Chương 574: Chiêu này hiểm thật
A Thất
12/09/2022
Lục quân Đại Bất Liệt Điên đối với lần tấn công đầu tiên của Phù Tang này như một trò đùa vậy, tuyên bố kết thúc thất bại...
Ba Đốn có nằm mơ cũng không ngờ được chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà đại quân gần 20 vạn đã bại rồi.
Chỉ còn lại không đến một nửa người ngựa không còn manh giáp chạy về, vũ khí gần như đã mất toàn bộ, nếu như không phải do e ngại pháo đạn thì sợ rằng người Phù Tang lúc này đã đuổi đến bờ biển rồi.
Ba Đốn nhìn Tây Liêm vẻ mặt tiều tụy, tức giận nói: "Công tước Tây Liêm, rốt cuộc là chuyện thế nào?"
Advertisement
Tây Liêm cũng tỏ ra hết sức oan ức.
"Đám người Phù Tang này không tôn trọng quy tắc chiến tranh, bọn chúng nhân lúc chúng ta đang ngủ liền phát động tập kích, thực là vô liêm sỉ".
"Ngu xuẩn, ngươi đúng là tên vô dụng, đây là thế giới phương Đông, ngươi lại dùng cách của quý tộc phương Tây để chiến đấu, ngươi... ngươi có xứng với sự tín nhiệm của nữ vương không? Còn mặt mũi mà quay về nữa không?"
"Việc này sao có thể trách ta được, ta đều nghiêm khắc dựa theo chương trình trong trường quân sự để tiến hành sắp xếp, không hề có chút sơ sài qua loa nào".
Ba Đốn tỏ ra cạn lời.
"Đám công tử các ngươi đúng là chỉ nên ở lại trong nước, đừng tham gia vào chiến tranh thật sự, trên chiến trường thiên biến vạn hóa, sao có thể dựa vào sách vở trong trường quân sự được, ngươi cứ ở lại trên chiến hạm đi, đừng đi nộp mạng nữa, ta không gánh vác được đâu".
"Vậy cứ như thế từ bỏ Phù Tang này sao?"
"Đương nhiên là không, có điều phải đợi chỉ thị của nữ vương, tạm thời không thể manh động".
Thế giới phương Tây, duyên hải Đại Bất Liệt Điên.
Trải qua một hành trình dài, khi thế giới phương Đông đã bắt đầu giao chiến, Trình Khai Sơn dẫn dắt hạm đội số ba cuối cùng cũng đã đến sát Đại Bất Liệt Điên.
"Tướng quân, chúng ta sắp tới Đại Bất Liệt Điên rồi, không thể tiếp tục tiến thêm nữa, ngộ nhỡ bị chiến hạm của chúng phát hiện ra thì rất nguy hiểm, tốc độ chiến hạm của chúng quá nhanh".
Trình Khai Sơn gật đầu, lấy ra một bức bản đồ rồi chỉ lên.
"Nơi này chính là mục tiêu đầu tiên của chúng ta, viện khoa học của Đại Bất Liệt Điên, còn mục tiêu thứ hai là đây... thánh địa hàng ngàn năm nay của Đại Bất Liệt Điên, chỉ cần phá hủy được hai nơi này thì tiểu nữ vương và đám nghị viên của nàng ta nhất định sẽ phát điên".
Người bên cạnh cười nói: "Chiêu này hiểm thật, có điều thánh địa này là cái gì vậy?"
"Đoán chừng tương tự như tổ miếu của nước Hoa Hạ ta vậy".
"Haiz, vậy khác nào chúng ta đào mộ tổ tiên của chúng lên".
"Đúng, chính là đào mộ tổ tiên của cô bé đó lên".
"Ha ha ha..."
Một đám người cười ồ lên, vẻ mặt cực kỳ vô liêm sỉ.
"Trình tướng quân, chúng ta đem theo nhiều hỏa dược như vậy, vượt đường xa xôi tới dây không phải chỉ để phá hủy hai nơi này thôi chứ?"
Trình Khai Sơn thần bí nói: "Ha ha, thiên cơ bất khả lộ, trước khi khởi hành hoàng thượng đã đưa cho ta một túi gấm, nói sau khi phá được hai nơi này, nếu như không bị phát hiện thì túi gấm sẽ nói cho chúng ta biết bước tiếp theo nên làm thế nào".
"Hoàng thượng đúng là... cái gì cũng biết, Trình tướng quân, ngài đã đi theo hoàng thượng lâu như vậy rồi, hoàng thượng của chúng ta rốt cuộc là người thế nào?"
"Ha ha... nhớ lại năm đó ta và hoàng thượng đi săn ở núi Tuyết Long, hoàng thượng cầm tay ta, nói chuyện với ta suốt ngày suốt đêm, mãi không chịu chia lìa, hơn nữa vì cứu ta mà đã chạy đến trước mặt Lãnh Liệt Vương cầu xin, không hề sợ hãi. Nhiều năm vậy rồi, mỗi chuyện hoàng thượng làm đều một lòng vì dân, chí công vô tư, nếu bảo ta nói thì hoàng thượng của chúng ta là một vĩ nhân, một người vượt xa sự lý thú tầm thường".
Đại Bất Liệt Điên lúc này vừa mới chiến thắng hải quân của hai cường quốc Áo Địa Lợi và Bồ Đào Nha, nghiễm nhiên trở thành đại ca cầm đầu, Y Lệ Sa Bạch trở thành nữ vương trẻ tuổi nhất, xinh đẹp nhất, thủ đoạn cao minh nhất trong lịch sử Đại Bất Liệt Điên cũng thuận lí thành chương trở thành lãnh tụ các nước phương Tây.
Y Lệ Sa Bạch đứng trước cung Bạch Ngọc của mình, ngửa mặt nhìn lên bầu trời, nàng ta từ nhỏ đã cao ngạo, cho rằng chỉ có thượng đế mới xứng làm bạn với mình, đợi lấy được Phù Tang thì nàng ta có thể không ngừng điều động quân đội tiến về thế giới phương Đông, cuối cùng phát động tấn công với quốc gia cổ xưa tấc đất tấc vàng đó.
Nàng ta chưa từng lo lắng rằng người ngựa của mình không đủ, do loại chuyện tốt này chỉ cần phát cho một bát canh là sẽ có vô số quốc gia đi theo, đây cũng là hiểu ngầm từ cổ chí kim giữa các cường quốc phương Tây này.
Lúc này nàng ta có nằm mơ cũng không ngờ được, ác nhân dây dưa cả đời của nàng ta sắp đến rồi...
Ba Đốn có nằm mơ cũng không ngờ được chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà đại quân gần 20 vạn đã bại rồi.
Chỉ còn lại không đến một nửa người ngựa không còn manh giáp chạy về, vũ khí gần như đã mất toàn bộ, nếu như không phải do e ngại pháo đạn thì sợ rằng người Phù Tang lúc này đã đuổi đến bờ biển rồi.
Ba Đốn nhìn Tây Liêm vẻ mặt tiều tụy, tức giận nói: "Công tước Tây Liêm, rốt cuộc là chuyện thế nào?"
Advertisement
Tây Liêm cũng tỏ ra hết sức oan ức.
"Đám người Phù Tang này không tôn trọng quy tắc chiến tranh, bọn chúng nhân lúc chúng ta đang ngủ liền phát động tập kích, thực là vô liêm sỉ".
"Ngu xuẩn, ngươi đúng là tên vô dụng, đây là thế giới phương Đông, ngươi lại dùng cách của quý tộc phương Tây để chiến đấu, ngươi... ngươi có xứng với sự tín nhiệm của nữ vương không? Còn mặt mũi mà quay về nữa không?"
"Việc này sao có thể trách ta được, ta đều nghiêm khắc dựa theo chương trình trong trường quân sự để tiến hành sắp xếp, không hề có chút sơ sài qua loa nào".
Ba Đốn tỏ ra cạn lời.
"Đám công tử các ngươi đúng là chỉ nên ở lại trong nước, đừng tham gia vào chiến tranh thật sự, trên chiến trường thiên biến vạn hóa, sao có thể dựa vào sách vở trong trường quân sự được, ngươi cứ ở lại trên chiến hạm đi, đừng đi nộp mạng nữa, ta không gánh vác được đâu".
"Vậy cứ như thế từ bỏ Phù Tang này sao?"
"Đương nhiên là không, có điều phải đợi chỉ thị của nữ vương, tạm thời không thể manh động".
Thế giới phương Tây, duyên hải Đại Bất Liệt Điên.
Trải qua một hành trình dài, khi thế giới phương Đông đã bắt đầu giao chiến, Trình Khai Sơn dẫn dắt hạm đội số ba cuối cùng cũng đã đến sát Đại Bất Liệt Điên.
"Tướng quân, chúng ta sắp tới Đại Bất Liệt Điên rồi, không thể tiếp tục tiến thêm nữa, ngộ nhỡ bị chiến hạm của chúng phát hiện ra thì rất nguy hiểm, tốc độ chiến hạm của chúng quá nhanh".
Trình Khai Sơn gật đầu, lấy ra một bức bản đồ rồi chỉ lên.
"Nơi này chính là mục tiêu đầu tiên của chúng ta, viện khoa học của Đại Bất Liệt Điên, còn mục tiêu thứ hai là đây... thánh địa hàng ngàn năm nay của Đại Bất Liệt Điên, chỉ cần phá hủy được hai nơi này thì tiểu nữ vương và đám nghị viên của nàng ta nhất định sẽ phát điên".
Người bên cạnh cười nói: "Chiêu này hiểm thật, có điều thánh địa này là cái gì vậy?"
"Đoán chừng tương tự như tổ miếu của nước Hoa Hạ ta vậy".
"Haiz, vậy khác nào chúng ta đào mộ tổ tiên của chúng lên".
"Đúng, chính là đào mộ tổ tiên của cô bé đó lên".
"Ha ha ha..."
Một đám người cười ồ lên, vẻ mặt cực kỳ vô liêm sỉ.
"Trình tướng quân, chúng ta đem theo nhiều hỏa dược như vậy, vượt đường xa xôi tới dây không phải chỉ để phá hủy hai nơi này thôi chứ?"
Trình Khai Sơn thần bí nói: "Ha ha, thiên cơ bất khả lộ, trước khi khởi hành hoàng thượng đã đưa cho ta một túi gấm, nói sau khi phá được hai nơi này, nếu như không bị phát hiện thì túi gấm sẽ nói cho chúng ta biết bước tiếp theo nên làm thế nào".
"Hoàng thượng đúng là... cái gì cũng biết, Trình tướng quân, ngài đã đi theo hoàng thượng lâu như vậy rồi, hoàng thượng của chúng ta rốt cuộc là người thế nào?"
"Ha ha... nhớ lại năm đó ta và hoàng thượng đi săn ở núi Tuyết Long, hoàng thượng cầm tay ta, nói chuyện với ta suốt ngày suốt đêm, mãi không chịu chia lìa, hơn nữa vì cứu ta mà đã chạy đến trước mặt Lãnh Liệt Vương cầu xin, không hề sợ hãi. Nhiều năm vậy rồi, mỗi chuyện hoàng thượng làm đều một lòng vì dân, chí công vô tư, nếu bảo ta nói thì hoàng thượng của chúng ta là một vĩ nhân, một người vượt xa sự lý thú tầm thường".
Đại Bất Liệt Điên lúc này vừa mới chiến thắng hải quân của hai cường quốc Áo Địa Lợi và Bồ Đào Nha, nghiễm nhiên trở thành đại ca cầm đầu, Y Lệ Sa Bạch trở thành nữ vương trẻ tuổi nhất, xinh đẹp nhất, thủ đoạn cao minh nhất trong lịch sử Đại Bất Liệt Điên cũng thuận lí thành chương trở thành lãnh tụ các nước phương Tây.
Y Lệ Sa Bạch đứng trước cung Bạch Ngọc của mình, ngửa mặt nhìn lên bầu trời, nàng ta từ nhỏ đã cao ngạo, cho rằng chỉ có thượng đế mới xứng làm bạn với mình, đợi lấy được Phù Tang thì nàng ta có thể không ngừng điều động quân đội tiến về thế giới phương Đông, cuối cùng phát động tấn công với quốc gia cổ xưa tấc đất tấc vàng đó.
Nàng ta chưa từng lo lắng rằng người ngựa của mình không đủ, do loại chuyện tốt này chỉ cần phát cho một bát canh là sẽ có vô số quốc gia đi theo, đây cũng là hiểu ngầm từ cổ chí kim giữa các cường quốc phương Tây này.
Lúc này nàng ta có nằm mơ cũng không ngờ được, ác nhân dây dưa cả đời của nàng ta sắp đến rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.