Chương 532: Để ta xem là kẻ nào to gan như vậy?”
A Thất
12/09/2022
“Quan trọng hớn chính là ta muốn bắt sống tên Mã Họa Đằng khốn kiếp kia, hắn dám làm nhục ta, ta muốn tự tay giết hắn”.
“Vâng, thưa nữ vương bệ hạ…”
Hoa Hạ, thành Thiên Khải.
Advertisement
Một tòa phủ nha to lớn được thành lập, bảng tên đề là: “Cục thuế vụ Hoa Hạ”.
Sau khi thuế phúc lợi và thuế phụ thu được công bố khắp cả nước thông qua bố cáo và công hàm của phủ nha, Mã Họa Đằng lập tức trở thành nhân vật tiêu điểm tại Hoa Hạ.
Lúc này, hắn ta đang ngồi trong thư phòng cực lớn, mặc trên người y phục quan viên và đang… soi gương.
“Tiểu Mã, ngươi thật là đẹp trai, thật xuất sắc, ta biết ngươi có thể làm được mà…”
“Mã Họa Đằng, ta thấy ngài tuấn tú lịch sự, lại có vẻ ngoài hơn người, ta quyết định gả con gái cho ngài…”
“Mã đại nhân, ngài thật là đẹp trai, ta muốn gả cho ngài…”
“Mã Họa Đằng, ngài chính là niềm tự hào của làng Nam Bán Tiệt Hà chúng ta…”
Có lẽ mọi người đều thắc mắc là ai đang nói chuyện, đúng không? Thật không dám giấu diếm, cả căn phòng không có ai khác ngoại trừ Mã Họa Đằng, những lời này đều do hắn ta tự nhìn gương mà nói.
Có phải mọi người còn muốn hỏi vì sao lại là làng Nam Bán Tiệt Hà đúng không? Haiz… các ngươi có nhiều vấn đề thật đấy…
“Loảng xoảng”, một tên nha dịch thình lình vọt vào, khiến Mã Họa Đằng vốn đang tự sướng giật mình kinh hoảng.
“Đại nhân, không hay rồi, có rất nhiều phú thương tụ tập ở cửa, bọn họ… bọn họ nói… muốn đánh chết ngài”.
“Cái gì?”
Mã Họa Đằng nhanh chóng tỉnh táo lại.
“Làm phản à? Bọn họ dám đánh ta hả? Để ta xem là kẻ nào to gan như vậy?”
“Đừng… đừng, Mã đại nhân, ngài mau trốn đi!”
“Chuyện cười, sao ta phải trốn? Những gì mà Mã Họa Đằng này làm đều là vì lợi ích của quốc gia và người dân, hơn nữa hoàng thượng cũng ủng hộ ta. Đám thương nhân… cổ hủ kia đúng là đáng ăn đòn mà, hoàng thượng thu thuế phụ thu 1/10 là còn thấp đấy, theo ta nên thu 2/10 mới đúng, để hôm nay ta xem xem ai dám đánh ta?”
“Đại… đại nhân, người dẫn đầu chính là phụ thân và đại bá của ngài, cửu cửu của ngài cũng có mặt…”
“Hả…”
Nghe thấy người dẫn đầu là phụ thân của mình, Mã Họa Đằng sững sờ. Đúng vậy, gia tộc của hắn ta chính là đội tàu nổi danh trong vùng, thường xuyên mua sắm thuyền buôn và đất đai, năm nay, bọn họ còn có ý định mua thêm một tòa nhà mới. Quy định thu thuế phụ được đề ra, hiển nhiên, nhà hắn ta sẽ tốn thêm một mớ tiền, trách không được ngay cả phụ thân của Mã Họa Đằng cũng chạy đến đòi đánh hắn ta.
Bởi vì triều đình công bố với toàn dân rằng quy định thuế má là kiệt tác của riêng Mã Họa Đằng, hiển nhiên, phụ thân hắn ta không nổi giận mới là lạ. Khó khăn lắm trong nhà mới có người làm quan, vốn tưởng có thể cậy nhờ chút ít, ai ngờ tên nhóc này vừa nhậm chức đã khai đao với chính gia tộc của mình, nếu không đánh chết hắn ta thì quả thật có lỗi với tổ tiên.
“Vâng, thưa nữ vương bệ hạ…”
Hoa Hạ, thành Thiên Khải.
Advertisement
Một tòa phủ nha to lớn được thành lập, bảng tên đề là: “Cục thuế vụ Hoa Hạ”.
Sau khi thuế phúc lợi và thuế phụ thu được công bố khắp cả nước thông qua bố cáo và công hàm của phủ nha, Mã Họa Đằng lập tức trở thành nhân vật tiêu điểm tại Hoa Hạ.
Lúc này, hắn ta đang ngồi trong thư phòng cực lớn, mặc trên người y phục quan viên và đang… soi gương.
“Tiểu Mã, ngươi thật là đẹp trai, thật xuất sắc, ta biết ngươi có thể làm được mà…”
“Mã Họa Đằng, ta thấy ngài tuấn tú lịch sự, lại có vẻ ngoài hơn người, ta quyết định gả con gái cho ngài…”
“Mã đại nhân, ngài thật là đẹp trai, ta muốn gả cho ngài…”
“Mã Họa Đằng, ngài chính là niềm tự hào của làng Nam Bán Tiệt Hà chúng ta…”
Có lẽ mọi người đều thắc mắc là ai đang nói chuyện, đúng không? Thật không dám giấu diếm, cả căn phòng không có ai khác ngoại trừ Mã Họa Đằng, những lời này đều do hắn ta tự nhìn gương mà nói.
Có phải mọi người còn muốn hỏi vì sao lại là làng Nam Bán Tiệt Hà đúng không? Haiz… các ngươi có nhiều vấn đề thật đấy…
“Loảng xoảng”, một tên nha dịch thình lình vọt vào, khiến Mã Họa Đằng vốn đang tự sướng giật mình kinh hoảng.
“Đại nhân, không hay rồi, có rất nhiều phú thương tụ tập ở cửa, bọn họ… bọn họ nói… muốn đánh chết ngài”.
“Cái gì?”
Mã Họa Đằng nhanh chóng tỉnh táo lại.
“Làm phản à? Bọn họ dám đánh ta hả? Để ta xem là kẻ nào to gan như vậy?”
“Đừng… đừng, Mã đại nhân, ngài mau trốn đi!”
“Chuyện cười, sao ta phải trốn? Những gì mà Mã Họa Đằng này làm đều là vì lợi ích của quốc gia và người dân, hơn nữa hoàng thượng cũng ủng hộ ta. Đám thương nhân… cổ hủ kia đúng là đáng ăn đòn mà, hoàng thượng thu thuế phụ thu 1/10 là còn thấp đấy, theo ta nên thu 2/10 mới đúng, để hôm nay ta xem xem ai dám đánh ta?”
“Đại… đại nhân, người dẫn đầu chính là phụ thân và đại bá của ngài, cửu cửu của ngài cũng có mặt…”
“Hả…”
Nghe thấy người dẫn đầu là phụ thân của mình, Mã Họa Đằng sững sờ. Đúng vậy, gia tộc của hắn ta chính là đội tàu nổi danh trong vùng, thường xuyên mua sắm thuyền buôn và đất đai, năm nay, bọn họ còn có ý định mua thêm một tòa nhà mới. Quy định thu thuế phụ được đề ra, hiển nhiên, nhà hắn ta sẽ tốn thêm một mớ tiền, trách không được ngay cả phụ thân của Mã Họa Đằng cũng chạy đến đòi đánh hắn ta.
Bởi vì triều đình công bố với toàn dân rằng quy định thuế má là kiệt tác của riêng Mã Họa Đằng, hiển nhiên, phụ thân hắn ta không nổi giận mới là lạ. Khó khăn lắm trong nhà mới có người làm quan, vốn tưởng có thể cậy nhờ chút ít, ai ngờ tên nhóc này vừa nhậm chức đã khai đao với chính gia tộc của mình, nếu không đánh chết hắn ta thì quả thật có lỗi với tổ tiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.