Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 632: Chạy ra ôm chặt. (1)

Cô Đơn Địa Phi

08/09/2014

Hét lớn một tiếng, thân ảnh Lữ Nguyên Hạo cũng xuất hiện ở trên không trung, hắn hoàn toàn phóng xuất ra lực lượng bước thứ ba đỉnh phong, mày rậm đứng đấy, mặt mũi tràn đầy lệ khí, đã thật sự nổi giận.

- Phạm thượng làm loạn?

Một thanh âm có chút âm trầm thổi qua, trên bầu trời cũng nhiều một trung niên nam tử gầy ốm, khí tức bước thứ ba hậu kỳ mãnh liệt như biển, ít nhất tu thành ba mươi khiếu huyệt, chỉ hơi kém Lữ Nguyên Hạo một chút.

Ở dưới uy áp của hai đại Huyền Linh cảnh cao thủ, những Huyễn Linh, Không Linh cảnh võ giả tung bay đến giữa không trung kia đều kêu rên một tiếng, từ trên bầu trời ngã xuống.

- Rõ ràng là Lữ gia các ngươi thừa dịp nguy đoạt quyền, muốn nói phạm thượng làm loạn, là Lữ gia các ngươi mới đúng!

Hàn Minh Vũ dĩ nhiên là trung niên nam tử hơi gầy kia, hắn là một trong những thống lĩnh của Hắc Sát quân.

- Nghịch thần tặc tử, thiên địa chung phẫn!

Bạch Hoán Phong cũng xuất hiện trên bầu trời, tu vi của hắn là bước thứ ba trung kỳ, không sợ uy áp của hai người Lữ Nguyên Hạo, nhưng lại để cho hắn thật không ngờ chính là, Hàn Minh Vũ vậy mà che dấu được sâu như vậy, một thân tu là còn ở phía trên hắn!

- Hừ, nói cái gì đều là nói nhảm, đúng sai đều là do người thắng nói!

Hàn Minh Vũ vỗ vỗ hai tay, lại là mấy đạo nhân ảnh bay lên, đứng ở phía sau của hắn, thình lình đúng là hai gã thống lĩnh khác trong Hắc Sát quân, đồng dạng là bước thứ ba tu vi, chỉ là mới ở sơ kỳ mà thôi.

Người quan trọng của Hàn gia đã hiện, Lữ Nguyên Hạo tự nhiên cũng sẽ không lại ẩn dấu thực lực, đem hai gã thống lĩnh ngoại trừ Lữ Nguyệt Đồng hoán đi ra, cũng là Huyền Linh sơ kỳ tu vi.

Trong bảy Đại thống lĩnh, thực lực Lữ Nguyệt Đồng yếu nhất, chỉ vẹn vẹn có nàng một người là Huyễn Linh cảnh đỉnh phong, sáu người khác đều rảo bước tiến lên Huyền Linh cảnh!

So sánh ưu thế chiến lực, vẫn là Lữ gia chiếm cứ ưu thế, chẳng những có Huyền Linh cảnh đỉnh phong tồn tại, lại muốn thêm một người! Nhưng mà, Hàn Minh Vũ lại không hề có vẻ khẩn trương, ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng nói:

- Lữ Nguyên Hạo, ngươi cho rằng Hàn gia ta ẩn nhẫn, cũng chỉ có điểm nội tình như vậy sao?



Theo âm thanh hắn thét dài này, mười mấy người từ đằng xa bay nhanh tới, thình lình tu vi tất cả đều là Huyễn Linh cảnh trở lên, thậm chí có ba người đạt đến Huyền Linh cảnh! Mà Hàn Triết Thao vậy mà cũng ở trong đó, một đôi ánh mắt ngoan độc ở trong đám người tìm kiếm một phen, lập tức tập trung ở trên người Lâm Lạc.

Tử sĩ mà Hàn gia bồi dưỡng nghìn năm qua!

Bọn họ trực tiếp bắt trẻ con có tư chất tốt, từ nhỏ cho phục dụng linh đan, ngâm mình ở trong linh dịch, đợi cho đến lúc 10 tuổi sẽ để bọn họ chém giết lẫn nhau, trong trăm lưu một, lại tập trung tài nguyên bồi dưỡng vài người lưu lại này.

Qua ngàn năm, cũng chỉ bồi dưỡng ra mười mấy người như thế, cũng khó trách lúc trước Lâm Lạc giết chết một cái sẽ yêu thương như vậy!

Dù sao, chỉ dựa vào tộc nhân của Hàn gia mình, muốn bồi dưỡng ra hơn mười cao thủ này đến thực sự quá khó khăn rồi!

Thứ nhất, sinh dục của bản thân Linh cảnh võ giả là một vấn đề lớn, thứ hai, cho dù sinh sản không vấn đề, nhưng Tiên thiên ưu khuyết cũng không nhất định đại biểu cho thiên tư tu võ tốt, chỉ là khởi điểm tương đối cao mà thôi.

Hàn gia có thể nhảy ra cực hạn gia tộc, dùng đại lượng tài nguyên hao phí trên người khác họ, này có thể nói là một loại quyết định rất có quyết đoán! Đương nhiên, này cũng cùng bọn chúng gần năm trăm năm qua ăn cắp sản lượng linh thạch quáng có quan hệ, mới có thể có tài nguyên làm như vậy.

Theo những người này đến, Lữ gia hoàn toàn rơi vào hạ phong, tuy Lữ Nguyên Hạo là Huyền Linh cảnh đỉnh, thực lực cường đại nhất, nhưng đại hán không địch lại nhiều người, kiến cũng có thể cắn chết voi, huống hồ này cũng không phải con kiến, mà là sư tử hung ác độc địa!

Trong quân doanh, binh sĩ phổ thông một hệ Lữ gia không sai biệt lắm đã tàn sát không còn, chỉ có cấp bậc Huyễn Linh cảnh còn có thể có mấy người sống sót, ở trong vây công đau khổ chống đỡ. Bọn người Lăng Kinh Hồng bởi vì đi nhanh, cũng không có rơi vào vây công, nhưng kế tiếp muốn thoát thân ly khai sẽ không là sự tình đơn giản như vậy rồi.

Bất quá, võ giả Không Linh cảnh cũng vô pháp sinh ra ảnh hưởng đối với bọn người Lữ Nguyên Hạo chiến đấu, nếu bọn người Lữ Nguyên Hạo có thể cường thế phản sát, những võ giả Không Linh cảnh phổ thông này căn bản là bị tàn sát!

Trên bầu trời, đại chiến cấp bậc đệ tam bộ đang kịch liệt tiến hành, thường thường thì có lực lượng dư ba oanh rơi xuống, võ giả ở dưới phải kết trận chống đỡ, bằng không ai trúng một chút chính là chết chắc!

Ở dưới tình huống như vậy, Lâm Lạc ngược lại có không gian xê dịch rất lớn, một đường hướng về phương hướng Lữ Nguyệt Đồng giết qua.

- Ha ha ha, Lâm Lạc, ngày hôm nay là tử kỳ của ngươi!



Hàn Triết Thao ở trên bầu trời cuồng tiếu, tuy rằng hạ thân có một lỗ thủng trong suốt, nhưng mặc y phục vào cũng nhìn không ra, chỉ là dáng dấp người này so với trước đây càng thô bạo hơn!

- Giết hắn!

Hắn quan báo tư thù, hướng một gã tử sĩ đệ tam bộ hạ đạt mệnh lệnh. Hắn biết chiến lực của Lâm Lạc cường đại, cao thủ Huyễn Linh cảnh đỉnh phổ thông căn bản đánh không lại, chỉ có xuất động đệ tam bộ cường giả.

Tử sĩ nói trắng ra là cùng chó không có gì khác nhau, những người này trong quá trình lớn lên đã bị tẩy não, tiếp thu đến chỉ có thuần phục Hàn gia. Cao thủ đệ tam bộ kia không hề có tôn nghiêm đáng nói, nghe được mệnh lệnh của Hàn Triết Thao, lập tức phi thân xuống, hướng về Lâm Lạc giết qua.

- Thái giám chết bầm, cũng không phải bản thiếu oanh bạo mệnh căn của ngươi, hận bản thiếu gia như vậy làm chi?

Lâm Lạc còn đang châm chọc, Tử đỉnh đã tế đi ra.

Đông Châu không có hoàng thất tồn tại, tự nhiên cũng sẽ không có thái giám nói đến. Nhưng Hàn Triết Thao là đi qua Nam Châu, đối với phong thổ địa phương tự nhiên có chút lý giải, hết lần này tới lần khác lại biết thái giám đại biểu cho cái gì, sắc mặt hắn nhất thời trở nên khó coi!

Hiện tại hắn hận nhất là bị người nhắc tới nơi không trọn vẹn. Này đã thành nghịch lân của hắn, nhất thời hai mắt bốc hỏa, quát dẹp đường:

- Quang Đào lão tổ nói, phải đoạt Tử đỉnh của hắn, lấy hiến cho lão tổ!

Tử sĩ kia bay xuống, quay về phía Lâm Lạc triển khai công kích, lĩnh vực hóa thành một thanh cự kiếm lớn mười trượng, nhắm Lâm Lạc cuồng chém.

Tử vân lưu chuyển, suy yếu chín thành lực lượng, Lâm Lạc vận chuyển Chiến Thiên Quyết,vận chuyển tứ hệ công pháp đạt tới Huyễn Linh cảnh, một bên ra quyền đánh trả, một bên hướng Lữ Nguyệt Đồng cấp tốc bay đi.

Bang! Bang! Bang!

Vài lần đối chiến, tuy Lâm Lạc bị oanh lảo đảo, thậm chí thổ huyết, nhưng lại không có bị thương thế quá nặng, để cho rất nhiều người đều là giật mình đến trừng lớn hai mắt!

Đây chính là vượt qua một đại cảnh giới a, vốn nên là cục diện hoàn toàn nghiền áp, thế nào sẽ như vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoành Tảo Hoang Vũ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook