Chương 119
Giang Sơn Thương Lan
24/09/2021
Phó bản thứ bảy: Ma quỷ(2).
____________________________
Sự kiện Quỷ Vương có nguyên hình, có hứng thú thì có thể lên mạng tra "Vụ án giết chết một nữ sinh trung học Nhật Bản bằng xi măng" là biết.
Cho nên khi An Thúy rời đi, có ý mang theo tro cốt cuẩ Lạc Trầm Ngư, nhưng mà bị cự tuyệt, bởi vì bọn họ lo lắng Lạc Trầm Ngư sẽ biến thành lệ quỷ, nên cần tro cốt của hắn để phòng ngừa vạn nhất.
Điều thú vị của thế giới này chính là, sự tồn tại mà quỷ đã được chứng thực, tất cả mọi người đều biết trên thế giới này có quỷ, mang lên mắt kính gặp quỷ thì còn có thể nhìn thấy thân ảnh của nó, mỗi cánh cửa của mọi nhà đều có dán bùa đuổi quỷ, trên người của mỗi người đều mang theo bùa hộ mệnh. Chính phủ cực lực tuyên truyền chỗ bất lợi khi sinh ra liên hệ với quỷ, kêu gọi mọi người có phát hiện quỷ thì lập tức báo ngay cho sở trừ quỷ.
Tất cả các tỉnh, thành phố, khu vực đều có sở trừ quỷ, sở siêu độ.
Mà căn cứ vào giả thiết của nguyên tác, tro cốt đối với quỷ mà nói thì là thứ rất quan trọng, nếu tro cốt bị khống chế, là có thể thi pháp trực tiếp thương tổn đến thần hồn chế phục quỷ, cho nên tro cốt của người giống với loại bị hành hạ đến chết thì đều sẽ được chính phủ bảo tồn, để ngừa vạn nhất.
Nữ chính chính là bởi vì có tro cốt của hắn, cho nên mới khống chế được con Quỷ Vương này, bảo vệ cha mẹ của người có tiền án nhất mà hắn muốn giết cuối cùng.
Nhưng mà An Thúy lại cảm thấy bọn họ chết chưa hết tội, vì sao lại phải bảo vệ? Bọn họ tạo ra ác ma, bảo vệ ác ma, người bị hại chết không phải chỉ có một mình Lạc Trầm Ngư, lấy chết tạ tội là đương nhiên, người bị hại sau khi bị hại chết biến thành quỷ trở về báo thù còn bị người khác ngăn cản, quá thảm.
Tuy nhiên, cô cũng không thể luôn đồng tình Lạc Trầm Ngư, bởi vì Lạc Trầm Ngư có khả năng sẽ giết cô, cho nên An Thúy tự tìm phương thức bảo vệ bản thân, hơn nữa thế giới này đặc biệt không khoa học, rất đáng để nghiên cứu, như thế nào cũng phải tìm kiếm một phen. Chủ lưu của thế giới này là đuổi quỷ, nước ngoài còn có đuổi ma, cho nên cô chuẩn bị tìm trường trừ quỷ để học đuổi ma trị quỷ như thế nào.
Từ khi sự tồn tại của ma quỷ được chứng thực, có rất nhiều trường học giàu có và uy tín đã tổ chức ngành học trảm yêu trừ ma chuyên nghiệp, mời những đạo sĩ, hòa thượng lợi hại tới dạy học, hiện tại, thể chế này đã tương đối thành thục. Nếu muốn học, khẳng định là phải học ở trường học tốt nhất, cho nên cô chuẩn bị đi thủ đô, theo học tại học viện Huyền Linh tiếng tăm lừng lẫy.
Tiền tiết kiệm của Trần Lị Hương thật sự rất ít, trong khoảng thời gian này, An Thúy cũng không có thời gian kiếm tiền, thị trấn quá nhỏ và có nhiều tai mắt ở khắp mọi nơi, còn cha mẹ Trần Lị Hương thì lại rất kỳ ba, tới chỗ nào cũng có thể tìm được, hùng hùng hổ hổ, còn có ý định nhốt cô lại và gả cô cho một người góa vợ nào đó, trước nay An Thúy chưa gặp qua loại người có thể khiêu chiến mức độ nhẫn nại của cô đến loại trình độ này, nếu không phải là cần tuân thủ quy tắc của trò chơi, thì cô đã lộng chết bọn họ.
Hiện tại, chuyện của Lạc Trầm Ngư đã hóa thành bụi bặm hạ màn, nên cô cũng không cần phải bị cảnh sát và toà án gọi đến, cũng bất chấp việc mua không nổi vé máy bay đi thủ đô, trước khi cô nhịn hết được muốn lộng chết bọn họ thì rời đi.
Cô đeo khẩu trang, để phòng ngừa có người nhận ra cô là Trần Lị Hương.
Sau khi lên xe lửa thì nhìn thấy trên xe lửa có dán phù chú, đi qua một số ghế lô còn có thể nghe được có người trẻ tuổi đang nghị luận chuyện huyền học.
"Tôi muốn học huyền học, nhưng mẹ tôi lại không cho......"
"Công việc không dễ tìm, hiện tại, quỷ cũng không nhiều như trước kia, có mang kính cũng rất khó tìm thấy một linh thể......"
"Chủ yếu là phải xem tư chất huyền học, người có linh lực không cao, thì có học cũng không trị được quỷ lợi hại một chút, kiếm không được mấy xu, còn rất dễ dàng xảy ra chuyện, mẹ cậu cũng là vì muốn tốt cho cậu......"
"......"
......
Trên đường đi qua trấn nhỏ, thời điểm nghe nói có vụ án cực kỳ bi thảm hành hạ đến chết, gã liền cố ý lưu lại ở đó chờ đợi, gã biết sở trừ quỷ khẳng định là đã cảnh giác, một khi xuất hiện thì sẽ bị trực tiếp siêu độ, cho nên gã cố ý ở trên núi thiết lập một trận pháp đặc thù.
Lạc Trầm Ngư mơ mơ màng màng, thân thể không chịu khống chế mà bay về phía một tòa núi lớn, bay vào một sơn động, sau đó bị một lá bùa của trận pháp hút vào giữa ao.
Không lâu sau, từ bốn phương tám hướng không ngừng vọt tới các loại oán quỷ, bọn họ rơi vào hồ nước và biến mất như thể chúng đã bước vào một chiều không gian khác. Sau đó nước trong hồ sôi trào lên, những gương mặt cuồn cuộn dữ tợn nhô ra muốn thét chói tai, nhưng mà còn chưa kịp phát ra âm thanh, bọn họ lại bị lôi kéo xuống rồi biến mất, lại hiện lên rồi lại biến mất......
Một người đàn ông đang đứng ở bên ngoài thiết trận của hồ nước, đem tất cả oán quỷ bốn phương tám hướng hấp dẫn vào trong sơn động. Tất cả quỷ đều bị dẫn vào giữa tụ linh trì.
Quỷ muốn dựa vào tu luyện để biến cường thì rất khó, và hao phí rất nhiều thời gian, cho nên đại đa số đều lựa chọn cắn nuốt đồng loại để trở nên cường đại, cắn nuốt càng nhiều, thì càng lợi hại, càng cường đại hơn. Quỷ bị trận pháp này hấp dẫn tới, tất cả đều là quỷ trong lòng có oán khí, cho nên bản năng muốn trở nên cường đại, sẽ cắn nuốt đồng loại.
Nói trắng ra là, gã chính là đang dưỡng cổ, mà kẻ cường đại nhất được gã luyện ra sẽ biến thành lệ quỷ, trở thành nô bộc của gã.
Không ngừng có quỷ mới bị hấp dẫn gia nhập vào, Lạc Trầm Ngư nằm chen chúc trong tụ linh trì, không ngừng có oán quỷ chui vào trong cơ thể hắn, có ý đồ xé rách cắn nuốt cơ thể hắn, thế này khiến cho thân thể hắn trở nên rất lớn, vặn vẹo giống như một con sâu béo, một khuôn mặt xinh đẹp với đôi mắt hơi mở, mờ mịt nhìn mặt nước.
Hắn cảm thấy rất thống khổ, toàn bộ thế giới đều là hắc ám, sống không bằng chết. Sau đó đột nhiên, không kịp phòng ngừa, hắc ám bị bổ ra, có người tới bên người hắn. Nhưng mà đã quá muộn, cô đã từng nhìn như không thấy cản ngộ của hắn, cô tới quá muộn, cô cũng là đồng lõa.
Hắn hận cô.
Mà gã đàn ông ở bên ngoài hồ nước vừa kinh vừa hỉ, trăm triệu không ngờ tới, đây là một oán linh có tư chất Quỷ Vương, thật sự là trời cũng giúp gã!
......
Học viện huyền học khác với những trường học khác, học viện hàng năm chiêu sinh, không tổ chức thi viết thường xuyên, không xem tuổi, chỉ xem tư chất.
Thời điểm An Thúy đến, thì những người hẹn hôm nay khảo thí trước ở trên mạng đã tới, đang chờ đợi, lại có mấy người nữa tới, nhưng mà bọn họ thoạt nhìn không giống như là thí sinh, cô gái ngồi ở vị trí trung tâm tuổi tác thoạt nhìn bất quá chỉ là nữ sinh cao trung, nhưng lại có một loại cảm giác thần bí, dường như là rất lợi hại.
Thẳng đến khi An Thúy nhìn thấy một người đàn ông trung niên có bộ dáng như đạo sĩ đi ra nghênh đón bọn họ, kêu cô ấy là "Hồng Đề", thì cô mới nhớ tới, đây là nữ chính Bồ Hồng Đề.
Nữ chính Bồ Hồng Đề là chưởng môn của môn phái khai sơn nào đó ở mấy trăm năm trước, sau khi ngủ một giấc thì tới thời đại này, phát hiện huyền học của thời đại này tuy rằng phát triển rất nhanh chóng, nhưng rất nhiều danh tác cổ truyền ví dụ như 《 Dịch Kinh 》 đều có chút thiếu hụt, hơn nữa, ở hiện đại, linh khí loãng, người có linh lực cũng rất ít, vì thế cô ta lại làm nghề cũ. Nguyên tác chính là một câu chuyện về cách cô ấy chứng minh huyền học chân chính trong thế giới này, vang danh thiên hạ, khiến toàn thế giới truy phủng.
An Thúy đang nghĩ ngợi, thì Bồ Hồng Đề nhìn về phía cô, không biết vì cái gì lại hơi hơi sửng sốt một chút. Nhưng cô ta rất mau đã bình tĩnh lại, nở nụ cười với An Thúy, sau đó coi như không có việc gì mà xoay đầu.
An Thúy cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng khảo thí đã bắt đầu rồi.
Khảo thí chia làm hai phần, phần một là thi viết, nội dung là một nội dung là đánh giá về một số sách cơ bản liên quan đến huyền học trên thế giới, cái này An Thúy đã tới thư viện xem hết một lần, phần khảo thí này đối với cô mà nói thì dễ như trở bàn tay, tất nhiên là thông qua rất nhanh.
Phần thứ hai là kiểm tra tư chất, chính là xem trong cơ thể ngươi có linh lực hay không, nếu có thì có thể tu luyện. An Thúy cảm thấy cái này rất huyền diệu, bọn họ bảo cô ấn tay lên một cái bàn, tưởng tượng ra trong cơ thể bản thân có một cổ năng lượng, điều khiển nó công kích cái bàn.
"Sư tổ, ngài vì sao vẫn luôn nhìn người kia?" Trong mấy người đi cùng Bồ Hồng Đề có người nhỏ giọng hỏi.
Một người khác nói: "Tôi luôn cảm thấy có chút quen mắt."
Bồ Hồng Đề nói: "Cô ấy là Trần Lị Hương, người xuất hiện trên bản tin gần đây."
"Thì ra là cô ấy!"
Bọn họ đang nói, thì bỗng nhiên nghe được một tiếng nổ mạnh.
Đưa mắt nhìn qua, thì thấy An Thúy đang đưa tay ấn ở trên mặt bàn, mà cái bàn đã bị nổ tung thành từng mảnh, lão sư bên cạnh đang trợn mắt há hốc mồm.
Tư chất xuất sắc! Linh lực dư thừa!
An Thúy tuy rằng vẫn có chút không hiểu lắm, nhưng mà nhìn phản ứng của bọn họ, thì biết đây là tốt.
Bồ Hồng Đề bỗng dưng siết chặt nắm tay, ánh mắt nhìn chằm chằm vào An Thúy không rời.
Sau khi thành công trúng tuyển, thì An Thúy chuẩn bị trở lại khách sạn, ngày mai trực tiếp vào ký túc xá là được.
Nhưng mà cô vừa rời trường học không lâu, thì An Thúy đột nhiên phát hiện bản thân dường như bị người khác theo dõi, cô lập tức tiến hành phản theo dõi, tựa hồ là đã ném người ta, cô đi vào khách sạn, ngay khi đi đến cửa phòng, thì cô đã nhận ra khác thường, nhưng còn chưa kịp xoay người, cánh cửa đột nhiên mở ra, phía sau có một bàn tay dùng sức đẩy mạnh cô vào phòng.
Cũng không có người, mà là quỷ. Con quỷ đó không nói hai lời, tay đấm chân đá An Thúy, trong không gian nhỏ hẹp, quỷ nhiều thế lớn, phản kích của An Thúy không rơi đúng chỗ, chỉ có thể nhanh chóng súc thành một đoàn ôm đầu bảo vệ nội tạng.
Quyền cước rơi xuống như mưa, An Thúy nhớ tới bài khảo hạch ở trường học, bình tĩnh mà tự hỏi, linh lực...... linh lực......
Quyền cước trên người rất mau đã dừng lại, nhưng bọn chúng hiển nhiên cũng không tính toán buông tha cho cô, An Thúy cuộn tròn lại, cổ bị bóp lấy.
【 A a a a a đại lão a!!! 】
【 Ngọa tào, ngọa tào, ngọa tào!! 】
【Cấp S quả nhiên là khủng bố, ngay cả đại lão cũng phải chật vật như vậy!! 】
【 Xong đời, chẳng lẽ đại lão phải rời khỏi phó bản sao? 】
Hô hấp càng ngày càng khó khăn, giãy giụa không hề có tác dụng, bàn tay chỉ có thể cảm nhận được râm mát, nhưng cô không thể chạm vào bất kỳ thực thể nào.
An Thúy càng phẫn nộ thì càng bình tĩnh, cho dù là đứng trước ranh giới sống chết như vậy. Hô hấp khó khăn, trong đầu đột nhiên chợt lóe linh quang, cô đột nhiên duỗi tay, bàn tay kia tựa hồ như có ánh sáng, ánh sáng này làm cô bắt được thực thể của con quỷ đè trên người mình, vừa vặn nắm trúng bả vai của đối phương, đối phương như bị lửa đốt mà kêu lên, lập tức buông lỏng cổ cô muốn trốn đi.
An Thúy lại không cho nó trốn, dùng sức chế trụ nó, quay người đè ở trên người nó, cũng sờ đến cổ nó, dùng sức siết lại.
Tuy rằng cô không nhìn thấy gì, nhưng cô tin là cô sẽ bóp chết nó, có lẽ là do linh lực trên tay, tóm lại là nó là đã chết. Ngay sau đó, một luồng gió âm dương xẹt qua mặt đất, cửa sổ và cửa lớn đều có động tĩnh, mấy con quỷ khác đang đào tẩu.
An Thúy đi đến trước gương, nhìn thấy cổ của mình có vết hằn màu xanh lá rất sâu, cởi quần áo ra, thì trên người cũng đều là dấu vết tím tím xanh xanh.
Cô lấy lá bùa hộ mệnh giá rẻ từ trong túi ra, ném vào bồn cầu.
An Thúy vốn dĩ cho rằng chuyện bị quỷ theo dõi là chuyện ngoài ý muốn, cho đến ngày hôm sau cô đến trường học, cô không được vào trường học, vì cô bị hủy bỏ tư cách nhập học.
"Lý do?"
"Tâm tư của cô không thuần, quá mức thô bạo, cho dù tư chất có xuất sắc, thì về sau học thành tài cũng là có hại vô ích với nhân loại." Đối phương nói tiếp: "Không chỉ là học viện Huyền Linh của chúng tôi, cả nước cũng sẽ không có viện huyền học nào thu nhận cô."
Lúc này An Thúy còn không phản ứng lại là có người hại cô thì mới kỳ quái, như vậy thì là ai? Trong tất cả những người mà cô đắc tội, ngoại trừ bốn người giết Lạc Trầm Ngư và người nhà của bọn họ ra, thì không còn người nào khác.
Là người có tiền nhất trong số mấy người đã uy hiếp cô sao? Nhưng mà họ có tiền đến loại trình độ này sao, có thể để cho tất cả các viện huyền học cả nước không được thu nhận học sinh có tư chất tốt như cô sao? Hơn nữa hiện tại, nhân dân cả nước đều đang nhìn chằm chằm đấy, nếu cô chết, thì bọn họ lập tức bị hoài nghi, bọn chúng ngu xuẩn đến loại trình độ này sao?
Không. Trong đầu An Thúy bỗng nhiên xuất hiện gương mặt của nữ chính, nhưng Bồ Hồng Đề vì sao phải làm như vậy?
Lúc này, trong phòng phát sóng trực tiếp Thúy Thúy 524:
【!!! Tôi mới từ phòng phát sóng trực tiếp của Alice qua đây, chủ bá Alice và đại lão của chúng ta ở trong cùng một phó bản! Bồ Hồng Đề chính là cô ta!! 】
【 Người giở trò quỷ chẳng lẽ là cô ta sao! 】
【 Ta nói vì cái gì mà nữ chính lại quái quái! Nếu cô ta tiến vào nữ chính, thì chẳng phải là có bàn tay vàng? Quá không công bằng rồi đấy! 】
【 Chỗ nào không công bằng? Đây là công ty game Ngân Hà tự mình tùy cơ phân phối, nếu phân phối như vậy thì khẳng định là có nguyên nhân, quái cũng quái không đến trên người Alice của chúng tôi.】
Alice là chủ bá xếp hạng thứ mười một trong giai đoạn đấu vòng loại, nói cách khác là người bị An Thúy đạp xuống. Cô ta vốn dĩ là có thể lựa chọn hợp tác với An Thúy, nhưng mà hiển nhiên cô ta cũng không muốn hợp tác với cô, còn muốn đối địch với cô. Dù sao thì video của mười người chơi dự thi trong top mười có thể được cắt nối biên tập thành bản điện ảnh, danh khí và phong cách là không giống nhau, nhưng mà cố tình là cô ta bị An Thúy đá khỏi top mười, nên hận An Thúy cũng là không phải chuyện gì khó lý giải.
An Thúy lúc này cũng nghĩ đến trong số quy tắc của giai đoạn thi đấu quy tắc có nói, trong cùng một phó bản có khả năng là xuất hiện nhiều người chơi.
Rất tốt, cô nghĩ thầm, rất có tính khiêu chiến.
Bồ Hồng Đề tránh ở chỗ tối, nhìn An Thúy bị đuổi đi, trong lòng có chút vui sướng, cô ta thậm chí cũng không che giấu việc bản thân chán ghét An Thúy, fans nhìn thấy thì thế nào? Cô ta thật sự là không nín được, rõ ràng là cô có năng lực như vậy, không cần dựa vào bản điện ảnh cũng có thể rực rỡ, nhưng vì sao còn muốn đoạt với cô ta? Nghĩ đi nghĩ lại, lần này, nếu đã được phân tới cùng một phó bản, thì cô ta sẽ không bỏ qua cho cô! Trong phó bản thần quái này, với một nhà khoa học như cô, thì cô có thể làm được chuyện gì chứ!
......
Nếu bị tất cả viện huyền học bài xích, thì An Thúy từ bỏ chuyện tiến vào trường học học tập phù chú, lên mạng tìm kiếm một số công việc ngắn hạn có thu nhập cao. An Thúy nhất tâm nhị dụng, một bên làm một bên hồi tưởng cảm giác sử dụng linh lực, nghĩ nghĩ, thì cô chú ý tới bàn tay của mình đang ẩn ẩn sáng lên, tuy rằng ánh sáng biến mất rất mau, nhưng trong nháy mắt, cô vẫn cảm giác được một loại hương vị thánh khiết.
Linh lực có thể để cô chạm vào quỷ, bộ dáng những con quỷ kia đặc biệt sợ hãi linh lực.
Linh lực chính là khắc tinh của yêu ma quỷ quái, nếu nói yêu ma bởi vì cái ác của nhân loại mà ra đời, thì linh lực lại xuất phát từ thiện chí của những tâm hồn công bằng và thuần khiết nhất của nhân loại, nó được cho là có thể tinh lọc hết thảy những dơ bẩn của thế gian. Nhưng mà hiện giờ, tất nhiên hoàn cảnh càng ngày càng chuyển biến xấu, cái ác của xã hội hiện đại phảng phất như đã áp chế cái thiện, linh khí của thiên địa lại loãng, người có được linh lực càng ngày càng ít, cho dù có người trời sinh có được linh lực, thì linh lực đó cũng thập phần nhỏ yếu, cho nên bọn họ mới cần dùng phù chú, trận pháp và đạo cụ để tăng cường uy lực, để đạt được mục đích loại bỏ cái ác.
Chưa có người nào thấy qua linh lực thuần túy có bao nhiêu lực lượng.
Ngón tay gõ bàn phím của An Thúy chậm lại, đôi mắt híp lại, lâm vào trầm tư ngắn ngủi. Nếu linh lực cường đại như vậy, thì vì sao nhất định phải
____________________________
Sự kiện Quỷ Vương có nguyên hình, có hứng thú thì có thể lên mạng tra "Vụ án giết chết một nữ sinh trung học Nhật Bản bằng xi măng" là biết.
Cho nên khi An Thúy rời đi, có ý mang theo tro cốt cuẩ Lạc Trầm Ngư, nhưng mà bị cự tuyệt, bởi vì bọn họ lo lắng Lạc Trầm Ngư sẽ biến thành lệ quỷ, nên cần tro cốt của hắn để phòng ngừa vạn nhất.
Điều thú vị của thế giới này chính là, sự tồn tại mà quỷ đã được chứng thực, tất cả mọi người đều biết trên thế giới này có quỷ, mang lên mắt kính gặp quỷ thì còn có thể nhìn thấy thân ảnh của nó, mỗi cánh cửa của mọi nhà đều có dán bùa đuổi quỷ, trên người của mỗi người đều mang theo bùa hộ mệnh. Chính phủ cực lực tuyên truyền chỗ bất lợi khi sinh ra liên hệ với quỷ, kêu gọi mọi người có phát hiện quỷ thì lập tức báo ngay cho sở trừ quỷ.
Tất cả các tỉnh, thành phố, khu vực đều có sở trừ quỷ, sở siêu độ.
Mà căn cứ vào giả thiết của nguyên tác, tro cốt đối với quỷ mà nói thì là thứ rất quan trọng, nếu tro cốt bị khống chế, là có thể thi pháp trực tiếp thương tổn đến thần hồn chế phục quỷ, cho nên tro cốt của người giống với loại bị hành hạ đến chết thì đều sẽ được chính phủ bảo tồn, để ngừa vạn nhất.
Nữ chính chính là bởi vì có tro cốt của hắn, cho nên mới khống chế được con Quỷ Vương này, bảo vệ cha mẹ của người có tiền án nhất mà hắn muốn giết cuối cùng.
Nhưng mà An Thúy lại cảm thấy bọn họ chết chưa hết tội, vì sao lại phải bảo vệ? Bọn họ tạo ra ác ma, bảo vệ ác ma, người bị hại chết không phải chỉ có một mình Lạc Trầm Ngư, lấy chết tạ tội là đương nhiên, người bị hại sau khi bị hại chết biến thành quỷ trở về báo thù còn bị người khác ngăn cản, quá thảm.
Tuy nhiên, cô cũng không thể luôn đồng tình Lạc Trầm Ngư, bởi vì Lạc Trầm Ngư có khả năng sẽ giết cô, cho nên An Thúy tự tìm phương thức bảo vệ bản thân, hơn nữa thế giới này đặc biệt không khoa học, rất đáng để nghiên cứu, như thế nào cũng phải tìm kiếm một phen. Chủ lưu của thế giới này là đuổi quỷ, nước ngoài còn có đuổi ma, cho nên cô chuẩn bị tìm trường trừ quỷ để học đuổi ma trị quỷ như thế nào.
Từ khi sự tồn tại của ma quỷ được chứng thực, có rất nhiều trường học giàu có và uy tín đã tổ chức ngành học trảm yêu trừ ma chuyên nghiệp, mời những đạo sĩ, hòa thượng lợi hại tới dạy học, hiện tại, thể chế này đã tương đối thành thục. Nếu muốn học, khẳng định là phải học ở trường học tốt nhất, cho nên cô chuẩn bị đi thủ đô, theo học tại học viện Huyền Linh tiếng tăm lừng lẫy.
Tiền tiết kiệm của Trần Lị Hương thật sự rất ít, trong khoảng thời gian này, An Thúy cũng không có thời gian kiếm tiền, thị trấn quá nhỏ và có nhiều tai mắt ở khắp mọi nơi, còn cha mẹ Trần Lị Hương thì lại rất kỳ ba, tới chỗ nào cũng có thể tìm được, hùng hùng hổ hổ, còn có ý định nhốt cô lại và gả cô cho một người góa vợ nào đó, trước nay An Thúy chưa gặp qua loại người có thể khiêu chiến mức độ nhẫn nại của cô đến loại trình độ này, nếu không phải là cần tuân thủ quy tắc của trò chơi, thì cô đã lộng chết bọn họ.
Hiện tại, chuyện của Lạc Trầm Ngư đã hóa thành bụi bặm hạ màn, nên cô cũng không cần phải bị cảnh sát và toà án gọi đến, cũng bất chấp việc mua không nổi vé máy bay đi thủ đô, trước khi cô nhịn hết được muốn lộng chết bọn họ thì rời đi.
Cô đeo khẩu trang, để phòng ngừa có người nhận ra cô là Trần Lị Hương.
Sau khi lên xe lửa thì nhìn thấy trên xe lửa có dán phù chú, đi qua một số ghế lô còn có thể nghe được có người trẻ tuổi đang nghị luận chuyện huyền học.
"Tôi muốn học huyền học, nhưng mẹ tôi lại không cho......"
"Công việc không dễ tìm, hiện tại, quỷ cũng không nhiều như trước kia, có mang kính cũng rất khó tìm thấy một linh thể......"
"Chủ yếu là phải xem tư chất huyền học, người có linh lực không cao, thì có học cũng không trị được quỷ lợi hại một chút, kiếm không được mấy xu, còn rất dễ dàng xảy ra chuyện, mẹ cậu cũng là vì muốn tốt cho cậu......"
"......"
......
Trên đường đi qua trấn nhỏ, thời điểm nghe nói có vụ án cực kỳ bi thảm hành hạ đến chết, gã liền cố ý lưu lại ở đó chờ đợi, gã biết sở trừ quỷ khẳng định là đã cảnh giác, một khi xuất hiện thì sẽ bị trực tiếp siêu độ, cho nên gã cố ý ở trên núi thiết lập một trận pháp đặc thù.
Lạc Trầm Ngư mơ mơ màng màng, thân thể không chịu khống chế mà bay về phía một tòa núi lớn, bay vào một sơn động, sau đó bị một lá bùa của trận pháp hút vào giữa ao.
Không lâu sau, từ bốn phương tám hướng không ngừng vọt tới các loại oán quỷ, bọn họ rơi vào hồ nước và biến mất như thể chúng đã bước vào một chiều không gian khác. Sau đó nước trong hồ sôi trào lên, những gương mặt cuồn cuộn dữ tợn nhô ra muốn thét chói tai, nhưng mà còn chưa kịp phát ra âm thanh, bọn họ lại bị lôi kéo xuống rồi biến mất, lại hiện lên rồi lại biến mất......
Một người đàn ông đang đứng ở bên ngoài thiết trận của hồ nước, đem tất cả oán quỷ bốn phương tám hướng hấp dẫn vào trong sơn động. Tất cả quỷ đều bị dẫn vào giữa tụ linh trì.
Quỷ muốn dựa vào tu luyện để biến cường thì rất khó, và hao phí rất nhiều thời gian, cho nên đại đa số đều lựa chọn cắn nuốt đồng loại để trở nên cường đại, cắn nuốt càng nhiều, thì càng lợi hại, càng cường đại hơn. Quỷ bị trận pháp này hấp dẫn tới, tất cả đều là quỷ trong lòng có oán khí, cho nên bản năng muốn trở nên cường đại, sẽ cắn nuốt đồng loại.
Nói trắng ra là, gã chính là đang dưỡng cổ, mà kẻ cường đại nhất được gã luyện ra sẽ biến thành lệ quỷ, trở thành nô bộc của gã.
Không ngừng có quỷ mới bị hấp dẫn gia nhập vào, Lạc Trầm Ngư nằm chen chúc trong tụ linh trì, không ngừng có oán quỷ chui vào trong cơ thể hắn, có ý đồ xé rách cắn nuốt cơ thể hắn, thế này khiến cho thân thể hắn trở nên rất lớn, vặn vẹo giống như một con sâu béo, một khuôn mặt xinh đẹp với đôi mắt hơi mở, mờ mịt nhìn mặt nước.
Hắn cảm thấy rất thống khổ, toàn bộ thế giới đều là hắc ám, sống không bằng chết. Sau đó đột nhiên, không kịp phòng ngừa, hắc ám bị bổ ra, có người tới bên người hắn. Nhưng mà đã quá muộn, cô đã từng nhìn như không thấy cản ngộ của hắn, cô tới quá muộn, cô cũng là đồng lõa.
Hắn hận cô.
Mà gã đàn ông ở bên ngoài hồ nước vừa kinh vừa hỉ, trăm triệu không ngờ tới, đây là một oán linh có tư chất Quỷ Vương, thật sự là trời cũng giúp gã!
......
Học viện huyền học khác với những trường học khác, học viện hàng năm chiêu sinh, không tổ chức thi viết thường xuyên, không xem tuổi, chỉ xem tư chất.
Thời điểm An Thúy đến, thì những người hẹn hôm nay khảo thí trước ở trên mạng đã tới, đang chờ đợi, lại có mấy người nữa tới, nhưng mà bọn họ thoạt nhìn không giống như là thí sinh, cô gái ngồi ở vị trí trung tâm tuổi tác thoạt nhìn bất quá chỉ là nữ sinh cao trung, nhưng lại có một loại cảm giác thần bí, dường như là rất lợi hại.
Thẳng đến khi An Thúy nhìn thấy một người đàn ông trung niên có bộ dáng như đạo sĩ đi ra nghênh đón bọn họ, kêu cô ấy là "Hồng Đề", thì cô mới nhớ tới, đây là nữ chính Bồ Hồng Đề.
Nữ chính Bồ Hồng Đề là chưởng môn của môn phái khai sơn nào đó ở mấy trăm năm trước, sau khi ngủ một giấc thì tới thời đại này, phát hiện huyền học của thời đại này tuy rằng phát triển rất nhanh chóng, nhưng rất nhiều danh tác cổ truyền ví dụ như 《 Dịch Kinh 》 đều có chút thiếu hụt, hơn nữa, ở hiện đại, linh khí loãng, người có linh lực cũng rất ít, vì thế cô ta lại làm nghề cũ. Nguyên tác chính là một câu chuyện về cách cô ấy chứng minh huyền học chân chính trong thế giới này, vang danh thiên hạ, khiến toàn thế giới truy phủng.
An Thúy đang nghĩ ngợi, thì Bồ Hồng Đề nhìn về phía cô, không biết vì cái gì lại hơi hơi sửng sốt một chút. Nhưng cô ta rất mau đã bình tĩnh lại, nở nụ cười với An Thúy, sau đó coi như không có việc gì mà xoay đầu.
An Thúy cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng khảo thí đã bắt đầu rồi.
Khảo thí chia làm hai phần, phần một là thi viết, nội dung là một nội dung là đánh giá về một số sách cơ bản liên quan đến huyền học trên thế giới, cái này An Thúy đã tới thư viện xem hết một lần, phần khảo thí này đối với cô mà nói thì dễ như trở bàn tay, tất nhiên là thông qua rất nhanh.
Phần thứ hai là kiểm tra tư chất, chính là xem trong cơ thể ngươi có linh lực hay không, nếu có thì có thể tu luyện. An Thúy cảm thấy cái này rất huyền diệu, bọn họ bảo cô ấn tay lên một cái bàn, tưởng tượng ra trong cơ thể bản thân có một cổ năng lượng, điều khiển nó công kích cái bàn.
"Sư tổ, ngài vì sao vẫn luôn nhìn người kia?" Trong mấy người đi cùng Bồ Hồng Đề có người nhỏ giọng hỏi.
Một người khác nói: "Tôi luôn cảm thấy có chút quen mắt."
Bồ Hồng Đề nói: "Cô ấy là Trần Lị Hương, người xuất hiện trên bản tin gần đây."
"Thì ra là cô ấy!"
Bọn họ đang nói, thì bỗng nhiên nghe được một tiếng nổ mạnh.
Đưa mắt nhìn qua, thì thấy An Thúy đang đưa tay ấn ở trên mặt bàn, mà cái bàn đã bị nổ tung thành từng mảnh, lão sư bên cạnh đang trợn mắt há hốc mồm.
Tư chất xuất sắc! Linh lực dư thừa!
An Thúy tuy rằng vẫn có chút không hiểu lắm, nhưng mà nhìn phản ứng của bọn họ, thì biết đây là tốt.
Bồ Hồng Đề bỗng dưng siết chặt nắm tay, ánh mắt nhìn chằm chằm vào An Thúy không rời.
Sau khi thành công trúng tuyển, thì An Thúy chuẩn bị trở lại khách sạn, ngày mai trực tiếp vào ký túc xá là được.
Nhưng mà cô vừa rời trường học không lâu, thì An Thúy đột nhiên phát hiện bản thân dường như bị người khác theo dõi, cô lập tức tiến hành phản theo dõi, tựa hồ là đã ném người ta, cô đi vào khách sạn, ngay khi đi đến cửa phòng, thì cô đã nhận ra khác thường, nhưng còn chưa kịp xoay người, cánh cửa đột nhiên mở ra, phía sau có một bàn tay dùng sức đẩy mạnh cô vào phòng.
Cũng không có người, mà là quỷ. Con quỷ đó không nói hai lời, tay đấm chân đá An Thúy, trong không gian nhỏ hẹp, quỷ nhiều thế lớn, phản kích của An Thúy không rơi đúng chỗ, chỉ có thể nhanh chóng súc thành một đoàn ôm đầu bảo vệ nội tạng.
Quyền cước rơi xuống như mưa, An Thúy nhớ tới bài khảo hạch ở trường học, bình tĩnh mà tự hỏi, linh lực...... linh lực......
Quyền cước trên người rất mau đã dừng lại, nhưng bọn chúng hiển nhiên cũng không tính toán buông tha cho cô, An Thúy cuộn tròn lại, cổ bị bóp lấy.
【 A a a a a đại lão a!!! 】
【 Ngọa tào, ngọa tào, ngọa tào!! 】
【Cấp S quả nhiên là khủng bố, ngay cả đại lão cũng phải chật vật như vậy!! 】
【 Xong đời, chẳng lẽ đại lão phải rời khỏi phó bản sao? 】
Hô hấp càng ngày càng khó khăn, giãy giụa không hề có tác dụng, bàn tay chỉ có thể cảm nhận được râm mát, nhưng cô không thể chạm vào bất kỳ thực thể nào.
An Thúy càng phẫn nộ thì càng bình tĩnh, cho dù là đứng trước ranh giới sống chết như vậy. Hô hấp khó khăn, trong đầu đột nhiên chợt lóe linh quang, cô đột nhiên duỗi tay, bàn tay kia tựa hồ như có ánh sáng, ánh sáng này làm cô bắt được thực thể của con quỷ đè trên người mình, vừa vặn nắm trúng bả vai của đối phương, đối phương như bị lửa đốt mà kêu lên, lập tức buông lỏng cổ cô muốn trốn đi.
An Thúy lại không cho nó trốn, dùng sức chế trụ nó, quay người đè ở trên người nó, cũng sờ đến cổ nó, dùng sức siết lại.
Tuy rằng cô không nhìn thấy gì, nhưng cô tin là cô sẽ bóp chết nó, có lẽ là do linh lực trên tay, tóm lại là nó là đã chết. Ngay sau đó, một luồng gió âm dương xẹt qua mặt đất, cửa sổ và cửa lớn đều có động tĩnh, mấy con quỷ khác đang đào tẩu.
An Thúy đi đến trước gương, nhìn thấy cổ của mình có vết hằn màu xanh lá rất sâu, cởi quần áo ra, thì trên người cũng đều là dấu vết tím tím xanh xanh.
Cô lấy lá bùa hộ mệnh giá rẻ từ trong túi ra, ném vào bồn cầu.
An Thúy vốn dĩ cho rằng chuyện bị quỷ theo dõi là chuyện ngoài ý muốn, cho đến ngày hôm sau cô đến trường học, cô không được vào trường học, vì cô bị hủy bỏ tư cách nhập học.
"Lý do?"
"Tâm tư của cô không thuần, quá mức thô bạo, cho dù tư chất có xuất sắc, thì về sau học thành tài cũng là có hại vô ích với nhân loại." Đối phương nói tiếp: "Không chỉ là học viện Huyền Linh của chúng tôi, cả nước cũng sẽ không có viện huyền học nào thu nhận cô."
Lúc này An Thúy còn không phản ứng lại là có người hại cô thì mới kỳ quái, như vậy thì là ai? Trong tất cả những người mà cô đắc tội, ngoại trừ bốn người giết Lạc Trầm Ngư và người nhà của bọn họ ra, thì không còn người nào khác.
Là người có tiền nhất trong số mấy người đã uy hiếp cô sao? Nhưng mà họ có tiền đến loại trình độ này sao, có thể để cho tất cả các viện huyền học cả nước không được thu nhận học sinh có tư chất tốt như cô sao? Hơn nữa hiện tại, nhân dân cả nước đều đang nhìn chằm chằm đấy, nếu cô chết, thì bọn họ lập tức bị hoài nghi, bọn chúng ngu xuẩn đến loại trình độ này sao?
Không. Trong đầu An Thúy bỗng nhiên xuất hiện gương mặt của nữ chính, nhưng Bồ Hồng Đề vì sao phải làm như vậy?
Lúc này, trong phòng phát sóng trực tiếp Thúy Thúy 524:
【!!! Tôi mới từ phòng phát sóng trực tiếp của Alice qua đây, chủ bá Alice và đại lão của chúng ta ở trong cùng một phó bản! Bồ Hồng Đề chính là cô ta!! 】
【 Người giở trò quỷ chẳng lẽ là cô ta sao! 】
【 Ta nói vì cái gì mà nữ chính lại quái quái! Nếu cô ta tiến vào nữ chính, thì chẳng phải là có bàn tay vàng? Quá không công bằng rồi đấy! 】
【 Chỗ nào không công bằng? Đây là công ty game Ngân Hà tự mình tùy cơ phân phối, nếu phân phối như vậy thì khẳng định là có nguyên nhân, quái cũng quái không đến trên người Alice của chúng tôi.】
Alice là chủ bá xếp hạng thứ mười một trong giai đoạn đấu vòng loại, nói cách khác là người bị An Thúy đạp xuống. Cô ta vốn dĩ là có thể lựa chọn hợp tác với An Thúy, nhưng mà hiển nhiên cô ta cũng không muốn hợp tác với cô, còn muốn đối địch với cô. Dù sao thì video của mười người chơi dự thi trong top mười có thể được cắt nối biên tập thành bản điện ảnh, danh khí và phong cách là không giống nhau, nhưng mà cố tình là cô ta bị An Thúy đá khỏi top mười, nên hận An Thúy cũng là không phải chuyện gì khó lý giải.
An Thúy lúc này cũng nghĩ đến trong số quy tắc của giai đoạn thi đấu quy tắc có nói, trong cùng một phó bản có khả năng là xuất hiện nhiều người chơi.
Rất tốt, cô nghĩ thầm, rất có tính khiêu chiến.
Bồ Hồng Đề tránh ở chỗ tối, nhìn An Thúy bị đuổi đi, trong lòng có chút vui sướng, cô ta thậm chí cũng không che giấu việc bản thân chán ghét An Thúy, fans nhìn thấy thì thế nào? Cô ta thật sự là không nín được, rõ ràng là cô có năng lực như vậy, không cần dựa vào bản điện ảnh cũng có thể rực rỡ, nhưng vì sao còn muốn đoạt với cô ta? Nghĩ đi nghĩ lại, lần này, nếu đã được phân tới cùng một phó bản, thì cô ta sẽ không bỏ qua cho cô! Trong phó bản thần quái này, với một nhà khoa học như cô, thì cô có thể làm được chuyện gì chứ!
......
Nếu bị tất cả viện huyền học bài xích, thì An Thúy từ bỏ chuyện tiến vào trường học học tập phù chú, lên mạng tìm kiếm một số công việc ngắn hạn có thu nhập cao. An Thúy nhất tâm nhị dụng, một bên làm một bên hồi tưởng cảm giác sử dụng linh lực, nghĩ nghĩ, thì cô chú ý tới bàn tay của mình đang ẩn ẩn sáng lên, tuy rằng ánh sáng biến mất rất mau, nhưng trong nháy mắt, cô vẫn cảm giác được một loại hương vị thánh khiết.
Linh lực có thể để cô chạm vào quỷ, bộ dáng những con quỷ kia đặc biệt sợ hãi linh lực.
Linh lực chính là khắc tinh của yêu ma quỷ quái, nếu nói yêu ma bởi vì cái ác của nhân loại mà ra đời, thì linh lực lại xuất phát từ thiện chí của những tâm hồn công bằng và thuần khiết nhất của nhân loại, nó được cho là có thể tinh lọc hết thảy những dơ bẩn của thế gian. Nhưng mà hiện giờ, tất nhiên hoàn cảnh càng ngày càng chuyển biến xấu, cái ác của xã hội hiện đại phảng phất như đã áp chế cái thiện, linh khí của thiên địa lại loãng, người có được linh lực càng ngày càng ít, cho dù có người trời sinh có được linh lực, thì linh lực đó cũng thập phần nhỏ yếu, cho nên bọn họ mới cần dùng phù chú, trận pháp và đạo cụ để tăng cường uy lực, để đạt được mục đích loại bỏ cái ác.
Chưa có người nào thấy qua linh lực thuần túy có bao nhiêu lực lượng.
Ngón tay gõ bàn phím của An Thúy chậm lại, đôi mắt híp lại, lâm vào trầm tư ngắn ngủi. Nếu linh lực cường đại như vậy, thì vì sao nhất định phải
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.