Chương 707: "Liều mạng với chúng đi..."
A Thất
12/09/2022
"Con mẹ nó ngươi điên rồi sao? Cái gì mà quân địch tấn công, nói rõ ra xem nào".
"Khoa Nhĩ Mạn, đại quân của Khoa Nhĩ Mạn đã phá thành rồi..."
Ma Kha Mạt suýt chút nữa là lòi con ngươi ra ngoài.
Advertisement
"Việc này sao có thể? Mới có mấy ngày, bọn chúng sao có thể phá thành được?"
"Đại hãn, hoàn toàn chính xác, chính là vụ nổ vừa nãy đã khiến tường thành sụp đổ rồi".
Ma Kha Mạt ngồi phịch xuống đất.
"Người Khoa Nhĩ Mạn sao có thể làm được, việc này là không thể nào, quá vô lý".
"Không biết bọn chúng dùng vũ khí gì, có chút giống với vũ khí của người Trung Nguyên trong thư..."
"Người Trung Nguyên? Sao có thể? Người Trung Nguyên đang hợp tác với chúng cơ mà".
"Thần cũng không biết, khả hãn, hiện tại quân địch đã vào thành rồi, người đưa ra chủ ý đi".
"Bảo binh lính trụ vững, chúng ta còn gần 50 vạn quân đội, sợ cái gì? Liều với chúng đi, đợi quân chi viện tới thì chúng ắt chết không cần bàn cãi..."
Trận chiến tàn khốc nhất trong lịch sử thảo nguyên Tây Âu đã bắt đầu, thành Đột Quyết Tư Thản to lớn gần trăm vạn đại quân và cả vô số tàn binh, thậm chí bách tính cũng đều tham gia chiến đấu, nhất thời khắp nơi trong thành đều là binh lính hai nước đang chém giết lẫn nhau.
"Người Hoa Lạt Tử Mô đáng chết, đi chết đi..."
"Thánh A La ban phúc... đế quốc Hoa Lạt Tử Mô vạn tuế..."
"Liều mạng với chúng đi..."
"Giết chết chúng, đế quốc Khoa Nhĩ Mạn vĩ đại vạn tuế..."
Chiến đấu trên đường phố trong thành, tất cả vũ khí hạng nặng thậm chí là chiến mã cơ bản đều mất đi tác dụng, quân đội hai bên cũng hoàn toàn trộn lẫn với nhau, căn bản không biết bên cạnh chỗ nào sẽ có kẻ địch xuất hiện. Rất nhiều người thậm chí còn không dám ăn cơm, không dám ngủ, chỉ còn sự giết chóc không ngừng...
Mấy ngày sau, người Hoa Lạt Tử Mô đã mất đi lí trí lại càng chém giết dân chúng ác liệt hơn, cả thành Đột Quyết Tư Thản hoàn toàn biến thành địa ngục trần gian…
Cuộc chiến tranh chưa từng có trong lịch sử này trải qua đúng nửa tháng trời, người Khoa Nhĩ Mạn do tham gia vào giai đoạn sau nên sĩ khí dâng cao, cộng thêm sự giúp đỡ của bách tính trong thành nên rất nhanh đã đánh cho người Hoa Lạt Tử Mô liên tiếp thối thui.
Ma Kha Mạt trốn trong công sự lúc này cũng đã hoảng loạn.
"Sự việc diễn ra thế này không đúng, những người Trung Nguyên đó đang ở đâu? Có tin tức gì của chúng chưa?"
"Vẫn chưa có... người của chúng ta đã mất dấu rồi..."
"Mẹ kiếp, nếu như vũ khí hủy tường thành đó thật sự là của người Trung Nguyên vậy thì e là sắp xảy ra chuyện lớn rồi".
"Khả hãn không cần lo lắng, cho dù nơi này không giữ được thì chúng ta cũng có thể rút lui, đợi quân cứu viện tới rồi xử lý chúng sau".
"Không được, ta có một dự cảm rất không ổn, truyền lệnh cho đại quân Khải La Can Đạt lập tức ngừng tấn công, tập kết về phía thành Đột Quyết Tư Thản".
"Khoa Nhĩ Mạn, đại quân của Khoa Nhĩ Mạn đã phá thành rồi..."
Ma Kha Mạt suýt chút nữa là lòi con ngươi ra ngoài.
Advertisement
"Việc này sao có thể? Mới có mấy ngày, bọn chúng sao có thể phá thành được?"
"Đại hãn, hoàn toàn chính xác, chính là vụ nổ vừa nãy đã khiến tường thành sụp đổ rồi".
Ma Kha Mạt ngồi phịch xuống đất.
"Người Khoa Nhĩ Mạn sao có thể làm được, việc này là không thể nào, quá vô lý".
"Không biết bọn chúng dùng vũ khí gì, có chút giống với vũ khí của người Trung Nguyên trong thư..."
"Người Trung Nguyên? Sao có thể? Người Trung Nguyên đang hợp tác với chúng cơ mà".
"Thần cũng không biết, khả hãn, hiện tại quân địch đã vào thành rồi, người đưa ra chủ ý đi".
"Bảo binh lính trụ vững, chúng ta còn gần 50 vạn quân đội, sợ cái gì? Liều với chúng đi, đợi quân chi viện tới thì chúng ắt chết không cần bàn cãi..."
Trận chiến tàn khốc nhất trong lịch sử thảo nguyên Tây Âu đã bắt đầu, thành Đột Quyết Tư Thản to lớn gần trăm vạn đại quân và cả vô số tàn binh, thậm chí bách tính cũng đều tham gia chiến đấu, nhất thời khắp nơi trong thành đều là binh lính hai nước đang chém giết lẫn nhau.
"Người Hoa Lạt Tử Mô đáng chết, đi chết đi..."
"Thánh A La ban phúc... đế quốc Hoa Lạt Tử Mô vạn tuế..."
"Liều mạng với chúng đi..."
"Giết chết chúng, đế quốc Khoa Nhĩ Mạn vĩ đại vạn tuế..."
Chiến đấu trên đường phố trong thành, tất cả vũ khí hạng nặng thậm chí là chiến mã cơ bản đều mất đi tác dụng, quân đội hai bên cũng hoàn toàn trộn lẫn với nhau, căn bản không biết bên cạnh chỗ nào sẽ có kẻ địch xuất hiện. Rất nhiều người thậm chí còn không dám ăn cơm, không dám ngủ, chỉ còn sự giết chóc không ngừng...
Mấy ngày sau, người Hoa Lạt Tử Mô đã mất đi lí trí lại càng chém giết dân chúng ác liệt hơn, cả thành Đột Quyết Tư Thản hoàn toàn biến thành địa ngục trần gian…
Cuộc chiến tranh chưa từng có trong lịch sử này trải qua đúng nửa tháng trời, người Khoa Nhĩ Mạn do tham gia vào giai đoạn sau nên sĩ khí dâng cao, cộng thêm sự giúp đỡ của bách tính trong thành nên rất nhanh đã đánh cho người Hoa Lạt Tử Mô liên tiếp thối thui.
Ma Kha Mạt trốn trong công sự lúc này cũng đã hoảng loạn.
"Sự việc diễn ra thế này không đúng, những người Trung Nguyên đó đang ở đâu? Có tin tức gì của chúng chưa?"
"Vẫn chưa có... người của chúng ta đã mất dấu rồi..."
"Mẹ kiếp, nếu như vũ khí hủy tường thành đó thật sự là của người Trung Nguyên vậy thì e là sắp xảy ra chuyện lớn rồi".
"Khả hãn không cần lo lắng, cho dù nơi này không giữ được thì chúng ta cũng có thể rút lui, đợi quân cứu viện tới rồi xử lý chúng sau".
"Không được, ta có một dự cảm rất không ổn, truyền lệnh cho đại quân Khải La Can Đạt lập tức ngừng tấn công, tập kết về phía thành Đột Quyết Tư Thản".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.