Chương 665: “Ta…ta sợ quá…”
A Thất
12/09/2022
“Cung thủ…phóng tiễn…”
“Phập…phập…phập…”
Mũi tên trút xuống trận địa Hắc Kỳ quân như mưa.
“Mau, mau đổi trận…”
Advertisement
Trong giây lát, đội hình tam giác đã tách ra hai bên, các binh sĩ đội hỏa tiễn cũng nhanh chân nấp phía sau khiên thủ.
“Hai hàng xạ kích tự do…”
Mệnh lệnh liên tục vang lên.
Khiên thủ để lộ ra các khoảng trống, đội hỏa tiễn bắt đầu nhắm bắn từ đó.
“Pằng…pằng…pằng…”
“Phập…phập…phập…”
Dưới sự bảo hộ của khiên thủ, hai bên không ngừng tấn công đối phương, mặc dù uy lực hỏa tiễn vượt xa cung tên, nhưng số lượng cung thủ lại hơn hẳn, từng đợt phóng tên dày đặc khiến đội hỏa tiễn Hắc Kỳ quân thương vong không ít.
Lúc này, khinh khí cầu đã xuất hiện.
“Các huynh đệ, nhắm thẳng vào khiên chắn của kẻ địch cho ta…”
“Viu…đùng…đoàng…”
“Viu…đùng…đoàng…”
Tức thì cả trận địa Khoa Nhĩ Mạn nổ tung, vô số mảnh khiên vỡ, người văng tứ phía.
“Mau chạy đi…tránh xa thứ vũ khí đó…”
Khi các khiên thủ hoảng loạn bỏ chạy, những cung thủ phía sau liền bị lộ.
“Cho súng máy sáu nòng lên, tiếp tục bắn…không được ngừng…”
“Pằng…pằng…pằng…”
Hắc Kỳ quân bắt đầu thu dọn tàn quân Khoa Nhĩ Mạn vỡ trận, khi súng máy sáu nòng xuất trận, cục diện đã hoàn toàn nghiêng về một bên.
“Pằng pằng pằng…pằng pằng pằng…”
Những viên đạn cỡ lớn xuyên qua mấy người, trực tiếp bắn nát cơ thể, trận địa Khoa Nhĩ Mạn ngập trong bể máu.
“Á…tay của ta…”
“Ta…ta sợ quá…”
“Cứu ta với…”
Mấy chục vạn quân Khoa Nhĩ Mạn chen chúc xô đẩy, trong một thời gian ngắn, dù muốn rui lui cũng khó.
Vưu Nhân đứng quan sát từ xa, cảm giác muốn phát điên.
“Không thể đánh nữa, phải tiếp cận, cho họ xông lên, xông lên…”
“Tùng tùng tùng”
Còi hiệu tấn công nổi lên, vô số binh sĩ Khoa Nhĩ Mạn bắt đầu lao về phía Hắc Kỳ quân như mất trí.
“Đừng để chúng tới gần đội hỏa tiễn, quăng bom cháy ra…”
“Phập…phập…phập…”
Mũi tên trút xuống trận địa Hắc Kỳ quân như mưa.
“Mau, mau đổi trận…”
Advertisement
Trong giây lát, đội hình tam giác đã tách ra hai bên, các binh sĩ đội hỏa tiễn cũng nhanh chân nấp phía sau khiên thủ.
“Hai hàng xạ kích tự do…”
Mệnh lệnh liên tục vang lên.
Khiên thủ để lộ ra các khoảng trống, đội hỏa tiễn bắt đầu nhắm bắn từ đó.
“Pằng…pằng…pằng…”
“Phập…phập…phập…”
Dưới sự bảo hộ của khiên thủ, hai bên không ngừng tấn công đối phương, mặc dù uy lực hỏa tiễn vượt xa cung tên, nhưng số lượng cung thủ lại hơn hẳn, từng đợt phóng tên dày đặc khiến đội hỏa tiễn Hắc Kỳ quân thương vong không ít.
Lúc này, khinh khí cầu đã xuất hiện.
“Các huynh đệ, nhắm thẳng vào khiên chắn của kẻ địch cho ta…”
“Viu…đùng…đoàng…”
“Viu…đùng…đoàng…”
Tức thì cả trận địa Khoa Nhĩ Mạn nổ tung, vô số mảnh khiên vỡ, người văng tứ phía.
“Mau chạy đi…tránh xa thứ vũ khí đó…”
Khi các khiên thủ hoảng loạn bỏ chạy, những cung thủ phía sau liền bị lộ.
“Cho súng máy sáu nòng lên, tiếp tục bắn…không được ngừng…”
“Pằng…pằng…pằng…”
Hắc Kỳ quân bắt đầu thu dọn tàn quân Khoa Nhĩ Mạn vỡ trận, khi súng máy sáu nòng xuất trận, cục diện đã hoàn toàn nghiêng về một bên.
“Pằng pằng pằng…pằng pằng pằng…”
Những viên đạn cỡ lớn xuyên qua mấy người, trực tiếp bắn nát cơ thể, trận địa Khoa Nhĩ Mạn ngập trong bể máu.
“Á…tay của ta…”
“Ta…ta sợ quá…”
“Cứu ta với…”
Mấy chục vạn quân Khoa Nhĩ Mạn chen chúc xô đẩy, trong một thời gian ngắn, dù muốn rui lui cũng khó.
Vưu Nhân đứng quan sát từ xa, cảm giác muốn phát điên.
“Không thể đánh nữa, phải tiếp cận, cho họ xông lên, xông lên…”
“Tùng tùng tùng”
Còi hiệu tấn công nổi lên, vô số binh sĩ Khoa Nhĩ Mạn bắt đầu lao về phía Hắc Kỳ quân như mất trí.
“Đừng để chúng tới gần đội hỏa tiễn, quăng bom cháy ra…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.