Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Con Nhỏ Rắc Rối
Chương 7
Sandy Trần (Thuỳ Loan)
16/06/2015
Để lãng tránh câu hỏi của nó,hắn đổi chủ đề.
-Cô đem tôi đến đây làm gì ? cô chưa trả lời tôi đó?
-Hjhj đương nhiên là ngắm cảnh rồi ?
-Cô rảnh nhĩNhưng tôi không rảnh.Hắn lạnh lùng nói thế nhưng vẫn ngồi xuống cạnh nó ngắm cảnh.Ngồi được một lúc thì hắn thấy vai mình một người đang dựa vào ngủ ngon lành,cái miệng còn chóp chép như đang ăn gì ý(t/g:đúng là tham ăn mà,ngủ mà còn ăn được-TC:Hứ,kệ tớ…mà ai là người cho tớ ăn đùi gà trong mơ hả? t/g:ơ..ơ )
Hắn chợt phì cười-Cái con nhỏ này đúng thật là lúc nãy còn mạnh miệng lắm mà giờ lại ngủ ngon lành trên vai hắn “Uả mà lúc nãy hắn cười sao(t/g: anh này làm như mình là người ngoài hành tinh không bằng,người thì ai chã biết cười…VP:là ý gì hả*giọng lạnh băng*..t/g:dạ dạ em không có ý gì ạ*hứ…chỉ biết bắt nạt ta thôi,sau này anh còn khổ dài dài*)
-Mẹ mẹ mẹ…đừng bỏ Thiên Châu mà…mẹ…con muốn có mẹ..hức..hức..hức..-Trong mơ nó thấy mẹ nó cười hiền hậu đang đứng nhìn nó,rồi bất chợt bà theo làn sương khói mờ nhạt biến mất nó cứ thế đuổi theo bà,gọi bà nhưng không thể được nó không thể chạy kịp,nó khóc.Bất chợt nó thấy có một hơi ấm đang ôm lấy nó cùng giọng nói dịu dàng nhỏ nhẹ”Ngoan đừng khóc nữa tôi sẽ bảo vệ em”Nó nghe lời,nín khóc rồiyên tâm rúc lòng người kia tiếp tục ngủ ngon lành.
Hắn thấy nó không còn khóc mà lại ngủ trong lòng hắn ngon lành thì không nỡ để nó nằm xuống cỏ nên hắn tựa vào gốc cây ôm nó ngủ(lãng mạn quá à,t/g cũng ước một ngày như thế quá à*đôi mắt mơ màng*)
0o0
L.Linh cuộc thi lần này cậu phải cố gắng nhé ? Cố lên sắp đến lượt cậu rồi đó-Nhìn L.Linh hồi hộp lo lắng cho cuộc thi nó cầm tay L.Linh cổ vũ cô bạn.
-Nhưng tớ lo lắm ….Lỡ may xãy ra chuyện gì thì sao?
-Hazz cậu thật đúng là sauy nghĩ sâu xa,không có gì đâu cậu thấy mọi người tham gia rất vui vẻ mà đúng không,vui là chính.
-Cố lên ! “rồi nó làm động tác cố lên khiến Linh Linh cười thoải mái vui vẻ
-Umk.Vì sự ủng hộ nhiệt tình của cậu tớ sẽ cùng lớp trưởng cố gắng giật giải thưởng về cho lớp..ok
-Ok
Sau đây là lượt thi của lớp 11B,xin mời bạn Linh Linh,Anh Tuấn ra sân khấu biểu diễn phần thi của mình…Sau cánh gà một nàng công chúa bước ra trong làn váy trắng tinh khôi,ngang eo có gắn những viên đá lấp lánh đủ màu sắc cộng thêm chiếc vương miện đẹp lung linh làm mọi người ngất ngây,khiến cả hội trường lại một phen xôn xao,lên nhất là mấy nam sinh:
-ước gì em ý là người yêu mình”nam sinh a mơ mộng”
-Woa sao trường mình có một hotgirl như thế này mà không biết nhỡ ?-nam sinh1
-Đúng đúng bây giờ tớ mới thấy đó,thật không uổm khi tham gia lễ hội này-ns2 gật đầu tán thưởng
-Hứ…bọn con trai đúng là không có mắt thẩm mĩ,xấu xí thế mà cũng cho là hotgirl-nữ sinh1thấy đám con trai không ngừng khen L.Linh thì nổi lòng đố kị nói
-Sao tui cũng xinh mà mí ông ấy đâu có khen vậy nhỡ…nữ sinh kia nói đến đây thì nam sinh kia nhảy ngay vào phản bác”Bà mà xinh á…chắc tui là hotboy,nhìn thì như quỹ dữ ý,ế chổng ế chơ ý còn ngồi đó mà tự sướng”
“Ông…ông..nói ai quỹ dữ?Nữ sinh kia nổi khùng lên khi nghe nói mình là quỹ dữ.
-Đó đó bà nhìn lại bà đi,không quỹ dữ thì là gì?
@#$%%^^^&
Tiếp theo lại là lời khen,chê đủ điều của mọi người dành cho cô bạn L.Linh nhà ta
Tiếp theo đó là bạn lớp trưởng Tuấn Anh đẹp trai bước ra trong trang phục vị
bạch mã hoàng tử trong bộ ves đuôi dài, lại một lần nữa khiến nữa đám nữ sinh trường náo loạn.Qủa đúng là lớp trưởng học giỏi lại đẹp trai dù không đẹp bằng bốn hoàng tử của trường nhưng cũng được xếp vào danh sách 100 hot boy đẹp trai nhất trường quý tộc STAR SHOOL.Nhắc đến hoàng tử thì mấy nữ sinh không khỏi thầm tiếc trong lòng không thấy được mấy anh ý tham gia,vì năm nào cũng vậy bốn hoàng tử của trường cũng xếp vào hàng ban giám khảo chứ không bao giờ tham gia hết.
Tiếp sau đó là màn biểu diễn hát song ca của nàng công chúa L.Linh cùng bạch mã hoàng tử Tuấn Anh.Lúc nàng công chúa ngước lên nhìn hoàng tử bất giác đỏ mặt thẹn thùng,chính điều ấy đã lọt vào mắt xanh của một cô nàng tinh quái”chắc mọi người biết là ai”
Linh Linh:
Dường như nắng đã làm má em thêm hồng..làn mây bay đã yêu tóc em..trộm nhìn anh khẽ cười khiến em thẹn thùng.. áo trắng em bây giờ tan trường.. Đạp xe nơi sân trường tóc em buông dài..lặng thinh anh ngóng trông đã lâu..người ngẫn ngơ đứng nhìn đánh rơi nụ cười rồi em xao xuyến chợt nghe vu vơ..Gần lại bên anh em nghe tim em âm áp..là lần em nghe tim e vu vơ xuyến xao.. đợi anh góc phố quen mình em..chỉ mình em và nỗi nhớ mong dù có nhau.. đạp xe trên phố tan trường.
Tuấn Anh:
Thấp thoáng thấy bóng em ngoan hiền. ..tim anh lặng giữa phố đông người..ngập ngừng trên môi không nói ra..…ngày nào nụ cười em bé thơ…bên em bạn bè cùng tới lớp….giờ chờ em đã lớn xinh…
Một lần bên em hỡi..nắng gió sân trường vui đùa..ngồi tựa vai nhau anh đưa em qua bao con phố..là anh nói thật dịu dàng rằng đã yêu rất lâu rồi..nụ cười e cho anh ngàn mơ ước..từng chiều nguyện mong ngóng..vẫn đó nơi hàng cây qià.. đợi nhau vu vơ a mang tên e trong giấc mơ..rồi mùa thi chợt đến..bồi hồi nhìn phượng rơi.. để chờ một chút mưa cho đôi mình..được đứng bên nhau thật lâu..Giờ trên từng bước chân cuộc đời a đã có 1 người để ngóng trông..
Linh Linh:
E đã nhìn thấy a trong đời nhìn thấy anh và sẽ bên người mãi mãi..
Linh Linh &Tuấn Anh:
..Đạp xe nơi sân trường tóc em buông dài..lặng thinh anh ngóng trông đã lâu..người ngẫn ngơ đứng nhìn đánh rơi nụ cười rồi em xao xuyến chợt nghe vu vơ.. Một lần bên em hỡi..nắng gió sân trường vui đùa..ngồi tựa vai nhau anh đưa em qua bao con phố..và anh nói thật dịu dàng rằng đã yêu rất lâu rồi..nụ cười e cho anh ngàn mơ ước..từng chiều nguyện mong ngóng..vẫn đó nơi hàng cây jà.. đợi nhau vu vơ a mang tên e trong giấc mơ..rồi mùa thi chợt đến..bồi hồi nhìn phượng rơi.. để chờ một chút mưa cho đôi mình..những kí ức bên nhau thật lâu…….
(Bài hát:Xe Đạp_Thuỳ Chi &M4u
Bài hát như chính lời của nàng công chúa L.Linh nói với chính hoàng tử của chính mình (t/g: Ô LA LA có nàng công chúa trúng tiếng sét ái tình của hoàng tử rồi kìa…Thiên Châu: Đâu đâu,chỉ tớ xem với…t/g:Đó đó kìa cậu nhìn xem*chỉ chỉ có người đang đỏ mặt như gấc..t/g T.Châu:Nhìn nhau cười rất chi là gian..)
Sau hơn một hồi thi căng thẳng cuối cùng các phần thi của trường cũng hoàn thành,mặc dù chỉ dành được giải hai nhưng cô nàng L.Linh vẫn vui vẻ:
-Tuấn Anh cậu có buồn khi tụi mình chỉ giành được giải hai không?Không dám nhìn thẳng vào mắt lớp trưởng L.Linh thẹn thùng nói .
-Không sao miễn vui là được,mà hôm nay trông Linh rất đẹp.Tuấn Anh vui vẻ nói mà cậu không để ý thấy một khuôn mặt đang đỏ bừng vì câu nói “Hôm nay trông Linh rất đẹp”
-Hihi cảm ơn cậu,tớ thấy cậu cũng rất đẹp trai rất giống với hoàng tử trong truyện cổ tích ý.Bất chợt Tuấn Anh quay lại nhìn cô bạn Linh Linh làm L.Linh mặt đỏ bừng,miệng lắp bắp:
-Cậu ..cậu nhìn gì thế?Mặt tớ có gì sao?Kèm theo đó là động tác đưa cánh tay lên sờ trên khuôn mặt mình .
-Cậu nói có thật không?
-Cái gì thật?L.Linh biết rồi nhưng giả nai hỏi lại.
-À không có gì tớ đi trước đây,rồi chàng hoàng tử bỏ đi để lại nàng công chúa với ánh mắt buồn ơi là buồn cùng khuôn mặt đỏ như gấc trái tim thì đập liên hồi “t/g:à há tim đập nhanh mặt đỏ=iu đó kaka”
-Nek..Linh mặt cậu bị làm sao vậy..nóng sao…ôi bà bị ốm rồi để tơ đưa cậu về.T.Châu nhìn chứng kiến lúc nãy giờ nên giả bộ ra thăm hỏi còn trong lòng thì thầm gào thét”Ôi sao bạn của tui mà ngốc như thế không biết,,thích người ta mà không dám nói”
Mãi nhìn theo bóng dáng hoàng tử nên nàng công chúa của chung ta giờ mới hoàn hồn –À…cậu nói cái gì?
-Hazz thật là chỉ biết nhìn theo hoàng tử mà không nghe tơ nói gì luôn!
-HIHI cậu cứ đùa tớ .Mặt đã đỏ nay lại đỏ thêm.
0o0
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.