơi, cả đám đều đột phá cấp Thiên Tượng, bước chân vào Thiên Trùng cảnh.
Nhưng mà đáng chú ý là, Triệu Bá Ngôn đặc biệt ghi chú rõ, những người này, đại bộ phận đều là sau khi Phương Vân đột phá đến cấp Thiên Tượng, có tam thập tứ (34) thiên long chi lực mới phát sinh.
“Ha ha, xem ra ta bước vào cấp Thiên Tượng, đối với bọn họ kích thích cũng không nhỏ!! ”
Phương Vân trong lòng cười nói, cũng không nhịn được có chút tự hào.
Càng là nhân vật thiên tài, càng là kiêu ngạo, những trên đời này được công nhận võ đạo thiên tài, bình thường đều là cao cao tại thượng, bản thân mình trước khi bước vào cấp Thiên Tượng, những người này cũng chưa chắc thực sự nhiều trọng, nhưng hiện tại, võ đạo thiên tài bởi vì mình mà chịu kích thích lớn, cảm thấy áp lực, đêu đột phá vào Thiên Trùng cảnh. Điều này làm cho Phương Vân nhiều ít cảm thấy có chút tự hào.
Chính thức có thể làm cho những võ đạo thiên tài này chịu kích thích. Thiên hạ cũng không có nhiều.
Dương Hoằng, Lưu Triệt, Quân Niệm Sinh, Phạm Thiên. Những cái tên này thời gian biến mất trên Thiên Tượng bảng, phi thường gần nhau. Nếu nói sự gần kề này chỉ là ngẫu nhiên, vậy cũng không khỏi quá trùng hợp.
Nhưng mà. Phương Vân trong nội tâm cũng tinh tưởng. Đám người Dương Hoằng, Lưu Triệt, Phạm Thiên, Minh Vương Thái tử, tại cấp Thiên Tượng dừng thật lâu. Căn cơ của bọn họ cực kỳ vững chắc, tích lũy cũng cực kỳ hùng hậu, không sai biệt lắm đã đến biên giới đột phá, chỉ kém một bước qua cửa. Có thể đột phá đến Thiên Trùng cảnh cũng là chuyện hợp lý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.