Chương 485: "Khinh khí cầu này sao lại tới đây nhỉ?"
A Thất
12/09/2022
"Được rồi... được rồi, nghe nói rồi, sư phụ của con không điếc".
Sau đó Lý Hoa Đà nhìn về phía Tân Cửu nói: "Vậy Quản đại nhân mắc bệnh gì?"
Tân Cửu do dự một lát rồi nói: "Quản đại nhân bị thích khách ám sát, tổn thương đến nội tạng, đại phu bên đó hết cách cứu chữa".
Advertisement
Lý Hoa Đà ngờ vực hỏi: "Vậy tại sao ông còn tới tìm ta?"
"Bởi vì có người giới thiệu".
Lý Hoa Đà nghĩ nghĩ rồi không hỏi thêm nữa.
"Được, Tân tướng đợi chút, ta sửa soạn hành lý một chút".
Không lâu sau, Lý Hoa Đà dẫn theo đồ nhi đi ra, Tân Cửu vẻ mặt hoang mang, vốn cho rằng ông ta nói sửa soạn là muốn chỉnh đốn y phục, kết quả thật sự chỉ thu dọn mỗi hành lý còn bản thân thì vẫn nguyên bộ dạng đó.
"Tân tướng, khinh khí cầu đó ở đâu? Cho ta và đồ nhi của ta thử trải nghiệm chút đi".
Tân cửu ra khỏi tiệm thuốc, ra hiệu cho người bên cạnh, chỉ thấy người đó lấy ra một cây tiêu, thổi hướng lên trời, rất nhanh liền có hai chiếc khinh khí cầu xuất hiện trên bầu trời Biện Lương, bay về phía bãi đất trống trước y quán rồi hạ xuống.
"Lý đại phu, thời gian cấp bách, đành trực tiếp xuất phát tại đây, sắp xếp có chút sơ sài vội vã, mong lượng thứ".
"A, khinh khí cầu này to vậy", Lý Hoa Đà và đồ nhi nhìn thấy khinh khí cầu càng lúc càng lớn, căn bản không để ý đến Tân Cửu đang nói gì.
Xung quanh rất nhanh có rất nhiều người vây đến, hiện giờ mặc dù căn bản dân chúng Hoa Hạ đều đã biết đến khinh khí cầu này, nhưng muốn quan sát ở khoảng cách gần thế này cũng rất hiếm có cơ hội.
"Haiz... khinh khí cầu này hóa ra to như vậy, ta cứ tưởng rằng nhỏ lắm".
"Đúng thế, nhìn trên trời thì như một cái bát con nhỏ, không ngờ hạ xuống lại khổng lồ như vậy".
"Khinh khí cầu này sao lại tới đây nhỉ?"
"Nhìn bên đó đi, hình như là tới tìm Lý điên..."
Đến khi hai sư đồ lên khinh khí cầu thì khinh khí cầu lập tức bay lên, để lại đám người đang quan sát cảm thán phía dưới.
"Lý điên lần này sắp phát đạt rồi, nhất định là bấu víu được vào quý nhân quan to rồi".
"Ta thấy chưa hẳn, có thể dùng khinh khí cầu là người thế nào chứ? Đến tìm Lý điên có thể có chuyện gì tốt đẹp? Chắc chắn là có bệnh nặng chữa không khỏi, e rằng sắp không giữ được tính mạng rồi".
Hoa Hạ, thành Trường An.
Tin tức hoàng thược muốn đích thân tới thành Trường An đã truyền khắp cả thành, quân đội phòng thủ thành, binh lính phủ nha toàn bộ xuất động giới nghiêm, khẩn trương đợi lệnh.
Buổi chiều, quan quân thủ thành đang kề bên tường thành, tiến hành tuần tra thị sát thì thấy vô số khinh khí cầu từ phía đường chân trời đang bay đến thành Trường An, hoàng kỳ trên khinh khí cầu đại diện cho thân phận của hoàng thượng.
Trời ơi... hoàng thượng để nhanh chóng tới thành Trường An mà lại trực tiếp ngồi khinh khí cầu đến đây.
Đúng 100 chiếc khinh khí cầu chở đầy 500 cấm quân cùng đi, đồng thời còn có 5000 kỵ mã quân Hắc Kỳ cùng tới.
Hành động này của hoàng thượng đầu tiên đã phát ra tín hiệu với thành Trường An rằng hoàng thượng rất quan tâm đến Quản Cùng...
Khinh khí cầu không dừng ở ngoài thành mà bay thẳng đến châu phủ thành Trường An, để lại một mảng trống trơn cho đám quan viên vốn có ý định đón tiếp ngoài cổng thành.
Cấm quân thời đại này có lực uy hiếp cực kỳ lớn, thậm chí Huyện lệnh bình thường gặp cấm quân cũng phải hành lễ, cho nên căn bản không ai dám chọc vào, huống chi đây còn là 500 thân vệ của hoàng đế.
Sau đó Lý Hoa Đà nhìn về phía Tân Cửu nói: "Vậy Quản đại nhân mắc bệnh gì?"
Tân Cửu do dự một lát rồi nói: "Quản đại nhân bị thích khách ám sát, tổn thương đến nội tạng, đại phu bên đó hết cách cứu chữa".
Advertisement
Lý Hoa Đà ngờ vực hỏi: "Vậy tại sao ông còn tới tìm ta?"
"Bởi vì có người giới thiệu".
Lý Hoa Đà nghĩ nghĩ rồi không hỏi thêm nữa.
"Được, Tân tướng đợi chút, ta sửa soạn hành lý một chút".
Không lâu sau, Lý Hoa Đà dẫn theo đồ nhi đi ra, Tân Cửu vẻ mặt hoang mang, vốn cho rằng ông ta nói sửa soạn là muốn chỉnh đốn y phục, kết quả thật sự chỉ thu dọn mỗi hành lý còn bản thân thì vẫn nguyên bộ dạng đó.
"Tân tướng, khinh khí cầu đó ở đâu? Cho ta và đồ nhi của ta thử trải nghiệm chút đi".
Tân cửu ra khỏi tiệm thuốc, ra hiệu cho người bên cạnh, chỉ thấy người đó lấy ra một cây tiêu, thổi hướng lên trời, rất nhanh liền có hai chiếc khinh khí cầu xuất hiện trên bầu trời Biện Lương, bay về phía bãi đất trống trước y quán rồi hạ xuống.
"Lý đại phu, thời gian cấp bách, đành trực tiếp xuất phát tại đây, sắp xếp có chút sơ sài vội vã, mong lượng thứ".
"A, khinh khí cầu này to vậy", Lý Hoa Đà và đồ nhi nhìn thấy khinh khí cầu càng lúc càng lớn, căn bản không để ý đến Tân Cửu đang nói gì.
Xung quanh rất nhanh có rất nhiều người vây đến, hiện giờ mặc dù căn bản dân chúng Hoa Hạ đều đã biết đến khinh khí cầu này, nhưng muốn quan sát ở khoảng cách gần thế này cũng rất hiếm có cơ hội.
"Haiz... khinh khí cầu này hóa ra to như vậy, ta cứ tưởng rằng nhỏ lắm".
"Đúng thế, nhìn trên trời thì như một cái bát con nhỏ, không ngờ hạ xuống lại khổng lồ như vậy".
"Khinh khí cầu này sao lại tới đây nhỉ?"
"Nhìn bên đó đi, hình như là tới tìm Lý điên..."
Đến khi hai sư đồ lên khinh khí cầu thì khinh khí cầu lập tức bay lên, để lại đám người đang quan sát cảm thán phía dưới.
"Lý điên lần này sắp phát đạt rồi, nhất định là bấu víu được vào quý nhân quan to rồi".
"Ta thấy chưa hẳn, có thể dùng khinh khí cầu là người thế nào chứ? Đến tìm Lý điên có thể có chuyện gì tốt đẹp? Chắc chắn là có bệnh nặng chữa không khỏi, e rằng sắp không giữ được tính mạng rồi".
Hoa Hạ, thành Trường An.
Tin tức hoàng thược muốn đích thân tới thành Trường An đã truyền khắp cả thành, quân đội phòng thủ thành, binh lính phủ nha toàn bộ xuất động giới nghiêm, khẩn trương đợi lệnh.
Buổi chiều, quan quân thủ thành đang kề bên tường thành, tiến hành tuần tra thị sát thì thấy vô số khinh khí cầu từ phía đường chân trời đang bay đến thành Trường An, hoàng kỳ trên khinh khí cầu đại diện cho thân phận của hoàng thượng.
Trời ơi... hoàng thượng để nhanh chóng tới thành Trường An mà lại trực tiếp ngồi khinh khí cầu đến đây.
Đúng 100 chiếc khinh khí cầu chở đầy 500 cấm quân cùng đi, đồng thời còn có 5000 kỵ mã quân Hắc Kỳ cùng tới.
Hành động này của hoàng thượng đầu tiên đã phát ra tín hiệu với thành Trường An rằng hoàng thượng rất quan tâm đến Quản Cùng...
Khinh khí cầu không dừng ở ngoài thành mà bay thẳng đến châu phủ thành Trường An, để lại một mảng trống trơn cho đám quan viên vốn có ý định đón tiếp ngoài cổng thành.
Cấm quân thời đại này có lực uy hiếp cực kỳ lớn, thậm chí Huyện lệnh bình thường gặp cấm quân cũng phải hành lễ, cho nên căn bản không ai dám chọc vào, huống chi đây còn là 500 thân vệ của hoàng đế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.