Hoành Hành Ngang Ngược

Chương 56: Phó bản thứ tư: Vạn nhân mê (11)

Giang Sơn Thương Lan

23/09/2021

Hắn nghe được thủ trưởng bên kia nói, mắt thấy đội viên đầu tiên của đội thăm dò sắp tiến qua khe hở, vội vàng rống to: “Dừng lại!”

Vì thế chiến cơ thứ nhất khó khăn lắm mới ngừng trước khe hở.

Đội thăm dò bị ngăn cản.

Đang nghi hoặc, thì được cho biết là bọn họ tạm thời không cần đi mạo hiểm, kêu bọn họ về nhà nghỉ ngơi, ngày mai trở lại cương vị.

Đã hạ quyết tâm, làm tốt chuẩn bị một đi không trở lại, lại chỉ còn có một bước đột nhiên được cho biết không cần đi, mộng bức, thẳng đến khi bị các chiến hữu ôm chặt lấy, dùng sức đấm đánh phần lưng, mới rốt cuộc phản ứng lại.

Trong mắt không khỏi một trận nhiệt ý, cũng dùng sức ôm lại bọn họ.

Hai phần thiết kế được kịch liệt tham thảo ở viện nghiên cứu quốc gia, các nhà khoa học mãnh liệt hy vọng cùng An Thúy trực tiếp đối thoại, có chút bộ phận bọn họ căn bản là không hiểu được.

Phái cường ngạnh người còn ngạnh cổ, vẻ mặt không vui, nghe thấy cái này thì thô thanh thô khí nói: “Thứ này vẽ không rõ ràng sao, nơi nào không hiểu được?”

Phái ôn hòa mỉm cười: “Ngươi lại không hiểu, hỏi nhiều như vậy làm cái gì?”

Phái cường ngạnh giận: “Vẻ mặt đắc ý dào dạt này của các người quá ghê tởm!”

Nhà khoa học: “Là thế này, đơn giản mà nói, suy nghĩ của cô ấy vượt qua trình độ phát triển khoa học kỹ thuật của chúng ta, hai phần thiết kế này của cô ấy là một hồi cải cách, nếu có thể làm ra thì khẳng định sẽ mang đến cho thế giới chúng ta lợi ích tuyệt đối, nhưng chúng ta trước mắt còn chưa có năng lực hoàn toàn làm ra, cần cô ấy trợ giúp……”

Phái ôn hòa hứa hẹn với An Thúy sẽ không tiếp tục điều tra thân phận thật sự cô, mong cô nguyện ý giải đáp thắc mắc của bọn họ, không muốn cũng được, nếu cô có nhu cầu cũng có thể nói ra, bọn họ sẽ châm chước có nên thỏa mãn hay không, chỉ là thế giới hiện tại tràn ngập nguy cơ, nhân dân toàn cầu đều sinh sống dưới sự uy hiếp của xâm nhập giả, bức thiết cần được trợ giúp, hy vọng cô có thể không keo kiệt vươn viện thủ.

Phái cường ngạnh cho rằng loại thái độ này của bọn họ thực làm mất mặt chính phủ, bị một công dân dẫm lên trên đầu, nhưng mà lại không chịu nổi việc An Thúy liền đáp ứng, liên tục tung tiếp một cái lại một cái thứ tốt làm nhóm nhân viên nghiên cứu viện khoa học kích động không thôi, chỉ có thể ban đầu còn mạnh miệng đến cuối cùng lại gắt gao nghẹn đỏ mặt, giận mà không dám nói gì.

Về chuyện của An Thúy, bọn họ đã không có quyền lợi quản lý, tổng thống đều giao cho phái ôn hòa.

Mục đích cuối cùng của bọn họ là thế giới hoà bình, bất luận là An Thúy có thân phận gì, cô đến từ nơi nào, thần bí như thế nào, miễn là cô đứng về phía nhân loại là đủ rồi.

Vào thời loạn thế, người thông minh đều biết, có một số việc không cần thiết phải tìm hiểu sâu.

……

An Thúy buổi sáng lại tới trường học, phát hiện bàn học của mình có một cái hộp.

Mở ra thì thấy, bên trong không phải là chuột chết hay con gián sống, mà là một phần đồ ăn thoạt nhìn rất là đầy đủ sắc hương vị, còn có một mặt cười làm bằng chà bông phô mai nằm ở trên.

An Thúy nhìn mấy người trong lớp học, hỏi là ai đưa tới.

Diêu Kiệt Ngồi ở dãy ghế sau gác chân chơi đao lại lần nữa âm dương quái khí nói: “Ngày hôm qua anh hùng cứu ‘mỹ nhân’, hôm nay liền có ‘mỹ nhân’ đến hiến thân cho cô sao?”

Hoàng Tiệp ở bên cạnh nói: “Mạnh Kiều, tôi nói cô này, cô ngàn vạn đừng ăn, coi chừng có độc. Hạng Ca lớp bên cạnh nghe nói là bị bệnh tâm thần, tâm lý học không phải có nói sao? Rất nhiều kẻ phạm tội bệnh tâm thần đều có ngược đãi qua động vật nhỏ, cái người tên Hạng Ca kia chính là đem một con thỏ đáng yêu đang sống sờ sờ bóp chết!”

Con thỏ kia nguyên bản là không biết từ nơi nào chạy tới trường học, được bạn học nữ ban 10 cách vách nhặt được đem tới lớp học, kết quả là khi tiết thể dục kết thúc, thiếu niên ngày hôm qua đánh người kia trở lại lớp học trước, liền nhìn thấy tay Hạng Ca đang bóp cổ con thỏ, con thỏ liền chết.

Vì thế chuyện Hạng Ca là biến thái truyền ra toàn khối, không có người nguyện ý cùng hắn làm bằng hữu, thậm chí còn bắt đầu khi dễ hắn.

An Thúy còn rất kinh ngạc, thiệt hay giả? Nam chính phó bản nàu đưa cơm cho cô?? Nnhân thiết là cô vợ nhỏ??

Liếc mắc hai người một cái, khép hộp cơm lại, cầm tới ban 10.

Hạng Ca đang ngồi ở vị trí trong góc cuối cùng, bên cạnh là thùng rác, hắn đang rũ đầu viết cái gì trên giấy, hắn lớn lên không thể nói là đẹp cỡ nào, nhưng đại khái là có một bộ mỹ nhân cốt, bàn tay cùng cổ tay lộ ở bên ngoài đều rất đẹp.

Khóe mắt thoáng nhìn thấy An Thúy lại đây, hắn lập tức bỏ bút xuống, đứng lên.

“Đây là cậu đưa?” An Thúy hỏi.

Hạng Ca thoạt nhìn thập phần khiếp nhược gật gật đầu, đôi mắt màu xám như pha lê thật cẩn thận nhìn cô, “Tạ lễ.”

“Liền tính không phải cậu tôi cũng sẽ ra tay, chuyện nhỏ không tốn sức gì mà thôi. Nếu là tạ lễ, tôi đây liền nhận lấy. Thanh toán xong, dừng ở đây.”

Hạng Ca không nói gì, nhìn theo An Thúy rời đi, khuôn mặt tái nhợt u ám, một đôi đại mà u buồn, con ngươi giống hai viên pha lê màu xám, tham lam đuổi theo bóng dáng An Thúy.

Cơm vẫn tiếp tục đưa, mỗi ngày thay đổi đa dạng, từ đồ ăn trong nước đến ngoại quốc, chế tác rất tinh xảo, An Thúy nói thẳng là cô không ăn, nhưng đối phương lại một bộ thực khiếp nhược đáng thương nói là tạ lễ, ngày hôm sau còn tiếp tục đưa, sau khi An Thúy xác nhận không có độc thì dứt khoát ném cho người khác ăn.

Thời điểm tan học về nhà lại phát hiện hắn đi theo cô, tụt lại ở phía sau, cô quay đầu nhìn qua hắn cũng không né, còn rất quang minh chính đại, “Cậu đi theo tôi làm gì?”

thân hình Hạng Ca gầy yếu đứng ở đó, ánh mắt nhút nhát sợ sệt, giống như sợ bị đuổi đi: “Tôi muốn hộ tống cô về nhà……”

An Thúy: “……”

Kết quả là Hạng Ca còn xác thật là có thời điểm có tác dụng, lúc tan học bởi vì có một cái khe hở thời không xuất hiện, An Thúy đang vội vàng đi căn cư bí mật đổi trang phục, thì bị mấy nam sinh giống mấy tên côn đồ của trường học khác ngăn lại, nói: “Ngươi chính là Mạnh Kiều? Lão đại của chúng ta muốn gặp ngươi, cùng chúng ta……”

Bước chân An Thúy không ngừng, chuẩn bị trực tiếp đi qua đánh người, nào nghĩ đến phía sau lập tức lao tới một người, vung nắm tay liền đánh ngã mấy người đó.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, xác thật rất khó tin là bộ dáng nhược kê này của Hạng Ca, có thể đem những người này đánh bò ra đất, động tác còn tương đối tàn nhẫn dứt khoát.

Mà sau khi đánh người xong, người này còn một bộ “ta là nhược kê” nhìn cô, nhút nhát sợ sệt lại vô tội.

An Thúy cảm thấy đã có thể xác định người này có bệnh, bằng không cũng không thể cùng ma nữ HE, nhiều lời với hắn cũng vô dụng, phỏng chừng là sau khi đánh một trận còn sẽ tiếp tục, hơn nữa hắn còn tính an tĩnh, nói tóm lại là ảnh hưởng không lớn, nên An Thúy liền mặc kệ hắn.

°°°°°°

°°°°°°

Yến Thành đang đánh tennis cùng đám bằng hữu, mỗi cú đáng đều có thể thấy cơ bắp căng phồng, mồ hôi rơi, thay đổi bộ dáng ôn ôn nhu nhu thoạt nhìn tràn ngập hơi thở nghệ thuật, nhưng vẫn cứ có nữ sinh ngồi ở bên ngoài xem không rời được mắt.



Người đối diện lại một lần nữa không nhận được cầu, bất đắc dĩ: “Không đánh không đánh.”

“Tôi thấy cậu gần đây tâm tình đều không tốt, sao lại thế này? Chẳng lẽ là đứa em gái ruột kia của cậu lại làm gì sao?”

Yến Thành nhận khăn lông lau tóc ướt trên trán, “Đừng nói nữa.”

Gần đây bầu không khí trong nhà rất kỳ quái, ba mẹ không biết khi nào lại có quan hệ tốt với An Thúy như vậy, lần trước hắn còn gặp được hai người nói là muốn trải qua thế giới vợ chồng kỳ thật là trộm đi ăn cơm với An Thúy, còn ăn đến vừa nói vừa cười, ngay cả người cha văn nhã nho nhã nhất, thoạt nhìn còn có chút kích động, quả thực rất nhiệt tình.

Chờ bọn họ về nhà hắn hỏi bọn họ sao lại thế này, thì hai người cũng chỉ nói chính mình cùng con gái ruột ăn một bữa cơm, làm sao vậy.

May mắn Yến Thư không biết, bằng không không biết có bao nhiêu khổ sở.

Nhưng mà Yến Thư hiện tại không biết, không đại biểu về sau sẽ không biết, hắn có thể dự cảm được lúc sau khả năng sẽ phát sinh việc gì, cái này làm cho hắn thực không thích, việc gì liên quan tới An Thúy đều thập phần chán ghét, vốn dĩ hắn cảm thấy rất vừa lòng với gia đình lúc đầu, cũng không muốn phát sinh biến hóa gì.

