Hoàng Tử Lạnh Lùng

Chương 10: Đồng Ý Không ?

Minh's Roy's

25/11/2015

Ngồi được một lúc, không ai chịu bắt chuyện trước nên nó phải lên tiếng;- Anh có chuyện gì buồn sao ?

- Sao cô lại hỏi vậy

- Tôi thấy vậy thôi

- Ừ ! Nhưng là quá khứ rồi - Hắn nói với vẻ buồn buồn

- Kể tôi nghe được không ? - nó hỏi

- Cô muốn nghe sao ?- Hắn hỏi ngược lại

- Cũng có thế cho là như vậy - nó đáp

Hắn ngồi kể lại những chuyện quá khứ đau buồn của hắn. Từ việc ba hắn phản bội mẹ con hắn rồi đến lúc giết chết mẹ hắn. Nó ngồi nghe mà trầm lặng tự dưng 2 hàng nước mắt có chảy dài. Nó khóc thương cho số phận hắn sao ? Hắn kể xong nhìn lại thấy nó khóc hắn bật cười vì sự ngây thơ của nó. Hắn xoa đầu nó, nó ngơ ngác trước hành động của hắn. Mà hắn cũng không hiểu sau lại kể cái quá khứ ấy cho nó nghe nửa. Kể cho nó nghe nhìn rất quen thuộc , có cảm giác khó tả. Hắn cười với nó, đây là lần đầu tiên nó thấy hắn cười, bất chợt nó nói:

- Nhìn anh cười rất đẹp. Đẹp hơn những lúc ạnh lạnh lùng- Không hiểu sao nó lại nói vậy nửa

- Thật sao- Hắn đáp

Lỡ rồi nên nó nói luôn : - Ừ rất đẹp

- À mà ba anh giờ ở đâu rồi ? - nó tò mò hỏi thêm

- Tôi không có ba- hắn nói thẳng

- Nhưng dù sao- Nó chưa nói xong thì hắn cướp lời

- Ông ta đã không còn là ba tôi từ khi ông ta làm vậy với mẹ con tôi rồi

- Thôi anh đừng buồn nửa - Nó an ủi

Nói chuyện được lúc thì hắn bảo phải về, trước khi về hắn còn để lại nó câu: - Tối nay, tôi qua đón cô. Tôi sẽ cho cô bất ngờ

Nó cười không nói chỉ gật đầu tán thành. Khi hắn về nó chỉ cười mỉm. ( Các bạn có tò mò là sẽ có bất ngờ gì không ợ. Có gì xíu piết nhá )

Hắn về nhà chuẩn bị cho nó bất ngờ đã nói. Còn nó, thả mình vào chiếc giường thân yêu nghĩ về câu nói của hắn lúc nảy không biết hắn sẽ cho nó bất ngờ gì đây, thật sự thì bây giờ nó rất tò mò. Nó nằm lúc thì thức chuẩn bị cho cuộc hẹn tối nay với hắn.

Hắn diện một bộ đồ hết sức đơn giản quần jean đen( anh này chung thủy với màu đen nhợ ) kết hợp với chiếc áo sơ mi trắng nhìn hắn lúc này rất là coldboy. Còn về phần nó thì chẳng biết chọn bộ nào, bộ nào nó cũng thích mặc ( cái tội lo ngủ nà ). Sau một hồi đấu tranh tư tưởng thì nó đã chọn cho mình một bộ vày trắng tinh phần trên có ren kết với với đôi giày búp bê đen nhìn nó càng nổi bậc hơn với một ít son phấn nhẹ. Nó thấy rất hài lòng với trang phục của mình. Đang ngắm mình trong gương thì điện thoại nó vang lên

Let’’s go mwol geokjeong haneunde neon?

Dwaetgo mwoga tto duryeounde

Jaego tto jaeda neujeobeoryeo

Oh oh ooh woah oh oh ooh woah

Maeil haruga dareuge buranhaejyeoga

Apseogajugil barae geu nugungaga

Neon moreuncheok nuneul gamneun

You bad, bad, bad boy, you so bad



Deo dangdanghage neon

Mr. Mr. Nal bwa

Mr. Mr. Geurae baro neo

Nal gaseum ttwige han

Mr. Mr. Choegoui namja

Mr. Mr. Geuge baro neo

Sangcheoro kkaejin yurijogakdo

Byeori doeneun neo mr. Mr. (Mr. Mr.)

Nareul bitnaejul seontaek badeun ja

Geuge baro neo mr. Mr. (Mr. Mr.)

Bài hát quen thuộc. Hiển thị là số điện thoại của hắn, nó bắt máy

- Alo

- Tôi đang đứng trước nhà cô - hắn nói

- Ừ tôi xuống liền- Nó nói xong thì tắt máy hắn ngơ ngác lần đầu tiên trong cuộc đời có người tắt máy trước hắn và cũng có lẽ chỉ có mình nó mới làm được điều đó.

Nó bước xuống hắn nhìn thấy nó thì cũng không mấy bất ngờ vì hắn đã thấy nhiều rồi. Hắn mở cửa xe cho nó vào ( hoành tráng hak ), vào xe hai người không nói với nhau câu nào, im lặng bao trùm đến khi tới nơi thì hắn mới lên tiếng:

- Cô xuống trước đi tôi gọi điện thoại lát tôi vào sau

Nó gật đầu vào trước hắn ở ngoài điện thoại cho ai đó rồi một lúc sau cũng vào. Khi 2 người vào thì nó rất thắc mắc nhớ không lầm thì nhà hàng này rất nổi tiếng và rất đông khách sau giờ này lại không có ai. Hắn như suy nghĩ được ý của hắn nên hắn nói : - Tôi đã bao trọn - chỉ 4 từ mà xúc tích hiệu quả. Nó chỉ à một tiếng rồi vào chổ ngoài. 2 người gọi món ăn, nó vẫn không quên cái bất ngờ hắn nói nên liền nói: - Anh nói cho tôi bất ngờ sao tôi chưa thấy

- Sao cô nôn nóng vậy gì phải từ từ chứ .

Nó ừ tiếng rồi đợi món ăn ra. Đang ăn ngon thì nó thấy ai cầm bó hoa đi tới đưa cho hắn sau đó hắn nhìn nó cười đây là lần thứ 2 hắn cười với nó. Hắn đưa bó hoa cho nó nói ngắn gon 2 từ:

- Tặng em

- Tặng tôi sao ?- nó hỏi lại cho chắc

Hắn gật đầu. Nó nhìn bó hoa thật kỹ, đó là bó hoa hồng rất to trong đầu nó nghĩ " sao giống tỏ tình thế nhỉ ". nhìn lúc thì nó thấy gì sáng sáng lật bông hoa lên thì thấy chiếc nhẫn có cột một sợi chỉ nhỏ kéo lên nó thấy một tấm thiệp nó nhìn hắn đầy nghi ngờ, nhưng hắn thản nhiên ăn không nhìn nó. Nó từ từ mở chiếc thiệp bên trong 1 hàng chữ rất ngắn " LÀM BẠN GÁI ANH ĐƯỢC KHÔNG KHÁNH LINH " nó bất ngờ nhìn hắn. Bây giờ hắn mới nhìn lại, hắn cầm chiếc nhẫn của nó lên nói: - ĐỒNG Ý KHÔNG ? . Nó nhìn hắn hoang mang. Nó cười nhưng nước mắt lăn tròng. Nó gật đầu lia lịa, hắn cười nó đưa tay cho hắn đeo nhẫn vào ngón áp út của mình, sau đó hắn đưa tay mình lên cũng có một chiếc nhẫn giống nó. Cái ngày mà nó mong chờ cũng đã đến, nó ôm hắn cười hạnh phúc. Bây giờ hắn và nó chính thức thành một cặp.

Ngày hôm sau, hắn và nó đã dậy rất sớm đang xem tivi rất tình cảm ( ra là tối hôm qua hắn vào nhà nó ở lại ). Đang xem tivi thì chuông cửa reo

Ting....ting....ting

Nó đứng dậy ra mở của thì thấy anh và cô đi du lịch về. Nó hoảng giờ hắn đang ở trong nhà nhưng nó không muốn mọi người biết mối quan hệ của nó và hắn bây giờ nhưng không như nó nghĩ

- Ai vậy em. sao mở cửa mà lâu quá vậy.?- Hắn thấy nó mở cửa lâu lo lắng chạy ra xem thì ôi thôi.( chuyện gì đến cũng sẽ đến)

Anh thấy vậy liền lắp bắp: - 2 người sao.. sao.. ở đây-

- Nhà bạn gái tôi tôi ở không được sao ? - hắn đáp thản nhiên



- Bạn gái- cô và anh đồng thanh tập một

Hắn nhún vai tỏ vẻ đúng , cô thấy vậy liền làm nũng:

- 2 à 2 bỏ em theo con này sao ? 2 à

- Chẳng phải em đã có anh ta sao - hắn vừa nói vừa chỉ anh

- Mày nói ai anh ta. Ít gì thì bây giờ tao cũng là anh 2 mày đấy nhá - Anh trêu

- Thôi đủ rồi. ồn quá đi. có gì vào nhà nói chuyện muốn chọc cho hàng xóm chửi sao- nó giờ mới lên tiếng

- ừ vậy đi - Đồng thanh tập 2

Đang vào nhà thì

Nhìn nước mắt em đang rơi vì ai

mà lòng anh cứ đau thắt lại

giây phút ấy chỉ muốn lại gần hơn

để anh ôm lấy em và nói

Đừng khóc nữa hãy nín đi được không ?

nhìn đôi mắt em đã sưng lên kìa

chẳng còn xinh xắn như lúc em cười đâu

nào ngoan nhé nghe anh 1 lần thôi

Mọi chuyện buồn cũng sẽ qua thôi vì có anh ở đây rồi

tựa vào vai anh đi em sẽ thấy bình yên

đừng bao giờ cảm thấy em lẻ loi trên nhân gian này

bởi vì đằng sau luôn có anh nhìn theo

Điện thoại hắn vang lên

- Nhớ ta không con trai- đầu dây bên kia lên tiếng

- Ông còn mặt mũi điện tôi sao ?- hắn lạnh lùng

- Nghe nói con dâu ta đẹp lắm và cũng khá giả nữa- Ông vừa nói vừa cười lớn

- Ông muốn làm gì cô ấy, muốn làm gì thì hãy nói tôi cô ấy không có tôi- Hắn nghiêm khắc

Hắn bực tức dập máy rồi bước vào nhà.

TG: Liệu có được hạnh phúc không. Liệu hai người họ có vượt qua những chông gai trên con đường của họ

MỌI NGƯỜI HÃY TIẾP TỤC ĐỌC ĐỂ XEM KẾT QUẢ NHÁ !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Tử Lạnh Lùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook