Chương 1116: Bị chết thực oan. (2)
Cô Đơn Địa Phi
14/01/2015
Mà muốn nói đến chống đỡ, cho dù Thạch Nguyệt Nha sử dụng chính mặt công kích, lực lượng không thể tránh né mà phân tán rất nhiều. Nhưng kém hai tiểu cảnh giới, uy lực này cũng căn bản không phải Trần Á Đan có thể lực địch!
- Dừng… tay!
Nàng thét to, lúc này nàng bị thương cực kỳ nghiêm trọng, thực có khả năng như vậy vẫn lạc!
Thạch Nguyệt Nha bị tiếng kêu thê lương của nàng lại càng hoảng sợ, một cái tâm tình chấn động, ầm ầm, một mảng mưa thiên thạch quy mô càng lớn đối với Trần Á Đan cuồng oanh! Hơn nữa cũng chỉ nói Trần Á Đan không may, cũng không biết là trùng hợp hay là Thạch Nguyệt Nha dưới sự kích động cảm xúc mà độ chính xác tăng lên, vị trí những thiên thạch này rơi đập đặc biệt tập trung!
- Ta không…
Bành! Bành! Bành! Bành! Bành!
Trần Á Đan một câu còn không có nói ra, đã bị vô số thiên thạch rơi đập chôn vùi. Cự thạch đụng cự thạch, lực đạo vô cùng lớn, đây chính là pháp tắc cùng lực lượng của Sơ Vị Thần tam trọng thiên!
Mấy trăm khối cự thạch chồng chất ra như ngọn núi cao, nhưng bởi vì lực va đập cực lớn, trực tiếp đem mặt đất oanh ra một cái rãnh sâu, chỉ có một tảng đá cao nhất mới lộ ra một phần ba thể tích.
Lúc này đây, Trần Á Đan cũng không còn có thể leo ra!
Đường đường Sơ Vị Thần, cứ như vậy biệt khuất mà chết rồi!
- Ai, thật là làm cho người không bớt lo!
Trần Á Đan chết chỉ để cho Đỗ Vô Bệnh lắc đầu, hắn chú mục nhìn Lâm Lạc, cười nói.
- Không nghĩ tới nhất thời tính sai, rõ ràng cho ngươi thêm cái giúp đỡ!
- Ta có phải đã quên đối với ngươi nói tiếng cám ơn hay không?
Ánh mắt của Lâm Lạc bình tĩnh, hiện tại chỉ còn lại có một đối thủ, hắn có thể không có nỗi lo về sau đem lỗ đen bí pháp phát huy đến mức tận cùng!
- Không cần, ở trong mắt bản tọa, các ngươi chẳng qua đều là con sâu cái kiến mà thôi!
Đỗ Vô Bệnh hừ lạnh một tiếng, trên người đột nhiên dâng lên một đạo lực lượng chấn động mãnh liệt, để cho khí thế của hắn bỗng nhiên trương lên!
Sơ Vị Thần nhất trọng thiên... Nhị trọng thiên... Tam trọng thiên!
Giờ khắc này, hắn phảng phất đã trở thành Đỗ Bác Viễn!
Tuy cảnh giới của Thạch Nguyệt Nha cũng là Sơ Vị Thần tam trọng thiên, nhưng lấn lấn Trần Á Đan còn có thể, nhưng muốn đem công kích không khác biệt dùng ở trên người Đỗ Vô Bệnh, vậy căn bản chính là lừa mình dối người!
Bất quá, nếu như Đỗ Vô Bệnh sớm có năng lực lớn như vậy, vậy căn bản không cần Trần Á Đan giúp đỡ, hoàn toàn có thể lật tay tầm đó trấn áp Lâm Lạc. Sơ Vị Thần tam trọng thiên cùng Sơ Vị Thần nhất trọng thiên kém đến rất nhiều, dù là Lâm Lạc có Tử Đỉnh phòng ngự cũng có thể bị Nhất Kích Tất Sát!
Hiển nhiên, đây đối với Đỗ Vô Bệnh mà nói cũng là tuyệt chiêu ẩn giấu, thời gian tuyệt đối không có thể kéo dài, thậm chí còn có di chứng mãnh liệt! Bởi vậy, mới có thể ở dưới đạt tới mục đích là điều kiện tiên quyết, tận lực không sử dụng chiêu thuật như vậy.
- Hết thảy nên xong!
Đỗ Vô Bệnh lãnh đạm nói, sau khi lực lượng ở trên diện rộng tăng lên, hắn phảng phất cũng thay đổi một tính cách, tràn đầy khắc nghiệt chi khí lạnh run.
Lực lượng như vậy, có lẽ đến từ bản tôn của hắn a!
- Trấn!
Đỗ Vô Bệnh thò tay hướng Lâm Lạc cuốn đi, một mảnh lực lượng lớn mênh mông cuồn cuộn, chưởng ấn như núi.
Một kích này, phong bế không gian, ngăn cách Lâm Lạc muốn dùng không gian thuấn di trốn chạy, đứng ở trên độ cao của Sơ Vị Thần tam trọng thiên, Đỗ Vô Bệnh chính thức có được uy năng lớn lao sinh sát do ta!
Lâm Lạc không cách nào trốn tránh, chỉ có thể phấn khởi đánh trả, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, Chiến Thiên quyết vận chuyển tới cực hạn, mạnh mẽ oanh ra một quyền, lỗ đen bí thuật đã cắn nuốt vô cùng lực lượng, ở bên trong một quyền này oanh ra, cánh tay phải của Lâm Lạc ba ba ba, mạch máu không ngừng bạo liệt, Thất Thải thần huyết văng khắp nơi.
Bành!
Uy năng một chưởng này của Đỗ Vô Bệnh thật sự quá kinh khủng, dù cho có Tử Đỉnh triệt tiêu chín thành lực lượng, nhưng còn lại một thành uy lực cũng vượt qua cực hạn mà lỗ đen bí thuật có khả năng thôn phệ, trực tiếp đem Lâm Lạc oanh nằm sấp trên mặt đất.
Ba ba ba, khớp xương trong cơ thể Lâm Lạc bạo nổ, toàn thân hai trăm linh sáu khối xương ít nhất đứt gãy một nửa, dưới thân lập tức tràn ra đại lượng máu tươi.
- Lâm… Lạc…
Thời điểm Thạch Nguyệt Nha mở mắt ra, vừa vặn thấy được một màn này, lập tức để cho nàng phát ra tiếng kêu hoảng sợ. Ở trong tâm linh tinh khiết của nàng, Lâm Lạc có địa vị cực kỳ đặc thù, là người thân thân nhất, cũng là duy nhất của nàng!
- Oa táo!
Đỗ Vô Bệnh trở tay đánh ra một chưởng, thẳng hướng Thạch Nguyệt Nha.
- Ah…
Thạch Nguyệt Nha kinh hô một tiếng, khi chưởng lực tập kích tới người, quanh người nàng lập tức tạo thành một đạo tường đá, nhưng Đỗ Vô Bệnh không thể so với Trần Á Đan, đây chính là Sơ Vị Thần tam trọng thiên oanh kích!
Oanh, tường đá lập tức văng tung tóe, chưởng lực liên tục không dứt mà đánh vào trên người Thạch Nguyệt Nha, đem thân thể mềm mại của nàng đánh bay lên, thần huyết văng khắp nơi.
BA~!
Nàng từ giữa không trung rơi xuống, khí tức lập tức giảm bớt rất nhiều, hiển nhiên nhận lấy trọng thương.
- Hỗn đản!
Lâm Lạc giãy dụa bò lên, ở bên trong thần huyết lưu chuyển, không ngừng chữa trị lấy thân thể bị thương của hắn. Nhưng uy lực một chưởng kia của Đỗ Vô Bệnh thật sự quá lớn, để cho hắn dù cho hao tổn nhiều hơn phân nửa huyết dịch, nhưng thương thế vẫn không có khỏi hẳn.
- Đừng khi dễ nữ nhân, ta còn đứng ở nơi này nè!
Lâm Lạc hứ một ngụm, ra sức thúc dục dư lực, miễn cưỡng đứng ngay tại chỗ.
Hắn còn có một chiêu cuối cùng, cái kia chính là Dưỡng Tâm hũ, Nguyên Thần Khí đủ để ngăn cản công kích của Đỗ Vô Bệnh! Nhưng trước đó Lâm Lạc không có làm tốt chuẩn bị vạn toàn, vô luận là vợ hay thân nhân của hắn, một cái cũng không có tiến vào trong đó, nếu như lúc này hắn tế ra Dưỡng Tâm hũ bảo vệ tánh mạng, như vậy Đỗ Vô Bệnh thẹn quá hoá giận tất nhiên sẽ dùng bọn người Tô Mị, Lâm Hành Nam để uy hiếp!
Lâm Lạc có thể làm là tận lực kéo dài thời gian, kéo dài tới cỗ đại uy năng này của Đỗ Vô Bệnh đi qua. Hắn có thể khẳng định đối phương tất nhiên sẽ có một suy yếu kỳ, đến lúc đó chính là thời điểm hắn phấn khởi phản kích.
Bất quá có thể chống đỡ bao lâu, trong lòng Lâm Lạc cũng không chắc, dù sao hiện tại Đỗ Vô Bệnh là Sơ Vị Thần tam trọng thiên ah!
Đỗ Vô Bệnh ra lại một chưởng, y nguyên oanh hướng Thạch Nguyệt Nha, ở bên trong một mảnh Huyết Quang hiện động, khí tức của Thạch Nguyệt Nha đã vô cùng suy yếu. Ánh mắt lành lạnh của hắn lại lần nữa nhìn về phía Lâm Lạc:
- Cũng nên chấm dứt chống cự không có ý nghĩa này rồi!
Hắn một chưởng đánh tới Lâm Lạc, lực lượng của Sơ Vị Thần tam trọng thiên kích động!
Bành!
Một chưởng đè xuống, nhưng ngay thời điểm chưởng lực tập kích đến trước người Lâm Lạc, một tường đá lại thình lình xuất hiện, đem đạo công kích này ngăn lại!
- Ân?
Đỗ Vô Bệnh nhướng mày.
- Dừng… tay!
Nàng thét to, lúc này nàng bị thương cực kỳ nghiêm trọng, thực có khả năng như vậy vẫn lạc!
Thạch Nguyệt Nha bị tiếng kêu thê lương của nàng lại càng hoảng sợ, một cái tâm tình chấn động, ầm ầm, một mảng mưa thiên thạch quy mô càng lớn đối với Trần Á Đan cuồng oanh! Hơn nữa cũng chỉ nói Trần Á Đan không may, cũng không biết là trùng hợp hay là Thạch Nguyệt Nha dưới sự kích động cảm xúc mà độ chính xác tăng lên, vị trí những thiên thạch này rơi đập đặc biệt tập trung!
- Ta không…
Bành! Bành! Bành! Bành! Bành!
Trần Á Đan một câu còn không có nói ra, đã bị vô số thiên thạch rơi đập chôn vùi. Cự thạch đụng cự thạch, lực đạo vô cùng lớn, đây chính là pháp tắc cùng lực lượng của Sơ Vị Thần tam trọng thiên!
Mấy trăm khối cự thạch chồng chất ra như ngọn núi cao, nhưng bởi vì lực va đập cực lớn, trực tiếp đem mặt đất oanh ra một cái rãnh sâu, chỉ có một tảng đá cao nhất mới lộ ra một phần ba thể tích.
Lúc này đây, Trần Á Đan cũng không còn có thể leo ra!
Đường đường Sơ Vị Thần, cứ như vậy biệt khuất mà chết rồi!
- Ai, thật là làm cho người không bớt lo!
Trần Á Đan chết chỉ để cho Đỗ Vô Bệnh lắc đầu, hắn chú mục nhìn Lâm Lạc, cười nói.
- Không nghĩ tới nhất thời tính sai, rõ ràng cho ngươi thêm cái giúp đỡ!
- Ta có phải đã quên đối với ngươi nói tiếng cám ơn hay không?
Ánh mắt của Lâm Lạc bình tĩnh, hiện tại chỉ còn lại có một đối thủ, hắn có thể không có nỗi lo về sau đem lỗ đen bí pháp phát huy đến mức tận cùng!
- Không cần, ở trong mắt bản tọa, các ngươi chẳng qua đều là con sâu cái kiến mà thôi!
Đỗ Vô Bệnh hừ lạnh một tiếng, trên người đột nhiên dâng lên một đạo lực lượng chấn động mãnh liệt, để cho khí thế của hắn bỗng nhiên trương lên!
Sơ Vị Thần nhất trọng thiên... Nhị trọng thiên... Tam trọng thiên!
Giờ khắc này, hắn phảng phất đã trở thành Đỗ Bác Viễn!
Tuy cảnh giới của Thạch Nguyệt Nha cũng là Sơ Vị Thần tam trọng thiên, nhưng lấn lấn Trần Á Đan còn có thể, nhưng muốn đem công kích không khác biệt dùng ở trên người Đỗ Vô Bệnh, vậy căn bản chính là lừa mình dối người!
Bất quá, nếu như Đỗ Vô Bệnh sớm có năng lực lớn như vậy, vậy căn bản không cần Trần Á Đan giúp đỡ, hoàn toàn có thể lật tay tầm đó trấn áp Lâm Lạc. Sơ Vị Thần tam trọng thiên cùng Sơ Vị Thần nhất trọng thiên kém đến rất nhiều, dù là Lâm Lạc có Tử Đỉnh phòng ngự cũng có thể bị Nhất Kích Tất Sát!
Hiển nhiên, đây đối với Đỗ Vô Bệnh mà nói cũng là tuyệt chiêu ẩn giấu, thời gian tuyệt đối không có thể kéo dài, thậm chí còn có di chứng mãnh liệt! Bởi vậy, mới có thể ở dưới đạt tới mục đích là điều kiện tiên quyết, tận lực không sử dụng chiêu thuật như vậy.
- Hết thảy nên xong!
Đỗ Vô Bệnh lãnh đạm nói, sau khi lực lượng ở trên diện rộng tăng lên, hắn phảng phất cũng thay đổi một tính cách, tràn đầy khắc nghiệt chi khí lạnh run.
Lực lượng như vậy, có lẽ đến từ bản tôn của hắn a!
- Trấn!
Đỗ Vô Bệnh thò tay hướng Lâm Lạc cuốn đi, một mảnh lực lượng lớn mênh mông cuồn cuộn, chưởng ấn như núi.
Một kích này, phong bế không gian, ngăn cách Lâm Lạc muốn dùng không gian thuấn di trốn chạy, đứng ở trên độ cao của Sơ Vị Thần tam trọng thiên, Đỗ Vô Bệnh chính thức có được uy năng lớn lao sinh sát do ta!
Lâm Lạc không cách nào trốn tránh, chỉ có thể phấn khởi đánh trả, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, Chiến Thiên quyết vận chuyển tới cực hạn, mạnh mẽ oanh ra một quyền, lỗ đen bí thuật đã cắn nuốt vô cùng lực lượng, ở bên trong một quyền này oanh ra, cánh tay phải của Lâm Lạc ba ba ba, mạch máu không ngừng bạo liệt, Thất Thải thần huyết văng khắp nơi.
Bành!
Uy năng một chưởng này của Đỗ Vô Bệnh thật sự quá kinh khủng, dù cho có Tử Đỉnh triệt tiêu chín thành lực lượng, nhưng còn lại một thành uy lực cũng vượt qua cực hạn mà lỗ đen bí thuật có khả năng thôn phệ, trực tiếp đem Lâm Lạc oanh nằm sấp trên mặt đất.
Ba ba ba, khớp xương trong cơ thể Lâm Lạc bạo nổ, toàn thân hai trăm linh sáu khối xương ít nhất đứt gãy một nửa, dưới thân lập tức tràn ra đại lượng máu tươi.
- Lâm… Lạc…
Thời điểm Thạch Nguyệt Nha mở mắt ra, vừa vặn thấy được một màn này, lập tức để cho nàng phát ra tiếng kêu hoảng sợ. Ở trong tâm linh tinh khiết của nàng, Lâm Lạc có địa vị cực kỳ đặc thù, là người thân thân nhất, cũng là duy nhất của nàng!
- Oa táo!
Đỗ Vô Bệnh trở tay đánh ra một chưởng, thẳng hướng Thạch Nguyệt Nha.
- Ah…
Thạch Nguyệt Nha kinh hô một tiếng, khi chưởng lực tập kích tới người, quanh người nàng lập tức tạo thành một đạo tường đá, nhưng Đỗ Vô Bệnh không thể so với Trần Á Đan, đây chính là Sơ Vị Thần tam trọng thiên oanh kích!
Oanh, tường đá lập tức văng tung tóe, chưởng lực liên tục không dứt mà đánh vào trên người Thạch Nguyệt Nha, đem thân thể mềm mại của nàng đánh bay lên, thần huyết văng khắp nơi.
BA~!
Nàng từ giữa không trung rơi xuống, khí tức lập tức giảm bớt rất nhiều, hiển nhiên nhận lấy trọng thương.
- Hỗn đản!
Lâm Lạc giãy dụa bò lên, ở bên trong thần huyết lưu chuyển, không ngừng chữa trị lấy thân thể bị thương của hắn. Nhưng uy lực một chưởng kia của Đỗ Vô Bệnh thật sự quá lớn, để cho hắn dù cho hao tổn nhiều hơn phân nửa huyết dịch, nhưng thương thế vẫn không có khỏi hẳn.
- Đừng khi dễ nữ nhân, ta còn đứng ở nơi này nè!
Lâm Lạc hứ một ngụm, ra sức thúc dục dư lực, miễn cưỡng đứng ngay tại chỗ.
Hắn còn có một chiêu cuối cùng, cái kia chính là Dưỡng Tâm hũ, Nguyên Thần Khí đủ để ngăn cản công kích của Đỗ Vô Bệnh! Nhưng trước đó Lâm Lạc không có làm tốt chuẩn bị vạn toàn, vô luận là vợ hay thân nhân của hắn, một cái cũng không có tiến vào trong đó, nếu như lúc này hắn tế ra Dưỡng Tâm hũ bảo vệ tánh mạng, như vậy Đỗ Vô Bệnh thẹn quá hoá giận tất nhiên sẽ dùng bọn người Tô Mị, Lâm Hành Nam để uy hiếp!
Lâm Lạc có thể làm là tận lực kéo dài thời gian, kéo dài tới cỗ đại uy năng này của Đỗ Vô Bệnh đi qua. Hắn có thể khẳng định đối phương tất nhiên sẽ có một suy yếu kỳ, đến lúc đó chính là thời điểm hắn phấn khởi phản kích.
Bất quá có thể chống đỡ bao lâu, trong lòng Lâm Lạc cũng không chắc, dù sao hiện tại Đỗ Vô Bệnh là Sơ Vị Thần tam trọng thiên ah!
Đỗ Vô Bệnh ra lại một chưởng, y nguyên oanh hướng Thạch Nguyệt Nha, ở bên trong một mảnh Huyết Quang hiện động, khí tức của Thạch Nguyệt Nha đã vô cùng suy yếu. Ánh mắt lành lạnh của hắn lại lần nữa nhìn về phía Lâm Lạc:
- Cũng nên chấm dứt chống cự không có ý nghĩa này rồi!
Hắn một chưởng đánh tới Lâm Lạc, lực lượng của Sơ Vị Thần tam trọng thiên kích động!
Bành!
Một chưởng đè xuống, nhưng ngay thời điểm chưởng lực tập kích đến trước người Lâm Lạc, một tường đá lại thình lình xuất hiện, đem đạo công kích này ngăn lại!
- Ân?
Đỗ Vô Bệnh nhướng mày.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.