Hoàng Tử Điện Hạ Đích Ngạo Phi

Quyển 1 - Chương 117: Trầm mặc như vậy

Cổ Phán Quỳnh Y

14/01/2014

Edit: huyenbibo

Nghe thanh âm ở phía sau cửa đột nhiên vang lên tiếng đóng, thì nàng nặng nề thở dài, nhìn ngôi tẩm cung này to như vậy, hoa lệ mà không mất trang nghiêm, ở trong mắt u ám xem ra, cùng phía trước tẩm cung không có gì khác nhau, chẳng qua thay đổi một cái nhà giam lớn hơn nữa đến nhốt nàng mà thôi.

Nàng chậm rãi đi đến bên cạnh hồ tắm sương khói lượn lờ, nơi đó sớm đã có một vài thị nữ chuẩn bị xong thuốc tắm lẳng lặng chờ. Nàng đứng ở bên hồ tắm, còn có một thị nữ tiến lên cởi quần áo cho nàng, nàng lắc lắc tay, ý bảo các nàng đều đi ra ngoài. Lúc nàng hôn mê trần truồng *** bị các nàng hầu hạ qua, nhưng hiện tại ý thức của nàng thanh tỉnh, vẫn là không quen ở trước mặt người khác để lộ thân thể của chính mình.

“Tiểu thư, xin cho nô bộc lưu lại đi.” Tất cả thị nữ đều lui xuống, chỉ có nữ bộc hầu hạ nàng khi buổi sáng tỉnh lại không có đi, nàng nói nàng kêu Sắt Phân, là hắn phái tới thay thế Duy Á Đặc . Lúc này nàng đứng khúm núm ở bên cạnh nàng, cả khuôn mặt rũ xuống tới ngực, không dám ngẩng đầu nhìn nàng.

“Ừ.” An Ny gật gật đầu, ngâm mình ở trong thuốc tắm một canh giờ, vạn nhất nàng nhàm chán khi còn có thể tìm người trò chuyện, đuổi đi một chút thời gian.

Sắt Phân đi đến phía sau nàng, động tác mềm nhẹ đem mái tóc dài của nàng co lại thủy ngân cao cao, lộ ra gáy ngọc trơn bóng, có vẻ phá lệ mê người.

An Ny cởi trường bào ra, di chuyển đùi đẹp thon dài, chậm rãi đi đến trong bồn tắm, cho dù làn da tuyết trắng ngâm vào trong thuốc tắm tản ra vị thuốc nồng nặc. Hơi nóng trong bồn tắm rất lớn, nàng ngâm một hồi, liền cảm thấy có chút chịu không nổi, làn da toàn thân giống một đoàn hỏa từ từ thiêu cháy, chậm rãi trồi lên một tầng vầng sáng phấn hồng. Nàng nhắm mắt lại, hy vọng thời gian dài này đi qua nhanh.

“Hô…… Hô…… Sắt Phân, còn bao lâu nữa?” Nàng càng không ngừng bật hơi, cứ việc biết thời gian vẫn còn rất ngắn, nhưng vẫn là nhịn không được mở miệng hỏi.

“Tiểu thư, thời gian còn sớm.” Sắt Phân cẩn thận đi lên trước, cúi đầu không dám nhìn nàng. Nàng ấy cố ý ngăn chận run rẩy, bả vai run rẩy biểu hiện ra hiện tại tâm tình của nàng ấy đang khủng hoảng.

“Sắt Phân, ngươi rất sợ ta?” An Ny nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn lo sợ của nàng ấy, mang theo một nụ cười khó hiểu, tận lực làm cho chính mình thoạt nhìn dễ dàng thân thiện.

Sắt Phân không nói một lời, bối rối mà lắc lắc đầu, cả người lại lui về phía sau mấy bước nhỏ, đầu càng cúi thấp.



“Như vậy là thái độ ta đối với ngươi rất hung ? Làm cho ngươi cảm thấy sợ hãi?” Nàng tiếp tục đoán , có lẽ lúc mình tâm phiền ý loạn không cẩn thận làm nàng ấy sợ.

“Không…… Không……” Cả người của Sắt Phân lui ra sau, rồi nhanh chóng quỳ xuống, toàn thân đều run rẩy.“Nô bộc đáng chết, làm cho ngài không hài lòng, thỉnh ngài trách phạt nô bộc đi.”

“Ai, ngươi hiểu sai ý của ta rồi, ngươi mau đứng lên đi.” An Ny cảm thấy đau đầu một trận, không biết là mình biểu đạt không rõ ràng lắm, hay là lý giải của Sắt Phân có vấn đề, hai người nói chuyện hoàn toàn không đúng ý. “Ta không có ý trách ngươi, ta chỉ là tò mò, vì sao ngươi sợ ta như vậy? Ngươi chỉ cần trả lời vấn đề này của ta là được rồi.”

“Dạ……” Thân thể của Sắt Phân runn một chút, “Là điện hạ giao cho nô bộc không được thân mật cùng với ngài, cũng không đựoc phép nói chuyện với nhau, nếu không thì sẽ giáng chức nô bộc cả đời….. giáng chức làm nô lệ……”

Cái gì? Là hắn đang âm thầm uy hiếp Sắt Phân không cho nàng cùng nàng ấy thân thiết. Hơi quá đáng! Xem ra hắn vẫn cánh cánh trong lòng chuyện Duy Á Đặc để cho nàng chạy, hiện tại nữ bộc này trước khi đi đến bên người nàng thì đã bị hắn cảnh cáo nghiêm trọng.

Chẳng lẽ nàng cùng nữ bộc đều không thể giao thiệp với nhau sao? Nàng nắm chặt quyền, một cơn phẫn nộ sâu sắc giống như một ngọn lửa mạnh mẽ thiêu đốt ở ngực, hắn tàn nhẫn cắt bỏ chặt đứt cánh chim của nàng, làm cho nàng đến cuối cũng trốn không thoát khỏi bàn tay của hắn, lại xem nàng giống như món đồ chơi mà vây nàng ở trong nhà giam hoa lệ này, mạnh mẽ đoạt lấy thân thể của nàng, hiện tại lại muốn làm cho nàng giống một ngừơi câm điếc im lặng không nói lời nào sao?

“Ta hiểu được, Sắt Phân, ta sẽ không làm ngươi khó xử.” Nàng miễn cưỡng giương khóe môi, ngăn chặn không cho lửa giận biểu hiện ra ở trên mặt, bằng không y theo cá tính nhát gan của Sắt Phân khẳng định sẽ nghĩ đến nàng đang giận nàng ấy, đến lúc đó khóc lên cũng nói không chừng.

Sắt Phân run run cắn môi dưới, vụng trộm ngẩng đầu liếc mắt nhìn thân ảnh ở trong hồ tắm một cái, toát ra một tia cảm kích cùng bất đắc dĩ, sau lại cúi đầu một lần nữa.

Tuy rằng nàng chỉ là một nữ bộc thân phận hèn mọn, nhưng thời gian ngắn ngủi nàng ở chung cũng thấy được, cô gái xinh đẹp trước mắt này kỳ thật là thiện lương lại bình dị gần gũi, nhưng mà nàng lại không thể không để ý đến cảnh cào của điện hạ đối với nàng, nhớ tới nếu vi phạm mệnh lệnh của điện hạ thì cả đời sẽ bị làm nô lệ, mà bắt đầu toàn thân nàng run run, giống như tiến vào trong địa ngục âm u vậy.

Thời gian trôi qua ở trong trầm mặc, An Ny không có mở miệng nói chuyện cùng với Sắt Phân, nàng dựa lưng vào bên cạnh hồ tắm, làm cho thân thể nóng tạm thời hấp thụ một chút hơi lạnh. Nàng dần dần bình tĩnh trở lại, lý trí bị phẫn nộ chiếm cứ lại một lần nữa trở về, để cho nàng tính toán sau này cho cẩn thận.

Nếu như nàng là nữ tử sống ở cổ đại, gặp phải khốn cảnh hiện tại, khẳng định chưa gượng dậy nổi như vậy, trở thành con rối dựa vào hắn. Có lẽ nàng là phụ nữ đến từ thế kỷ hai mươi mốt, nên có được ý nghĩ cùng cá tính của chính mình, hắn càng muốn làm nàng giống nhau vật sở hữu giữ lấy điên cuồng, nàng lại càng phải phản kháng.



Bên ngoài là ánh mặt trời sáng lạn, tản ra hơi thở tự do, chuyện vật nàng từng xem nhẹ, hiện tại đã biến thành thứ mà nàng muốn hướng tới nhất.

“Tiểu thư…… Thời gian đến rồi.” Thanh âm của Sắt Phân truyền đến nơm nớp lo sợ.

Nàng nháy mắt kéo suy nghĩ, ánh mắt chạm đến kiện trường bào kia, trong mắt có một tia sáng, nhưng rất nhanh che dấu được. “Ừ, không phải nói sau khi ngâm thuốc tắm xong thì phải uống ma thập canh sao? Bây giờ ngươi đi xuống tiến hành đi.”

“Không cần tiến hành đâu tiểu thư, người bưng ma thập canh nhân đã sớm chờ ở ngoài cửa, nô bộc sẽ cho nàng ấy bưng vào là được.”

Thanh âm của Sắt Phân đã đánh gãy kế hoạch của nàng, nàng nhíu mày, lung tung tìm lý do. “Ta không quen để cho người ta nhìn thấy cơ thể của ta, ngươi đi ra bên ngoài bưng vào đi.”

Sắt Phân không nghi ngờ gì, nhanh chóng đi hướng ngoài cửa. An Ny vội đứng dậy, dùng tốc độ nhanh nhất từ kiện trường bào bị thay kia lý lấy ra bao bố nhỏ, siết chặt bên trong lòng bàn tay trái, sau đó vội vàng phủ thêm một kiện trường bào mỏng màu vàng, đem tay trái giấu ở trong ống tay áo rộng thùng thình.

Làm liền một mạch lưu loát làm xong hết mọi chuyện, thì Sắt Phân nhẹ nhàng bưng ma thập canh đến, đặt lên trên bàn dài tinh xảo.

“Đựơc rồi, đợi ma thập canh nguội ta sẽ uống , ngươi ra ngoài trước đi. Ta muốn nghỉ ngơi một chút, không cần tiến vào quấy rầy ta.” Nàng nằm nghiêng ở trên ghế tơ lụa mềm, híp nửa mắt, làm bộ buồn ngủ.

Sắt Phân thu trường bào được nàng thay, rồi xoay người lui xuống.

========== quỳnh y thiên =============

ai ~~ như thế nào không có người nhắn lại cổ vũ quỳnh y đâu? Khóc ~~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Tử Điện Hạ Đích Ngạo Phi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook