Chương 1447: Có chút sâu xa. (1)
Cô Đơn Địa Phi
30/03/2015
Áp bách quá sâu, bắn ngược càng lợi hại!
Lâm Lạc không khỏi lắc đầu, nhưng cho dù có động vật biển lợi hại hơn, dùng hắn nắm giữ không gian cộng thời gian song trọng pháp tắc Thần Vương cấp, muốn thoát thân rời đi chỉ sợ cũng không có vấn đề gì lớn. Nghĩ như thế, hắn thật cũng không có khuyên nữa.
Còn nữa, hắn cũng muốn thỏa mãn tinh thần mạo hiểm của Hư Hải Quỳnh thoáng một phát, ngẫm lại nàng cũng thật đáng thương.
Bất quá, tựa hồ Hư Hải Quỳnh đối với động vật biển có lực hấp dẫn tương đối lớn.
- Long tộc huyết mạch của ngươi đối với động vật biển rất hữu dụng sao?
Lâm Lạc theo miệng hỏi.
- Ân, huyết mạch của ta còn không có hoàn toàn vững chắc, nếu hiện tại có động vật biển thôn phệ máu tươi của ta, như vậy liền có tỷ lệ đạt được lực lượng Long tộc rất lớn!
Hư Hải Quỳnh không giấu diếm chút nào nói, đại khái là trước kia Lâm Lạc cứu trợ, nàng đã hoàn toàn coi Lâm Lạc trở thành người một nhà.
Trách không được nàng một mực bị cha mẹ trông coi không thể ra, chủ yếu là tâm tính của nàng quá mức đơn thuần, thật sự là bị người lừa cũng không biết! Có đôi khi, nhân tâm hiểm ác so với lực lượng càng thêm đáng sợ, dù sao trên đời này vẫn có độc vật có thể làm cho Thần Vương trúng chiêu!
Nhưng cha mẹ của nàng càng sợ lại là động vật biển a!
Động vật biển Tam Tinh, Tứ Tinh Thần Vương cấp tùy tiện có thể xuất hiện vài đầu, nếu Hư Hải Quỳnh đụng phải chúng nhất định sẽ gặp nạn, cũng khó trách nàng phải dừng lại ở khu vực an toàn trong tộc địa, đối với động vật biển mà nói nàng quả thực là một khỏa thần đan hình người!
- Phải tới khi nào mới có thể vững chắc?
- Thứ nhất, ít nhất phải là Ngũ Tinh Thần Vương, thứ hai... thứ hai...
Khuôn mặt nàng đột nhiên xấu hổ, thứ hai cả buổi cũng nói không nên lời.
Cái điều kiện thứ hai này khả năng để cho nàng khó có thể mở miệng, bất quá điều kiện thứ nhất tương đối khó có thể đạt thành! Nhìn xem những Thần Quốc Chi Chủ ở trên đại lục kia sẽ biết, hơn ngàn Thần Quốc cũng chỉ có hai người đạt đến Tứ Tinh Thần Vương!
Muốn nói thiên tư, những Thần Vương kia có thể đạt được Chủ thần khí tán thành lại có cái nào không phải kỳ tài ngút trời, huống hồ có thể rút ra Thần Vương pháp tắc bên trong Chủ thần khí, nhưng tiến cảnh y nguyên chậm chạp như thế, đủ thấy nó gian nan rồi!
Không có mấy vạn ức năm thời gian, nàng mơ tưởng tiến vào Ngũ Tinh Thần Vương!
Bất quá, Lâm Lạc cũng đã gặp mấy Thần Long, như trong vương cung của Loạn Vũ Thần Vương, hai thi Long kia bất quá là Thượng Thiên Thần. Có thể thấy được đồng dạng là Long tộc cũng có huyết mạch phân chia cao thấp!
Hư Hải Quỳnh lại đến Ngũ Tinh Thần Vương mới có thể vững chắc huyết mạch. Có thể thấy được nàng xuất thân là phi thường cao quý, nếu không cũng sẽ không khó khăn như thế rồi.
Vi để tránh cho phức tạp, Lâm Lạc cùng Hư Hải Quỳnh đều tận lực áp chế khí tức, miễn cho đưa tới động vật biển bao vây. Hai ngày sau, bọn hắn ngừng lại, ở trước mặt bọn họ xuất hiện một cái hố cực lớn, sâu không biết bao nhiêu.
Trong thức hải, Tử Đỉnh chấn động, Lâm Lạc hít vào một hơi thật sâu. Chân vạc thứ bảy tất nhiên ở trong hố sâu này. Chỉ là cái hố này đến cùng sâu bao nhiêu, Lâm Lạc một chút khái niệm cũng không có, mà Lâm Hồng Hoang cũng không có khả năng biết rõ, hắn căn bản không có tự mình đi qua, là trực tiếp bị chân vạc thứ bảy xé mở không gian truyền tống đến bên trên đại lục.
- Chúng ta... thật muốn tiến vào đó sao?
Hư Hải Quỳnh có chút do dự nói.
Lâm Lạc mỉm cười nói:
- Ngươi muốn trở về mà nói, ta trước tiên có thể đưa ngươi trở về!
- Không không không, ta không sợ!
Hư Hải Quỳnh lộ ra nét mặt hưng phấn, xác thực không như là sợ hãi chút nào.
- Vậy chúng ta đi!
Trong nội tâm Lâm Lạc kích động, Tử Đỉnh bổ hết đối với hắn mà nói là một trong những tâm nguyện lớn nhất.
Hai người hướng về trong hố to nhảy tới, như là mũi tên bay vụt xuống.
Trên đường đi cũng không có một tia động tĩnh, nhưng theo bọn hắn dần dần xâm nhập lòng đất, nước biển này lại chậm rãi trở nên nóng rực lên, giống như nước sôi. Tuy không đến mức sinh ra uy hiếp đối với Thần Vương, nhưng vẫn để cho Hư Hải Quỳnh cảm thấy tương đối khó chịu.
Nàng tu luyện chính là Thủy hệ pháp tắc, nhưng tại đây lại phi thường nóng, nước lửa tương trùng tự nhiên để cho nàng rất là khó chịu.
Lâm Lạc ngược lại là không ngại, hắn hiện tại đã nắm giữ bảy đạo pháp tắc cấp bậc Thần Vương, vô luận là lạnh là nóng, tiến vào trong đất hoặc là dung nhập Kim Thạch, đối với hắn mà nói đều không có ảnh hưởng mảy may.
Nhưng bọn hắn lại lặn xuống nửa ngày sau, nhiệt lưu biến mất, lại biến thành thế giới vô cùng kỳ hàn, nhưng nước chảy như thường, chỉ là sâm lãnh đến lợi hại.
Cứ như vậy lạnh nóng luân chuyển, hai ngày sau, bọn hắn rốt cục xuyên qua động đất này, ở trước mặt bọn họ hiện ra một mảnh thế giới mới… lại là một hải dương!
Trên biển chi hải, dương trung chi dương!
- Ồ, rõ ràng còn có loại địa phương này?
Hư Hải Quỳnh lộ ra tương đối chấn kinh, nàng cho là tộc địa của mình thành lập ở chỗ sâu nhất dưới đáy biển, không nghĩ tới rõ ràng còn có một chỗ như vậy.
Trong nội tâm Lâm Lạc lặng yên suy nghĩ, đã có một cái phỏng đoán, năm đó chân vạc thứ bảy bị oanh bay ly khai Tử Đỉnh, rơi xuống hải vực này của Cực Thiên Hải, chân vạc mang theo lực lượng không cách nào tưởng tượng oanh hạ!
Cho dù là vùng biển sâu như vậy cũng không thể tiêu giảm lực lượng trên chân vạc, chân vạc thứ bảy oanh đáy biển ra một lỗ thủng cực lớn, mãi cho đến tại đây mới tính toán đánh tan tất cả lực lượng.
Chỉ cần tưởng tượng hình dạng hố sâu bọn hắn rơi xuống này thoáng một phát liền biết, đây quả thật là rất giống như bị một cái chân vạc cứ thế mà chọc ra đến!
Ông!
Tử Đỉnh trong thức hải bốc lên, chân vạc thứ bảy gần trong gang tấc rồi!
Lâm Lạc nao nao, lập tức hướng một cái phương hướng nhìn lại, Tử Đỉnh đang ở trong thức hải của hắn làm lấy chỉ dẫn.
Oanh, oanh!
Mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, vài đầu động vật biển cực lớn như là ngọn núi bồng bềnh bơi đi qua, đều nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc cùng Hư Hải Quỳnh, lộ ra sát khí không thôi!
- Làm sao có thể sẽ có nhiều động vật biển như vậy đồng thời xuất hiện, cái này không hợp đạo lý!
Hư Hải Quỳnh thì thào kinh hô, biểu lộ tràn đầy kinh ngạc.
Có câu nói rất hay, một núi không thể chứa hai cọp.
Ở trong khu vực nào đó, tồn tại cường đại chỉ sẽ xuất hiện một cái, nếu như xuất hiện thứ hai, như vậy lưỡng cường sẽ đánh nhau, cuối cùng chỉ còn có một!
Cái hải vực này mặc dù có trên trăm đầu động vật biển Thần Vương cấp, nhưng trừ khi là đồng loại, nếu không tuyệt không có khả năng xuất hiện cùng trong một cái khu vực!
Vương không thấy Vương!
Nhưng xuất hiện ở trước mặt hai người Lâm Lạc lại là bảy đầu động vật biển, chẳng những đều là tồn tại Thần Vương cấp, hơn nữa từng con đều không cùng loại, cái này ở dưới tình huống bình thường chỉ biết chiến cái ngươi chết ta sống!
Lâm Lạc không khỏi lắc đầu, nhưng cho dù có động vật biển lợi hại hơn, dùng hắn nắm giữ không gian cộng thời gian song trọng pháp tắc Thần Vương cấp, muốn thoát thân rời đi chỉ sợ cũng không có vấn đề gì lớn. Nghĩ như thế, hắn thật cũng không có khuyên nữa.
Còn nữa, hắn cũng muốn thỏa mãn tinh thần mạo hiểm của Hư Hải Quỳnh thoáng một phát, ngẫm lại nàng cũng thật đáng thương.
Bất quá, tựa hồ Hư Hải Quỳnh đối với động vật biển có lực hấp dẫn tương đối lớn.
- Long tộc huyết mạch của ngươi đối với động vật biển rất hữu dụng sao?
Lâm Lạc theo miệng hỏi.
- Ân, huyết mạch của ta còn không có hoàn toàn vững chắc, nếu hiện tại có động vật biển thôn phệ máu tươi của ta, như vậy liền có tỷ lệ đạt được lực lượng Long tộc rất lớn!
Hư Hải Quỳnh không giấu diếm chút nào nói, đại khái là trước kia Lâm Lạc cứu trợ, nàng đã hoàn toàn coi Lâm Lạc trở thành người một nhà.
Trách không được nàng một mực bị cha mẹ trông coi không thể ra, chủ yếu là tâm tính của nàng quá mức đơn thuần, thật sự là bị người lừa cũng không biết! Có đôi khi, nhân tâm hiểm ác so với lực lượng càng thêm đáng sợ, dù sao trên đời này vẫn có độc vật có thể làm cho Thần Vương trúng chiêu!
Nhưng cha mẹ của nàng càng sợ lại là động vật biển a!
Động vật biển Tam Tinh, Tứ Tinh Thần Vương cấp tùy tiện có thể xuất hiện vài đầu, nếu Hư Hải Quỳnh đụng phải chúng nhất định sẽ gặp nạn, cũng khó trách nàng phải dừng lại ở khu vực an toàn trong tộc địa, đối với động vật biển mà nói nàng quả thực là một khỏa thần đan hình người!
- Phải tới khi nào mới có thể vững chắc?
- Thứ nhất, ít nhất phải là Ngũ Tinh Thần Vương, thứ hai... thứ hai...
Khuôn mặt nàng đột nhiên xấu hổ, thứ hai cả buổi cũng nói không nên lời.
Cái điều kiện thứ hai này khả năng để cho nàng khó có thể mở miệng, bất quá điều kiện thứ nhất tương đối khó có thể đạt thành! Nhìn xem những Thần Quốc Chi Chủ ở trên đại lục kia sẽ biết, hơn ngàn Thần Quốc cũng chỉ có hai người đạt đến Tứ Tinh Thần Vương!
Muốn nói thiên tư, những Thần Vương kia có thể đạt được Chủ thần khí tán thành lại có cái nào không phải kỳ tài ngút trời, huống hồ có thể rút ra Thần Vương pháp tắc bên trong Chủ thần khí, nhưng tiến cảnh y nguyên chậm chạp như thế, đủ thấy nó gian nan rồi!
Không có mấy vạn ức năm thời gian, nàng mơ tưởng tiến vào Ngũ Tinh Thần Vương!
Bất quá, Lâm Lạc cũng đã gặp mấy Thần Long, như trong vương cung của Loạn Vũ Thần Vương, hai thi Long kia bất quá là Thượng Thiên Thần. Có thể thấy được đồng dạng là Long tộc cũng có huyết mạch phân chia cao thấp!
Hư Hải Quỳnh lại đến Ngũ Tinh Thần Vương mới có thể vững chắc huyết mạch. Có thể thấy được nàng xuất thân là phi thường cao quý, nếu không cũng sẽ không khó khăn như thế rồi.
Vi để tránh cho phức tạp, Lâm Lạc cùng Hư Hải Quỳnh đều tận lực áp chế khí tức, miễn cho đưa tới động vật biển bao vây. Hai ngày sau, bọn hắn ngừng lại, ở trước mặt bọn họ xuất hiện một cái hố cực lớn, sâu không biết bao nhiêu.
Trong thức hải, Tử Đỉnh chấn động, Lâm Lạc hít vào một hơi thật sâu. Chân vạc thứ bảy tất nhiên ở trong hố sâu này. Chỉ là cái hố này đến cùng sâu bao nhiêu, Lâm Lạc một chút khái niệm cũng không có, mà Lâm Hồng Hoang cũng không có khả năng biết rõ, hắn căn bản không có tự mình đi qua, là trực tiếp bị chân vạc thứ bảy xé mở không gian truyền tống đến bên trên đại lục.
- Chúng ta... thật muốn tiến vào đó sao?
Hư Hải Quỳnh có chút do dự nói.
Lâm Lạc mỉm cười nói:
- Ngươi muốn trở về mà nói, ta trước tiên có thể đưa ngươi trở về!
- Không không không, ta không sợ!
Hư Hải Quỳnh lộ ra nét mặt hưng phấn, xác thực không như là sợ hãi chút nào.
- Vậy chúng ta đi!
Trong nội tâm Lâm Lạc kích động, Tử Đỉnh bổ hết đối với hắn mà nói là một trong những tâm nguyện lớn nhất.
Hai người hướng về trong hố to nhảy tới, như là mũi tên bay vụt xuống.
Trên đường đi cũng không có một tia động tĩnh, nhưng theo bọn hắn dần dần xâm nhập lòng đất, nước biển này lại chậm rãi trở nên nóng rực lên, giống như nước sôi. Tuy không đến mức sinh ra uy hiếp đối với Thần Vương, nhưng vẫn để cho Hư Hải Quỳnh cảm thấy tương đối khó chịu.
