Chương 115
Giang Sơn Thương Lan
24/09/2021
Phó bản thứ sáu: Show thực tế (28).
_______________________________
【 Tóm lại là tiểu đội cứu vớt cuối cùng cũng hội tụ thuận lợi! Fans toàn đoàn kích động khóc! 】
Không chỉ có Lâm Gia Ảnh, đôi mắt của năm người khác cũng hơi hơi sáng ngời đến chính họ cũng không nhận thấy, không biết tại sao khi nhìn thấy người này liền có cảm giác tín nhiệm rất mạnh, cảm giác này so với cảm giác gần gũi vi diệu giữa bọn họ càng thêm rõ ràng hơn.
“Không biết vì sao, khi nhìn thấy cô liền cảm thấy rất thân thiết, tôi cảm thấy trước kia chúng ta khẳng định có quen biết. Leader, về sau chúng tôi gọi cô là leader được không?” Lâm Gia Ảnh tươi cười xán lạn nói. Nắm nắm tay, nhẹ nhàng đấm hai cánh tay cô, bộ dạng thật sự tương đối không rụt rè.
Phó Lê ở bên cạnh nhìn, không biết vì sao mà cả người táo bạo vô cùng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Gia Ảnh, ánh mắt chăm chú tử vong bị khán giả xem ở trong mắt, vừa ha ha ha vừa nghĩ là Phó Lê có lẽ là yêu thầm An Thúy rồi.
An Thúy cầm điếu thuốc được Lâm Gia Ảnh châm lửa, khóe miệng cùng với ánh mắt cười như không cười, khiến gương mặt Lâm Gia Ảnh ửng đỏ, nhưng cũng không lùi bước chút nào, chính là tươi cười càng thêm ngây ngốc.
An Thúy nhìn cậu ta, càng xem càng cảm thấy giống như chó Shiba.
Cô cũng không cảm thấy chán ghét mấy người khẽ meo meo thò qua muốn ôm đùi này, suy cho cùng thì cô cũng biết chuyện phát sinh bên ngoài rõ như lòng bàn tay, tự nhiên là thấy được mấy chiếc xe của bọn họ quay trở lại cứu người, điểm này khiến cô có ấn tượng khá hơn nhiều so với những người khác.
Tâm tình những người khác như thế nào thì tạm thời không biết, dù sao thì tâm tình của Tần Tư Tư là kém nhất, cô ta bị An Thúy đẩy ra, động tác kia khiến cô cảm thấy rất khuất nhục, giống như bị đối xử không lễ phép. Ngay sau đó, cô ta mới phản ứng lại, trái tim thình thịch nhảy lên, cảm giác bất an cùng chán ghét dâng lên trong lòng, không sai, là cô, cô khẳng định chính là người tên Lăng Phỉ kia!
Cô ta đè cảm xúc xuống, đứng ra đại biểu toàn thể đội viên chào hỏi An Thúy: “Xin chào, vừa nãy là cô ra tay giúp đỡ sao? Thật sự rất cảm ơn, ít nhiều gì thì có cô nên chúng tôi mới tránh được một kiếp.”
An Thúy dùng ánh mắt bắt bẻ nhìn cô ta một hồi lâu, cho đến khi vẻ mặt Tần Tư Tư có chút cứng đờ, nói: “Cô là đội trưởng?”
“Nhận được tín nhiệm của mọi người, tôi……”
“Nếu là đội trưởng, thì phải biết phụ trách với đồng đội, nhưng sao cô chạy trốn còn nhanh hơn bọn họ?”
Mặt Tần Tư Tư cứng lại.
Cũng may là An Thúy cũng không có tính toán lãng phí quá nhiều thời gian với bọn họ, cô không có hứng thú với Tần Tư Tư, còn với mấy đồng đội của cô ta càng thêm không có hứng thú.
“Các người muốn ở lại thì có thể, nhưng nhà xưởng B và C cấm đi vào.” An Thúy liếc mắt bọn họ một cái nói, ngay sau đó xoay người rời đi.
Bọn Phương Văn Tuấn cũng lập tức đuổi theo, Tần Hữu nghĩ nghĩ, cũng đi theo, đi theo An Thúy thì ít nhất cũng tốt hơn Tần Tư Tư.
Tần Tư Tư cứng người đứng ở tại chỗ, cảm thấy ánh mắt của các đồng đội đều dừng ở trên người cô ta, giống như mấy cây kim chọc vào cô ta, cô ta lại nghĩ đến không biết có bao nhiêu người xem đang nhìn cô ta, có bao nhiêu bình luận đang cười nhạo châm chọc mình, cảm giác xấu hổ bao phủ cả người, cô ta cũng biết mình chạy quá nhanh là không tốt lắm, nhưng mà cô ta không khống chế được bản thân, đó là thời khắc sống còn đấy.
Hốc mắt cô ta đỏ lên, khóc lên, một bên lau nước mắt một bên xin lỗi, “Thực xin lỗi, thực xin lỗi……”
Cô ta vừa khóc như vậy, người khác đương nhiên là lập tức tới an ủi cô ta, làn đạn cũng có không người nhảy nói chuyện giúp:
【 Yêu cầu của cư dân mạng bây giờ thật cao, Tần Tư Tư rõ ràng cũng rất tốt.】
【 Lăng Phỉ xác thật rất lợi hại, nhưng cái này cũng không phải là lý do bôi đen Tần Tư Tư chứ? 】
【??? Chỉ có ta vẫn luôn cảm thấy rất kỳ quái sao? Cẩn thận ngẫm lại thì Tần Tư Tư xác thật không có điểm đen nào quá lớn, nhưng mà vì cái gì mà tôi cảm thấy không thoải mái chứ? Là do cô ta luôn là một bộ vô tội khiến người ta chán ghét sao? Chỉ trích cô ta ngược lại có vẻ là chúng ta quá hà khắc…… Ghê tởm 】
Tần Tư Tư khóc trong chốc lát, được an ủi trong chốc lát, chuyển biến tốt liền thu lại, đỡ phải làm cho lòng người nị oai phiền chán. Cô ta nghĩ thầm, hiện tại khẳng định có rất nhiều người đang tranh luận về vô ta. Cũng may có tranh luận cũng không có gì, rốt cuộc mỗi người đều nhìn nhận sự việc từ những góc độ khác nhau và có những quan điểm đánh giá khác nhau, có người chán ghét cô ta, thì tự nhiên cũng có người yêu thích, lăn lộn ở giới giải trí, sợ nhất không phải là bôi đen, mà là ngay cả bôi đen cũng không có người muốn.
Chuyện tới bây giờ, cô ta cần thiết phải an phận lại một chút, chỉ cần cô ta vẫn luôn biểu hiện ra một mặt thiện lương vô hại, thì sẽ không có chuyện gì, luôn có cơ hội để xoay người.
°°°°°°
##Truyện được đăng tại Wattpad yummy1122.##
°°°°°°
Bọn Phương Văn Tuấn đi theo An Thúy trở lại nhà xưởng B, vừa đi vào liền nhìn thấy có một con người máy đang ngồi xổm trên mặt đất, bàn tay to lớn cầm dụng cụ thận trọng phá dỡ đồ vật, mấy đôi mắt xem đến hoàn toàn choáng váng. Tần Hữu kinh ngạc, cái này, cái này mẹ nó không phải là Transformers sao?!
Nó quay đầu nhìn qua, thanh âm kim loại huyễn khốc vang lên: “Xin chào.”
“Wow!!”
“Tuyệt ghê!!”
“Ông trời ơi!! Cái Này là cái gì!”
“Nó có tên không?”
Tên? An Thúy nhìn người máy, trong đầu bỗng nhiên nhảy ra một cái tên, vì thế nói: “Nó tên là An Đại Bảo.”
Âm thanh kim loại Huyễn khốc lập tức vui vẻ nói: “Tôi tên là An Đại Bảo!”
Lâm Gia Ảnh nhào qua ôm lấy đùi nó.
Phương Văn Tuấn cũng nhịn không được vây quanh nó hai vòng, sờ soạng hai cái.
“Sao cô làm được? Quá lợi hại!” Trong mắt Lâm Gia Ảnh tràn đầy sùng bái.
An Thúy nhướng mày: “Cậu muốn học?”
Phó Lê nhìn Lâm Gia Ảnh: “A.”
Phương Văn Tuấn vỗ vỗ bờ vai của cậu: “Vấn đề Không nên hỏi thì đừng hỏi.”
Lâm Gia Ảnh: “……QAQ”
【 Đoàn khinh trước sau vẫn là đoàn khinh, mất trí nhớ vẫn là đoàn khinh, đời này cũng không thể đổi. 】
【 Ha ha ha ha ha ha ha quả nhiên là đoàn đội đoàn kết nhất, bất quá nhiều ra một người Tần Hữu cảm thấy rất kỳ quái, anh ta không phải vẫn luôn cùng Tần Tư Tư từ tập một sao.】
An Thúy đi làm việc, bọn họ một bên đứng bên cạnh An Đại Bảo xem nó tháo dỡ “đồng bào”, một bên cùng nó nói chuyện, nó giống như một đứa trẻ tìm thấy món đồ chơi siêu yêu thích và không nỡ bỏ nó đi. Qua một đoạn thời gian, bọn họ mới phản ứng lại, An Đại Bảo thế nhưng là đang hỗ trợ chế tạo An Đại Bảo mới!
Lúc này, bọn họ mới đột nhiên phản ứng lại, An Thúy làm những thứ này làm gì?? Hiện tại, thế giới đã biến thành cái dạng này, người ngoài hành tinh còn khả năng quay lại giết chết bọn họ, bọn họ cũng không biết còn có tương lai hay không, trong lòng kỳ thật rất là tiêu cực, cơ hồ là tất cả các nhân loại đều bị tiêu diệt, mấy người còn lại bọn họ có thể làm gì?
Kết cục của kịch bản này vốn dĩ chính là chết hết , bởi vì không phù hợp logic, nhân loại của địa cầu đều bị giết, còn lại mấy người sao có thể xoay chuyển cục diện chuyển bại thành thắng? Khán giả cũng sẽ không kỳ vọng bọn họ thật sự có thể đánh bại người ngoài hành tinh, thứ bọn họ muốn xem chỉ là mặt tối và mặt sáng của bản chất con người chân thật nhất sau sự sụp đổ của bối cảnh cá nhân của họ trong bối cảnh này mà thôi.
Phiên bản quốc tế của show thực tế Real Movies cũng đã từng có kịch bản mất trí nhớ, dưới tình huống không có hy vọng gì, bản chất con người bị kìm nén trong quá khứ hoàn toàn được giải phóng, trình diễn đại trốn sát, chân ái là vĩnh hằng, ta là anh hùng, đủ loại cốt truyện, khủng bố, kích thích, cảm động, nhiệt huyết, các người chơi minh tinh biểu hiện mặt tốt và mặt xấu đến vô cùng nhuần nhuyễn, khán giả cũng xem đến vui sướng tràn trề. Vì thế người thắng cuối cùng không bao giờ bị đả đảo, mà người thua gia cũng không bò nổi.
Tuy nhiên, phiên bản quốc tế được hợp tác sản xuất bởi các công ty giải trí lớn đến từ nhiều quốc gia, nên có nhiều minh tinh của các quốc gia tham dự, quy mô chế tác cùng kịch bản đều là cấp sử thi, thời gian chế tác cùng quay phim của mỗi một tập giống như thời gian làm một bộ điện ảnh. Phiên bản của quốc gia thì đơn giản rất nhiều, nhưng cũng đủ nhìn. Bọn họ bây giờ muốn biết An Thúy rốt cuộc là nghĩ như thế nào, bọ ngựa đá xe sao?
Phương Văn Tuấn hỏi: “Leader, cô làm mấy thứ đó để làm gì?”
Đầu An Thúy cũng không nâng lên: “Báo thù.”
“Báo thù? Báo thù gì?”
“Cha mẹ tôi, còn có bị tất cả thân nhân, bằng hữu, đồng bào mà tôi đã quên mất, nợ máu thì phải trả bằng máu, tôi sẽ báo thù cho bọn họ.”
【 Trời ơi, khóc mất.】
【 Vì cái gì mà chỉ có một câu nhưng đôi mắt tôi lại ướt?? 】
【 Nhớ tới lúc cô khóc khóc thút thít, cô ấy thật sự rất thù hận và bi thương a! 】
【 Rất cảm động, nhưng mà cái này chú định là vô dụng】
Đoàn đội thiết kế giới giả thuyết nhìn chằm chằm vào An Thúy không khỏi có chút hối hận, vì sao lại muốn thiết kế kịch bản như vậy chứ? Phải giống với mấy tập trước, thiết lập một số thứ giúp đỡ người chơi qua cửa không được sao? Kịch bản quá lớn, mạnh yếu hai bên chênh lệch quá mức, biến thành tử cục, nỗ lực của An Thúy chú định là hóa thành hư ảo, báo thù thì càng không có khả năng.
Phát sóng trực tiếp của ngày hôm nay kết thúc ngay lúc này, trên mạng đều đang nghị luận vấn đề này, rất nhiều người đều cảm thấy An Thúy là một người có tình có nghĩa, dưới tình huống không hề có hy vọng gì còn không có từ bỏ, đương nhiên cũng có người cười nhạo An Thúy không biết tự lượng sức mình, kết quả bị phun đến máu chó phun đầu, tập mất trí nhớ có thể nhìn ra phẩm chất của một người, phẩm chất An Thúy không thể nghi ngờ, làm bằng hữu của cô có bao nhiêu hạnh phúc chứ, xảy ra chuyện gì thì cô tuyệt đối sẽ không bàng quan đứng nhìn.
# Hy vọng Lăng Phỉ báo thù thành công #
Tuy rằng là không thể nào, nhưng mà nội tâm của các cư dân mạng vẫn hy vọng nên đề tài này liền lên hot search.
Phát sóng trực tiếp hai ngày sau, một đám An Thúy đã từ căn cứ công nghiệp quân sự chuyển dời đến tòa nhà nghiên cứu khoa học, An Thúy tự mình lái máy bay chở bọn họ đến một tỉnh khác, sau đó liền vùi đầu vào máy tính và bên trong phòng thí nghiệm, cũng không có điểm gì gây chú ý. Nhưng mà cô tinh thân kiên trì không buông bỏ, khiến khán giả ngay cả không xem cũng nguyện ý mở một cái máy tính khác cống hiến lượt xem cho phòng phát sóng trực tiếp của cô, lại thuận tiện lâu lâu đưa chút lễ vật và đánh thưởng.
Bởi vì An Thúy hoàn toàn không ra bài theo lẽ thường, còn trực tiếp đi đến thành phố khác, chút mâu thuẫn mà đoàn đội thiết kế thế giới giả thuyết làm ra đều xả không đến trên người cô, nên chỉ có thể đều đưa cho bọn Tần Tư Tư, vì thế bên kia mâu thuẫn rất mạnh, lục đục tới liên tiếp không gián đoạn, có thể nói là một vở cung tâm kế, so với An Thúy bên này quả thực là hai phong cách. Rất nhiều khán giả ở bên kia xem đến ghét, liền đến chỗ An Thúy nhìn cuộc sống hài hòa nhẹ nhàng ở chung tẩy mắt, sau đó lại đi xem bọn họ đấu, chỉ là rất mau cũng cảm thấy nhàm chán, nhiệt độ của tập mất trí nhớ thấp hơn hai tập trước rất nhiều.
Khi khán giả cho rằng An Thúy bên kia sẽ cứ như vậy mãi cho đến khi kết thúc tập này, thì sau khi kết thúc ngày phát sóng trực tiếp thứ tư, buổi tối hôm nay, đoàn đội thiết kế thế giới giả thuyết đột nhiên bị cảnh báo số liệu dị thường làm bừng tỉnh, từ trên giường té ngã lộn nhào đuổi tới địa điểm làm việc.
“Sao lại thế này?”
“Số liệu dị thường, có hacker xâm nhập sao?”
“Tường phòng cháy Không có dấu vết bị phá……”
“Điểm dị thường ở chỗ nào??”
“…… Mẹ kiếp! Cái người tên Lăng Phỉ %¥#@#*&……”
“……”
Phòng làm việc đèn đuốc sáng trưng đến hừng đông, mỗi người đều vẻ mặt mỏi mệt, phát sóng trực tiếp sáng sớm hôm sau tiếp tục, khán giả dũng mãnh vào trong các phòng phát sóng trực tiếp, đứng đầu danh sách vẫn là phòng phát sóng trực tiếp của An Thúy.
Sau đó, bọn họ liền nhìn thấy An Thúy đứng ở bên ngoài rào chắn của sân thượng căn cứ, một bộ muốn nhảy lầu, bọn Phó Lê thì đang khẩn trương bất an đứng ở một bên nhìn.
【!!! 】
【 Phát sinh chuyện gì rồi?? 】
An Thúy dưới ánh mắy khiếp sợ của khán giả, không chút do dự nào mà nhảy xuống.
Căn cứ này không cao như cao ốc building, nhưng mà độ cao 30 mét vẫn phải có, rất nhiều người xem trong phút chốc cũng không dám nhìn, sợ nhìn thấy cô thành bánh nhân thịt.
Nhưng mà không thể tưởng tượng được chính là, An Thúy cũng không thành bánh nhân thịt, cô không chỉ vững vàng rơi xuống đất, mà còn bắn lên rất cao, cô đón gió, tùy ý nhảy lên mấy căn nhà cao tầng, thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng tư thái tiêu sái, giống một con chim én. Phía sau một con tay sai loại hai đánh lén, cô rơi xuống đất nháy mắt lại xoay người nhảy lên, rút ra một thanh đao phía sau, một tay chém nó thành hai nửa.
Cô đứng vững trên mặt đất. An Thúy nhìn cây đao trên, lắc lắc, cảm thấy vô cùng thuận tay, cảm giác nhảy cũng mười phần quen thuộc, dường như trước kia có trải qua như vậy.
Ngày hôm qua cô hoàn thành một loại thuốc, cô cũng không biết vì cái gì lại muốn làm thứ đó, tóm lại là trực giác bảo cô làm như vậy thì cô liền thử, sau khi làm ra rồi uống vào, vì thế liền có năng lực này, xem ra là nó có thể thay đổi cơ thể con người.
【??? 】
【 Dị năng??? 】
【 Chờ đã, kịch bản không có nói là có dị năng nha? 】
【 Sao lại thế này a?? 】
【 A a a a cả đêm rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! 】
Đoàn đội thiết kế thế giới giả thuyết:…… Bọn họ có thể nói, An Thúy đã thêm một chương trình mới vào thế giới ảo này, tự thêm siêu năng lực cho mình sao?? Bọn họ có thể nói, bọn họ còn không thể viết chương trình đó, cho nên An Thúy mới có siêu năng lực sao??
Thế giới giả thuyết nói trắng ra là chính là thế giới được tạo thành bởi số liệu, bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra trong thế giới dữ liệu này. Chỉ cần bạn kiểm soát được những dữ liệu đó, chẳng khác nào khống chế một thế giới. Mà An Thúy lại lặng yên không một tiếng động sờ trúng cái bí quyết gì đó, viết một chương trình mới, tự làm ra siêu năng lực cho mình. May mắn là cô còn chưa có phát hiện thế giới này là giả, bằng không bọn họ thật sự là mất hết mặt mũi.
Nhưng mà tổ tiết mục lại rất hưng phấn, tập mất trí nhớ được mong đợi nhất lại không được yêu thích như hai tập trước nên trong lòng bọn họ rất cấp bách, bởi vì phí chế tác tập mất trí nhớ rất cao. Nhưng mà bởi vì hai tập trước có quá nhiều điểm gây chú ý, hơn nữa là còn tập trung ở trên người bọn An Thúy, người hot nhất lại là An Thúy và tiểu đội cứu vớt, cho nên khán giả rất chờ mong biểu hiện của bọn họ trong tập mất trí nhớ.
Nhưng mà tập này An Thúy lại vùi đầu vào nghiên cứu khoa học quá mức cao cấp, thứ mà người khác xem không hiểu, còn mang theo tiểu đội cứu vớt đến địa phương khác, căn bản là không chơi cùng những người khác, vì thế nên không gây chú ý gì, nếu so với hai tập trước thì quá mức bình đạm, nhiệt độ tự nhiên là không thể đi lên.
Nhưng mà hiện tại, cái này còn không phải là một điểm siêu gây chú ý sao? Với mấy người hoàn toàn không cùng cấp bậc với cô bên trong thì có cái gì thú vị? Hai tập trước cũng đã nghiền áp xong rồi, khán giả còn ghét bỏ bọn Tần Tư Tư nhảy tới nhảy lui như bọ chó rất chướng mắt, chỉ cảm thấy không thoải mái, không thích xem, nhưng mà nếu An Thúy VS toàn bộ thành viên của đoàn đội thiết kế thế giới giả thì sao??
Đoàn đội này chính là đoàn đội chế tác phiên bản quốc tế, trước nay đều là bọn họ chơi người chơi đến kêu cha gọi mẹ, hiện tại cư nhiên có một người chơi có thể khiêu chiến quyền uy của bọn họ, phá hư thiết kế của bọn họ nữa chứ!
12
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com
Trước Sau
_______________________________
【 Tóm lại là tiểu đội cứu vớt cuối cùng cũng hội tụ thuận lợi! Fans toàn đoàn kích động khóc! 】
Không chỉ có Lâm Gia Ảnh, đôi mắt của năm người khác cũng hơi hơi sáng ngời đến chính họ cũng không nhận thấy, không biết tại sao khi nhìn thấy người này liền có cảm giác tín nhiệm rất mạnh, cảm giác này so với cảm giác gần gũi vi diệu giữa bọn họ càng thêm rõ ràng hơn.
“Không biết vì sao, khi nhìn thấy cô liền cảm thấy rất thân thiết, tôi cảm thấy trước kia chúng ta khẳng định có quen biết. Leader, về sau chúng tôi gọi cô là leader được không?” Lâm Gia Ảnh tươi cười xán lạn nói. Nắm nắm tay, nhẹ nhàng đấm hai cánh tay cô, bộ dạng thật sự tương đối không rụt rè.
Phó Lê ở bên cạnh nhìn, không biết vì sao mà cả người táo bạo vô cùng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Gia Ảnh, ánh mắt chăm chú tử vong bị khán giả xem ở trong mắt, vừa ha ha ha vừa nghĩ là Phó Lê có lẽ là yêu thầm An Thúy rồi.
An Thúy cầm điếu thuốc được Lâm Gia Ảnh châm lửa, khóe miệng cùng với ánh mắt cười như không cười, khiến gương mặt Lâm Gia Ảnh ửng đỏ, nhưng cũng không lùi bước chút nào, chính là tươi cười càng thêm ngây ngốc.
An Thúy nhìn cậu ta, càng xem càng cảm thấy giống như chó Shiba.
Cô cũng không cảm thấy chán ghét mấy người khẽ meo meo thò qua muốn ôm đùi này, suy cho cùng thì cô cũng biết chuyện phát sinh bên ngoài rõ như lòng bàn tay, tự nhiên là thấy được mấy chiếc xe của bọn họ quay trở lại cứu người, điểm này khiến cô có ấn tượng khá hơn nhiều so với những người khác.
Tâm tình những người khác như thế nào thì tạm thời không biết, dù sao thì tâm tình của Tần Tư Tư là kém nhất, cô ta bị An Thúy đẩy ra, động tác kia khiến cô cảm thấy rất khuất nhục, giống như bị đối xử không lễ phép. Ngay sau đó, cô ta mới phản ứng lại, trái tim thình thịch nhảy lên, cảm giác bất an cùng chán ghét dâng lên trong lòng, không sai, là cô, cô khẳng định chính là người tên Lăng Phỉ kia!
Cô ta đè cảm xúc xuống, đứng ra đại biểu toàn thể đội viên chào hỏi An Thúy: “Xin chào, vừa nãy là cô ra tay giúp đỡ sao? Thật sự rất cảm ơn, ít nhiều gì thì có cô nên chúng tôi mới tránh được một kiếp.”
An Thúy dùng ánh mắt bắt bẻ nhìn cô ta một hồi lâu, cho đến khi vẻ mặt Tần Tư Tư có chút cứng đờ, nói: “Cô là đội trưởng?”
“Nhận được tín nhiệm của mọi người, tôi……”
“Nếu là đội trưởng, thì phải biết phụ trách với đồng đội, nhưng sao cô chạy trốn còn nhanh hơn bọn họ?”
Mặt Tần Tư Tư cứng lại.
Cũng may là An Thúy cũng không có tính toán lãng phí quá nhiều thời gian với bọn họ, cô không có hứng thú với Tần Tư Tư, còn với mấy đồng đội của cô ta càng thêm không có hứng thú.
“Các người muốn ở lại thì có thể, nhưng nhà xưởng B và C cấm đi vào.” An Thúy liếc mắt bọn họ một cái nói, ngay sau đó xoay người rời đi.
Bọn Phương Văn Tuấn cũng lập tức đuổi theo, Tần Hữu nghĩ nghĩ, cũng đi theo, đi theo An Thúy thì ít nhất cũng tốt hơn Tần Tư Tư.
Tần Tư Tư cứng người đứng ở tại chỗ, cảm thấy ánh mắt của các đồng đội đều dừng ở trên người cô ta, giống như mấy cây kim chọc vào cô ta, cô ta lại nghĩ đến không biết có bao nhiêu người xem đang nhìn cô ta, có bao nhiêu bình luận đang cười nhạo châm chọc mình, cảm giác xấu hổ bao phủ cả người, cô ta cũng biết mình chạy quá nhanh là không tốt lắm, nhưng mà cô ta không khống chế được bản thân, đó là thời khắc sống còn đấy.
Hốc mắt cô ta đỏ lên, khóc lên, một bên lau nước mắt một bên xin lỗi, “Thực xin lỗi, thực xin lỗi……”
Cô ta vừa khóc như vậy, người khác đương nhiên là lập tức tới an ủi cô ta, làn đạn cũng có không người nhảy nói chuyện giúp:
【 Yêu cầu của cư dân mạng bây giờ thật cao, Tần Tư Tư rõ ràng cũng rất tốt.】
【 Lăng Phỉ xác thật rất lợi hại, nhưng cái này cũng không phải là lý do bôi đen Tần Tư Tư chứ? 】
【??? Chỉ có ta vẫn luôn cảm thấy rất kỳ quái sao? Cẩn thận ngẫm lại thì Tần Tư Tư xác thật không có điểm đen nào quá lớn, nhưng mà vì cái gì mà tôi cảm thấy không thoải mái chứ? Là do cô ta luôn là một bộ vô tội khiến người ta chán ghét sao? Chỉ trích cô ta ngược lại có vẻ là chúng ta quá hà khắc…… Ghê tởm 】
Tần Tư Tư khóc trong chốc lát, được an ủi trong chốc lát, chuyển biến tốt liền thu lại, đỡ phải làm cho lòng người nị oai phiền chán. Cô ta nghĩ thầm, hiện tại khẳng định có rất nhiều người đang tranh luận về vô ta. Cũng may có tranh luận cũng không có gì, rốt cuộc mỗi người đều nhìn nhận sự việc từ những góc độ khác nhau và có những quan điểm đánh giá khác nhau, có người chán ghét cô ta, thì tự nhiên cũng có người yêu thích, lăn lộn ở giới giải trí, sợ nhất không phải là bôi đen, mà là ngay cả bôi đen cũng không có người muốn.
Chuyện tới bây giờ, cô ta cần thiết phải an phận lại một chút, chỉ cần cô ta vẫn luôn biểu hiện ra một mặt thiện lương vô hại, thì sẽ không có chuyện gì, luôn có cơ hội để xoay người.
°°°°°°
##Truyện được đăng tại Wattpad yummy1122.##
°°°°°°
Bọn Phương Văn Tuấn đi theo An Thúy trở lại nhà xưởng B, vừa đi vào liền nhìn thấy có một con người máy đang ngồi xổm trên mặt đất, bàn tay to lớn cầm dụng cụ thận trọng phá dỡ đồ vật, mấy đôi mắt xem đến hoàn toàn choáng váng. Tần Hữu kinh ngạc, cái này, cái này mẹ nó không phải là Transformers sao?!
Nó quay đầu nhìn qua, thanh âm kim loại huyễn khốc vang lên: “Xin chào.”
“Wow!!”
“Tuyệt ghê!!”
“Ông trời ơi!! Cái Này là cái gì!”
“Nó có tên không?”
Tên? An Thúy nhìn người máy, trong đầu bỗng nhiên nhảy ra một cái tên, vì thế nói: “Nó tên là An Đại Bảo.”
Âm thanh kim loại Huyễn khốc lập tức vui vẻ nói: “Tôi tên là An Đại Bảo!”
Lâm Gia Ảnh nhào qua ôm lấy đùi nó.
Phương Văn Tuấn cũng nhịn không được vây quanh nó hai vòng, sờ soạng hai cái.
“Sao cô làm được? Quá lợi hại!” Trong mắt Lâm Gia Ảnh tràn đầy sùng bái.
An Thúy nhướng mày: “Cậu muốn học?”
Phó Lê nhìn Lâm Gia Ảnh: “A.”
Phương Văn Tuấn vỗ vỗ bờ vai của cậu: “Vấn đề Không nên hỏi thì đừng hỏi.”
Lâm Gia Ảnh: “……QAQ”
【 Đoàn khinh trước sau vẫn là đoàn khinh, mất trí nhớ vẫn là đoàn khinh, đời này cũng không thể đổi. 】
【 Ha ha ha ha ha ha ha quả nhiên là đoàn đội đoàn kết nhất, bất quá nhiều ra một người Tần Hữu cảm thấy rất kỳ quái, anh ta không phải vẫn luôn cùng Tần Tư Tư từ tập một sao.】
An Thúy đi làm việc, bọn họ một bên đứng bên cạnh An Đại Bảo xem nó tháo dỡ “đồng bào”, một bên cùng nó nói chuyện, nó giống như một đứa trẻ tìm thấy món đồ chơi siêu yêu thích và không nỡ bỏ nó đi. Qua một đoạn thời gian, bọn họ mới phản ứng lại, An Đại Bảo thế nhưng là đang hỗ trợ chế tạo An Đại Bảo mới!
Lúc này, bọn họ mới đột nhiên phản ứng lại, An Thúy làm những thứ này làm gì?? Hiện tại, thế giới đã biến thành cái dạng này, người ngoài hành tinh còn khả năng quay lại giết chết bọn họ, bọn họ cũng không biết còn có tương lai hay không, trong lòng kỳ thật rất là tiêu cực, cơ hồ là tất cả các nhân loại đều bị tiêu diệt, mấy người còn lại bọn họ có thể làm gì?
Kết cục của kịch bản này vốn dĩ chính là chết hết , bởi vì không phù hợp logic, nhân loại của địa cầu đều bị giết, còn lại mấy người sao có thể xoay chuyển cục diện chuyển bại thành thắng? Khán giả cũng sẽ không kỳ vọng bọn họ thật sự có thể đánh bại người ngoài hành tinh, thứ bọn họ muốn xem chỉ là mặt tối và mặt sáng của bản chất con người chân thật nhất sau sự sụp đổ của bối cảnh cá nhân của họ trong bối cảnh này mà thôi.
Phiên bản quốc tế của show thực tế Real Movies cũng đã từng có kịch bản mất trí nhớ, dưới tình huống không có hy vọng gì, bản chất con người bị kìm nén trong quá khứ hoàn toàn được giải phóng, trình diễn đại trốn sát, chân ái là vĩnh hằng, ta là anh hùng, đủ loại cốt truyện, khủng bố, kích thích, cảm động, nhiệt huyết, các người chơi minh tinh biểu hiện mặt tốt và mặt xấu đến vô cùng nhuần nhuyễn, khán giả cũng xem đến vui sướng tràn trề. Vì thế người thắng cuối cùng không bao giờ bị đả đảo, mà người thua gia cũng không bò nổi.
Tuy nhiên, phiên bản quốc tế được hợp tác sản xuất bởi các công ty giải trí lớn đến từ nhiều quốc gia, nên có nhiều minh tinh của các quốc gia tham dự, quy mô chế tác cùng kịch bản đều là cấp sử thi, thời gian chế tác cùng quay phim của mỗi một tập giống như thời gian làm một bộ điện ảnh. Phiên bản của quốc gia thì đơn giản rất nhiều, nhưng cũng đủ nhìn. Bọn họ bây giờ muốn biết An Thúy rốt cuộc là nghĩ như thế nào, bọ ngựa đá xe sao?
Phương Văn Tuấn hỏi: “Leader, cô làm mấy thứ đó để làm gì?”
Đầu An Thúy cũng không nâng lên: “Báo thù.”
“Báo thù? Báo thù gì?”
“Cha mẹ tôi, còn có bị tất cả thân nhân, bằng hữu, đồng bào mà tôi đã quên mất, nợ máu thì phải trả bằng máu, tôi sẽ báo thù cho bọn họ.”
【 Trời ơi, khóc mất.】
【 Vì cái gì mà chỉ có một câu nhưng đôi mắt tôi lại ướt?? 】
【 Nhớ tới lúc cô khóc khóc thút thít, cô ấy thật sự rất thù hận và bi thương a! 】
【 Rất cảm động, nhưng mà cái này chú định là vô dụng】
Đoàn đội thiết kế giới giả thuyết nhìn chằm chằm vào An Thúy không khỏi có chút hối hận, vì sao lại muốn thiết kế kịch bản như vậy chứ? Phải giống với mấy tập trước, thiết lập một số thứ giúp đỡ người chơi qua cửa không được sao? Kịch bản quá lớn, mạnh yếu hai bên chênh lệch quá mức, biến thành tử cục, nỗ lực của An Thúy chú định là hóa thành hư ảo, báo thù thì càng không có khả năng.
Phát sóng trực tiếp của ngày hôm nay kết thúc ngay lúc này, trên mạng đều đang nghị luận vấn đề này, rất nhiều người đều cảm thấy An Thúy là một người có tình có nghĩa, dưới tình huống không hề có hy vọng gì còn không có từ bỏ, đương nhiên cũng có người cười nhạo An Thúy không biết tự lượng sức mình, kết quả bị phun đến máu chó phun đầu, tập mất trí nhớ có thể nhìn ra phẩm chất của một người, phẩm chất An Thúy không thể nghi ngờ, làm bằng hữu của cô có bao nhiêu hạnh phúc chứ, xảy ra chuyện gì thì cô tuyệt đối sẽ không bàng quan đứng nhìn.
# Hy vọng Lăng Phỉ báo thù thành công #
Tuy rằng là không thể nào, nhưng mà nội tâm của các cư dân mạng vẫn hy vọng nên đề tài này liền lên hot search.
Phát sóng trực tiếp hai ngày sau, một đám An Thúy đã từ căn cứ công nghiệp quân sự chuyển dời đến tòa nhà nghiên cứu khoa học, An Thúy tự mình lái máy bay chở bọn họ đến một tỉnh khác, sau đó liền vùi đầu vào máy tính và bên trong phòng thí nghiệm, cũng không có điểm gì gây chú ý. Nhưng mà cô tinh thân kiên trì không buông bỏ, khiến khán giả ngay cả không xem cũng nguyện ý mở một cái máy tính khác cống hiến lượt xem cho phòng phát sóng trực tiếp của cô, lại thuận tiện lâu lâu đưa chút lễ vật và đánh thưởng.
Bởi vì An Thúy hoàn toàn không ra bài theo lẽ thường, còn trực tiếp đi đến thành phố khác, chút mâu thuẫn mà đoàn đội thiết kế thế giới giả thuyết làm ra đều xả không đến trên người cô, nên chỉ có thể đều đưa cho bọn Tần Tư Tư, vì thế bên kia mâu thuẫn rất mạnh, lục đục tới liên tiếp không gián đoạn, có thể nói là một vở cung tâm kế, so với An Thúy bên này quả thực là hai phong cách. Rất nhiều khán giả ở bên kia xem đến ghét, liền đến chỗ An Thúy nhìn cuộc sống hài hòa nhẹ nhàng ở chung tẩy mắt, sau đó lại đi xem bọn họ đấu, chỉ là rất mau cũng cảm thấy nhàm chán, nhiệt độ của tập mất trí nhớ thấp hơn hai tập trước rất nhiều.
Khi khán giả cho rằng An Thúy bên kia sẽ cứ như vậy mãi cho đến khi kết thúc tập này, thì sau khi kết thúc ngày phát sóng trực tiếp thứ tư, buổi tối hôm nay, đoàn đội thiết kế thế giới giả thuyết đột nhiên bị cảnh báo số liệu dị thường làm bừng tỉnh, từ trên giường té ngã lộn nhào đuổi tới địa điểm làm việc.
“Sao lại thế này?”
“Số liệu dị thường, có hacker xâm nhập sao?”
“Tường phòng cháy Không có dấu vết bị phá……”
“Điểm dị thường ở chỗ nào??”
“…… Mẹ kiếp! Cái người tên Lăng Phỉ %¥#@#*&……”
“……”
Phòng làm việc đèn đuốc sáng trưng đến hừng đông, mỗi người đều vẻ mặt mỏi mệt, phát sóng trực tiếp sáng sớm hôm sau tiếp tục, khán giả dũng mãnh vào trong các phòng phát sóng trực tiếp, đứng đầu danh sách vẫn là phòng phát sóng trực tiếp của An Thúy.
Sau đó, bọn họ liền nhìn thấy An Thúy đứng ở bên ngoài rào chắn của sân thượng căn cứ, một bộ muốn nhảy lầu, bọn Phó Lê thì đang khẩn trương bất an đứng ở một bên nhìn.
【!!! 】
【 Phát sinh chuyện gì rồi?? 】
An Thúy dưới ánh mắy khiếp sợ của khán giả, không chút do dự nào mà nhảy xuống.
Căn cứ này không cao như cao ốc building, nhưng mà độ cao 30 mét vẫn phải có, rất nhiều người xem trong phút chốc cũng không dám nhìn, sợ nhìn thấy cô thành bánh nhân thịt.
Nhưng mà không thể tưởng tượng được chính là, An Thúy cũng không thành bánh nhân thịt, cô không chỉ vững vàng rơi xuống đất, mà còn bắn lên rất cao, cô đón gió, tùy ý nhảy lên mấy căn nhà cao tầng, thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng tư thái tiêu sái, giống một con chim én. Phía sau một con tay sai loại hai đánh lén, cô rơi xuống đất nháy mắt lại xoay người nhảy lên, rút ra một thanh đao phía sau, một tay chém nó thành hai nửa.
Cô đứng vững trên mặt đất. An Thúy nhìn cây đao trên, lắc lắc, cảm thấy vô cùng thuận tay, cảm giác nhảy cũng mười phần quen thuộc, dường như trước kia có trải qua như vậy.
Ngày hôm qua cô hoàn thành một loại thuốc, cô cũng không biết vì cái gì lại muốn làm thứ đó, tóm lại là trực giác bảo cô làm như vậy thì cô liền thử, sau khi làm ra rồi uống vào, vì thế liền có năng lực này, xem ra là nó có thể thay đổi cơ thể con người.
【??? 】
【 Dị năng??? 】
【 Chờ đã, kịch bản không có nói là có dị năng nha? 】
【 Sao lại thế này a?? 】
【 A a a a cả đêm rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! 】
Đoàn đội thiết kế thế giới giả thuyết:…… Bọn họ có thể nói, An Thúy đã thêm một chương trình mới vào thế giới ảo này, tự thêm siêu năng lực cho mình sao?? Bọn họ có thể nói, bọn họ còn không thể viết chương trình đó, cho nên An Thúy mới có siêu năng lực sao??
Thế giới giả thuyết nói trắng ra là chính là thế giới được tạo thành bởi số liệu, bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra trong thế giới dữ liệu này. Chỉ cần bạn kiểm soát được những dữ liệu đó, chẳng khác nào khống chế một thế giới. Mà An Thúy lại lặng yên không một tiếng động sờ trúng cái bí quyết gì đó, viết một chương trình mới, tự làm ra siêu năng lực cho mình. May mắn là cô còn chưa có phát hiện thế giới này là giả, bằng không bọn họ thật sự là mất hết mặt mũi.
Nhưng mà tổ tiết mục lại rất hưng phấn, tập mất trí nhớ được mong đợi nhất lại không được yêu thích như hai tập trước nên trong lòng bọn họ rất cấp bách, bởi vì phí chế tác tập mất trí nhớ rất cao. Nhưng mà bởi vì hai tập trước có quá nhiều điểm gây chú ý, hơn nữa là còn tập trung ở trên người bọn An Thúy, người hot nhất lại là An Thúy và tiểu đội cứu vớt, cho nên khán giả rất chờ mong biểu hiện của bọn họ trong tập mất trí nhớ.
Nhưng mà tập này An Thúy lại vùi đầu vào nghiên cứu khoa học quá mức cao cấp, thứ mà người khác xem không hiểu, còn mang theo tiểu đội cứu vớt đến địa phương khác, căn bản là không chơi cùng những người khác, vì thế nên không gây chú ý gì, nếu so với hai tập trước thì quá mức bình đạm, nhiệt độ tự nhiên là không thể đi lên.
Nhưng mà hiện tại, cái này còn không phải là một điểm siêu gây chú ý sao? Với mấy người hoàn toàn không cùng cấp bậc với cô bên trong thì có cái gì thú vị? Hai tập trước cũng đã nghiền áp xong rồi, khán giả còn ghét bỏ bọn Tần Tư Tư nhảy tới nhảy lui như bọ chó rất chướng mắt, chỉ cảm thấy không thoải mái, không thích xem, nhưng mà nếu An Thúy VS toàn bộ thành viên của đoàn đội thiết kế thế giới giả thì sao??
Đoàn đội này chính là đoàn đội chế tác phiên bản quốc tế, trước nay đều là bọn họ chơi người chơi đến kêu cha gọi mẹ, hiện tại cư nhiên có một người chơi có thể khiêu chiến quyền uy của bọn họ, phá hư thiết kế của bọn họ nữa chứ!
12
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com
Trước Sau
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.