Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Ngổ Ngáo
Chương 13: Phù, may mà tôi nghe nhầm
Junny Hwang
03/06/2014
Nó với Kelvin chạy xuống sân, để hắn đứng như phỗng.
Mommy của Kelvin ăn mặc sang trọng, đứng dưới sân. Hai đứa tụi nó thở dốc.
-OMG! Mommy anh đang nói chuyện với thầy Robert kìa, chắc xin anh chuyển trường đấy.
(Thầy Robert là hiệu trưởng trường này)
Nó cười(gớm) xúm đến bên bà Trần:
-Con chào bác!
Bà Trần nheo nheo mắt:
-Con có phải là...
Kelvin bộp chộp nhảy vào:
-Kemi đấy múm-ma ạ.
Bà Trần ôm nó vào lòng:
-Bác nhớ con lắm, biết không Kemi!
Đám S-Girls chỉ trỏ:
-Lại còn lấy lòng mẹ của anh Kelvin nữa, đúng là đồ rẻ rách đòi phong cách rẻ lau. Giời ơi...
Nó nháy mắt với Kelvin, chết mật 2 đứa bắt đầu hành động rồi.
-Mẹ àh, trường này là trường đệ nhất ở Việt Nam đấy, tiện nghi hơn ở Mĩ nhiều. Có những 5 tầng học, sàn sâu nên phòng nào cũng mát. Giáo viên từ Anh và Pháp về để dạy Toán, Hóa và Anh...
Nó bắt đầu giới thiệu thêm:
-Còn nữa ạ, ở đây có cơ sở tốt, cách chọn lọc học sinh vô cùng uy tín. Trên lớp dạy những bài giảng lí thú, hợp với học sinh chúng con. Học sinh trong trường không bao giờ cãi lộn, đánh nhau.
Blah...Blah
Gần như là kể tốt về cái trường này để mommy của Kelvin nhận thấy đây là trường tốt, để Kelvin không phải đi Mĩ nữa.
Mặt hai đứa xanh xao, vẫn lo sợ.
Bà Trần vào phòng ông hiệu trưởng, đóng sầm cửa lại.
Nó bĩu môi.
-Hầy...dà, kiểu này chắc là phải về Mĩ thật rồi.
Kelvin kêu ca, phàn nàn làm không khí thật não nề. Nói rồi, nó với Kelvin áp tai vào nghe.
-Nhỏ quá, em không nghe thấy
-Suỵt
...
-Nghỉ học ở trường...về Mĩ...môi trường tốt...an toàn-Mommy của Kelvin
-Chúng tôi....ổn thỏa-thầy Robert
Nó lắc đầu:
-Anh đoán hai người ấy đang nói gì.
Kelvin nói lại:
-Tôi muốn cho con trai tôi nghỉ học ở trường và đưa nó về Mĩ vì ở đó có môi trường tốt và được tôi quan tâm chăm sóc nên sẽ an toàn.
Tụi nó lừng lững bước đi.
Reng...Reng...Reng
Không khí lớp thật căng thẳng vì 3 khuôn mặt nổi trội nhất đều đang...
Nó đăm chiêu, hụt hẫng và rất thất vọng
Hắn lạnh nhạt, cúi đầu xuống, im lặng đến đáng sợ
Kelvin lo lắng, xanh xao như sắp die
Cùng lúc ấy, mommy của Kelvin bước vào:
-Chào các con, cô là mẹ của Việt Kha.
Kelvin lùi lũi đến bên:
-Dạ mẹ, con sẽ theo mẹ về Việt Nam
Bà Trần ngạc nhiên:
-Ơ, mẹ đâu có nói thế.
-Chẳng phải mẹ nói với thầy Robert là: Tôi muốn cho con trai tôi nghỉ học ở trường và đưa nó về Mĩ vì ở đó có môi trường tốt và được tôi quan tâm chăm sóc nên sẽ an toàn sao?
Bà Trần vuốt mái tóc của Kelvin, cười:
-Đúng là đồ nghe lỏm. Mẹ đâu có nói thế.
Nó chợt đứng dậy:
-Thế bác nói gì ạ?
Bà Trần chậm rãi:
-Tôi không muốn con trai tôi nghỉ học ở trường này và tôi sẽ về Mĩ bởi vì ở đây có môi trường tốt và hơn nữa có Kemi nên chắc nó sẽ an toàn.
Nó chạy tưng tửng đến:
-Iu bác quá đi.
Hết tiết học, nó cảm thấy phấn trấn hơn mọi khi. Không còn lo lắng nữa!
Mommy của Kelvin ăn mặc sang trọng, đứng dưới sân. Hai đứa tụi nó thở dốc.
-OMG! Mommy anh đang nói chuyện với thầy Robert kìa, chắc xin anh chuyển trường đấy.
(Thầy Robert là hiệu trưởng trường này)
Nó cười(gớm) xúm đến bên bà Trần:
-Con chào bác!
Bà Trần nheo nheo mắt:
-Con có phải là...
Kelvin bộp chộp nhảy vào:
-Kemi đấy múm-ma ạ.
Bà Trần ôm nó vào lòng:
-Bác nhớ con lắm, biết không Kemi!
Đám S-Girls chỉ trỏ:
-Lại còn lấy lòng mẹ của anh Kelvin nữa, đúng là đồ rẻ rách đòi phong cách rẻ lau. Giời ơi...
Nó nháy mắt với Kelvin, chết mật 2 đứa bắt đầu hành động rồi.
-Mẹ àh, trường này là trường đệ nhất ở Việt Nam đấy, tiện nghi hơn ở Mĩ nhiều. Có những 5 tầng học, sàn sâu nên phòng nào cũng mát. Giáo viên từ Anh và Pháp về để dạy Toán, Hóa và Anh...
Nó bắt đầu giới thiệu thêm:
-Còn nữa ạ, ở đây có cơ sở tốt, cách chọn lọc học sinh vô cùng uy tín. Trên lớp dạy những bài giảng lí thú, hợp với học sinh chúng con. Học sinh trong trường không bao giờ cãi lộn, đánh nhau.
Blah...Blah
Gần như là kể tốt về cái trường này để mommy của Kelvin nhận thấy đây là trường tốt, để Kelvin không phải đi Mĩ nữa.
Mặt hai đứa xanh xao, vẫn lo sợ.
Bà Trần vào phòng ông hiệu trưởng, đóng sầm cửa lại.
Nó bĩu môi.
-Hầy...dà, kiểu này chắc là phải về Mĩ thật rồi.
Kelvin kêu ca, phàn nàn làm không khí thật não nề. Nói rồi, nó với Kelvin áp tai vào nghe.
-Nhỏ quá, em không nghe thấy
-Suỵt
...
-Nghỉ học ở trường...về Mĩ...môi trường tốt...an toàn-Mommy của Kelvin
-Chúng tôi....ổn thỏa-thầy Robert
Nó lắc đầu:
-Anh đoán hai người ấy đang nói gì.
Kelvin nói lại:
-Tôi muốn cho con trai tôi nghỉ học ở trường và đưa nó về Mĩ vì ở đó có môi trường tốt và được tôi quan tâm chăm sóc nên sẽ an toàn.
Tụi nó lừng lững bước đi.
Reng...Reng...Reng
Không khí lớp thật căng thẳng vì 3 khuôn mặt nổi trội nhất đều đang...
Nó đăm chiêu, hụt hẫng và rất thất vọng
Hắn lạnh nhạt, cúi đầu xuống, im lặng đến đáng sợ
Kelvin lo lắng, xanh xao như sắp die
Cùng lúc ấy, mommy của Kelvin bước vào:
-Chào các con, cô là mẹ của Việt Kha.
Kelvin lùi lũi đến bên:
-Dạ mẹ, con sẽ theo mẹ về Việt Nam
Bà Trần ngạc nhiên:
-Ơ, mẹ đâu có nói thế.
-Chẳng phải mẹ nói với thầy Robert là: Tôi muốn cho con trai tôi nghỉ học ở trường và đưa nó về Mĩ vì ở đó có môi trường tốt và được tôi quan tâm chăm sóc nên sẽ an toàn sao?
Bà Trần vuốt mái tóc của Kelvin, cười:
-Đúng là đồ nghe lỏm. Mẹ đâu có nói thế.
Nó chợt đứng dậy:
-Thế bác nói gì ạ?
Bà Trần chậm rãi:
-Tôi không muốn con trai tôi nghỉ học ở trường này và tôi sẽ về Mĩ bởi vì ở đây có môi trường tốt và hơn nữa có Kemi nên chắc nó sẽ an toàn.
Nó chạy tưng tửng đến:
-Iu bác quá đi.
Hết tiết học, nó cảm thấy phấn trấn hơn mọi khi. Không còn lo lắng nữa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.