Nàng tu luyện chính là Thủy hệ pháp tắc, nhưng tại đây lại phi thường nóng, nước lửa tương trùng tự nhiên để cho nàng rất là khó chịu.
Lâm Lạc ngược lại là không ngại, hắn hiện tại đã nắm giữ bảy đạo pháp tắc cấp bậc Thần Vương, vô luận là lạnh là nóng, tiến vào trong đất hoặc là dung nhập Kim Thạch, đối với hắn mà nói đều không có ảnh hưởng mảy may.
Nhưng bọn hắn lại lặn xuống nửa ngày sau, nhiệt lưu biến mất, lại biến thành thế giới vô cùng kỳ hàn, nhưng nước chảy như thường, chỉ là sâm lãnh đến lợi hại.
Cứ như vậy lạnh nóng luân chuyển, hai ngày sau, bọn hắn rốt cục xuyên qua động đất này, ở trước mặt bọn họ hiện ra một mảnh thế giới mới… lại là một hải dương!
Trên biển chi hải, dương trung chi dương!
- Ồ, rõ ràng còn có loại địa phương này?
Hư Hải Quỳnh lộ ra tương đối chấn kinh, nàng cho là tộc địa của mình thành lập ở chỗ sâu nhất dưới đáy biển, không nghĩ tới rõ ràng còn có một chỗ như vậy.
Trong nội tâm Lâm Lạc lặng yên suy nghĩ, đã có một cái phỏng đoán, năm đó chân vạc thứ bảy bị oanh bay ly khai Tử Đỉnh, rơi xuống hải vực này của Cực Thiên Hải, chân vạc mang theo lực lượng không cách nào tưởng tượng oanh hạ!
Cho dù là vùng biển sâu như vậy cũng không thể tiêu giảm lực lượng trên chân vạc, chân vạc thứ bảy oanh đáy biển ra một lỗ thủng cực lớn, mãi cho đến tại đây mới tính toán đánh tan tất cả lực lượng.
Chỉ cần tưởng tượng hình dạng hố sâu bọn hắn rơi xuống này thoáng một phát liền biết, đây quả thật là rất giống như bị một cái chân vạc cứ thế mà chọc ra đến!
Ông!
Tử Đỉnh trong thức hải bốc lên, chân vạc thứ bảy gần trong gang tấc rồi!
Lâm Lạc nao nao, lập tức hướng một cái phương hướng nhìn lại, Tử Đỉnh đang ở trong thức hải của hắn làm lấy chỉ dẫn.
Oanh, oanh!
Mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, vài đầu động vật biển cực lớn như là ngọn núi bồng bềnh bơi đi qua, đều nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc cùng Hư Hải Quỳnh, lộ ra sát khí không thôi!
- Làm sao có thể sẽ có nhiều động vật biển như vậy đồng thời xuất hiện, cái này không hợp đạo lý!
Hư Hải Quỳnh thì thào kinh hô, biểu lộ tràn đầy kinh ngạc.
Có câu nói rất hay, một núi không thể chứa hai cọp.
Ở trong khu vực nào đó, tồn tại cường đại chỉ sẽ xuất hiện một cái, nếu như xuất hiện thứ hai, như vậy lưỡng cường sẽ đánh nhau, cuối cùng chỉ còn có một!
Cái hải vực này mặc dù có trên trăm đầu động vật biển Thần Vương cấp, nhưng trừ khi là đồng loại, nếu không tuyệt không có khả năng xuất hiện cùng trong một cái khu vực!
Vương không thấy Vương!
Nhưng xuất hiện ở trước mặt hai người Lâm Lạc lại là bảy đầu động vật biển, chẳng những đều là tồn tại Thần Vương cấp, hơn nữa từng con đều không cùng loại, cái này ở dưới tình huống bình thường chỉ biết chiến cái ngươi chết ta sống!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.