Thu thập xong vợt bóng, Yến Thành cùng đám bằng hữu chuẩn bị rời eân tập đi ăn cơm, kết quả đang đi trên đường thì cảnh báo dị thường đột nhiên vang lên, cảnh giới cấp ba, chính là nói xâm nhập giả là loại nhỏ, phương pháp ứng đối là lập tức tiến vào trong mấy tòa nhà, đóng chặt cửa sổ.

Vì thế cửa sân vận động lập tức liền đóng khóa lại, các khách nhân cũng tự giác đi kiểm tra cửa sổ, sau đó đều đi tới đại sảnh lầu một.

Nhưng mà chờ bọn họ đều đi vào đại sảnh, Yến Thành lại phát hiện trong không khí có một sợi khói nhẹ như có như không, Cam Lan đã từng miêu tả bộ dáng khe hở qua cho hắn, nên hắn lập tức thở hốc vì kinh ngạc, rống to lên: “Chạy mau!!”

Mọi người lúc này mới phát hiện, khe hở thời không thế nhưng là trực tiếp mở ra trong sân vận động này!

Ai cũng không nghĩ tới sẽ như vậy, nhìn thấy từng con tướng mạo ghê tởm giống như sói xuất hiện trong không khí, người trong sân vận động lập tức kinh hoảng loạn la to, xoay người chạy trốn.

Nhưng mà xâm nhập giả lại nhanh hơn, có người lập tức bị phác gục, một khối thịt lớn ở phần lưng bị cắn xé, sống sờ sờ mà đau chết; có người mới vừa chạy vào một phòng đánh bóng bàn muốn đóng cửa lại, còn chưa đóng đã đụng phải xâm nhập giả; còn có người chạy tới phía cửa đã đóng chặt, gõ gõ hy vọng người bên trong mở cửa cho họ đi vào, nhưng người bên trong lại không dám mở……

Yến Thành cùng các bạn học đều có thần kinh vận động xuất chúng, phản ứng nhanh nhẹn, thời điểm phát hiện khe hở xuất hiện, lập tức xoay người chạy về phía cửa sổ gần nhất, chạy nhanh nhảy ra cửa sổ.

Phòng An toàn cách đay 50 mét, một đám người bọn họ lập tức chạy về phía đó.

Đang vội chạy, Yến Thành nghe được có nữ sinh hoảng sợ nói: “Xảo Xảo cùng An Ni còn ở bên trong……”

“Cái gì?!”

“Như thế nào sẽ còn ở bên trong?!”

“Không, không biết, hình như là không cẩn thận bị người khác vướng ngã, không theo kịp……”

“Mẹ nó!”

“Hiện tại làm sao bây giờ?!”

Khi một đám người đang nói chuyện, đã có xâm nhập giả thông qua cửa sổ chạy ra, còn đuổi lại đây.

Hơn nữa lúc này, bọn họ đột nhiên phát hiện cửa của trung tâm mua sắm phía trước cũng đột nhiên mở ra, bên trong trào ra một đại sóng người kinh hoảng thất thố, ra cùng với bọn họ còn có một đám xâm nhập giả giống như đúc với đám ở sân vận động, giống như sói, xấu xí ghê tởm, răng nanh sắc nhọn khủng bố.

Chúng nó tham lam vui sướng phác gục từng người, vì đám đồ ăn sung túc này mà điên cuồng.

Trong nhà cũng có xâm nhập giả, bên ngoài cũng có xâm nhập giả.

Yến Thành đột nhiên ý thức được, lúc này đây không phải chỉ có một cái khe hở xuất hiện, có thể là mấy cái, còn mở ở trong nhà!

“Cứu mạng a! Cứu mạng a!!”

“Mở cửa! Mở cửa cho chúng tôi vào!!”

“Mẹ mẹ ơi ô ô ô……”

Tất cả mọi người kinh hoảng thất thố vội vàng chạy loạn, ý đồ tìm chỗ che chở, cửa phòng an toàn bị đánh vang, nhưng mà người tránh ở bên trong căn bản là không dám mở cửa, bởi vì xâm nhập giả quá nhiều, khoảng cách quá gần, tùy thời đều có khả năng ngày khi bọn họ mở cửa liền nhảy vào, nếu có một con tiến vào phòng an toàn, như vậy thì mọi người bên trong liền xong rồi!

Đồng dạng, mấy cửa hàng, trung tâm mua sắm may mắn không xuất hiện khe hở bên trong, cũng không dám mở cửa, mặc dù có người muốn mở cửa, cũng sẽ bị người bên cạnh ngăn cản.

“Nếu chúng nó tiến vào ngươi sẽ chịu trách nhiệm sao!”

“Ngươi muốn chết liền chính mình đi tìm chết!”

“Chờ cảnh sát! Ám Ảnh nữ hiệp cũng nhất định sẽ xuất hiện! Chúng ta ngoại trừ chờ còn có thể làm thế nào!”

“……”

Mỗi một cánh cửa đều đóng chặt.

Còi cảnh sát vang lên khắp các nơi trong thành phố, không trung nơi nơi đều là máy bay trực thăng, tiếng súng vang lên hết đợt này đến đợt khác, từng con quái vật trúng đạn ngã xuống, nhưng còn có rất nhiều quái vật từ khe hở còn chưa khép lại chạy ra.

Nhóm chiến cơ bay nhanh tới, ngừng trước khe hở, một trận tiếp một trận công kích về phía chúng nó, cuối cùng mới làm số lượng không còn tiếp tục gia tăng.

Lúc này đây xuất hiện ước chừng có năm khe hở, mỗi khe hở xuất hiện ở các địa điểm khác nhau, có trong nhà có bên ngoài, tất cả xâm nhập giả đi ra đều là sinh vật nhỏ quần cư, quá phân tán, phi thường phiền toái, mọi người ở trên đường cái kinh hoảng thất thố chạy trốn, cũng gây trở ngại rất lớn cho bọn họ nhắm chuẩn.

Cam Lan cùng Yến Văn Thanh đều đang ở trong phòng an toàn, thời điểm đột nhiên nhìn thấy con trai mình cũng đang chạy trốn trong đám người, đặc biệt là thời điểm có một con quái vật đang đuổi theo hắn, suýt nữa thì ngất đi.

Người theo vợ chồng Mạnh gia cũng đang ở trong phòng an toàn là Yến Thư cũng nhìn thấy Yến Thành, mày hơi hơi nhíu nhíu, hắn sắp chết?

Nếu hắn chết, thì toàn bộ tình yêu của Cam Lan cùng Yến Văn Thanh đều có thể cho cô ta sao?

Nếu không thì, hắn vẫn là nên tồn tại để cung cấp tình cảm cho cô ta thì càng có giá trị hơn.

Nhưng vạn nhất Cam Lan cùng Yến Văn Thanh thật sự đều cho cô ta thì sao?



Bất quá thực mau ma nữ liền không cần tự hỏi cái nan đề này, bởi vì nữ hiệp Ám Ảnh rốt cuộc cũng chạy đến.

Nữ hiệp Ám Ảnh từ trên trời giáng xuống, vừa rơi xuống mặt đất thì ánh đao chợt lóe, hai con bên cạnh đã bị cô giết chết.

Bao gồm con đang đè ở trên người Yến Thành.

Cam Lan nắm chặt tay Yến Văn Thanh, thở phì phò từng ngụm từng ngụm.

Bên cạnh lại là một trận tiếp một trận tiếng hoan hô, thật giống như An Thúy đến liền có nghĩa là đã an toàn.

Yến Thành đột nhiên không kịp phòng ngừa bị máu tanh hôi phun đầy mặt, lại một chút cũng không ngại, hắn đột nhiên đẩy thi thể nặng muốn chết đè ở trên người ra, thở hổn hển vì sống sót sau tai nạn, sau đó nhìn về phía thân ảnh mảnh khảnh màu đen đã được bút vẽ của hắn vẽ lại vô số lần kia, thân ảnh cô dẻo dai như rắn, nhanh nhẹn, lưu loát, không chút sợ hãi, làm từng con từng từng con xâm nhập giả ngã xuống đất.

Mọi người thấy cô, giống như được thần che chỏe, lập tức sôi nổi chạy tới trốn phía sau cô, mà cô cũng chém tất cả những con xông tới.

Nhóm người ở trong phòng an toàn nhìn hình ảnh do vệ tinh truyền tới, cho nên liền có thể quan sát tất cả một màn thế này: Mọi người đang tứ tán khắp nơi như bắt được cọng rơm cứu mạng mà từ bốn phương tám hướng điên cuồng vọt về phía sau Thúy, dần dần hình thành một đám người đen nghìn nghịt tránh ở phía sau cô.

Cùng lúc đó, vì nguyên nhân này mà quái vật cũng bị hấp dẫn từ bốn phương tám hướng chạy tới, rất giống như là thú triều.

Người trong phòng an toàn nhìn thấy một màn này đều sởn tóc gáy, da đầu tê dại.

Chính phủ cùng An Thúy chi gian đã hình thành một loại ăn ý, nhóm quân nhân trên máy bay trực thăng xạ kích ở trên không là phòng tuyến thứ nhất tận dụng hết khả năng giết chết chúng nó, mà An Thúy là phòng tuyến cuối cùng, đánh chết những con cá lọt lưới xông tới.

Những binh lính còn lại trên mặt đất thì lập tức chuyển dời sang khu vực lân cận khác viện trợ cùng với quét sạch đám xâm nhập giả còn lại.

Hai tầng phòng ngự này khiến cho mọi người cảm thấy như đã tránh được tử kiếp, mà trung tâm mua sắm phía sau thấy vậy cũng vội vàng mở cửa, để cho đám người phía sau An Thúy ùa vào.

Lại một lần nữa rút thanh đao ra từ trong một khối thi thể, đồng thời thanh đao trên tay khác cũng đâm vào trong miệng của một con quái vật từ một phương hướng khác chạy lại, hai thanh đao trên tay An Thúy đã sớm nhiễm đỏ, trên mặt cùng trên người cô cũng đồng dạng tràn đầy máu tươi, bị móng vuốt làm bị thương vài đường, ngực cô kịch liệt phập phồng, cánh tay cũng cảm giác được một tia mỏi mệt.

Yến Thành chạy đến thang máy trong suốt của trung tâm thương mại, ghé vào cửa kính nhìn xuống, liền thấy được bộ dáng này của An Thúy, khẩn trương lo lắng cực kỳ.

Cũng may những khe hở đó đã dần dần khép lại, quái vật không tiếp tục gia tăng.

Chờ đám người phía sau An Thúy đều tiến vào trung tâm thương mại, thì trước mặt An Thúy cũng đã không còn xâm nhập giả.

Nhưng cảnh báo còn chưa dừng lại, xâm nhập giả còn chưa rửa sạch sẽ, cho nên cô nắm đao, dời tới địa phương đang cần cô.

Mãi cho đến bốn giờ chiều, con xâm nhập giả cuối cùng cũng bị giết chết, cảnh báo rốt cuộc cũng được giải trừ.

Trên mạng lại là một hồi nổ mạnh, Yến Thành được không ít bạn học sôi nổi gửi tin nhắn an ủi, đồng thời kích động hỏi hắn được nữ hiệp Ám Ảnh, đứng gần xem nữ hiệp Ám Ảnh chiến đấu thì cảm thấy như thế nào.

Cảm thấy như thế nào?

Yến Thành che lại trái tim vẫn cứ đang kịch liệt nhảy lên, đôi tay còn đang run nhè nhẹ, nghĩ thầm hắn không biết về sau sẽ là cái cảm giác gì, nhưng là ít nhất hiện tại, giờ này khắc này, nếu cô yêu cầu, hắn có thể đem mạng cho cô.

……

Cam Lan cùng Yến Văn Thanh từ trong phòng an toàn ra, về đến nhà, liền nghe được trên lầu có thanh âm, còn tưởng rằng là cướp vào, bắt dao phay cùng cây chổi đi lên, tới trước cửa phòng ngủ của bọn họ, đột nhiên đẩy cửa ra, mới phát hiện là An Thúy còn đang mặc chiến phục của nữ hiệp Ám Ảnh.

Cô đỡ tường, bộ dáng thoạt nhìn có chút suy yếu.

Cam Lan lập tức ném cây chổi, “Kiều Kiều!”

Yến Văn Thanh cũng vội vàng đem dao phay quăng qua một bên, đi qua.

“Xin lỗi, làm dơ sàn nhà……”

“Nói lời ngớ ngẩn gì đấy! Con bị thương sao?!”

“Ân, còn cần quần áo với thuốc.”

“Được được được, mẹ lập tức chuẩn bị cho con!”

Một chút cũng không cảm thấy phiền toái, thậm chí còn có một loại cảm giác sứ mệnh cùng kích động.

Yến Văn Thanh đi xem thuốc trong nhà, thấy thiếu cái gì, lập tức đi ra cửa tiệm thuốc mua.

Cam Lan đi lấy một bộ quần áo của Yến Thư, chờ Yến Văn Thanh mua thuốc xong trở về, ở trong phòng tắm giúp cô bôi thuốc, nhìn vết thương dữ tợn trên vai cô, Cam Lan đau lòng đến một bên khóc một bên khử trùng cho cô, quấn băng vải, giương mắt thì thấy biểu tình kiên nghị của cô, dường như là một chút cũng không đau, tâm trạng phức tạp trong lòng lại kích động lên.

Cam Lan nhất định phải kêu An Thúy lưu tại trong nhà ở hai ngày hảo hảo bồi bổ cho bằng được, bị thương như vậy khẳng định có rất nhiều đồ ăn không thể ăn, vợ chồng Mạnh gia không biết cô là nữ hiệp Ám Ảnh, cô cũng không nói cho bọn họ, ở Mạnh gia thì thêm nhiều bất tiện.

Trong nhà không có nhiều phòng, nhưng mà không sao, Yến Thành ngủ sô pha ở phòng khách là được.

Thời điểm Yến Thành trở về, đã được Cam Lan thông báo rằng, phòng của hắn bây giờ đã cho An Thúy ở tạm, kêu hắn ngủ sô pha ở phòng khách.

Yến Thành nhăn mày, ngữ khí bài xích: “Mẹ, con đã là người trưởng thành rồi, để phòng con cho em ấy ngủ thì không tốt lắm.”

“Có cái gì không tốt? Nó là em gái con. Hơn nữa còn nhận ân huệ lớn của người ta rồi, thì ngủ giường của con không được sao?” Cam Lan một bên thêm táo đỏ cẩu kỷ vào trong canh, một bên nói.

Yến Thành nói: “Con nhận ân huệ của em ấy? Con nhận ân huệ gì từ em ấy?”

“Tóm lại là em gái con chính là muốn ngủ phòng của con, con nếu là không vui thì đi ký túc xá của trường học ở vài ngày.”

Yến Thành có chút không kiên nhẫn, lên lầu về phòng chuẩn bị thu thập quần áo trở lại ký túc xá trường học, hắn thật sự cảm thấy Cam Lan cùng Yến Văn Thanh là bị hạ cổ mới có thể biến thành như vậy.

Hắn cho rằng An Thúy là muốn tới ở nhưng còn chưa tới, vì thế lập tức liền vặn cửa, bỗng dưng liền nhìn thấy An Thúy ngồi xếp bằng ở trên giường hắn, trên tay cầm một mảnh vải màu trắng, đang lau hai thanh đao bị nhiễm đỏ.

Ánh mắt An Thúy trầm tĩnh sắc bén nhìn qua, tựa như hai mũi tên nhọn, bỗng dưng bắn trúng trái tim Yến Thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoành Hành Ngang Ngược

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook