Quyển 2 - Chương 231: Tiền trang có loạn (thượng)
Cao Nguyệt
09/09/2014
Tề Vĩ lắp bắp kinh hãi:
- Cái này là chuyện khi nào?
- Là ba ngày trước, đại ca ngươi dùng chim bồ câu đem tin tức truyền đến, Hoàng Thượng bổ nhiệm Tướng quân Vũ Lâm Quân thay thế đại Tướng quân của Đông cung Lục Suất Phủ. Hiện tại chi quân đội này, vẫn mang tên Đông cung Lục Suất Phủ, nhưng đã chuyển đóng ở Ung Kinh, đi bảo vệ một cung điện trống rỗng ở Ung Kinh. Cái này là thủ đoạn của Hoàng thượng, làm cho Thái tử phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Còn có một đạo thánh chỉ, là không cho phép dân gian tiến hành luyện gang, toàn bộ do triều đình thống nhất khống chế.
- Lúc trước không phải cũng không cho phép sao?
- Trước kia là không cho phép dân gian tiến hành buôn bán gang. Nhưng trên thực tế, là nhiều lần cấm không dứt, mà lần này là thật, không cho phép dân gian tinh luyện kim loại. Không cho phép dân gian tinh luyện kim loại, ngươi biết là tại sao không? Cái này là khống chế chiêu mộ tư quân của tất cả các thế lực lớn.
Tề Vĩ suy nghĩ một chút nói:
- Nhưng vẫn có lỗ thủng, trong nước không được tinh luyện kim loại, có thể từ hải ngoại mua sắm, đồng dạng khó có thể cấm tiệt.
- Nhất định sẽ có biện pháp ngăn chặn chuyện này, ta đoán chừng thuỷ quân của Hoàng Phủ Vô Tấn sẽ bắt đầu bận rộn.
Tề Vĩ trầm mặc một lát, rốt cục nhịn không được hỏi:
- Phụ thân, Tề gia chúng ta không phải không tham gia vào chính sự sao? Phụ thân vì sao còn chú ý như vậy?
Khuôn mặt Tề Vạn Niên lập tức trầm xuống:
- Ngươi sao lại hồ đồ như thế, Tề gia là không tham dự đấu tranh quan trường, không phải nói không chú ý chính sự. Sinh ý Tề gia lớn như vậy, nếu như không chú ý tình hình chính trị, chỉ sợ là chết như thế nào cũng không biết. Chính bởi vì thế cục triều đình quỷ dị, ta mới có thể coi trọng sự tình ở Duy Dương huyện như vậy. Ngươi nghĩ rằng, Tề Gia chúng ta không tham gia vào chính sự rồi, sẽ trôi qua rất thái bình sao?
Thân Quốc Cữu cùng Thái tử sẽ quên chúng ta ư, đầu óc của ngươi sao đơn giản như vậy!
Tề Vĩ lau mồ hôi trên trán, không dám tranh luận. Hắn cảm giác mình càng ngày càng xem không hiểu phụ thân rồi, phụ thân luôn miệng nói rời khỏi quan trường, nhưng lại dốc sức liều mạng nịnh nọt Hoàng Phủ Vô Tấn. Phải biết rằng, Hoàng Phủ Vô Tấn là phái Lương Vương, cái này không phải tham dự vào quan trường sao?
Lúc này, cửa ra vào truyền đến thanh âm của lão Tứ Tề Hoàn:
- Phụ thân, con đã trở về.
- Vào đi!
Tề Vạn Niên tinh thần chấn động, hắn hướng Tề Vĩ nói:
- Ngươi đi đi! Cửa hàng tơ lụa của Tam gia ở chợ phía Tây có thể mua lại, chuyện này ngươi đi làm.
Tề Vĩ sửng sốt một chút, hắn là Tổng quản của Tề Đại Phúc tiền trang, sao lại bảo hắn đi mua cửa hàng tơ lụa, đây hình như là sự tình của Lão tứ mà.
Nhưng hắn không dám hỏi nhiều, chỉ phải chậm rãi lui ra. Tề Vạn Niên nhìn qua bóng lưng của hắn mà lắc đầu, thứ tử này đối với biến hóa của cục diện chính trị quá thờ ơ, thậm chí có điểm ngu xuẩn, không thích hợp cai quản tiền trang nữa. Hắn quyết định để cho lão Tứ Tề Hoàn tới cai quản tiền trang.
Cửa mở, Tề Hoàn đi vào, quỳ xuống hướng phụ thân hành lễ:
- Tham kiến phụ thân!
- Không cần hành đại lễ như vậy, ngồi xuống đi!
Tề Hoàn ngồi xuống nói:
- Phụ thân, hài nhi đã đem vật dụng đưa cho Hoàng Phủ Vô Tấn rồi.
- Rất tốt!
Tề Vạn Niên gật gật đầu, cười nói:
- Tam nha đầu thì sao? Nàng cùng với thê tử của Vô Tấn ra sao rồi?
- Đã gặp, các nàng nói chuyện rất vui vẻ, thật sự kết giao bằng hữu, Phượng Vũ cũng trở về rồi, phụ thân muốn gặp không?
- Không cần, để cho nàng tự nhiên là được, nha đầu kia không thích làm sự tình dối trá, chuyện này ta sẽ không hỏi tới.
Tề Hoàn lại nói:
- Thiệp mời con đã đưa cho Vô Tấn rồi, hắn nói hắn nhất định sẽ tới. Mặt khác, hắn nói chúng ta nên mời Trương Thiểu doãn, hôm nay con ở quý phủ của Vô Tấn cũng nhìn thấy hắn.
- Ah?
Tề Vạn Niên rất có hứng thú, đó là một thu hoạch ngoài ý muốn, hắn một mực muốn cùng Trương Thiểu doãn tạo quan hệ, lại không có cơ hội, không nghĩ tới thông qua Vô Tấn lại kết giao được Trương Thiểu doãn.
- Tốt! Ngươi lập tức đưa cho Trương Thiểu doãn một thiệp mời, ngươi tự mình đi, mời phu thê bọn hắn cùng đi.
- Vâng! Hài nhi lập tức đi ngay.
Do dự một chút, Tề Hoàn lại nói:
- Phụ thân, hài nhi có một câu nói, không biết có nên nói hay không.
- Ngươi có chuyện gì cứ việc nói thẳng, ở trước mặt ta còn như vậy sao?
Tề Vạn Niên khiển trách nhi tử một câu.
Tề Hoàn mặt đỏ lên, cúi đầu nói:
- Hài nhi có trực giác, Hoàng Phủ Vô Tấn rất có thể sẽ cùng Trương Thiểu doãn kết minh, cùng nhau đối phó Thân gia. Theo hài nhi biết, Hoàng Phủ Vô Tấn cùng Trương Thiểu doãn ở Duy Dương huyện quan hệ rất tốt, rất rõ ràng, Trương Thiểu doãn đã bị Dư Diệu Giang cùng Thân Uyên chèn ép, hắn nhất định sẽ kéo Hoàng Phủ Vô Tấn trợ lực hắn. Hoàng Phủ Vô Tấn cũng là lai giả bất thiện, có thể nói bọn hắn không mưu mà hợp, mà ngày mai Tề gia chúng ta mời khách, rất có thể sẽ trở thành nơi cho bọn hắn kết minh. Như vậy Tề Gia chúng ta có thể bởi vì vậy mà cuốn vào đấu tranh quan trường ở Giang Ninh phủ hay không? Cái này và tôn chỉ của Tề gia không hợp, phụ thân nghĩ sao?
Tề Vạn Niên cũng lâm vào trầm tư, nhi tử lo lắng không phải là không có đạo lý, triều đình đấu tranh quỷ dị, đúng lúc này Vô Tấn đến Sở Châu nhậm chức. Động cơ chính thức không rõ, nếu như tranh đấu quan trường của triều đình thổi sang Giang Ninh, khả năng Vô Tấn cùng Trương Dung kết minh là rất lớn. Bởi vậy, Tề Gia nếu như cùng Vô Tấn quan hệ thân thiết, xác thực rất dễ bị cuốn vào đấu tranh quan trường. Dùng tai mắt của Hoàng thượng, hắn không có khả năng không biết. Hắn sẽ cho rằng Tề gia lật lọng, làm cho hắn đối với Tề Gia sinh ra oán hận, mình quả thật phải coi chừng điểm này.
Tề Vạn Niên chỉ là muốn Tề gia cùng Vô Tấn thành lập giao tình cá nhân, mà không muốn cuốn vào đấu tranh quan trường ở Giang Ninh phủ, hắn nghĩ nghĩ, nhân tiện nói:
- Như vậy đi! Trương Thiểu doãn vẫn mời, lại mời mấy đại thân hào ở Đông Hải quận đến làm khách. Chúng ta coi như là mở một bữa tiệc đồng hương tụ hội, như vậy sẽ không khiến những người khác nhạy cảm.
Tề Hoàn thầm khen phụ thân cao minh, đơn giản mà hóa giải phiền toái do mời khách mang đến, hắn lại nói:
- Nếu như mời ngoại nhân lạ mặt, thê tử của Hoàng Phủ Vô Tấn có khi nào e ngại hay không?
- Cái này không sao, đối với nữ quyến, ta sẽ cho Phượng Vũ chiêu đãi, giải quyết như vậy đi.
- Hài nhi đã minh bạch, hài nhi không quấy rầy phụ thân nghỉ ngơi, xin cáo lui.
- Ngươi chờ một chút!
Tề Vạn Niên gọi hắn lại:
- Ta còn có một việc nói với ngươi.
- Xin phụ thân huấn thị!
Tề Hoàn khoanh tay đứng bên cạnh phụ thân.
- Cái này là chuyện khi nào?
- Là ba ngày trước, đại ca ngươi dùng chim bồ câu đem tin tức truyền đến, Hoàng Thượng bổ nhiệm Tướng quân Vũ Lâm Quân thay thế đại Tướng quân của Đông cung Lục Suất Phủ. Hiện tại chi quân đội này, vẫn mang tên Đông cung Lục Suất Phủ, nhưng đã chuyển đóng ở Ung Kinh, đi bảo vệ một cung điện trống rỗng ở Ung Kinh. Cái này là thủ đoạn của Hoàng thượng, làm cho Thái tử phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Còn có một đạo thánh chỉ, là không cho phép dân gian tiến hành luyện gang, toàn bộ do triều đình thống nhất khống chế.
- Lúc trước không phải cũng không cho phép sao?
- Trước kia là không cho phép dân gian tiến hành buôn bán gang. Nhưng trên thực tế, là nhiều lần cấm không dứt, mà lần này là thật, không cho phép dân gian tinh luyện kim loại. Không cho phép dân gian tinh luyện kim loại, ngươi biết là tại sao không? Cái này là khống chế chiêu mộ tư quân của tất cả các thế lực lớn.
Tề Vĩ suy nghĩ một chút nói:
- Nhưng vẫn có lỗ thủng, trong nước không được tinh luyện kim loại, có thể từ hải ngoại mua sắm, đồng dạng khó có thể cấm tiệt.
- Nhất định sẽ có biện pháp ngăn chặn chuyện này, ta đoán chừng thuỷ quân của Hoàng Phủ Vô Tấn sẽ bắt đầu bận rộn.
Tề Vĩ trầm mặc một lát, rốt cục nhịn không được hỏi:
- Phụ thân, Tề gia chúng ta không phải không tham gia vào chính sự sao? Phụ thân vì sao còn chú ý như vậy?
Khuôn mặt Tề Vạn Niên lập tức trầm xuống:
- Ngươi sao lại hồ đồ như thế, Tề gia là không tham dự đấu tranh quan trường, không phải nói không chú ý chính sự. Sinh ý Tề gia lớn như vậy, nếu như không chú ý tình hình chính trị, chỉ sợ là chết như thế nào cũng không biết. Chính bởi vì thế cục triều đình quỷ dị, ta mới có thể coi trọng sự tình ở Duy Dương huyện như vậy. Ngươi nghĩ rằng, Tề Gia chúng ta không tham gia vào chính sự rồi, sẽ trôi qua rất thái bình sao?
Thân Quốc Cữu cùng Thái tử sẽ quên chúng ta ư, đầu óc của ngươi sao đơn giản như vậy!
Tề Vĩ lau mồ hôi trên trán, không dám tranh luận. Hắn cảm giác mình càng ngày càng xem không hiểu phụ thân rồi, phụ thân luôn miệng nói rời khỏi quan trường, nhưng lại dốc sức liều mạng nịnh nọt Hoàng Phủ Vô Tấn. Phải biết rằng, Hoàng Phủ Vô Tấn là phái Lương Vương, cái này không phải tham dự vào quan trường sao?
Lúc này, cửa ra vào truyền đến thanh âm của lão Tứ Tề Hoàn:
- Phụ thân, con đã trở về.
- Vào đi!
Tề Vạn Niên tinh thần chấn động, hắn hướng Tề Vĩ nói:
- Ngươi đi đi! Cửa hàng tơ lụa của Tam gia ở chợ phía Tây có thể mua lại, chuyện này ngươi đi làm.
Tề Vĩ sửng sốt một chút, hắn là Tổng quản của Tề Đại Phúc tiền trang, sao lại bảo hắn đi mua cửa hàng tơ lụa, đây hình như là sự tình của Lão tứ mà.
Nhưng hắn không dám hỏi nhiều, chỉ phải chậm rãi lui ra. Tề Vạn Niên nhìn qua bóng lưng của hắn mà lắc đầu, thứ tử này đối với biến hóa của cục diện chính trị quá thờ ơ, thậm chí có điểm ngu xuẩn, không thích hợp cai quản tiền trang nữa. Hắn quyết định để cho lão Tứ Tề Hoàn tới cai quản tiền trang.
Cửa mở, Tề Hoàn đi vào, quỳ xuống hướng phụ thân hành lễ:
- Tham kiến phụ thân!
- Không cần hành đại lễ như vậy, ngồi xuống đi!
Tề Hoàn ngồi xuống nói:
- Phụ thân, hài nhi đã đem vật dụng đưa cho Hoàng Phủ Vô Tấn rồi.
- Rất tốt!
Tề Vạn Niên gật gật đầu, cười nói:
- Tam nha đầu thì sao? Nàng cùng với thê tử của Vô Tấn ra sao rồi?
- Đã gặp, các nàng nói chuyện rất vui vẻ, thật sự kết giao bằng hữu, Phượng Vũ cũng trở về rồi, phụ thân muốn gặp không?
- Không cần, để cho nàng tự nhiên là được, nha đầu kia không thích làm sự tình dối trá, chuyện này ta sẽ không hỏi tới.
Tề Hoàn lại nói:
- Thiệp mời con đã đưa cho Vô Tấn rồi, hắn nói hắn nhất định sẽ tới. Mặt khác, hắn nói chúng ta nên mời Trương Thiểu doãn, hôm nay con ở quý phủ của Vô Tấn cũng nhìn thấy hắn.
- Ah?
Tề Vạn Niên rất có hứng thú, đó là một thu hoạch ngoài ý muốn, hắn một mực muốn cùng Trương Thiểu doãn tạo quan hệ, lại không có cơ hội, không nghĩ tới thông qua Vô Tấn lại kết giao được Trương Thiểu doãn.
- Tốt! Ngươi lập tức đưa cho Trương Thiểu doãn một thiệp mời, ngươi tự mình đi, mời phu thê bọn hắn cùng đi.
- Vâng! Hài nhi lập tức đi ngay.
Do dự một chút, Tề Hoàn lại nói:
- Phụ thân, hài nhi có một câu nói, không biết có nên nói hay không.
- Ngươi có chuyện gì cứ việc nói thẳng, ở trước mặt ta còn như vậy sao?
Tề Vạn Niên khiển trách nhi tử một câu.
Tề Hoàn mặt đỏ lên, cúi đầu nói:
- Hài nhi có trực giác, Hoàng Phủ Vô Tấn rất có thể sẽ cùng Trương Thiểu doãn kết minh, cùng nhau đối phó Thân gia. Theo hài nhi biết, Hoàng Phủ Vô Tấn cùng Trương Thiểu doãn ở Duy Dương huyện quan hệ rất tốt, rất rõ ràng, Trương Thiểu doãn đã bị Dư Diệu Giang cùng Thân Uyên chèn ép, hắn nhất định sẽ kéo Hoàng Phủ Vô Tấn trợ lực hắn. Hoàng Phủ Vô Tấn cũng là lai giả bất thiện, có thể nói bọn hắn không mưu mà hợp, mà ngày mai Tề gia chúng ta mời khách, rất có thể sẽ trở thành nơi cho bọn hắn kết minh. Như vậy Tề Gia chúng ta có thể bởi vì vậy mà cuốn vào đấu tranh quan trường ở Giang Ninh phủ hay không? Cái này và tôn chỉ của Tề gia không hợp, phụ thân nghĩ sao?
Tề Vạn Niên cũng lâm vào trầm tư, nhi tử lo lắng không phải là không có đạo lý, triều đình đấu tranh quỷ dị, đúng lúc này Vô Tấn đến Sở Châu nhậm chức. Động cơ chính thức không rõ, nếu như tranh đấu quan trường của triều đình thổi sang Giang Ninh, khả năng Vô Tấn cùng Trương Dung kết minh là rất lớn. Bởi vậy, Tề Gia nếu như cùng Vô Tấn quan hệ thân thiết, xác thực rất dễ bị cuốn vào đấu tranh quan trường. Dùng tai mắt của Hoàng thượng, hắn không có khả năng không biết. Hắn sẽ cho rằng Tề gia lật lọng, làm cho hắn đối với Tề Gia sinh ra oán hận, mình quả thật phải coi chừng điểm này.
Tề Vạn Niên chỉ là muốn Tề gia cùng Vô Tấn thành lập giao tình cá nhân, mà không muốn cuốn vào đấu tranh quan trường ở Giang Ninh phủ, hắn nghĩ nghĩ, nhân tiện nói:
- Như vậy đi! Trương Thiểu doãn vẫn mời, lại mời mấy đại thân hào ở Đông Hải quận đến làm khách. Chúng ta coi như là mở một bữa tiệc đồng hương tụ hội, như vậy sẽ không khiến những người khác nhạy cảm.
Tề Hoàn thầm khen phụ thân cao minh, đơn giản mà hóa giải phiền toái do mời khách mang đến, hắn lại nói:
- Nếu như mời ngoại nhân lạ mặt, thê tử của Hoàng Phủ Vô Tấn có khi nào e ngại hay không?
- Cái này không sao, đối với nữ quyến, ta sẽ cho Phượng Vũ chiêu đãi, giải quyết như vậy đi.
- Hài nhi đã minh bạch, hài nhi không quấy rầy phụ thân nghỉ ngơi, xin cáo lui.
- Ngươi chờ một chút!
Tề Vạn Niên gọi hắn lại:
- Ta còn có một việc nói với ngươi.
- Xin phụ thân huấn thị!
Tề Hoàn khoanh tay đứng bên cạnh phụ thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.