Hoành Hành Ngang Ngược

Chương 63: Phó bản thứ tư: Vạn nhân mê (18)

Giang Sơn Thương Lan

23/09/2021

Thấy An Thúy nhìn hắn, hắn lại giống như cô vợ nhỏ nhút nhát sợ sệt cực kỳ sợ trượng phu nhìn qua.

“Đao của cậu mất rồi.” Hắn nhỏ giọng nói.

“Như thế nào? Cậu còn có thể rèn sao?”

Hạng Ca lắc lắc đầu, thế nhưng lại kéo vali hành lý kia lại đây, từ bên trong lấy ra hai thanh đao, tha thiết lấy lòng đưa cho cô.

Đuôi lông mày An Thúy nhướng lên, buông dao nĩa, nhận lấy.

Đao ra khỏi vỏ, một đạo ánh sáng dừng ở đôi mắt phượng của An Thúy, trong nháy mắt cô thậm chí còn có cảm giác phảng phất như là bị đao khí cắt trúng.

Không thể nghi ngờ đây là hai thanh đao phi thường tốt, thậm chí còn tốt hơn so với hai thanh đao cô đặc biệt tìm đại sư đúc từ chợ đen.

“Từ đâu ra?” An Thúy hỏi.

Hạng Ca thật cẩn thận nói: “Tôi tìm mua từ một người chuyên môn thu thập cất chứa đao kiếm, họ nói đó là hai thanh yêu đao, rất lợi hại.”

An Thúy đứng lên vẫy vẫy, cảm giác còn rất thuận tay, về phần yêu đao gì đó, trong thế giới của cô cũng có rất nhiều yêu đao nổi tiếng, thông thường đều là đao của các tướng quân thời cổ đại, tất cả đều không biết uống bao nhiêu máu, truyền thuyết nó có thể mê hoặc tâm trí gì gì đó.

Đương nhiên không có khả năng là thật sự, nếu là thật sự có thể như vậy, cô rất muốn nghiên cứu một chút là chuyện gì xảy ra.

An Thúy không khách khí nhận lấy, “Cậu không chỉ mua hai thanh đao này đúng chứ?”

Hạng Ca gật gật đầu, đôi mắt u buồn nhìn cô: “Tôi mua rất nhiều, tất cả đều đặc biệt sắc bén, ngay cả sắt thép cũng có thể bị chém ra dấu vết rất sâu, tất cả đều cho cô được không?”

Cô liền biết. Tuy rằng An Thúy cũng là cái người rất phá của, nhưng mà không thể không nói là Hạng Ca tuyệt đối càng phá của hơn cô, kể cả cô, thì cũng sẽ không đem loại đao hẳn là nên đặt trong viện bảo tàng của quốc gia này sử dụng như đồ vật bình thường, phải biết rằng tùy thời đều sẽ tổn thất giống như hai thanh đao kia của cô hôm nay, hoặc là chém cùn, gãy thành hai nửa.

Bất quá hắn dám đưa, thì cô đương nhiên là dám dùng.

Hạng Ca lại từ một cái máy sấy từ trong tiệm của người ta, “Tôi sấy khô tóc cho cô được không?”

“Không cần.”

“Sẽ cảm mạo. Tôi sấy khô tóc cho cô được không?” Sợ hãi bị cự tuyệt, vừa khiếp nhược vừa kiên trì nhìn cô.

“…… Tùy cậu.” Lười cùng tiểu biến thái này ngươi tới ta đi.

Hạng Ca cười khẽ đi ra phía sau An Thúy sấy tóc cho cô, bật chế độ nhỏ nhất, tạp âm tương đối nhỏ, ôn phong, ngón tay của hắn ở giữa mái tóc cô hơi hơi phát run, đôi mắt to u buồn màu xám như pha lê đang chuyên chú lại tham lam nhìn chăm chăm vào cô.

An Thúy ở trong tiệm ăn xong mỳ ý, lên mạng, con xâm nhập giả kia đã bị thiêu đến hơi thở thoi thóp, chờ nó ầm ầm ngã xuống đất, cảnh báo đã giải trừ, người trong phòng an toàn bắt đầu đi ra, thì An Thúy cùng Hạng Ca cũng đại đại rầm rầm quang minh chính đại từ trên đường cái trở lại khách sạn.



Vợ chồng Mạnh gia đang ở cửa khách sạn nôn nóng chờ đợi, nhìn thấy hai người trở về mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, đem người kéo tới kiểm tra trên dưới một phen, sau đó liền đi nhà ăn ăn cơm.

Mạnh phu nhân nói: “Lần này quá dọa người, khiến em phun ra mấy túi máu, giờ đói chết rồi.”

Mạnh tiên sinh: “May mắn là nữ hiệp Ám Ảnh ở chỗ này, bằng không thì thật sự không biết còn sẽ chết bao nhiêu người nữa, thật là hảo hài tử, hảo hài tử.”

Mạnh phu nhân: “Cũng không phải vậy sao! Những cư dân mạng trong nước đúng là ngốc bức, thiểu năng trí tuệ, nếu là ở trước mắt em, em liền đánh hắn một cái tát. Em đoán là bọn họ bị niệu tính, nhìn thấy nữ hiệp Ám Ảnh lại xuất hiện, còn không biết điều mà ở trên mạng nói mấy lời khiến người ta tức đến nổ phổi.”

Mạnh tiên sinh: “Đừng táo bạo như vậy……”

Lúc này, đồng hương đi ở phía trước bọn họ quay đầu, biểu tình rất phức tạp nói với bọn họ: “Sẽ không, những tên thiểu năng trí tuệ đó sẽ không dám nói bậy nữa.”

Bọn họ lúc này mới biết được, nguyên lai là trong nước thế nhưng cũng xuất hiện một con xâm nhập giả giống y đúc ở đây!

Bởi vì khách sạn một lần nữa bắt đầu vận chuyển, phải đợi đến tương đối lâu, nhưng lúc này bọn họ cũng không thèm để ý, đều đang trèo tường lên mạng xem tin tức trong nước. Đồng thời người ở quốc gia này cũng mới rốt cuộc có thời gian chú ý việc của quốc gia khác, sau đó cũng bởi vì việc này mà sôi trào lên:

【 Không nghĩ tới còn có loại sự tình này, tuy rằng nói như vậy không tốt lắm, nhưng quả nhiên chính là báo ứng! 】

【 Ta hiện tại ngược lại là thật sự vô cùng cảm kích mấy đứa ngốc của quốc gia bọn họ, nếu không phải do bọn họ, thì nữ hiệp Ám Ảnh cũng sẽ không đến quốc gia của chúng tôi du lịch, nếu không thì tình huống hiện tại của chúng tôi bên này cùng bọn họ bên kia liền phải đảo lại! 】

【 Cảm kích đám bạch nhãn lang bên kia nha, quá cảm kích, vô cùng cảm kích!! Ta yêu các ngươi!!! 】

【 Quỳ xuống cầu xim nữ hiệp Ám Ảnh không cần đi! Hãy định cư ở quốc gia chúng tôi! Chúng tôi không chỉ rất biết cảm ơn, mà còn nguyện ý huy động vốn phát tiền lương cho cô!! Được không!! 】

【 Tán đồng, ta nguyện ý đem một nửa tiền lương mỗi tháng của ta đều cấp cho nữ hiệp Ám Ảnh, không thể để nữ hiệp bị thương còn phải tiêu tiền của mình đi bệnh viện! Cầu xin lưu lại a!! 】

【……】

°°°°°°

°°°°°°

Cư dân mạng của quốc gia khác cũng sôi nổi tỏ vẻ hâm mộ ghen tị, khiến cho quốc gia này nhất thời được xưng là “Thiên tuyển quốc gia”, sau đó lại lần nữa ở trên mạng điên cuồng tâng bốc phong cảnh của quốc gia mình, thậm chí còn bắt đầu bán thảm, nói quốc gia bọn họ có bao nhiêu nhỏ, chịu không nổi tàn phá đặc biệt yêu cầu cô giúp đỡ người nghèo, đồng thời một bên thương hại đám nhân dân gặp tai nạn của quốc gia nữ hiệp Ám Ảnh, một bên lại thật sự nhịn không được điên cuồng cười nhạo……

An Thúy cũng không nghĩ đến thế nhưng sẽ phát sinh loại sự tình này, lúc này trèo tường qua xem, từ bản vẽ vệ tinh nhìn từ trên xuống có thể nhìn thấy toàn bộ thành phố đều đã trở thành phế tích, con quái vật kia lúc này đã mở ra một cánh cửa phòng an toàn, không giống bên này có một nữ hiệp Ám Ảnh kịp thời ngăn cản, nó đang ngồi xổm ở đó duỗi móng vuốt vào bắt lấy một người, bởi vì đói bụng, cho nên nó rốt cuộc cũng không hề chỉ là giết chóc, mà là bắt đầu ăn lên.

Mà cái chân nó lại giống như ếch xanh có sức bật khiến nó có thể nhảy rất cao, chiến cơ trên không trung không cẩn thận một chút liền sẽ bị nó nhảy dựng lên chụp một cái tát rơi tan tành. Cơ hồ là hoàn toàn vô pháp ngăn cản.

Cũng may là phòng an toàn rất sâu, cái tay thò vào của nó nhiều lắm là chỉ có thể bắt mấy người ở cầu thang, sâu hơn nữa thì không được, nhưng như thế cũng đã đủ tạo bóng ma tâm lý thật lớn cho mọi người.

Ban ngày đến đêm tối, nó rốt cuộc cũng mệt mỏi, hơn nữa còn bại lộ ra điểm yếu trí mạng—— đôi mắt của nó vào ban đêm không nhìn thấy gì, cái mũi lại không phải phi thường nhanh nhạy. Đây là một sinh vật hoạt động vào ban ngày.



Rốt cuộc cũng chờ tới thời cơ phản kích, khi thành phố này đã trở thành phế tích tử khí trầm trầm, không còn có ánh đèn nê ông chiếu sáng, thì trận đánh gian nan này mới rốt cuộc kết thúc.

Mọi người mỏi mệt bất kham, từ dưới lên, ngửi thấy trong không khí tràn ngập khói thuốc súng cùng mùi máu, thi thể cùng tứ chi đầy đất, đỏ trắng xen lẫn nhau, khiến rất nhiều người đều kịch liệt nôn mửa, hoặc là bị buồn nôn, có lẽ là bi thương quá độ.

Nhà cửa đã hoàn toàn bị hủy, vì thế kế tiếp phải chờ đợi chính phủ an bài cùng bồi thường, cho nên bọn họ chỉ có thể trở lại phòng an toàn ngủ túi ngủ ăn lương khô tạm thời qua một đêm, chỉ là vào phòng an toàn thì di động máy tính đều không thể lên mạng, nên rất nhiều người chỉ có thể tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, chịu đựng hơi thở làm dạ dày cuồn cuộn trong không khí.

Một đêm này, nơi nơi đều có tiếng khóc thống khổ, còn có một cổ hận ý đang tràn ngập, bởi vì bọn họ thấy được một kết cục của quốc gia khác, từ khi xâm nhập giả bắt đầu xuất hiện đến kết thúc, bất quá chỉ ngắn ngủn bốn giờ, trong đó quái vật đơn phương điên cuồng giết chóc không quá nửa giờ, hai giờ ở cùng nữ hiệp Ám Ảnh tiến hành đánh giằng co, một giờ còn lại thì bị lửa đốt chết!

Không cần tính toán, tài sản cùng sinh mệnh tổn thất tất nhiên đều thấp xa bọn họ, nói cách khác, nếu Ám Ảnh nữ hiệp còn ở đây, thì những người quan trọng của bọn họ bị chết thảm kia, rất có khả năng là có thể sống sót!

Cũng giống như cái người đàn ông mất đi con gái kia, bọn họ cũng cần dời cảm giác thống khổ đi, khác nhau ở chỗ là người đàn ông trung niên kia quy trách nhiệm cho nữ hiệp Ám Ảnh, mà bọn họ lại đem sai lầm đều đổ trên người những người khiến nữ hiệp Ám Ảnh rời đi.

Bởi vì loại cảm xúc này, cho nên có rất nhiều người của thành phố này liên hợp lại, kiện người đàn ông trung niên lúc trước cùng với mấy người đưa ra những ngôn luận đó trên mạng ra tòa, yêu cầu bọn họ bồi thường tổn thất của thành phố này và gánh vác trách nhiệm pháp luật, đây là một sự kiện cáo mấy chục vạn người liên hợp lại cực kỳ hiếm thấy, chính phủ vừa vặn cũng muốn làm ra thi thố biểu đạt thành ý muốn An Thúy trở về sớm một chút, và chấn chỉnh xu hướng bởi vì không cần chịu trách nhiệm mà tùy ý thương tổn người khác trên mạng, bởi vậy nên toà án tối cao đã thụ lí án kiện này.

Những người đó tránh được một kiếp, nguyên bản nghĩ làm bộ sự tình gì cũng không có phát sinh, đi theo những người khác cùng nhau mắng mấy anh hùng bàn phím trên mạng, làm như chính mình một câu cũng không có nói bậy người khác, nhưng trăm triệu không nghĩ tới thế nhưng sẽ có loại sự tình này.

Hơn nữa quá trình toà án thẩm tra xử lí đều phá lệ cường ngạnh, bọn họ mời luật sư thì luật sư cũng hoàn toàn là một bộ vứt bỏ tu dưỡng nghề nghiệp, căn bản là chưa từng vì bọn họ hảo hảo biện hộ.

Tất cả đều phải trả một cái giá vừa vặn nhưng cũng đủ làm cho bọn họ hối hận không kịp và cũng đủ khiến những người khác kinh sợ.

Càng đáng sợ chính là bởi vì lần thẩm phán này tổ chức công khai, cho nên bọn họ từ đây sẽ phải trải qua những ngày sống sót còn lại dưới những ánh mắt khác thường của người khác.

Bọn họ bị giết gà dọa khỉ, có thể nói là có chút xui xẻo, nhưng tuyệt đối không oan.

Đến tận đây, internet không còn là địa phương có thể tùy tiện phát tiết ngôn luận ngốc nghếch nữa.

Mà người ở trong hiện thực phát biểu một câu ngôn luận kỳ ba, nói mấy minh tinh nhân vật công chúng còn chưa tính, nhưng mà nói đến nữ hiệp Ám Ảnh, một khi có người nghe được, khả năng rất lớn là sẽ bị kết cục ẩu đả, báo nguy với cảnh sát cũng nhiều lắm là giáo dục vài câu, sẽ không đụng tới người đánh.

Vào lễ Quốc Khánh, người dân ở đất nước này đều đã trải qua một ngày náo nhiệt.

Mà khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp Thúy Thúy 524 cũng náo nhiệt như ăn tết:

【 Quá sung sướng!! Nếu ở hiện thực, chính phủ của chúng ta cũng có thể cải thiện không khí trên mạng hảo hảo một chút thì tốt rồi! 】

【 Nên như vậy, ngôn luận có thể giết người, lại còn không cần trả giá đại giới, quá đáng giận! 】

【 Ô ô ô ô ô ta muốn đem tất cả tiền của ta đánh thưởng cho đại lão Thúy Thúy, mỗi lần phát sóng trực tiếp đều khiến người ta vừa sảng vừa cảm động! 】

【 Mọi người đã bỏ phiếu cho ngày hôm nay chưa? Đừng quên đi bình chọn mấy video phát sóng trực tiếp phía trước của đại lão chúng ta nha! 】

【[ Điên cuồng bắn tim ·GIF]】

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoành Hành Ngang Ngược

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook