Quyển 2 - Chương 32: Thân Như Ý
Cao Nguyệt
24/07/2014
Gần đây Thân Quốc Cữu đã chuyển ánh mắt tới hai mươi vạn đại quân của Trương Sùng Tuấn, muốn cho Sở vương đăng cơ thì phải có quân đội ủng hộ mấy tháng trước hắn đã đem chất nữ ruột Như Ý của mình gả cho thứ tử của Trương Sùng Tuấn hai người làm thông gian nhưng lại bị Trương Sùng Tuấn cự tuyệt, Thân Quốc Cữu trong lòng sinh hận ý một lòng muốn hạ bệ Trương Sùng Tuấn liền mua chuộc hai thân binh thu thập chứng cứ tạo phản hoặc cấu kết với phản tặc của Trương Sùng Tuấn, những chứng cứ này không tìm ra được nhưng lại tìm được chứng cớ Trương Sùng Tuấn hoài niệm vụ Tấn An Chi Biến bốn mươi năm trước điều này khiến Thân Quốc Cữu vui mừng quá điỗ hắn mệnh cho hai thân binh hỏa tốc về kinh có lẽ vì chuyện này mà Lan Lăng quận vương nổi giận.
- Lan Lăng quận vương ám trợ thái tử, điều này là cảnh cáo với chúng ta nếu như chúng ta không đánh đổ Trương Sùng Tuấn thì bọn chúng có khả năng sẽ đầu nhập vào người của thái tử.
Nói tới đây Thân Quốc Cữu lại phân phó cho Thiệu Cảnh Văn:
- Ngươi lập tức đi đón hai gã thân binh kia, không thể gây ra bất kỳ chuyện rắc rối gì, nhớ sau khi lấy được chứng cớ lập tức giết người diệt khẩu.
Tào Kiến Quốc ngạc nhiên:
- Quốc cữu không giữ lại nhân chứng sao?
Thân Quốc Cữu lắc đầu:
- Có chứng cứ là đủ rồi không thể để lại nhân chứng bọn chúng là thân binh của Trương Sùng Tuấn chỉ cần bên ngoài cho bọn chúng áp lực bọn chúng khẳng định sẽ lật lại bản án, nhân tính phức tạp ta nhìn thấu hơn các ngươi.
Thiệu Cảnh Văn khom người:
- Ty chức minh bạch ty chức nhất định sẽ lập công chuộc tội.
- Rất tốt ta chờ ngươi lập công.
Thiệu Cảnh Văn vội vàng rời đi một gã thị vệ bẩm báo:
- Quốc cữu gia tứ tiểu thư tới rồi.
- Ta vừa vặn tìm nó để cho nó đi vào.
- Một lát sau từ bên ngoài đi tới một nữ tử trẻ tuổi mỹ mạo xinh đẹp nhất cử nhất động của nàng đều lộ ra mị thái, đây chính là tiểu chất nhi của Thân Quốc Cữu, năm nay mười tám tuổi vẫn chưa lập gia đình.
Nàng kế thừa sự yêu mị của cô cô Thân hoàng hậu của mình, quan trọng hơn là nàng trẻ tuổi làn da trắng như ngọc, là một quân cờ quan trọng của Thân Quốc Cữu.
Tháng trước Thân hoàng hậu vì nguyên nhân thân thể không khỏe mà được nội cung thái y chuẩn bệnh, Thân hoàng hậu hóa ra đã mang thai điều này khiến cho Thân gia vui mừng khôn xiết, nhưng Thân Quốc Cữu lại lo xa, Thân hoàng hậu mang thai không hầu hạ hoàng thượng được trong thời gian này sẽ phát sinh nhiều biến cố, chỉ sợ có người cướp đi độc sủng của Thân hoàng hậu, điều này đối với Thân gia là một nguy cơ lớn, Thân Quốc Cữu liền nghĩ tới quân cờ Thân Như Ý, dựa theo quy định hậu cung mang thai người nhà có thể phái người tới chiếu cố, cho nên Thân quốc cữu định phái Như Ý chiếu cố cô cô của mình.
- Như Ý tham kiến đại bá.
Thân Như Ý hướng về phía Thân Quốc Cữu mà thi lễ làn thu thủy chuyển động mị hoặc mà cười.
Thân Quốc Cữu nhìn qua Tào Kiến Quốc bên cạnh thấy hắn ngây ngốc nhìn Thân Như Ý trong mắt lộ ra vẻ mê say thì hắn âm thầm gật đầu, rất tốt hắn muốn hiệu quả như vậy chất nữ này đúng là vưu vật.
- Như Ý đêm nay bắt đầu ngươi mỗi ngày đi chiếu cố cô cô của ngươi ba canh giờ sau đó trở về ngươi minh bạch ý của ta chứ?
Thân Như Ý nhẹ nhàng cười cười: Chất nữ minh bạch chất nữ sẽ kịp thời đem tin tức của địa bá mang cho cô cô.
Ừ không những yêu mị lại còn cực kỳ thông minh, Thân Quốc Cữu gật đầu lấy ra một phong thư giao cho nàng.
- Đem phong thư này giao cho cô cô của ngươi nói nàng mau chóng tìm hoàng thượng nói chuyện.
- Vâng.
Thân Như Ý nhân thư:
- Vậy chất nữ tiến cung.
- Đi đi.
Thân Quốc Cữu mỉm cười nhìn qua chất nữ của mình đi ra ngoài, Tào Kiến Quốc lúc này mới phục hồi lại tinh thần, hắn mới biết mình thất thố đỏ mặt lên.
Chỗ ở của Tề Gia nằm ở trong An Nghiệp phường nương tựa vào đại lộ Huyền Vũ ở Lạc Kinh, lão trạch của Tề gia vốn ở Bình Giang huyện mười năm trước đã bị triều đình yêu cầu điều tới đây nhân khẩu của Tề gia vì đông đúc cho nên đương kim hoàng đế đặc biệt phê chuẩn cho Tề gia có thể xây dựng chỗ ở trên một trăm mẫu đất. Tuy nhiên cho dù được hoàng đế phê chuẩn Tề gia đến nay vẫn chỉ dám chiến 99 mẫu không dám vượt qua.
Mấy ngày nay ở trong phủ của Tề gia vô cùng náo nhiệt, trong đại môn đều giăng đèn kết hoa, chữ Thọ treo lên cao, mấy ngày nữa chính là đại thọ bảy mươi tuổi của Tề lão gia tử, đây chính là một đại sự toàn bộ Tề Thụy Phúc thương hội ở kinh thành đều phát động mua sắm các loại vật phẩm bố trí phòng ở, chuẩn bị phát thiệp mời tám phía.
Lúc này đêm đã khuya ở trong Lạc kinh đa phần mọi người đã tìm chỗ ở, trong thành đen một mảng, nhưng ở trong nội đường Tề phủ đèn đuốc vẫn sáng trưng, mấy chục cái đèn trong đêm chiếu sáng như ban ngày, Tề lão gia chủ hiện tại không vì đại thọ bảy mươi tuổi mà vui sướng biểu hiện vẫn ngưng trọng vô cùng, Tề gia sắp phải đối phó với một khảo nghiệm sinh tử tồn vong.
Ở giữa đại đường có đặt một khối đàn gỗ, trên đó để một trăm tấm ngân phiếu, một trăm vạn lượng bạch ngân, trong lòng con cháu của Tề gia đều biết nếu như một trăm vạn lượng ngân phiếu này mà lưu truyền đi thì Tề Đại Phúc sẽ chịu ảnh hưởng ghê gớm về tiền tài và danh dự.
Không chỉ có vậy tề gia được phép phát hành ngân phiếu đã hai mươi năm trong vòng hai mươi năm này kỹ thuật phòng vệ tiền bạc đã bị người ta phá giải tuy chỉ có năm màu nhưng khoảng cách với bảy màu chỉ còn một bước ngắn thậm chí trong mắt của người bình thường những ngân phiếu này so với ngân phiếu thật không có gì khác nhau, người bình thường khó mà có thể nhìn ra, thậm chí tiểu nhị của Tề Đại Phúc cũng khó mà nhận thức.
Nguy cơ của Tề gia cuối cùng cũng đã tới, nếu như chuyện này xử lý không tốt thậm chí Tề Đại Phú còn phải đóng cửa, trong mắt của Tề lão gia tử tràn ngập sầu lo.
- Mỗi người cầm một tờ ngân phiếu nhìn cho kỹ.
Tề lão gia tử mở miệng hắn mệnh cho mỗi người ở đây cầm một tấm ngân phiếu để cho bọn họ cảm nhận tính nghiêm trọng ở đây, hai gã đại quản sự tiến lên, phát cho mỗi người một tấm.
Ở trong đại đường đứng mấy tộc nhân hạch tâm, tuy rản nghiệp của Tề gia phần lớn là do tám đứa con trai khống chế nhưng Tề thị tộc nhân cũng tham dự việc kinh doanh cầm đồ và một số sản nghiệp khác.
Tề Phượng Vũ cũng ở trong số đó vì tổ phụ của nàng mừng thọ cho nên các tộc nhân của Tề gia khắp nơi đều trở lại kinh, nàng nửa tháng trước cũng từ Giang Ninh phủ trở về kinh thành.
- Lan Lăng quận vương ám trợ thái tử, điều này là cảnh cáo với chúng ta nếu như chúng ta không đánh đổ Trương Sùng Tuấn thì bọn chúng có khả năng sẽ đầu nhập vào người của thái tử.
Nói tới đây Thân Quốc Cữu lại phân phó cho Thiệu Cảnh Văn:
- Ngươi lập tức đi đón hai gã thân binh kia, không thể gây ra bất kỳ chuyện rắc rối gì, nhớ sau khi lấy được chứng cớ lập tức giết người diệt khẩu.
Tào Kiến Quốc ngạc nhiên:
- Quốc cữu không giữ lại nhân chứng sao?
Thân Quốc Cữu lắc đầu:
- Có chứng cứ là đủ rồi không thể để lại nhân chứng bọn chúng là thân binh của Trương Sùng Tuấn chỉ cần bên ngoài cho bọn chúng áp lực bọn chúng khẳng định sẽ lật lại bản án, nhân tính phức tạp ta nhìn thấu hơn các ngươi.
Thiệu Cảnh Văn khom người:
- Ty chức minh bạch ty chức nhất định sẽ lập công chuộc tội.
- Rất tốt ta chờ ngươi lập công.
Thiệu Cảnh Văn vội vàng rời đi một gã thị vệ bẩm báo:
- Quốc cữu gia tứ tiểu thư tới rồi.
- Ta vừa vặn tìm nó để cho nó đi vào.
- Một lát sau từ bên ngoài đi tới một nữ tử trẻ tuổi mỹ mạo xinh đẹp nhất cử nhất động của nàng đều lộ ra mị thái, đây chính là tiểu chất nhi của Thân Quốc Cữu, năm nay mười tám tuổi vẫn chưa lập gia đình.
Nàng kế thừa sự yêu mị của cô cô Thân hoàng hậu của mình, quan trọng hơn là nàng trẻ tuổi làn da trắng như ngọc, là một quân cờ quan trọng của Thân Quốc Cữu.
Tháng trước Thân hoàng hậu vì nguyên nhân thân thể không khỏe mà được nội cung thái y chuẩn bệnh, Thân hoàng hậu hóa ra đã mang thai điều này khiến cho Thân gia vui mừng khôn xiết, nhưng Thân Quốc Cữu lại lo xa, Thân hoàng hậu mang thai không hầu hạ hoàng thượng được trong thời gian này sẽ phát sinh nhiều biến cố, chỉ sợ có người cướp đi độc sủng của Thân hoàng hậu, điều này đối với Thân gia là một nguy cơ lớn, Thân Quốc Cữu liền nghĩ tới quân cờ Thân Như Ý, dựa theo quy định hậu cung mang thai người nhà có thể phái người tới chiếu cố, cho nên Thân quốc cữu định phái Như Ý chiếu cố cô cô của mình.
- Như Ý tham kiến đại bá.
Thân Như Ý hướng về phía Thân Quốc Cữu mà thi lễ làn thu thủy chuyển động mị hoặc mà cười.
Thân Quốc Cữu nhìn qua Tào Kiến Quốc bên cạnh thấy hắn ngây ngốc nhìn Thân Như Ý trong mắt lộ ra vẻ mê say thì hắn âm thầm gật đầu, rất tốt hắn muốn hiệu quả như vậy chất nữ này đúng là vưu vật.
- Như Ý đêm nay bắt đầu ngươi mỗi ngày đi chiếu cố cô cô của ngươi ba canh giờ sau đó trở về ngươi minh bạch ý của ta chứ?
Thân Như Ý nhẹ nhàng cười cười: Chất nữ minh bạch chất nữ sẽ kịp thời đem tin tức của địa bá mang cho cô cô.
Ừ không những yêu mị lại còn cực kỳ thông minh, Thân Quốc Cữu gật đầu lấy ra một phong thư giao cho nàng.
- Đem phong thư này giao cho cô cô của ngươi nói nàng mau chóng tìm hoàng thượng nói chuyện.
- Vâng.
Thân Như Ý nhân thư:
- Vậy chất nữ tiến cung.
- Đi đi.
Thân Quốc Cữu mỉm cười nhìn qua chất nữ của mình đi ra ngoài, Tào Kiến Quốc lúc này mới phục hồi lại tinh thần, hắn mới biết mình thất thố đỏ mặt lên.
Chỗ ở của Tề Gia nằm ở trong An Nghiệp phường nương tựa vào đại lộ Huyền Vũ ở Lạc Kinh, lão trạch của Tề gia vốn ở Bình Giang huyện mười năm trước đã bị triều đình yêu cầu điều tới đây nhân khẩu của Tề gia vì đông đúc cho nên đương kim hoàng đế đặc biệt phê chuẩn cho Tề gia có thể xây dựng chỗ ở trên một trăm mẫu đất. Tuy nhiên cho dù được hoàng đế phê chuẩn Tề gia đến nay vẫn chỉ dám chiến 99 mẫu không dám vượt qua.
Mấy ngày nay ở trong phủ của Tề gia vô cùng náo nhiệt, trong đại môn đều giăng đèn kết hoa, chữ Thọ treo lên cao, mấy ngày nữa chính là đại thọ bảy mươi tuổi của Tề lão gia tử, đây chính là một đại sự toàn bộ Tề Thụy Phúc thương hội ở kinh thành đều phát động mua sắm các loại vật phẩm bố trí phòng ở, chuẩn bị phát thiệp mời tám phía.
Lúc này đêm đã khuya ở trong Lạc kinh đa phần mọi người đã tìm chỗ ở, trong thành đen một mảng, nhưng ở trong nội đường Tề phủ đèn đuốc vẫn sáng trưng, mấy chục cái đèn trong đêm chiếu sáng như ban ngày, Tề lão gia chủ hiện tại không vì đại thọ bảy mươi tuổi mà vui sướng biểu hiện vẫn ngưng trọng vô cùng, Tề gia sắp phải đối phó với một khảo nghiệm sinh tử tồn vong.
Ở giữa đại đường có đặt một khối đàn gỗ, trên đó để một trăm tấm ngân phiếu, một trăm vạn lượng bạch ngân, trong lòng con cháu của Tề gia đều biết nếu như một trăm vạn lượng ngân phiếu này mà lưu truyền đi thì Tề Đại Phúc sẽ chịu ảnh hưởng ghê gớm về tiền tài và danh dự.
Không chỉ có vậy tề gia được phép phát hành ngân phiếu đã hai mươi năm trong vòng hai mươi năm này kỹ thuật phòng vệ tiền bạc đã bị người ta phá giải tuy chỉ có năm màu nhưng khoảng cách với bảy màu chỉ còn một bước ngắn thậm chí trong mắt của người bình thường những ngân phiếu này so với ngân phiếu thật không có gì khác nhau, người bình thường khó mà có thể nhìn ra, thậm chí tiểu nhị của Tề Đại Phúc cũng khó mà nhận thức.
Nguy cơ của Tề gia cuối cùng cũng đã tới, nếu như chuyện này xử lý không tốt thậm chí Tề Đại Phú còn phải đóng cửa, trong mắt của Tề lão gia tử tràn ngập sầu lo.
- Mỗi người cầm một tờ ngân phiếu nhìn cho kỹ.
Tề lão gia tử mở miệng hắn mệnh cho mỗi người ở đây cầm một tấm ngân phiếu để cho bọn họ cảm nhận tính nghiêm trọng ở đây, hai gã đại quản sự tiến lên, phát cho mỗi người một tấm.
Ở trong đại đường đứng mấy tộc nhân hạch tâm, tuy rản nghiệp của Tề gia phần lớn là do tám đứa con trai khống chế nhưng Tề thị tộc nhân cũng tham dự việc kinh doanh cầm đồ và một số sản nghiệp khác.
Tề Phượng Vũ cũng ở trong số đó vì tổ phụ của nàng mừng thọ cho nên các tộc nhân của Tề gia khắp nơi đều trở lại kinh, nàng nửa tháng trước cũng từ Giang Ninh phủ trở về kinh thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.